「 HaoSoon 」A mess
Minghao đứng chết trân tại chỗ, nhìn người phía đối diện. Là giám đốc của toàn bộ nhân viên tại công ty này, ấy vậy mà anh ấy lại làm như thế.
Mặt Minghao nóng bừng lên, thật chỉ muốn nhanh chóng nhảy vào mà chơi chết anh ấy.
Chuyện gì hả?
Minghao cầm tập tài liệu trên tay và định gõ cửa phòng giám đốc thì cậu nghe thấy tiếng rên rỉ nho nhỏ từ bên trong vọng ra. Minghao bĩu môi cười khinh bỉ, ông giám đốc nào chẳng thế. Đằng này giám đốc lại còn trẻ trung, dồi dào sinh lực nữa chứ. Minghao toan bỏ đi. Nhưng trí tò mò và một phần dục vọng đã nổi lên níu chân cậu ở lại. Minghao ghé sát tai vào cửa gỗ lắng nghe. Tiếng rên rỉ êm mượt chui vào lỗ tai khiến Minghao muốn tự xử một chút... Cậu vô cùng muốn biết bên trong đang có gì thì phát hiện cửa phòng chưa đóng hẳn. Ghé mắt qua đó, Minghao sốc thật sự. Giám đốc không phải đang chơi gái mà đang tự tay thoả mãn mông mình trên bàn làm việc!!!
Giám đốc ở trong phòng không hề biết có kẻ đang say sưa nhìn trộm mình vẫn tự nhiên dùng dương cụ giả thoả mãn cái mông đang ngứa phát cuồng. Soonyoung - giám đốc - cố dùng dương cụ đâm chọc vào bên trong, nhưng dương cụ vừa cứng vừa lạnh, không giống côn thịt vừa nóng vừa thô chút nào hết. Nhưng cơn phát tình khiến Soonyoung không tài nào nhịn được, đành ngậm ngùi dùng dương cụ mà thôi.
Minghao vừa có chút bài xích, vừa muốn nhảy vào giúp giám đốc thoả mãn. Nhưng lý trí của một cậu trai trẻ đã chiến thắng dục vọng cho tới khi cậu đứng lên và xô vào cửa khiến cửa phòng mở toang.
Soonyoung đang tập trung thì một luồng khí từ ngoài thổi vào. Anh trợn tròn mắt nhìn cậu nhân viên phòng Tài chính đang nhìn mình. Bị...bị...thấy hết rồi... Lúc này Soonyoung muốn khóc ghê gớm. Anh cắn cắn môi, mông nhỏ vẫn đang bị dương cụ điên cuồng thao lộng.
- A...A....Tôi...sẽ rời ngay... - Minghao luống cuống nhặt tài liệu vương vãi trên mặt sàn, cậu không dám nhìn thẳng vào giám đốc ( hay đúng hơn là mông của giám đốc )
- Cậu...ư...đứng lại! - Soonyoung rút dưong cụ ra, dùng giọng trầm trầm mà gọi cậu nhân viên
Minghao đang định rời đi liền đứng khựng lại
- Đã thấy hết rồi, có muốn...hm....chơi tôi không? - Soonyoung mặt dày, đành mua chuộc cậu ta theo cách này, nếu không lại có tin đồn trong công ty mất.
Minghao cảm thấy máu mình đang đông cứng lại liền sục sôi chảy. Giám đốc lại còn mời gọi mình vậy sao...
- Tôi...tôi không dám...Giám đốc...
Soonyoung nũng nịu rên lên một tiếng, mở rộng chân dùng dương cụ tiếp tục thoả mãn lỗ nhỏ cơ khát. Soonyoung mặc kệ cậu nhân viên, rên rỉ lớn tiếng.
Minghao cúi gằm xuống, nhưng cậu không bước đi. Tiểu HaoHao hình như có chút cứng lên rồi...Tiếng dương cụ kêu ong ong kèm theo tiếng rên của Giám đốc Soonyoung khiến Minghao nhịn không được. Cậu đóng cửa phòng lại, chốt khoá và lại gần Soonyoung.
Soonyoung cười mỉa mai, anh biết ngay mà.
Minghao cúi đầu hôn anh. Cậu cũng có chút kinh nghiệm nhờ xem mấy bộ GV. Soonyoung phấn khích ôm cổ Minghao, kéo hai người vào nụ hôn sâu. Môi lưỡi vờn nhau, uyển chuyển và ẩm ướt. Soonyoung vẫn đang đắm chìm vào nụ hôn thì Minghao đã nhanh chóng luồn tay vào áo sơ mi trắng chơi đùa đầu nhũ. Soonyoung rất nhạy cảm. Minghao mới nhéo nhéo đầu nhũ một chút mà đã run rẩy kịch liệt. Tiếng rên rỉ của giám đốc bị ngăn bởi nụ hôn. Minghao thề là chưa môi ai ngọt ngào và mềm mại như của Soonyoung. Khoang miệng ấm áp ẩm ướt, làn da thơm mùi oải hương chẳng khác nào liều kích dục cho cậu trai đương đôi mươi. Minghao vừa ngấu nghiến đôi môi ấy, vừa không quên nhào nặn cặp nhũ đã sưng lớn từ lúc nào. Soonyoung thuận thế vòng chân qua hông cậu nhân viên, mông nhỏ cong vểnh ép sát vào đũng quần đã phồng lớn hòng đẩy sâu thêm dương cụ.
Sướng chết đi được.
Minghao rời môi giám đốc, kéo trượt môi xuống cổ, khéo léo để lại vài hôn ngân rồi tiếp tục đi xuống phần bụng non mềm. Cậu rê lưỡi xung quanh bụng Soonyoung, cố tình chọc ghẹo lỗ rốn nhỏ.
- Anh...hm...đã ướt vậy rồi này - Minghao cười khẩy, chạm nhẹ ngón trỏ lên đầu nấm đã nhễu đầy dịch trắng. Ngón tay hơi chai sạn chà xát đầu nấm mẫn cảm làm cả cơ thể của giám đốc xinh đẹp run rẩy không thôi.
- A...mút...mút tôi - Soonyoung dùng giọng đã khàn đặc vì dục vọng ra lệnh cho Minghao. Cậu nhân viên trẻ mỉm cười, cúi xuống tận tình dùng miệng yêu thương nó.
- Tuân lệnh giám đốc. - Lần đầu tiên quan hệ với nam nhân khác, Minghao tuy thế không có chút bài xích nào với vật nhỏ này. Đặt môi nhẹ hôn lên nó, Minghao há miệng mút vật nhỏ của Soonyoung ngon lành. Đảo lưỡi qua lại trên linh khẩu, Minghao hơi dùng sức hút lấy vật nhỏ đã cứng rắn.
- A....thoải mái... - Soonyoung nắm tay tóc của Minghao, vô thức nhấn sâu thêm một chút. Huyệt khẩu phía sau chảy đầy dâm dịch, ướt cả dương cụ giả. Soonyoung ngọ nguậy mông, muốn di chuyển vât bên trong mình một chút thì bị Minghao phát hiện ra
- Phạt anh, giám đốc nhỏ - Cậu một nhịp rút cây dương cụ lớn ướt nhẹp vứt lăn lóc sang một bên. Soonyoung rên hừ một tiếng. Huyệt khẩu đói khát khép mở, cảm giác trống rỗng thật khó chịu, thật muốn côn thịt cứng nóng lấp đầy. Soonyoung ôm cổ Minghao, dùng hết sức cọ mông lên đũng quần kia, ư ử rên vào tai cậu
- Cho...cho tôi...liền đâm vào...
- Anh đang cầu xin, hay đang ra lệnh thế hả? - Minghao nghịch ngợm búng lên vật nhỏ, dùng một tay xoa nắn từ gốc tới ngọn. Soonyoung chịu không nổi, cứ ôm chặt lấy cậu nhân viên cao hơn mình, rên rỉ suốt không dừng. - Gọi em, cầu xin em, thì em sẽ đâm vào mông anh, khiến anh sướng đến phát ngất.
- Minghao....Minghao...Đâm anh..ư....cho anh... - Nén lại xấu hổ, Soonyoung nhỏ giọng van xin. Thật mất mặt đi mà.
Minghao chịu sao nổi, liền cởi phăng cái quần đã quá vướng víu, không có chuẩn bị liền đâm lút cán vào cái mông nhỏ tham ăn.
- Mẹ nó, vừa chặt vừa nóng, anh sinh ra là để nam nhân thao sao? Hả? - Minghao vung tay đánh lên bờ mông căng mịn, để lại dấu tay hằn đỏ.
- Ughh...HaoHao...thật lớn...HaoHao đâm chết anh.... - Soonyoung nức nở nghẹn ngào, eo mông lay động một phen.
Minghao như trúng phải xuân dược, dùng hết sức lực đâm rút Soonyoung. Soonyoung chìm đắm trong dục vọng, cả cơ thể như hòa làm một với Minghao.
Cả 2 quấn lấy nhau rất lâu, cho tới khi Soonyoung đã quá mệt, và bất tỉnh trong vòng tay của cậu nhân viên nhỏ tuổi hơn...
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
- Quà sinh nhật cho em, HaoHao - Soonyoung không thèm mở mắt
- Sinh nhật ai anh cũng làm thế này à
- Không, chỉ em thôi, đồ ngốc
- Khoan, mà sao anh biết em sẽ tới phòng anh? Cả sinh nhật em nữa?
- Anh là giám đốc đấy nhé.
----
Chúc mừng Xu Minghao đã nhớn thêm 1 tuổi~
Hơi lộn xộn vì viết vội, hôm nào đó sẽ edit lại, mong các cậu thứ lỗi cho sự cb vội vàng ẩu đoảng này :<
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro