
=.= H
Nàng ngồi dựa đầu trên giường... đôi mắt to, đen láy nhìn nam nhân đang đứng cởi y phục cách đó không xa.
Hắn... vẫn như vậy.. vẫn lạnh lùng... vẫn đẹp một cách mê người và vẫn vô tâm như vậy. Nước mắt nàng lại rơi... người đó... luôn xem nàng là công cụ để phát tiết... vậy tại sao nàng lại lỡ trao trái tim mình cho hắn!? "Hỏi thế gian tình là gì!?"
Như biết được nàng đang nhìn hắn...Hăn vẫn tiếp tục cởi y phục... lạnh lùng hỏi:
-"Sao lại khóc"
-"Không có gì.. Để ta giúp chàng"
-"Không cần.. ngươi chỉ cần ngồi yên ở đó!" Nói xong.. hắn đến bên cạnh nàng ... áp đôi môi của hắn vào môi nàng và lấy hết những mật ngọt tong miệng nàng! Đôi bàn tay như không yên phận... nó bắt đầu mơn trớn khắp da thịt nàng rồi dừng lại trước ngực nàng. Bóp... nhào nặn... vân vê hai đầu ngực.
"Ưm... ư... ơ..." nàng thở hồpn hển theo từng cú nhào nặn của hắn!
Đôi môi hắn rời khỏi miệng nàng... tiến xuống chiéc cổ trắng ngần của nàng rồi xuống một bên ngực nàng mà ra sức nhâm nhi... cắn mút! ":)))"
"Ưm... ơ.. ưm... ư ư.. " nàng yêu hắn... đúng vậy. Kể từ lần đầu gặp nàng đã yêu hắn... Nhưng hắn lại không như vậy! Hắn yêu thân thể nàng.. hắn yêu bờ ngực và hắn thích... chỗ kia của nàng!
Dang rộng đôi chân nàng ra... hắn miệng vẫn nhâm nhi một bên vú nàng, một tay hắn ra sức nhào nặn vú còn lại. Còn tay kia cầm vật đã cứng ngắc cho vào bên trong nàng!
Nàng cảm nhận được sự ấm nóng và to lớn của vật kia mang lại! Chỗ đó của nàng cũng như đang chờ đợi... đang khao khát và bóp càng chặt hơn!
"Ư. . Hựm .." Hắn rên lên trong khoái cảm
"Chàng... ư... ưm.. đã bao giờ... ơ.. yêu ta chưa?" Nàng nói ngắt quãng trong ngững lần hắn ra vào...
"Chưa" hắn lạnh lùng trả lời!
Đúng vậy... hắn sao có thể yêu nàng chứ! Hắn thân là quân vương của một nước... là người có hàng nghìn hàng vạn nữ nhân tuyệt thế giai nhân muốn cùng hắn hoan lạc!. Nàng làm gì có phúc được hưởng tình yêu từ hắn! Tại sao nàng vẫn mãi ôm hi vọng!?
Nước mắt nàng lại rơi theo từng cú dập của hắn!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro