𝟷. 𝙵𝚄𝚂𝙷𝙸𝙶𝚄𝚁𝙾 𝙼𝙴𝙶𝚄𝙼𝙸: Ngủ hay ngủ
𝗔𝘂𝘁𝗵𝗼𝗿: Kylan94
𝗧𝗶𝘁𝗹𝗲: Ngủ hay ngủ
𝗣𝗮𝗶𝗿𝗶𝗻𝗴: Fushiguro Megumi (18) x reader (18)
𝗚𝗲𝗻𝗿𝗲: Romance
𝗔𝘂𝘁𝗵𝗼𝗿'𝘀 𝗻𝗼𝘁𝗲: ngậm một viên đường phèn lúc nửa đêm.
꧁꧂
Đồng hồ đã điểm 12 giờ 43 phút nhưng em vẫn không thể chìm vào giấc ngủ. Hết quay ngang rồi lại nằm ngửa, dù cố thôi miên bản thân bằng trò đếm cừu cũ rích thì cơn buồn ngủ vẫn chưa chịu ập đến như thường lệ. Em mở mắt nhìn trần nhà. Một suy nghĩ táo bạo bất chợt lóe lên.
Nhẹ nhàng bước xuống giường, một cảm giác lạnh buốt toàn thân khi chân chạm xuống nền nhà lạnh lẽo. Để thực thi kế hoạch một cách hoàn hảo, em cố nén cơn lạnh buốt đi chân trần tiến tới lan can, quen đường quen nẻo trèo sang phòng kế bên.
Kéo cánh cửa một khoảng vừa đủ để lọt qua, em nhanh chân lách người vào phòng rồi đóng cửa lại. Thời tiết ở Tokyo vào đầu đông chẳng thể khiến người ta yêu nổi. Từng cơn gió nhẹ cũng khiến lòng người tê tái và em không hề muốn người trong phòng tỉnh giấc chút nào.
Đưa mắt nhìn cậu trai đang say giấc trên giường, trái tim của em lại rung ring như thưở ban đầu. Mặc cho gió hú mây bay thì trăng đêm nay vẫn sáng. Em nương theo ánh trăng tiến lại gần chiếc giường, ngồi xổm ở mép giường ngây ngô cười ngắm cậu bạn trai của mình.
Người yêu ai mà đẹp vậy trời!!!
Đáp án: người yêu em chứ ai.
Thường ngày Megumi trông lạnh lùng khó gần, đôi khi làm người ta liên tưởng đến những anh nam chính "băng sơn" trong các bộ truyện ngôn tình kinh điển. Dù cậu ấy có đối xử với em dịu dàng hết mức thì tổng thể vẫn không xua tan đi hết vẻ trưởng thành, trầm ổn hơn so với độ tuổi của cậu. Còn Megumi lúc ngủ là một người hoàn toàn khác. Cất đi vẻ thành thục hơn người, cậu bạn trai của em trông đáng yêu không khác gì những nam sinh bình thường ở độ tuổi 18.
Nếu có khác thì là Gumi của em đẹp hơn họ rất rất nhiều.
Nhẹ nhàng vén lên góc chăn, em lôi kéo gấu bông vứt sang một góc rồi thay thế bằng bản thân mình vào đó. Hít một hơi thật sâu, xung quanh em giờ tràn ngập mùi bạc hà thanh mát của Megumi. Trong phòng không bật đèn, thứ duy nhất chiếu sáng là ánh trăng ngoài của sổ. Không biết có phải do ánh trăng quá tình hay do tình trong mắt ái nhân mà em lại thấy yêu Megumi thêm một chút.
Khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, hàng lông mi dày và cong, đôi môi hồng hào căng bóng khiến bao cô gái phải ghen tị. Em tin rằng nếu Megumi giả gái còn đẹp hơn cả em. Ngón trỏ di chuyển nhẹ trên bờ môi, bỗng chốc em thấy cổ họng khô khốc.
Nếu hôn nhẹ một chút thì sẽ không đánh thức Gumi đâu nhỉ?
Nghĩ là làm, em khẽ vươn người để làn môi hai người chạm nhẹ vào nhau. Môi chạm môi, chuồn chuồn lướt qua để lại chấn động mạnh nơi đầu tim.
Em thầm nghĩ chắc hẳn người yêu em rất mệt mỏi sau một ngày dài đi làm nhiệm vụ. Đây không phải lần đầu em lẻn vào phòng Megumi. Lần đầu tiên cậu ấy nhẹ nhàng gõ trán em, bảo em rằng lần sau không được như vậy nữa. Những lúc đó em chỉ biết dính chặt vào người cậu, miệng cười thật tươi đáp lại "Chẳng lẽ người đẹp không muốn cùng ta ở bên nhau sao?". Trước lời trêu đùa của bạn gái nhỏ, Megumi chỉ biết bày ra bộ mặt ba phần bất lực, bảy phần nuông chiều mà ậm ự cho qua. Bình thường chỉ cần em mở cửa phòng thì Megumi đã tỉnh giấc và ngồi đó đợi em. Nhưng hôm nay em đã trộm hôn cậu ấy một lần mà Megumi vẫn chưa tỉnh lại.
Nếu Gumi ngủ say đến vậy, trộm làm một ít việc xấu thì chắc cậu ấy không biết đâu nhỉ?
Càng nghĩ em càng thấy bản thân giống mấy gã lưu manh hay đi trêu chọc con gái nhà lành. Nhưng biết sao được, người yêu của em quá đẹp, đẹp từ đầu đến chân. Bình thường mặc đồng phục kín cổng cao tường nên em nghĩ cậu ấy thuộc dạng cao gầy. Cho đến một lần luyện tập với đàn anh đàn chị khóa trên, Megumi vô tình cuốn góc áo để lộ ra phần eo trắng mướt của mình. Nếu Nobara không lay tỉnh em kịp thời thì em tin bản thân sẽ nhìn đến chảy nước miếng. Kể từ ngày hôm ấy, hình ảnh đó vẫn luôn ám ảnh trong tâm trí em. Thỉnh thoảng, nhân lúc ôm Gumi em sẽ "vô tình" sờ thử cơ bụng của cậu ấy nhưng chưa kịp cảm nhận thì tay đã bị Megumi nắm chặt. Bạn trai em sẽ nhẹ mắng không cần sờ loạn, ánh mắt có phần trách cứ có phần bất lực. Còn em chỉ biết cười hì hì giả ngu cho qua chuyện.
Bây giờ là cơ hội ngàn năm có một. Ngộ nhỡ em đánh thức Megumi dậy thì sẽ vô cùng xấu hổ và áy náy. Nhưng nếu hiện tại không tranh thủ thì không biết bao giờ mới có cơ hội. Nội tâm em đang đấu tranh dữ dội, một bên là đạo đức, một bên là sắc dục.
Cuối cùng thì sắc dục vẫn là xiềng xích của đời người. Mà em cũng chỉ là một cô gái bình thường mà thôi.
Em mạnh dạn đưa tay từ eo Megumi di chuyển đến phần bụng, cách lớp áo sờ sờ một chút rồi luồn tay vào. Cảm nhận đầu tiên là quá rắn chắc, làn da thì mịn màng nhưng đống múi này không chê đi đâu được. Trộm liếc mắt nhìn người yêu, thấy cậu ấy vẫn chưa động đậy mí mắt, lá gan của em càng lúc càng lớn hơn. Bàn tay em nhẹ lướt trên từng khối cơ bụng, cảm nhận nhiệt độ truyền từ ngón tay đi khắp cơ thể. Em liếm liếm môi, bàn tay dưới chăn bắt đầu không an phận trên bụng mà tiếp tục di chuyển ra phía sau nắm lấy quả đào mọng nước bóp nhẹ hai cái. Nhân sinh không còn gì luyến tiếc nữa rồi, em sụt sùi cảm thán. Tiếp tục đưa bàn tay hư hỏng sờ lên đùi Megumi, chưa kịp cảm nhận điều gì thì cổ tay đã bị nắm chặt.
- Cậu tính làm gì?
Giọng nói của Megumi vang lên trên đỉnh đầu, âm thanh còn pha chút lười biếng ngái ngủ. Em nhanh trí vờ như kẻ đang dâm loạn bạn trai lúc ngủ không phải là mình, lắc lắc cổ tay tránh thoát giam cầm rồi ôm chặp lấy cậu ấy không buông.
- Không có gì nha. Chỉ là tớ quá nhớ Gumi thôi.
Dụi dụi mặt vào ngực Megumi, lắng nghe từng nhịp đập của tim và cảm nhận những rung động nơi lồng ngực khi Megumi nói chuyện.
- Cậu lại mất ngủ?
Em lắc lắc đầu, rõ là em không có uống rượu hay bất cứ thứ đồ uống có cồn nào nhưng giờ đây em lại thấy bản thân trầm trầm mê mê. Có chút say. Là rượu hay là tình, em cũng không biết nữa. Ngoài kia gió vẫn gào thét, không khí lạnh thẩm thấu qua từng lớp áo, trong căn phòng KTX nọ lại ấm áp lạ thường. Đôi tình nhân trẻ ôm lấy nhau, trao cho nhau từng chút hơi ấm. Bỏ qua sự chết chóc và nguyền rủa mà đám nguyên hồn đem lại, em và Megumi cũng chỉ là những thiếu niên, thiếu nữ bình thường đang tận hưởng nhưng giây phút ngọt ngào bên tình nhân mà thôi.
- Nếu không mất ngủ thì sao lại chạy sang đây nghịch ngợm vậy?
Fushiguro Megumi thở dài nhìn trần nhà. Cậu đã tỉnh từ lúc em bước vào phòng. Có lẽ đã quá quen với cảnh này, cũng có thể do bản thân dạo này làm nhiệm vụ hơi quá sức nên cậu để mặc em đùa nghịch. Nhưng có vẻ cô bạn gái của cậu càng được nước lấn tới, hết trực tiếp sờ mó cơ bụng của cậu lại đến xoa bóp mông. Ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng, người thương lại trêu chọc khắp nơi thì dù cậu có đứng đắn đến đâu cũng không tránh khỏi phản ứng sinh lý bình thường. Rầu rĩ kéo em từ trong chăn lên, Megumi vùi đầu vào hõm cổ em không lên tiếng. Phần thân dưới cố hết sức tránh sang một bên để em không phát hiện khác thường.
Em cảm thấy khó hiểu. Bạn trai vừa phút trước còn có chút tức giận với em mà giờ lại ỉu xìu dựa vào em im lặng đến đáng sợ. Hơi chột dạ, em đưa tay nhẹ nhàng vuốt mái tóc nhím biển của cậu nhẹ giọng hỏi:
- Gumi làm sao vậy? Bị thương ở đâu sao?
Bàn tay em di chuyển từ trán đến hai bên má của cậu, nhiệt độ cơ thể bình thường, không có dấu hiệu của sốt. Nỗi lo của em càng lúc càng lớn.
Không phải Megumi bị thương rồi giấu em đấy chứ?
Vội vàng đưa tay đi khắp nơi kiểm tra, mắt đảo quanh những vùng da lộ bên ngoài nhưng cũng không thấy vết thương nào cả. Trái với vẻ lo lắng của em, Megumi trông bình thản hơn nhiều. Đôi mắt màu diệp lục nhìn em, sâu bên trong đó có thể thấy được ngọn lửa đang bùng cháy dữ dội. Rốt cuộc không nhịn được nữa, Megumi cầm chặt lấy đôi tay đang sờ mó khắp nơi của em, ánh mắt vẫn không rời khỏi gương mặt em dù chỉ một cm.
- Không cần sờ loạn. Tớ không có việc gì.
Dừng một chút, Megumi nhẹ hôn lên môi em như một lời trấn an.
- Mau ngủ đi.
Em vẫn có chút lo lắng mà ôm chặt lấy Megumi. Trong khi đang cựa quậy tìm một vị trí thoải mái, chân em vô tình lướt qua cái gì đó cứng cứng. Bỗng chốc Megumi cứng đờ người, ngay cả hô hấp cũng khó khăn. Dường như cũng hình dung ra được thứ mà chân mình vô tình chạm vào, mặt em nháy mắt đỏ lên. Tiếp tục giả như không có chuyện gì xảy ra, em nhắm mắt vờ chìm vào giấc ngủ. Người bên cạnh cũng dần điều hòa lại cảm xúc và hô hấp. Căn phòng lại rơi vào một mảnh yên tĩnh, chỉ còn tiếng hít thở đều đều đều và am thanh nuốt nước bọt phát ra từ cổ họng em.
- Vẫn chưa ngủ sao?
Megumi xoay người nằm trên em. Ánh mắt nóng rực nhìn em không bỏ. Lúc này em biết sợ thật rồi. Cậu bạn trai ngày thường luôn đối xử với em nhẹ nhàng, dù có lúc tức giận thì trong mắt cậu ấy vẫn ánh lên sự nuông chiều, dung túng. Nhưng Fushiguro Megumi của bây giờ tràn ngập mùi nguy hiểm. Mà em-nạn nhân cũng như kẻ đầu sỏ chỉ biết nuốt nước miếng đáng thương nhìn cậu.
- Tớ...giờ tớ thật sự ngủ đó. Fushiguro cũng mau ngủ thô...
Chưa dứt lời, em cảm nhận sự ướt át nơi đầu môi. Megumi hôn em có phần mạnh bạo. Lưỡi của cậu luồn vào khoang miệng em, câu lấy lưỡi em trao đổi nước bọt. Căn phòng vốn yên tĩnh giờ lại vang lên tiếng nước nhóp nhép khiến người nghe đỏ mặt. Nụ hôn ướt át này kéo dài đến khi em gần như không thở nổi phải đưa tay vỗ nhẹ bả vai cậu. Megumi buông tha đôi môi đã sưng đỏ của em, ánh mắt lướt qua ghi lại từng biểu cảm trên khuôn mặt bạn gái nhỏ. Ánh mắt em ngập nước có chút sợ hãi nhìn cậu, chiếc mũi dọc dừa đỏ ửng, đôi môi ướt át hơi hé mở cố gắng hít từng chút không khí. Nhìn kĩ có thể thấy sau hàm răng là chiếc lưỡi bị liếm hút có chút sưng đỏ. Chỉ có Fushiguro Megumi mới biết chúng nó ngọt ngào đến mức nào.
- Fushiguro, chúng ta mau ngủ thôi.
Chỉ lúc biết sợ thì mới gọi Fushiguro.
Megumi dùng bàn tay mình che lại đôi mắt em, một lần nữa cúi xuống hôn lên đôi môi đang hé mở đầy mời gọi đó. Trái với nụ hôn có phần gấp gáp lúc trước, Megumi nhẹ nhàng liếm qua hàm răng em rồi mới đưa lưỡi vào quấy loạn trong khoang miệng. Từng chút từng chút lôi kéo lưỡi em cùng nhau tác loạn. Lại hút thêm vài cái Megumi mới bằng lòng buông tha chúng.
- Ngoan. Giờ chúng ta sẽ "ngủ".
Em mê mang nhìn Megumi, tự hỏi "ngủ" của em với "ngủ" của cậu ấy có cùng một nghĩa hay không?
.
.
.
Đêm đó, cậu thanh niên Fushiguro Megumi và cô bạn gái nhỏ thực sự cùng nhau ngủ.
Còn ngủ theo nghĩa nào thì chưa biết.
Nói có sách, mách có chứng nè
( ͡° ͜ʖ ͡°)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro