Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Yêu trong thầm lặng




Tên truyện: Yêu trong thầm lặng

Thể loại: Tản văn

Tác giả: Guong_chimte

Reviewer: yumiiloveccs (Yumi)

R's note: Vì cậu đã bảo cần một Reviewer khó tính, nên tớ sẵn sàng ở đây để bước vào câu chuyện của cậu.

***

A. Nhận xét chung:

Cá nhân tớ thấy, đây là một tập tản văn đọc-được, chứ không phải là đọc-hay. Thật lòng mà nói, đối với tản văn, tớ đã đọc nhiều đến mức chai sạn rồi, nên truyện cậu chỉ thực sự đánh động tâm tình tớ nếu nó đủ sức rung cảm mối dây đồng điệu trong tâm hồn ẩn sâu kia.

Văn cậu khá, đôi chỗ còn hơi lủng củng, nhưng nếu không quá xét nét mà chỉ đọc dưới một góc độ reader bình thường thì có thể dễ dàng cho qua. Cảm xúc dàn trải nhẹ nhàng, tiếc rằng với tập tản văn vẻn vẹn mấy trăm chữ như thế này, cái cậu cần-mà-chưa-có, chính là sự cô đọng.

Như tựa đề tác phẩm, cảm xúc "yêu trong thầm lặng" của nhân vật lặng lẽ đến mờ nhạt. Đọc cả ba truyện, ngoài việc cốt truyện khác nhau thì tớ thấy ấn tượng đọng lại trong lòng sau khi lướt đến dòng chữ cuối cùng đều là giống nhau cả. Đó là cái khó cậu cần đối mặt khi chắp bút cho một tập Tản Văn. Vì nếu không khéo, không tinh, không quá điêu luyện đến mức ngôn từ có thể phủ lấp, che xóa mọi ngóc ngách khuyết điểm, thì cậu biết đấy, cảm xúc dù có nói nhiều cũng chỉ có bấy nhiêu, readers sẽ mau chóng bị "nhàm" mà thôi!

B. Nhận xét chi tiết:

2.1. Ưu điểm:

- Văn trôi chảy, dễ đọc, không gây cảm giác ức-chế khi lỡ may mắn "lọt hố" những teenfic-trá-hình với title bùi tai mà văn vẻ thật... gai mắt. (Tớ gọi đây là loại không nuốt nổi).

- Đặt vào vị trí một kẻ đang-đơn-phương kiêm thất-tình thật, thì tớ tin họ sẽ tìm thấy đâu đó sự đồng cảm.

- Truyện về sau khá hơn truyện trước, chứng tỏ tác giả đã có sự trau chuốt và quan hoài nhất định về những câu từ, ngữ ngôn mà mình đặt bút thai nghén ra. Đây là một trong những tiêu chí cần có ở một tác giả đích thực.

- Bỏ qua các lỗi type ai-cũng-từng-gặp, thì cậu ít sai chính tả, điều này khiến tớ cảm thấy dễ chịu hơn khi Review.

2.2 Khuyết điểm:

- Văn khá, nhưng chưa thực sự mượt, còn lặp từ rất nhiều, và ngôn từ đáng ra phải được sử dụng phong phú hơn thì lại bị cậu gò bó trong không gian vài dòng nhất định, khiến người đọc cảm thấy sượng, giống việc trên thang 10, cậu đã đẩy lên được nấc 7, và họ đang kì vọng sự bùng nổ, thì nó tụt xuống 0, trống huơ trống hoác đến đau lòng vậy.

- Như đã nêu ở phần Nhận xét chung, có lẽ sự luyện tập của cậu là chưa đủ để khiến cảm-xúc-một-màu có thể biến hóa đa dạng ra nhiều màu khác nhau, vì thế đọc càng nhiều càng thấy nhàm. Cốt không mới, cái này cũng khó trách cậu, chuyện tình cảm chắc cũng chỉ có bấy nhiêu, nhưng mong cậu nếu lần sau có đặt bút viết thì ý tưởng mới mẻ sẽ luôn thu hút người đọc hơn, cậu nhé!

- Có nhiều chỗ cậu cố gắng dùng phép điệp nhưng không thành công. Có nhiều chỗ cần dùng phép điệp và lí ra đã thành công thì cậu lại để vụt mất cơ hội đó.

2.3. Sửa lỗi điển hình:

Lưu ý: Tớ không tự nhận mình viết hay, viết giỏi. Đây chỉ là trường hợp "Nếu tớ viết, tớ sẽ...", cậu có thể tham khảo nhé!

Lỗi 1: Lỗi diễn đạt (cụ thể là chưa đủ mượt và trôi chảy).




Sửa:

"Bàn chân nào còn chưa quen nơi thềm hoa xa lạ xứ người cứ nhẹ nhàng lướt qua từng mảng màu thị thành loang lổ, chân thật đậm sâu đến nghèn nghẹn nhói lòng: Những hàng quán xa hoa, những cửa tiệm quần áo sặc sỡ, những tòa nhà tráng lệ cao ngất, dòng xe cộ vội vã chen chúc nhau cho một chỗ đứng có thể không bình an giữa cái chốn tấp nập, xô bồ mà nhân sinh cứ tụng ca là "hoa mỹ" này... Tất cả thoáng chốc như nhòe đi tựa thước phim đẫm hương cũ xưa nhạt nhòa trước cái chất chân phương của một vùng quê hương bình dị. Không cao ốc, chỉ có những bức tường bong tróc, loang lổ và xỉn màu ấu thơ. Không nhà hàng ngột ngạt, ngập ngụa mùi thức ăn, chỉ có những cánh đồng xanh ngát, xa tít tắp lung linh vắt vẻo một dải dài, dài mãi đến vô hạn như chân trời mờ ảo, mà hít căng đầy bụng cũng thuần khiết một mùi lúa mới thoang thoảng nao nao lòng. Không xe máy, ô-tô giành giật nhau một suất nghỉ chân bên lề cho kịp giờ công sở, chỉ dáng ai dịu dàng nơi tà áo trắng tinh tung bay trên chiếc xe đạp như có như không sờn cũ, chỉ chiếc xích lô ai gác tạm sân hè để chất đống rơm khô, rạ cỏ mà thị thành sẽ chẳng bao giờ nâng niu... cũng có thể khiến môi tôi mỉm cười, và lòng tôi dâng trào một nỗi hoài vọng bình yên mê đắm đến day dứt, ám ảnh như vậy..."

Lỗi 2: Điệp ngữ - Dấu câu




Sửa:

Nếu phía trên cậu đã dùng cấu trúc "Nhưng anh đâu biết rằng...", thiết nghĩ câu sau cũng nên dùng như vậy để đồng điệu và mượt mà hơn.

Mặt khác, thực sự ở đây có nên dùng dấu hỏi? Trừ phi đó là câu để hỏi hoặc câu hỏi tu từ. Ở đây, dạng câu này chắc chắn không thể là câu nghi vấn. Nó từa tựa câu hỏi tu từ, nhưng đúng hơn, nếu đọc kĩ và xét về mục đích sử dụng thì đây không thể liêt vào hàng biện pháp tu từ. Vậy nên, tớ nghĩ cậu nên thay nó bằng dấu ba chấm để cảm xúc đau đớn trong câm lặng được thể hiện rõ hơn.

Lỗi 3: Lỗi type - cái này cậu nên kiểm tra lại bản thảo TRƯỚC KHI PUBLISH nhé. Nhung dù sao thú thật là tớ vẫn hay lười nên mắc phải sai lầm này... TT^TT

C. Kết:

Vậy thôi, truyện cậu tớ đã review xong rồi. Xin lỗi vì Team đã ngâm giấm lâu đến như vậy. Bình thường tớ nằm trong Team Write, hôm nay mới mạn phép đi Review lần đầu, nếu sai sót gì, mong cậu lượng thứ mà bỏ qua nhé!

* Review truyện được thực hiện dưới góc nhìn và cảm xúc riêng của một Reviewer, không áp đặt suy nghĩ lên ai và cũng không phải là chân lý. Vì vậy, nếu có thắc mắc/góp ý gì, mong các bạn nhẹ nhàng và dùng ngôn ngữ sạch hết mức có thể với thái độ chân thành.

Hãy trả công team chúng tớ bằng cách Vote và Follow Team Gió nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro