Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ôm

Sau một ngày nhốt mình trong phòng tập, INTO1 cũng được về ký túc vào lúc 9h tối, sớm hơn nhiều so với mọi ngày.

Châu Kha Vũ im lặng đi sau lưng Doãn Hạo Vũ một đoạn, nhìn cậu vui vẻ vừa đi vừa trò chuyện rôm rả với Mika. Hắn không nhịn được dậm chân đầy hờn dỗi, vừa vào phòng khách đã tăng tốc, một bước đi đến trực tiếp vác cục bông trắng lên vai. Doãn Hạo Vũ hoảng hốt la hét, không ngừng vùng vẫy.

-Dan, anh làm gì vậy? Bỏ em xuống, sẽ ngã mất.

Mấy người còn lại chỉ biết ngơ ngác nhìn theo, nghe tiếng hét của cậu em út ngày càng xa.

Châu Kha Vũ từng bước vững vàng đặt chân lên cầu thang, hắn nâng tay vỗ vào mông cậu, trầm giọng: "Em ngoan ngoãn cho anh."

Cái đầu nhỏ không ngừng hoạt động, lát sau Doãn Hạo Vũ cũng thôi ngọ nguậy, gác tay lên vai hắn, nghiêng đầu nhìn sườn mặt tinh xảo của Châu Kha Vũ, cậu cười khẽ.

-Anh đây là đang xấu hổ đó hả? Vì anh MiMi cho em coi đoạn video đó?

-...

Nhìn người kia không đáp nhưng đôi môi lại mím chặt, cậu liền biết mình nói đúng, định trêu chọc hắn vài câu nhưng mắt thấy đã đến phòng mình, Doãn Hạo Vũ vỗ nhẹ lên lưng hắn rồi leo xuống đợi hắn mở cửa phòng. Nắm cửa vừa xoay, Châu Kha Vũ mạnh mẽ lôi cậu vào trong, ép cậu lên ván cửa.

Cứ ngỡ sẽ bị trừng phạt bằng một nụ hôn sâu, nhưng ngược lại, Châu Kha Vũ chỉ nhìn chăm chăm vào mắt Doãn Hạo Vũ một lúc rồi gục đầu lên vai cậu. Chôn mặt trong chiếc áo phao trắng to sụ của bé người yêu, Châu Kha Vũ hờn dỗi nói.

-Pai Pai cười anh...Cún lớn tổn thương rồi.

Doãn Hạo Vũ hơi ngơ ra một lúc, rồi bật cười, bàn tay trắng mềm vuốt nhẹ mái tóc của hắn.

-Là vì đáng yêu nên em mới cười đó, không phải em nói rồi sao. Châu Kha Vũ là người đáng yêu nhất trên thế giới.

Châu Kha Vũ điều chỉnh cơ thể, đem mặt áp lên cần cổ của Doãn Hạo Vũ, giọng nói trầm ấm phát ra: "Không biết đâu, Pai Pai mau ôm anh."

Tiếng cười ngọt ngào lại truyền đến, xấu hổ đến mức muốn tìm một cái hố chui xuống. Hắn đứng thẳng người vừa định mở cửa để về phòng, hai má đã bị bàn tay nhỏ áp lên, trên môi cũng cảm nhận được một trận ấm áp.

Cục bông trắng đã tháo kính ra để không cản trở việc hôn môi, Châu Kha Vũ nhìn hàng mi cậu run nhẹ, trong lòng cũng thấy ngứa ngáy. Một bên dẫn dắt đầu lưỡi Doãn Hạo Vũ, một bên giúp cậu cởi áo khoác, Châu Kha Vũ vòng tay qua eo cậu nhấc bổng lên. Doãn Hạo Vũ ngoan ngoãn thuận theo, đem hai chân quấn lấy hông hắn, đem cả cơ thể nhỏ bé đu lên người Châu Kha Vũ, mặc hắn đưa cậu về giường ngủ.

Đôi môi một tấc cũng không rời, đầu lưỡi ướt át của Châu Kha Vũ không ngừng ma sát lên mặt lưỡi của Doãn Hạo Vũ, khiến cậu không kiềm được hừ nhẹ vài tiếng. Dùng tay bóp nhẹ hai má của bé người yêu, giọng nói mang theo chút yêu cầu truyền vào tai cậu.

-Vươn lưỡi ra cho anh xem nào.

Châu Kha Vũ lúc trên giường và lúc dưới giường như hai người khác nhau, trên giường hư hỏng bao nhiêu thì dưới giường lại trẻ con bấy nhiêu, nhưng dù vậy Doãn Hạo Vũ vẫn thích hắn, thích một Châu Kha Vũ có nhiều mặt như thế.

Cánh môi hồng ướt nước do nụ hôn ban nãy, đầu lưỡi cùng màu được chủ nhân đưa ra ngoài, Châu Kha Vũ nhìn bộ dạng nghe lời của Doãn Hạo Vũ liền cười, ý định muốn giận dỗi thêm cũng bay mất. Hắn cúi người không ngừng mút mát cái lưỡi đỏ hồng kia, nước bọt không kịp nuốt theo khóe miệng chảy ướt cả cằm cậu và tay hắn. Châu Kha Vũ hăng say gặm cắn như ăn thạch dâu, chỉ đến khi Doãn Hạo Vũ vỗ vào lưng hắn, Châu Kha Vũ mới dừng lại.

Hốc mắt bé người yêu sớm đã mờ sương, Doãn Hạo Vũ hít lấy hít để từng ngụm không khí, nhưng chưa kịp bình tĩnh lại sau nụ hôn ướt át, một trận khoái cảm mới đã kéo đến. Áo thun bị vén lên cao, lộ ra hai đầu vú dựng thẳng từ lâu, một bên vú không ngừng bị nắn bóp đủ góc độ, bên còn lại được Châu Kha Vũ dùng lưỡi tỉ mỉ săn sóc.

-Dan~...khoan...ưm~~~.

Âm thanh xấu hổ không ngừng vang lên trong phòng ngủ yên tĩnh, Doãn Hạo Vũ cảm giác từng tế bào đều đang bị trêu ghẹo, cậu không nhịn được mà vặn vẹo thân người.

-Pai Pai có muốn anh không?

-Có...ưm...muốn...muốn anh...chạm vào.

Làm chuyện thân mật cùng nhau chẳng phải lần đầu tiên, Doãn Hạo Vũ đã học được cách bày tỏ những mong muốn của mình, cảm thấy ra sao hay thế nào đó, đều nói cho Châu Kha Vũ biết. Cậu cầm tay hắn đặt lên đũng quần thể thao, thấp giọng rên rỉ.

-Dan...giúp em...nơi này muốn...muốn anh xoa...

Châu Kha Vũ nhếch môi nhìn bộ dạng ý loạn tình mê của Doãn Hạo Vũ, nhưng vẫn chiều theo cậu, cách hai lớp vải nhịp nhàng xoa nắn.

-Thoải mái không?

-Thích...thích lắm~, ưm...

Những ngón tay thon dài đã len vào đến trong quần lót, vật nhỏ nằm trong tay người kia được lên xuống đều đặn, Doãn Hạo Vũ thoải mái đến ngón chân cũng co lại. Qua một lúc sau, vật nhỏ run run rồi bắn ra, Châu Kha Vũ cười nhẹ nhìn chất lỏng trắng đục.

-Cũng phải hai tháng hơn nhỉ?

Doãn Hạo Vũ mơ màng gật đầu, đã một khoảng thời gian rồi hắn và cậu chưa từng làm tình với nhau. Cậu nhân lúc hắn không chú ý, chống tay nhào đến hôn Châu Kha Vũ, đem hắn đẩy ngã ra giường, môi lưỡi lần nữa quấn quýt không rời.

-Thế mà...anh còn trêu em.

Cậu giận dỗi cắn lấy môi mỏng mà mình yêu thích, vừa cắn vừa mút say mê. Châu Kha Vũ cười cười, nắn bóp hai cánh mông tròn trịa, thân dưới nâng lên, đem vật nam tính cọ sát khe mông của Doãn Hạo Vũ.

-Vậy...anh bù đắp cho Pai nhé?

Ngón tay theo lưng quần đi vào trong, Châu Kha Vũ dùng móng tay gãi nhẹ lên miệng huyệt, hài lòng khi cảm nhận nó rụt lại. Hắn cứ làm vậy thêm vài lần mới đâm ngón tay vào, giúp cậu mở rộng kỹ càng. Doãn Hạo Vũ vặn vẹo thân người, chống tay lên cơ ngực rắn chắc của Châu Kha Vũ, bàn tay nắm chặt rồi thả lỏng, cố chịu đựng khoái cảm từ tay hắn mang lại.

Châu Kha Vũ tà ác chỉ chạm đến điểm nhạy cảm một chút liền rời đi, Doãn Hạo Vũ cắn môi, dùng đôi mắt đẫm nước nhìn hắn, nhỏ giọng nũng nịu.

-Dan~~~, anh...mau đâm...mau đâm vào...đi mà.

-Được thôi, nhưng anh đang giận em, nên là...Pai tìm cách dỗ anh đi.

Châu Kha Vũ rút tay ra khỏi huyệt nhỏ, mấy ngón tay giơ lên khẽ ma sát với nhau, cảm nhận sự nhớp nháp lưu lại. Doãn Hạo Vũ mím môi nghĩ một lúc rồi leo xuống khỏi người Châu Kha Vũ. Ngay khi hắn cho rằng cậu từ bỏ, thì Doãn Hạo Vũ đã ngồi dựa vào thành giường, khẽ gọi hắn.

-Dan...Daniel.

-Anh đây.

Châu Kha Vũ hứng thú dạt dào, nhìn chăm chú theo từng chuyển động của cậu, chỉ thấy Doãn Hạo Vũ hơi nhổm người dậy, cởi bỏ hoàn toàn áo thun cùng quần ngoài, đến quần lót thì ngừng lại. Doãn Hạo Vũ đem hai chân dang rộng, một tay xoa nắn đầu vú sưng đỏ, một tay nắm lấy lưng quần lót kéo xuống.

Vật nhỏ cùng huyệt khẩu ướt át lộ ra dưới ánh mắt nóng bỏng của hắn, cậu cúi đầu nhìn vật nhỏ bán cương mới ngừng lại động tác xoa nắn, đôi tay trắng mò mầm xuống dưới, Doãn Hạo Vũ đem hai cánh mông tách ra hai bên, để hắn nhìn thấy hoàn toàn.

-Dan...đừng giận em nữa, được không?

Doãn Hạo Vũ đút ba ngón tay vào huyệt khẩu, học theo hắn không ngừng đâm vào rút ra, khoái cảm theo đó ngày càng lớn, cậu cứ thế tự thẩm trước mặt hắn, miệng không ngừng gọi tên Châu Kha Vũ.

-A~~~, Daniel...ưm~...sướng quá...Kha Vũ...không...sướng...

Châu Kha Vũ vuốt lại mái tóc, thở hắt ra một hơi, hắn nhẹ nhàng tiến đến, vịn hai đầu gối cậu ép rộng, thân dưới khẽ động, đâm vào lút cán. Âm thanh sắc tình vang trong không gian, hắn liếm môi nhìn bộ dạng chìm đắm trong dục vọng của Doãn Hạo Vũ.

-Miệng nhỏ em thật giỏi nha, vừa có gậy của anh, vừa có cả ba ngón tay của em.

Doãn Hạo Vũ ban nãy chưa kịp thu tay, hắn đã đâm vào, huyệt nhỏ bị nhồi đầy, khoái cảm như sóng lớn không ngừng cuốn lấy cậu.

-Hưm~~~, quá...nhiều quá...Dan...Kha Vũ...sướng quá...em...sướng...a~~~.

Doãn Hạo Vũ hét lớn một tiếng rồi bắn ra, tinh dịch dính hết cả lên người Châu Kha Vũ, chỉ có một ít rơi trên bụng cậu. Doãn Hạo Vũ xụi lơ mặc kệ hắn vẫn không ngừng động thân từng cú mạnh mẽ, vật nhỏ lần nữa cương cứng, cậu giật mình, vội vàng đè tay Châu Kha Vũ muốn ngăn cản động tác của hắn, lắp bắp nói.

-Khoan...từ từ đã...Dan...em không còn sức nữa...khoan...ưm~~~.

-Ngày mai chúng ta được nghỉ buổi sáng mà.

Châu Kha Vũ không để cậu nói hết câu đã động hông, nhưng lần này hắn chuyển động cực kỳ chậm rãi, mỗi một vị trí bên trong huyệt nhỏ đều đâm vào một chút. Hắn lật người Doãn Hạo Vũ nằm sấp, ép sát cậu xuống giường, cánh tay có lực giữ chặt lấy hai tay cậu, dùng tư thế này mạnh mẽ chèn ép điểm gồ lên bên trong.

-Pai cục cưng, em chưa xong với anh đâu.

.

Xuyên qua rèm cửa màu kem có thể nhìn thấy một vài tia sáng yếu ớt của bình minh, Châu Kha Vũ ngồi một bên nhìn cơ thể chi chít dấu vết ám muội của người yêu nhỏ, hắn nhếch môi, cúi người ở trên má sữa cắn mạnh một ngụm. Người yêu nhỏ cựa quậy nhưng mí mắt nhấc không nổi, chỉ có thể vô lực đẩy đẩy lồng ngực Châu Kha Vũ vài cái, hừ nhẹ một tiếng.

Châu Kha Vũ mút lấy cái má mềm đã hằn một dấu răng, tựa như cảm thấy có lỗi, lại hôn lên đó một cái, hôn lên cả trán và sóng mũi của Doãn Hạo Vũ một lượt mới nằm xuống, ôm lấy cục bông nhỏ vào lòng.

Ngủ một mạch đến khi Bá Viễn sang gõ cửa phòng, hai người mới thức dậy. Châu Kha Vũ nhìn dấu vết do mình làm trên mặt cậu mà không nhịn được cười, hắn dịu dàng gọi tên cậu.

-Pai Pai.

Doãn Hạo Vũ vừa quay mặt sang đã nghe tiếng chụp hình, cậu ngơ ngác nhìn Châu Kha Vũ đang cười một bên: "Dan~ anh làm gì vậy?"

-Không, em đáng yêu lắm.

Châu Kha Vũ lắc đầu, bỏ điện thoại vào túi quần, đứng dậy hôn lên trán người yêu nhỏ rồi ra ngoài, vừa đi vừa huýt sáo. Doãn Hạo Vũ gãi đầu khó hiểu, nhưng đến lúc vào nhà vệ sinh, cậu chỉ muốn tìm Châu Kha Vũ rồi tẩn hắn một trận.

=============

SPOIL PHẦN SAU (Doãn Gia Nhân)

Nhân lúc bạn cùng phòng kiêm luôn crush ra ngoài, ngồi trên giường người ấy tự thẩm nhưng người ấy về sớm và bị phát hiện, thì phải làm sao? Online chờ gấpppp 

Đoán xem là ai ngồi trên giường ai nào =)))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro