
Part 2 - 1: Thành trì đầu tiên của nhân loại.
Địa điểm: Vùng đồi phía bắc
Mở đầu là một trận
(Battle)
Với sự giúp đỡ của Enkidu, cả nhóm cuối cùng cũng thoát khỏi khu phế tích.
Romani gọi tới hỏi rằng liệu có phải họ đang đi sai đường hay không, bởi Enkidu đang dẫn họ lên hướng bắc, trong khi theo bản đồ thì Uruk nằm ở phía nam.
Enkidu bảo Romani lo nghĩ quá nhiều. Bởi nếu họ đi thẳng tới phía nam, họ sẽ bước vào địa phận của 1 nữ thần khác.
Ở thời điểm hiện tại, cả vùng Lưỡng Hà trên bờ vực sụp đổ, 80% của liên minh 12 thành phố đã bị hủy diệt, những người sống sót tập hợp lại ở Uruk để chung sức tạo nên một phòng tuyến cuối cùng.
Mashu thắc mắc liệu đó có phải là do người đang sở hữu Chén Thánh làm không. Gudako đoán đó có thể là thủ lĩnh của đám quái vật. Mashu đồng ý bởi theo lời của cô gái trẻ trước đó từng nói, kẻ địch của họ có thể là Đức Mẹ của Ma Thú (Tiamat), nếu một thực thể mạnh mẽ như vậy sở hữu Chén Thánh.... thật khó có thể tưởng tượng chuyện gì sẽ xảy ra.
Enkidu xác nhận rằng hiện tại, chưa có ai chiếm được Chén Thánh cả. Và những người đang muốn hủy diệt thế giới lần này không phải là đám thuộc hạ của Vua Pháp Thuật, mà là những thế lực ngang bằng, thậm chí còn hùng mạnh hơn cả ông ta,các vị thần.
Gudako: "Ồ, là mấy người giống Artemis ấy phải không?"
Romani: "Ý em là người cứ suốt ngày lởn vởn quanh Orion ấy à? Không tưởng tượng ra nổi cảnh cô ấy hủy diệt thế giới..."
Enkidu ngạc nhiên khi biết Chaldea có cả servant có liên hệ với các vị thần. Anh không ngờ một nghi thức triệu hồi phức tạp như thế có thể được thực hiện ở đâu khác ngoài thời đại này.
Mashu giải thích việc triệu hồi xảy ra trong trường hợp đặc biệt. Và vị thần được triệu hồi cũng không thực sự có được toàn bộ sức mạnh của mình, cũng chỉ tầm tầm các servant khác.
Enkidu bảo vậy là hợp lý. Tuy nhiên, dù cũng được triệu hồi, các vị nữ thần ở đây là những vị nữ thần thực sự. Những con quái vật đều là thuộc hạ của họ, hay có thể gọi là con của họ.
Tuy không biết tình hình trong liên minh 3 nữ thần ra sao, nhưng có một điều chắc chắn, mục đích của họ đều là tận diệt loài người. Hay có thể gọi là hủy diệt toàn bộ lịch sử nhân loại, bằng cách kết thúc nó ngay tại đây, tại điểm khởi đầu.
Mashu sợ hãi, cô tưởng họ chỉ làm rối loạn dòng thời gian (giống các Dị Điểm khác), chứ chưa từng nghĩ họ có thể hủy diệt loài người. Đó chẳng phải là những gì Solomon đang cố làm hay sao? Và tại sao các nữ thần lại làm vậy? Lẽ ra các nữ thần phải đứng về phía nhân loại chứ?
Enkidu trả lời rằng các vị thần chưa từng đứng về phía con người bao giờ. Với họ, con người chỉ là đám người làm rẻ mạt, họ tạo ra con người chỉ để thay họ làm những việc mà họ không muốn đụng tới. Do vậy đối với họ, con người vốn không xứng đáng để nhận được tình yêu hay sự bảo vệ từ họ. Bảo hộ hay yêu thương con người sẽ làm trái lại lý tưởng vốn có của họ. (Ờm, nếu các bạn đọc đủ thần thoại truyền thuyết sẽ thấy rõ điều này)
"Kể cả có là Inanna, hay thậm chí là Ishtar, mỗi vị thần đều sở hữu nhiều nhân cách mâu thuẫn với nhau. Lúc thì họ thích của cải vật chất, có lúc họ yêu quý con người, nhưng cũng có lúc họ lại muốn được thưởng thức chiến trận triền miên. Một mặt họ nói họ yêu quý con người, một mặt họ lại muốn thấy con người máu chảy đầu rơi, quá mâu thuẫn phải không? Chúng ta vốn không thể hiểu được các vị thần."
Gudako nói các vị thần cũng như những người mắc chứng đa nhân cách, nhưng lại thể hiện tất cả các nhân cách đó cùng một lúc vậy.
Romani bảo phần giải thích của Enkidu rất thú vị, nhưng anh cũng có ý kiến của riêng mình, anh nói có thể là do những vị thần thực sự yêu thương con người quá bận rộn với công việc của mình, nên mới thành ra như vậy.
Enkidu đồng ý, những vị thần yêu thương con người nhất thường là những vị thần bận bịu nhất. Bởi mang trên mình quá nhiều trách nhiệm như vậy, nên đôi khi họ cũng mắc sai lầm.
Sau đó Enkidu đổi chủ đề, nói rằng bàn chuyện về các vị thần cũng chẳng giúp được gì, rồi giải thích cách mà các vị thần đang tấn công loài người. Vị nữ thần đứng đầu trong số họ, "Nữ Thần của Quái Vật", là một nữ thần trong thần thoại Hy Lạp.
Enkidu nói tiếp, trăm nghe không bằng một thấy, rồi dẫn mọi người tới một vùng trống trải, bảo họ hãy nhìn ra xa. Cả nhóm trông thấy một bức tường lớn ở phía nam.
Enkidu: "Đó là bước tường được xây khi lũ quái vật tấn công. Toàn bộ của cải của Babylon được sử dụng để xây nên bức tường đó. Chúng tôi gọi nó là Niềm Hy Vọng của Nhân Loại, thành trì cuối cùng và cũng là vĩ đại nhất để bảo vệ nhân loại, Phòng Tuyến Tối Cường trong cuộc chiến chống Ma Thú, Babylonia!"
Mashu nói dù không được như tường thành ở Camelot, nhưng chắc hẳn cũng rất vững chắc để có thể tồn tại lâu như vậy, bởi phải có tới hàng ngàn quái vật ngày đêm liên tục tấn công nó.
Romani nói anh hiện đang quét được số quái vật còn nhiều hơn cả những gì Mashu đang nói.
Mashu rất ngạc nhiên về độ kiên cường của những người dân Lưỡng Hà, bởi mỗi con quái vật họ chiến đấu có thể mạnh ngang ngửa một chiêc xe tăng, vậy mà những chiến binh đó, họ vẫn đang chiến đấu.
Enkidu: "Họ đã phòng thủ bức tường đó hơn nửa năm nay. Ngạc nhiên quá phải không? Bức tường thành đó đã bị tấn công không ngừng nghỉ suốt sáu tháng qua, lũ ma thú thì chẳng bao giờ thấy mệt, vậy mà các chiến binh không chỉ giữ vững phòng tuyến, mà còn duy trì số lượng thương vong luôn ở mức tối thiểu, số lượng chiến binh thiệt mạng kém xa so với số lượng quái vật bị tiêu diệt.
Hậu phương vững chắc. Thay đổi ca gác thường xuyên, chính xác. Binh sĩ mới sẽ được trui rèn qua thực chiến, để người bị thương được nghỉ ngơi phục hồi. Một phòng tuyến tối cường. Tôi từng nghĩ họ chỉ có thể duy trì được nó 4 hay 5 tuần gì đó, nhưng không, những gì họ làm được vượt xa kì vọng của tôi."
Mashu gật đầu. Kể cả khi họ bị vượt xa ở mọi mặt, họ vẫn luôn tìm được cách để đứng ngang bằng với kẻ địch. Cô tự hỏi không biết ai là người đã lập nên phòng tuyến này.
Gudako: "Hmm, hẳn là anh chàng cơ bắp nào đó đây".
Đột nhiên Enkidu tự lẩm nhẩm một mình:
"Thật vô nghĩa. Xương máu họ đổ xuống thật vô nghĩa. Họ đâu cần phải hy sinh tất cả mọi thứ như vậy, khi dù có làm gì đi nữa, cái chết của họ cũng đã định. Thật quá ư lãng phí."
Fou kêu lớn. Gudako nhìn Enkidu với ánh nhìn khó hiểu.
Enkidu bảo rằng anh chỉ nói toàn những điều linh tinh. Anh cảm thấy sinh mệnh của quái vật cũng có giá trị của nó, dù sao đó cũng là một sinh vật sống, điều đó làm anh buồn.
Anh bảo nếu muốn Gudako có thể thử tham gia vào đội phòng hộ tường thành. Uruk hiện tại đang rất thiếu nhân lực nên họ sẽ không khắt khe trong tuyển chọn.
Romani bảo không cần phải như vậy. Nếu nhân loại vẫn còn đang chiến đấu, vậy có nghĩa là chỉ huy của họ, đức vua, cũng vẫn còn sống. Nếu đức vua chưa sở hữu Chén Thánh, anh chắc là có thể thương lượng với đức vua về mối đe dọa từ từ Liên Minh Nữ Thần. Vậy nên họ cần tìm ra nơi đức vua đang ở và gặp ngài càng sớm càng tốt.
Enkidu khuyên họ nên băng qua khu rừng để tránh đụng phải quái vật, cả nhóm xuất phát.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro