Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chó ngu

Cho’ ngu !
-
Cho’ nhà tôi là cho’ cảnh, loại cho’ mà 1 ngày chúng đòi ăn hết 50 nghìn tiền thịt bò + hốc 1 quả trứng vịt lộn mỗi sáng và 2 tháng cho đi spa tỉa lông mài móng 1 lần.
Nhưng nhà tôi nuôi nó theo kiểu cho’ ta, cả nhà ăn cơm xong còn lại gì thì nó ăn nấy.

Ngày ấy tôi chuộc đc nó ở trên Hồng Mai. Lúc nhìn thấy nó mà tôi cứ ngỡ đó là anh Long nghiê.n trong hình hài con cho’ vậy. Nó bé hom hem, lông dính đầy bùn đất, 4 chân lều nghều, da bụng dính vào da lưng, mõm nhọn hoắt, màu lông nó loang lổ lốm đốm trông như lang be.n hắc lào, nhìn cũng không đến nỗi nào nhưng để mà tổng thể lên một con cho’ thì xấu vãi lô'n.
Nhưng đe’o hiểu sao ma xui quỷ khiến thế nào mà tôi lại nhận mình là chủ con cho’ rồi móc túi ra 500 nghìn - số tiền mà tôi có thể dùng để giúp đỡ gia đình, mua cho cha già cái áo, mua cho mẹ hiền đôi dép, mua cho em gái sách vở giấy bút hoặc đem đi từ thiện giúp đỡ những mảnh đời bất hạnh - để chuộc con cho’ ghẻ.

Chiều hôm ấy tôi ôm nó về, bố tôi nhìn tôi với ánh mắt đe’o thể kinh tởm hơn, như nhìn thấy cho’ tha băng vệ sinh về nhà vậy. Mẹ tôi thốt lên 1 tiếng :" Ối dổ ôi !!!? đ.m thằng dở hơi này mày tha cái con đe’o gì về thế này ???". Tôi nói đó là con cho’ cảnh nhưng mẹ tôi cứ bảo rằng đó là con quái thai.

Rồi tôi ngồi tắm rửa cho nó, từng lớp đất từng lớp bụi bẩn trôi xuống dần dần. Mỗi một lớp đất bụi trôi xuống là tôi lại thấy rõ hình hài của con cho’ hơn, đi.t mẹ nó xấu kinh dị !!! Đe’o gì lắm nữa cho’ củ đi.t gì thế này không biết ???? Càng tắm sạch nó lại càng xấu mới nẫu chứ.
Tắm xong tôi sấy khô lông cho nó, ok mẹ tôi nói đúng. Nó giống con quái thai hơn là con cho’!

Tôi chụp ảnh lại mang đi hỏi thì nhận đc câu trả lời con này là dòng cho’ săn gì gì đấy, nói chung là giống cho’ Tây, để nuôi làm cảnh. Tôi bấm bụng nghĩ chắc nó còn bé và đang bị đói ăn nên mới thế, có khi chăm nó 1 thời gian rồi nó lớn mọc đủ lông phát triển đủ to thì sẽ đẹp hơn.
Thời gian trôi đi, càng lớn nó càng xấu !

Lúc này nó đã to nặng khoảng 5 6 cân. Tôi chịu thua và chấp nhận là nó đe’o thể đẹp lên đc nữa, thế nên tôi tự an ủi mình là bọn cho’ xấu thì thường lại hay rất khôn.

Vâng ! Khốn nạn thân tôi, cho’ nhà tôi không những xấu mà nó còn ngu.

Tôi gọi nó là Lọ. Lọ trong "Quái thai quái lọ", chứ đe’o phải "Lọ Lem".

Nó nhìn cái đe’o gì cũng sủa. Xe máy đi qua nhà nó sủa, chim bay trên trời nó sủa, chuông điện thoại kêu nó cũng sủa. Nhưng có hôm nhà tôi bị dắt mất cái xe đạp, thì đe’o thấy mặt mũi con cho’ đâu. Và tuyệt nhiên đêm hôm ấy cũng đe’o có lấy 1 tiếng sủa.

Lần nọ tôi dắt nó ra công viên, đang đi thì nó chạy đến chỗ mấy con cho’ đang đứng ở đấy. Thế là có con cho’ Pug nhảy vào că’n nó, nó kêu oăng oẳng xong vật lộn că’n sủa ầm ĩ với con Pug. Con Pug bé bằng nắm tay, con Lọ to như hà mã, nhưng vật lộn mãi mà đe’o đánh lại được nó. Xong 2 con vật nhau gấu gấu oẳng oẳng kiểu lô'n gì mà con Lọ că’n con mẹ vào chân mình 🙂 vâng tôi bị că’n bởi chính con cho’ của mình các bạn ạ hê hê đen

Dường như că’n tôi vẫn chưa đủ, thứ cho’ xấu người xấu cả nết đe’o thể giáo dục ấy còn că’n mất của tôi 2 đôi giày. 1 đôi tôi mua trên Hàng Bông 1 đôi tôi phải oder. Các bạn biết đấy, đồ oder có nghĩa bạn đặt hôm nay thì phải đến khi con bạn đi lấy vợ rồi cháu bạn đi học đại học thì giày mới về đến nơi, ấy thế mà con khốn nạn nó nỡ că’n của tôi đ.m. Hôm nó că’n đôi đầu tiên, tôi cầm chính cái đôi giày bị nó că’n nát để vả vào cái mõm cho’ ngu của nó rồi tôi buộc mẹ vào cổ nó lủng lẳng, cho nó nhớ mà lần sau cạch mặt tôi ra. Nhưng nó ngu nên đe’o biết sợ. Lần sau că’n tiếp tôi xúc cứt mèo đổ con mẹ vào bát cơm của nó luôn đ.cm !!

Sau không că’n giày nữa thì nó chuyển sang bắt chuột. 1 thời gian nhà tôi thối um vì con lô'n Lọ că’n chê’t chuột rồi tha đi giấu khắp nhà. Đợt đấy tôi với con Vá suốt ngày đánh nhau vì bị đổ oan là đánh rắm thối nhà. Mãi về sau mới biết thối là do chuột chê’t. Có lần con Vá đang ngồi trên ghế thì thấy đít cộm cộm, thò tay xuống móc ra thì thấy nguyên cái đâ'u con chuột đang trợn mắt lên lườm đi.t mẹ nó chứ cái loại lô'n đội lốt cho’, tự thổ chí kim nghìn năm văn hiến chưa thấy con cho’ nào ngu như con cho’ này ! Đi.t mẹ ngu chưa đủ mà nó lại còn xấu nữa !

Và nó đe’o hề thân thiện. Tôi hay sang nhà chị Quỳnh xin cơm thừa cho nó ăn, mỗi lần cho ăn tôi lại thủ thỉ với nó :" Cơm của Quỳnh cho đấy ! Hốc xong rồi sang trông nhà cho Quỳnh nhé !". Rồi 1 hôm chị Quỳnh sang nhà ngồi buôn với mẹ tôi, lúc chị sang thấy nó đang nằm, do bản tính thân thiện yêu động vật tình thương mến thương chị mới sờ đầu nó 1 cái. Thế là thôi nó că’n cho phát đcm đe’o hiểu sao.
Chị Quỳnh mới chửi : A đi.t mẹ con cho’ tao hay cho mày cơm mà mày lại că’n cả tao !".
Từ đấy tôi đe’o dám vác mặt lô'n sang để xin cơm chị nữa. Vì ngại.

Hôm qua ngồi ở nhà lúc có cả con Lọ nằm đấy, tôi mới nói đùa với mẹ tôi :" Mẹ ơi bán con Lọ đi nhé, để con gọi người ta đến bán nó đi !".
Có lẽ lần này nó bắt đầu khôn hơn, nghe thấy thế sợ quá trốn mẹ đi mất cả ngày. Tôi vừa mừng vừa lo. Mừng vì tôi biết hoá ra nó cũng hiểu tiếng người chứ đe’o phải loại óc cho’, lo vì sợ nó đi mẹ mất không tìm đc.

Tìm mãi tìm mãi đến tận trưa nay thì tôi thấy chị Quỳnh bảo là đi chợ thấy con Lọ đang bị xích ở bên ngõ Lệnh Cư vì că’n chê’t con mèo cảnh của nhà người ta 🙂
Tôi phải sang chuộc nó về, đền mất 7 triệu con mèo.

Đi.t mẹ có khi lần này tôi bán nó thật.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #ntn