4.
S-O-U-L
" I need you the most at night
Flashes come back to me
Ngô Thế Huân đi đến quán bar, cậu muốn đắm mình trong men rượu, say rồi thì có thể quên Phác Xán Liệt, có thể quên nụ cười chỉ hướng về Phác Xán Liệt của Trương Nghệ Hưng.
Ngô Thế Huân tướng mạo xuất chúng, hôm nay ăn mặc tùy tiện nhưng cái khí chất tiểu soái ca buồn chán ngồi ở quầy bar cũng hấp dẫn không ít ánh mắt.
Không ít người đến gần nhưng bị vẻ ngoài băng lãnh dọa đến không ai dám tiến thêm bước nữa.
Biên Bá Hiền ngồi ở quầy bar chăm chú nhìn Ngô Thế Huân được một lúc, chàng trai này thật sự hợp khẩu vị hắn, vẻ ngoài, bờ vai Thái Bình Dương eo nhỏ, chân dài ai da lại có người hoàn mỹ như vậy.
Biên Bá Hiền dựa vào kinh nghiệm nhiều năm của bản thân có thể nhìn ra được Ngô Thế Huân không phải là kiểu thích nữ nhân, có thể cậu thích nam nhân.
Hướng tới nhân viên phục vụ gọi một ly rượu, Biên Bá Hiền quyết định xông vào cái băng sơn này.
"Này anh chàng đẹp trai, tâm tình không tốt hả? Sao lại ngồi một mình ở đây?" Biên Bá Hiền bày ra tư thế tự cho là đẹp trai ngồi xuống bên cạnh Ngô Thế Huân.
Ngô Thế Huân cúi đầu, nhìn đôi giày trắng, nhớ tới đôi giày trắng của Trương Nghệ Hưng, Ngô Thế Huân ngẩng đầu.
Đây là lần đầu tiên trong hôm nay Ngô Thế Huân phản ứng khi có người tới gần.
Cậu liếc nhìn Biên Bá Hiền, ánh mắt ánh mắt lấp lánh trong veo, lại giống ánh mắt Trương Nghệ Hưng trong mơ. . . .
"Anh chàng đẹp trai cậu làm sao lại ngồi một mình? Không ai đi cùng?" Biên Bá Hiền cười hỏi. "A Thế Huân sao lại ngồi một mình? Không ai ở cùng?" Ngô Thế Huân nhớ tới trước đây một mình ngồi đọc sách ở thư phòng lúc Trương Nghệ Hưng bắt gặp cũng từng hỏi mình giống như vậy.
"Anh chàng đẹp trai cậu tên gì?"
"Ngô Thế Huân. . . "
"Ngô Thế Huân nơi này quá ồn ào chúng ta ra ngoài tìm chỗ khác?"
"Được. . . ."
Ngô Thế Huân cứ như vậy đi theo Biên Bá Hiền, Ngô Thế Huân không nghĩ tới, Biên Bá Hiền không nghĩ tới, bên trong quán rượu mọi người cũng không nghĩ tới.
Biên Bá Hiền không biết tại sao băng sơn khiến mọi người bị dọa sợ bản thân lại cứ như vậy mà xông qua.
Ngô Thế Huân không nghĩ tới bản thân cứ như vậy lại chấp nhận lời đề nghị của người khác.
Trong quán bar mọi người không nghĩ tới, đẹp trai như vậy tức giận một người đàn ông dĩ nhiên là gay
. . . . . . . . . .
Đã là nửa đêm, trên đường gần như không có ai, Biên Bá Hiền xoay người đi lùi đối mặt với Ngô Thế Huân, cười như một con mèo nhỏ.
"Ngô Thế Huân, tôi có thể gọi cậu là Thế Huân chứ?"
"Không thể"
"Được Thế Huân."
". . . . . . ."
"Cậu tâm trạng không vui?"
". . . . . . . "
"Cậu không nói tôi cũng không hỏi. . . . .emn tôi tên Biên Bá Hiền, bạn bè đều gọi là Bá Hiền, cậu cũng gọi như vậy đi."
". . . . . . ."
Bầu không khí đột nhiên trở nên lúng túng, Biên Bá Hiền là người nhiệt tình, nhưng có nhiệt tình đến mấy cũng không thể ngăn nổi trầm mặc như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro