Anh long bị vợ đánh
7h sáng đang nằm ngủ tôi nghe thấy tiếng "RUỲNH... ĐI.T PẸ MÀIIIIIIIIII !!!!". Tôi vừa mới kịp bật dậy thì đã thấy con Vá tức tốc chạy lên mặt ráo hoảnh :" Anh ơi ông Long lại bị bà Hà đa’nh nhanh lên xuống mà xem !!".
Nhà người khác đa’nh nhau cứ như bắn pháo hoa Tết vậy. Anh em tôi thích xem lắm !
Anh Long bán trà đá kiêm ghi lô. Anh vừa mới đi tù về, tội ăn cắp. Nhắc đến những người như anh Long, người ta thường nghĩ đến mấy ông mặt nhàu nổ sủi cảo, người to vl hoặc còi vl, xăm trổ kín người, ăn nói lè nhè. Nhưng không, anh Long thì khác, nhìn anh như trộm cho’.
Người anh bèo nhèo bùng nhùng nhìn như thằng sinh viên chuyên nhịn ăn sáng để lấy tiền chơi điện tử. Mặt anh giống diễn viên hài nhảm nhí. Giọng anh lè nhè như gà nuốt dây chun. Nói chung nhìn anh chán đời.
1 tháng 30 ngày, anh với vợ cãi nhau đến 25 ngày.
Trong 1 tháng, anh bị vợ đa’nh khoảng 15 ngày. Đều như hành ki.nh của phụ nữ.
Có lần đang ngồi ăn cơm, nghe tiếng bát vỡ Choang 1 phát, tôi vội gọi con Vá :" Đa’nh rồi đa’nh rồi mày ơi lại đa’nh nhau rồi ".
Chị Hà, vợ anh Long, ngày còn độc thân chị suốt ngày xoen xoét :” Eo ôi chị đe’o cưới sớm đâu khổ bỏ mẹ ra chửa đẻ nằm 1 chỗ chả được đi đâu, xong giống bà chị chị trước lúc đẻ rõ eo ót ngon nghẻ tự dưng đẻ xong cái nhìn cứ như con hà mã. Hà mã loại già ý em ạ, kinh lắm ! À mà nghe bảo là lúc đẻ mà đẻ thường không mổ bu.ng là nó rạch cả bi’m ra đấy mày ? Bảo sao hồi xưa cứ thắc mắc đầu nó to như cái bát chui ra thế đe’o nào được. Đ.m đẻ kiểu thế thì tao chê’t ! Tao đi chê’t luôn ! Xong rồi á về nhà chồng ở cùng bố mẹ chồng sợ lắm, chị cứ phải ngoài 30 mới cưới cơ, mà thôi cưới làm gì mày nhỉ xin con nuôi cũng được đúng không ?? Chọn đứa nào nó cai sữa rồi mà ăn được cơm rồi ấy bọn đấy chị nghe bảo nuôi nhàn lắm. Đúng rồi tao đi xin con nuôi về 2 mẹ con ở với nhau cho thích chứ cưới làm đe’o gì mệt lô'n bỏ mẹ ra em nhờ ?! Công nhận ko ? Đ.m sao giờ bọn nó cứ cưới sớm làm đe’o gì dại thế không biết !! dại quá. Dại quá em ạ ".
Đấy thế là đùng 1 phát năm sau sau chị Hà chửa con mẹ hẳn sinh đôi hahahahahah quả này chửa sinh đôi á đến lúc đi đẻ thì người ta rạch L' lên tận rốn chị ạ hahahaha kêu cho lắm vào.
Nhưng điều đó không phải là vấn đề.
Vấn đề ở đây là, chồng chị, chị đe’o thể trông mong đc gì.
Ngày biết có thai chị sang nhà tôi ngồi ôm mặt khóc, kêu bị lừa.
Chị rưng rức :" Tổ sư bố nó em ơi thằng mặt lô'n nó lừa tao mày ạ, nó kêu công ăn việc làm tử tế vừa đi nước ngoài về , chửa là cưới luôn. Nhưng nước ngoài cái đi.t con mẹ nhà nó lắm nữa, nó cầu bơ cầu bất thân cô thế cô ở quê dạt lên đây chứ nước ngoài nước trong cái gì ???!".
Mẹ tôi nghe thấy mới bảo thế thì đi na.o con mẹ nó đi cho xong. Ô hay thật buồn cười thật đấy độc mồm độc miệng máu mủ của mình mà bà cứ làm như túi rác nắm đất bảo bỏ là bỏ ?? Tôi mới khuyên chị là Chị cứ để đấy mà nuôi. Thêm con thêm của, ko phải lo, lo đe’o gì, trời sinh voi sinh rạp xiếc. Với cả giờ trẻ con chăm cũng nhàn hơn xưa rồi.
Nói thế chứ trong đầu mình nghĩ giờ trẻ con đẻ ra xong chăm là cả 1 vấn đề đe’o-đơn-giản.
Chị tậm tặc, bảo :" Ừ thôi số rồi, để đẻ ra mà nuôi ít ra còn có đứa mai sau nó chăm mình em nhỉ. Mà nuôi 1 đứa cũng không đến nỗi tốn kém lắm đâu đúng ko em ?".
Đùng phát đẻ tận sinh đôi !
Cưới xong, anh Long về ở rể nhà chị. Bố mẹ chị Hà về quê vì đe’o thích anh Long, cho vợ chồng cái nhà luôn. Thật là cả 1 bầu trời tư cách.
Anh Long thì ngoài cái dẻo mồm còn lại chẳng có vị đe’o gì. Trên răng dưới da’i. Về ở nhà chị anh bắt đầu làm đủ thứ nghề : điện nước, sửa xe, xe ôm... cái gì ra tiền là làm. Lâu dần thấy chồng chăm chỉ làm ăn, chị Hà cũng bớt cào lô'n ăn vạ. Chị chấp nhận dần an-phận!
2 năm sau cưới thì anh Long nghiê.n. Nghiê.n lòi luôn.
Đ.m nghiê.n thì đe’o ai cũng ghét. Nghiê.n mà, nghiê.n thì làm đe’o gì có tư cách. Trẻ con ra đường, nhìn thấy nghiê.n, chúng nó chỉ mặt, cười :" A đ.m thằng nghiê.n !".
Khoảng thời gian đấy Hà Nội nghiê.n nhiều lắm. Nhưng đen cho anh Long, cả ngõ nhà tôi mỗi mình anh Long nghiê.n cái đ.m thế mới đau. Thôi đen đành chịu.
Khỏi phải nói, ngõ nhà tôi kì thị anh Long lắm. Cứ mất cái đe’o gì cũng đổ cho anh Long ăn cắp.
- Mất xe đạp : Đi.t mẹ tìm hết chưa ? Vào trong chợ hỏi thằng Lâm (1 người làm cầm đồ có tiếng ở khu tôi) xem nó có thấy cái xe nào giống thế ko ?? Đ.m ngõ có thằng nghiê.n (ý chỉ anh Long) mà đe’o biết để ý à ???
- Mất con cho’ : Tổ sư đã bảo trông nom xích cẩn thận vào đ.cm không mấy thằng nghiê.n (vẫn là ý nói anh Long) nó bắt con mẹ đi mà đe’o nghe.
- Mất cái máy bơm : Sang hỏi thằng Long xem nào !!!!!
Cứ thế, chắc do bị đổ tiếng ác nhiều quá, anh Long đi ăn că’p xe máy thật luôn !! Trộm đe’o thành, anh lĩnh án tu'.
Ngày anh đi cả ngõ tôi ăn mừng. Mặt ai người nấy hân-hoan phấn-khởi.
Có mỗi 1 người buồn rười rượi. Là bà Thanh. Bà cho anh Long ghi lô nợ, giờ anh bị bắt thì biết đòi đe’o ai bây giờ. Đen. Đen quá đi mất thôi.
Anh Long đi trại chị Hà mừng lắm, sang nhà tôi cười ré lên như xé bạt :” Ui sời cho bắt mẹ thằng nghiê.n đi. Nghiê.n thì cho chê’t !”.
Vui là thế hân hoan là thế, vèo cái 3 năm, anh Long mãn hạn, về nhà.
Trước nhìn anh trông giống nghiê.n. Giờ về nhìn anh ra dáng nghiê.n hẳn hoi luôn. Anh về nhà mặt vui lắm, đi chào hết người này đến người nọ, mặt phấn khởi :” Cháu hết nghiê.n rồi cô ạ. Hê hê hê cháu không nghiê.n nữa rồi”.
Anh bắt đầu mở quán trà đá và ghi lo^. Ngày đồng ra đồng vào cũng đc mấy lít. Nhưng chị Hà đe’o chịu vì tiền đấy không đủ ăn chứ đừng nói nuôi con. Dần dần chị Hà xin tiền bố mẹ ở quê để mở cái kiot quần áo trong chợ.
Thế là chị Hà thành kinh tế chính trong nhà. Anh Long càng ngày càng tỏ ra bất mãn, vì đe’o kiếm đc tiền bằng vợ, kém pheo vợ. Thế rồi anh uống rươ.u, nát.
Có lần anh say, chị Hà đi chợ về thấy chồng chưa đón con chưa nấu cơm mà đã lăn ra say, chị túm cổ anh đâ’m cho 1 phát nổ đom đóm mắt !!! đi.t mẹ dã man thế cơ chứ !!!
Đa’nh đc 1 lần, là đc lần 2. Dần dần anh Long bị chị đa’nh cho suốt. Lệch sóng đa’nh luôn. Vui đa’nh, buồn đa’nh, nửa vui nửa buồn cũng đa’nh.
Chị Hà đẻ xong người phốp pháp, to béo. Anh Long nghiê.n thì làm lô'n gì có sức mà bật lại vợ hả các bạn ? Đành chịu đo'n.
Thế rồi chắc uất quá, có lần anh Long cầm can xăng và bật lửa đứng trước cửa gào lên :" ĐI.T MẸ CON ĐI~ MÀY ĐA’NH BỐ MÀY BỐ MÀY CHÊ’T CHO MÀY XEM ĐI.T MẸ CON KHỐN NẠN !!!!!!"
Chị Hà ngại lô'n, chị gào to hơn :" MÀY CHÊ’T CON MẸ MÀY ĐI CHO KHUẤT MẮT TAO !! ".
Anh Long nhát chê’t, nghe thế đe’o dám châm lửa. Lại cất can xăng đi, sang nhà tôi xin rươ.u uống. Uống say xong về nhà ngủ.
Sáng nay anh lại bị chị Hà đa’nh. Tôi nghe tiếng anh chửi tức tưởi :" ĐI.T MẸ CON ĐI~ KHỐN NẠN !! MÀY ĐA’NH BỐ MÀY BỐ MÀY GIẾT MÀY !!!".
Đa’nh chửi nhau 1 hồi lâu, anh Long đạp cửa ôm ba lô đi ra ngoài. Nhìn thấy tôi anh giơ tay :" Anh đi đây !! Đi.t mẹ nó con khốn nạn ". Tôi hỏi :" Anh đi đâu đấy ??". Anh trả lời đi đe’o đâu thì đi, đi chỗ lô'n nào cũng đc, đi thật xa, đi đâu để lập nghiệp, để làm thằng đàn ông, để đe’o còn cảnh chó chui gầm chạn !
Tôi với con Vá mỗi đứa dúi cho anh 1 lít bảo anh cầm đi ít nhiều là tấm lòng của bọn em. Anh gật đầu, quay lưng đi.
Đến đêm anh lại vác mặt về. Say khướt
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro