Tuyệt mật + Mật mã giá trị + Phế phẩm và đồ bỏ
Tuyệt mật
Gulf ngồi trước màn hình nghiêm túc quan sát.
“P'Mew, phía sau có người chuẩn bị vào cửa đó, giờ muốn bọn tôi cho người chặn bọn họ lại hay để bọn họ đi vào rồi các cậu giải quyết?”
“Đừng đả thảo kinh xà.” Mew nói, “Xác nhận an toàn của No đi đã.”
“Ừ.”Gulf biết Mew sợ nhất chính là xung quanh No còn có người giám thị hoặc quân mai phục, vạn nhất bên ngoài gió thổi cỏ lay, bên trong lại bị người khống chế thì nguy hiểm vô cùng.
Mà lúc này, No đã chuẩn bị tháo bom.
Hắn trước hết kiểm tra xung quanh chiếc rương một lần nữa, rồi nói với Bright, “Không còn quả bom nào khác.”
Bright nhíu mày, hỏi, “Nhìn kĩ chưa?”
No nhíu nhíu mày, Bright vẫn như cũ diện vô biểu tình.
Gulf nghe được, nói với Bao Chửng, “Cục trưởng Bao.”
Bao Chửng gật đầu, “Hiểu rồi, Bright là tự nguyện đi làm gián điệp, về phần vì sao lại thế ta không biết, bất quá có thể khẳng định là, gần đây còn có bom! Thứ gì đó trong rương kia dường như đối với đối phương vô cùng trọng yếu, nếu như lấy không được, vậy thà rằng làm nổ đi cũng không muốn giao cho người khác, đúng không?”
Gulf gật đầu, “Làm sao bây giờ? Ngài còn người nào biết tháo bom không?”
Bao Chửng nhún nhún vai, “Rất khó nói bom này có phải bom hẹn giờ không, có khi là bị người khống chế a.”
“Vậy biện pháp tốt nhất là rút khỏi đây?” Gulf nhìn Bao Chửng.
“Kêu Mew bọn họ lộ mặt, đương nhiên… người của đối phương sẽ đuổi theo hỗn chiến!” Bao Chửng nói, “Chờ lấy cái rương ra ngoài rồi, chúng ta lại tìm một nơi an toàn, chậm rãi tháo.”
“Nếu bom nổ trong lúc đó thì phải làm sao a?” Gulf lo lắng.
“Bởi vậy mới phải cùng những người đó đánh đấm một lúc.” Bao Chửng mỉm cười, “Dụ bọn họ ra, hỗn chiến… vừa lúc có thể thâu long chuyển phượng!”
Gulf gật đầu, vừa định nói lại với Mew, nhưng bộ đàm của Bao Chửng vẫn đang mở, Mew đã sớm nghe được, đáp lại một câu, “Đã rõ, cho người vào đi!”
“Được.” Bao Chửng ra nhiệm vụ cho đội trưởng đội đặc công, lệnh hắn chuẩn bị cho tốt, cùng Mew bọn họ phối hợp hành động.
Sắp xếp xong, Mew cùng Triệu Hổ Lạc Thiên, đi về phía container chỗ No đang đứng.
No lúc này đang do dự, hắn nghe liền hiểu ý của Bright rằng xung quanh còn có thuốc nổ, lát nữa mà mở quả bom này ra, rất có thể sẽ trở thành mục tiêu sống, quan trọng nhất là không lấy được thứ bên trong kia … Làm không đây?
Nghĩ tới đây, No đột nhiên linh cơ khẽ động, quay qua nói với Bright, “Ở đây không tháo được!”
“A?”Bright sửng sốt.
“Cần nước! Còn cần một máng nước hình vuông!” No nói, “Ở đây tia sáng cũng không đủ.”
Gulf ở trong xe nghe được, mỉm cười, nói, “P'Mew,No hình như muốn rời khỏi container kia, vừa lúc chúng ta chuẩn bị đánh bất ngờ, kêu Mã Hán bắn mấy hắc y nhân kia đi … Đúng rồi, đừng bắn Bright a!”
“Hiểu rồi.”
Mew lập tức an bài hành động.
Gulf khẩn trương hẳn, dán chặt mắt vào ống nhòm, lúc này, đám người kia đã rất gần với Mew bọn họ.
Mew cùng Mã Hán trao đổi, rồi cùng Triệu Hổ Lạc Thiên nấp đi, mai phục đám du kích đang tiến đến,.
Phương án hành động lần này rất đơn giản.
No cùng Bright ra khỏi container, đến khi đám du kích kia tiến vào thì Mã Hán nổ súng bắn chết hắc y nhân cùng quân du kích, tạo thế hỗn loạn, sau đó đội đặc công tiến vào, cùng đối phương giao chiến …
Nhiệm vụ của Mew bọn họ chính là nhân lúc hỗn loạn giúp No Bright khiêng cái rương kia ra ngoài.
Nói thì đơn giản, nhưng then chốt nhất, chính là thời gian.
“Cậu tìm được vị trí tốt chưa?” Mew hỏi Mã Hán.
“Rồi.”Mã Hán trả lời, “Phạm vi nhìn tương đối tốt.”
“Chờ cậu nổ súng, chúng tôi sẽ hành động.”
“ok!”
…
Sau đó, chính là lúc phải khẩn trương.
Gulf nhìn chằm chằm vào ống nhòm, nếu như trong rương kia có bom chưa được phá, mà nó lại là loại điều khiển từ xa, vậy mọi người sẽ gặp nguy hiểm mất! Nhất định phải làm thật nhanh, No cùng Bright khiêng cái rương đi ra, một hắc y nhân đang đứng canh cửa hỏi Bright, “Sao thế?”
Bright nhún nhún vai, “Hắn nói ở trong đó không tháo được.”
“Sao lại …”
Hắn còn chưa dứt lời, phía trước bỗng xuất hiện rất nhiều hắc y nhân được vũ trang hạng nặng.
Hai người sửng sốt.
“Tới rồi.”Mew phát tín hiệu cho Mã Hán.
“Tiểu Mã ca ở chỗ này nè!” Tương Bình chỉ vào một góc trong màn hình vệ tinh … phóng đại lên, liền thấy được Mã Hán đang phục trên trên đống container cao ngất.
“Sao anh ấy lên đó được?” Krist buồn bực.
“Anh ấy làm gì thế a?”
Trong tiếng kinh hô của Tương Bình, Mã Hán đột nhiên quay đầu lại, hướng về phía đối diện nghiêng người bắn một phát …
“A!”Gulf lập tức hiểu ra, “Đối phương cũng có tay súng bắn tỉa đang mai phục a!”
“Hắn tiêu đời chưa?” Krist lắc lắc tay Tương Bình.
“Tìm không được hình ảnh của đối phương, Tiểu Mã ca sao phát hiện được nha …”Tương Bình rà soát hình ảnh.
Tương Bình còn chưa dứt lời, đã thấy Mã Hán dùng tốc độ cực nhanh xoay người lại, bắn hai phát vào đám hắc y nhân, sau đó cuộn người, lăn xuống một góc khuất … Mất dạng.
Ngay lúc hắn biến mất, bên trên container xuất hiện vài vết đạn cùng khói thuốc súng nhàn nhạt.
“Phụ cận vẫn còn tay súng bắn tỉa a!”Gulf nhíu mày.
Lúc này, chợt nghe tiếng Mew từ trong bộ đàm vọng ra, “Hành động!”
Hiệu lệnh vừa vang lên, đám du kích kia vừa lúc tiến vào, chợt thấy hai hắc y nhân ngã xuống… đang muốn tiến đến kèm hai bên No bọn họ, thì phía sau tiếng súng liên tiếp vang lên.
Trên mặt đất … Lăn đến vài quả lựu đạn cay.
“Bà nó!”
Thanh âm mắng chửi người của Triệu Hổ truyền tới… Bọn họ không mang mặt nạ phòng độc a.
“Nhanh!”Bao Chửng sốt ruột.
Chỉ thấy Mew bọn họ nhanh chóng chạy tới yểm hộ No cùng Bright… Bắt đầu cùng quân tiếp viện tả hữu giáp công với đám du kích áo đen, trong nháy mắt, cục diện trở nên hỗn loạn.
Làn khói mờ ảo của lựu đạn cay mang theo mùi thuốc súng nồng nặc, No khiêng theo cái rương nhanh chóng tới phía sau Mew.
Song song, bên ngoài một chiếc xe jeep quân dụng xông vào.
“Xe gì thế a?” Gulf buồn bực…
Bao Chửng có chút bất lực liếc sang, “Đội đặc công sao mà ngay cả xe jeep quân dụng cũng không có cho được? Những người này đều là quân tinh nhuệ được trang bị đầy đủ, cũng không phải đặc công nghiệp dư ở hốc hác nào chui ra cầm búa cứu người a? Này gọi là thảo gian nhân mạng đó!”
* Thảo gian nhân mạng: coi mạng người như cỏ rác
“Thì ra là thế.” Gulf gật đầu, rồi cầm lấy bộ đàm hét lên, “P'Mew! Chạy mau chạy mau!”
Mew mang theo mọi người rút lui.
Đám du kích áo đen kia hiển nhiên đã nhận lệnh phải giám sát No cùng cái rương, lập tức muốn đuổi theo… Nhưng mà hỏa lực quá mức dày đặc, tạm thời không có cách nào tới gần Mew đang yểm hộ No lên xe.
Chiếc jeep quân dụng nhanh chóng rút khỏi … Bao Chửng hướng về phía đội đặc công hét lên, “Rút! Rút! Mau rút a!”
“Mã Hán đâu?”Krist hỏi.
“Anh không sao!”Đầu kia điện thoại truyền đến thanh âm của Mã Hán, “Đã ở một nơi an toàn rồi!”
Mọi người thở phào nhẹ nhõm.
Lính đặc công ném ra vài quả bộc phá, rồi lập tức trật tự rút lui, cũng không có ý định bắt sống mấy tên du kích áo đen này, bọn họ, từ trang bị cho đến sức chiến đấu vừa liếc mắt đã có thể nhận ra, đều là lính đánh thuê.
Toàn cầu hiện nay có cả ngàn công ty lính đánh thuê, đương nhiên, cũng có lính đánh thuê hợp tác với quân đội quốc gia, cũng có những công ty vũ trang tư nhân chuyên phục vụ thế lực hắc đạo. Luôn coi mình là kẻ dũng mãnh, trên đời này có hàng đống bỏ mạng đồ.
* Bỏ mạng đồ: hay vong mệnh đồ, chỉ những kẻ thay đổi tên họ, quê quán quốc tịch v.v đi làm lưu manh (nghĩa do ta tự chế dựa vào Lạc Việt và nội dung cụ thể của chap này)
Những người có sức mạnh cường đại thường chia làm hai loại, một loại là đấu sĩ luôn mong muốn bảo hộ người yếu hơn duy trì sự hòa bình, một loại khác là những con thú hiếu chiến luôn khao khát giết chóc huỷ diệt.
Loại trước chuyên phụ trách bài trừ hỗn loạn, loại sau chuyên phụ trách chế tạo hỗn loạn. Người như thế cho dù bắt được cũng không thể dùng, bọn họ đa phần đều là không có quốc tịch, không có thân phận…
Lúc bộ đội đặc công đang nhanh rút khỏi, trong luồng ánh sáng chói mắt cùng tạp âm của bộc phá, mọi người chợt nghe thấy một tiếng nổ kinh thiên động địa.
Dư chấn đến mức toàn bộ mặt đất đều rung lên, Gulf tinh tường cảm giác được thân xe đang lay động, bên trong màn ảnh, nhà máy bỏ hoang kia đang biến mất dần sau làn hỏa vân.
“Ở đây đặt bao nhiêu quả bom thế a?!”Krist há to miệng, “Lúc trước bị mất đều ở chỗ này sao?”
“P'Mew!”Gulf cầm lấy bộ đàm hét lên, “MewMew, các cậu chạy được chưa?”
Đầu bên kia chỉ truyền lại thanh âm hỗn loạn ầm ĩ.
Tim của mọi người bên này đều muốn nghẹn lại trong cổ họng.
Một lúc lâu, chợt nghe thấy giọng nói của Mew truyền đến, “Mèo Nhỏ!”
Gulf hét thật to, làm lỗ tai người ta ong cả lên, “Cậu có sao không?”
“A?!”Mew lớn tiếng hét lại, “Không nghe rõ!”
“Các cậu có sao không?!”Gulf tiếp tục hét.
“Tôi trở về rồi nói, cục trưởng Bao, No đi đâu phá bom đây? Hắn nói thời gian không còn nhiều lắm!”
Gulf thở phào nhẹ nhõm, xem ra không có việc gì.
“Tìm được rồi!”
Lúc này, Tương Bình điều chỉnh góc nhìn trên màn hình vệ tinh, chỉnh một hồi thì thấy chiếc xe quân dụng ở đó, Mew bọn họ đều đã ra ngoài. Đội đặc công cùng nhân viên cứu hộ chờ sẵn ở ngoài đang khiêng người bị thương ra.
Xe cứu hoả tiến đến dập lửa.
Bị thương đều là mấy kẻ du kích áo đen … Xem phản ứng của bọn họ, hẳn là trước đó cũng không ngờ cố chủ lại chuẩn bị nhiều bom như vậy cho bọn họ hưởng.
“Cách đây không xa có một sân bay quân dụng loại nhỏ.” Bao Chửng nói, “Đưa No bọn họ cùng quả bom đến đó phá, ta sẽ xin quyền sử dụng và bảo hộ.”
“Rõ!” Gulf mở cửa xe cùng Krist ra ngoài.
Mew đứng ở cách đó không xa ngoắc ngoắc bọn họ.
Gulf chạy vội qua, kéo lấy hắn trên dưới quan sát một lượt, “Không có việc gì chứ!”
“Không.” Mew dựa vào khẩu hình khi phát âm của anh lắc đầu trả lời, vừa ngoáy a ngoái lỗ tai, ý bảo nghe không được, mọi người ở đây hầu như ai cũng bị vậy, do vừa bị tiếng nổ làm mất thính giác tạm thời.
Bright bị Bao Chửng ngăn lại, Lạc Thiên tiến đến còng tay hắn vào.
“Cậu còn gì để nói không?” Bao Chửng hỏi hắn.
“Tôi phải đi theo phá bom.”
“Vì sao?” Bao Chửng hỏi, “Thân phận của cậu rất đáng nghi.”
“Thân phận của tôi đúng là đáng nghi, nhưng không có tôi mọi người không phá cái rương đó ra được đâu.” Bright nói chuyện rất hời hợt đích, hình như cũng không khẩn trương.
“Vì sao?” Gulf nhìn thần sắc của hắn, có chút hồ nghi.
“Tôi biết mật mã.”Bright thản nhiên nói.
“Mật mã?”
Mọi người sửng sốt.
“Để cậu ấy đến đây đi.” No sau khi nghe được, nói với mọi người, “Loại bom cổ xưa này muốn phá đúng là phải có mật mã.”
“Vì sao anh biết mật mã?” Gulf khó hiểu.
“Vì người chế bom là ba ba của tôi.” Bright nhất ngữ kinh người.
Lỗ tai Mew lúc này không được tốt cho lắm, Lạc Thiên Triệu Hổ còn có Mã Hán mặt dính đầy tro đen thui 🤌🏼 đứng phía sau đều nghe không rõ, nhưng khẩu hình đó hình như là
―― ba ba?!
“Anh là… con trai của Trần Hưng?!”Gulf kinh hãi.
“Cái giá của việc làm quả bom này, chính là tôi có thể sống sót, đồng thời sống rất khá.” Bright khi nói những lời này, thần tình có chút thê lương.
“Anh là anh trai của Trần Du?” Krist cũng giật mình, thế nào cho tới bây giờ cũng chưa ai nói chuyện này qua.
“Không tính là ruột thịt a.”Bright cười, “Tôi là con riêng … cũng có thể con bé là con riêng? Nói chung trong hai chúng tôi có một là con riêng.”
“Đi nhanh đi.” No xách quả bom lên xe, “Thời gian không còn nhiều lắm.”
“Cậu nói mật mã cho hắn không phải là được rồi sao?” Bao Chửng muốn lưu lại Bright, “Tôi còn có chuyện khác muốn hỏi cậu.”
“Không được, tôi muốn tận mắt thấy bên trong cất giấu thứ gì.” Bright vẫn cố chấp lắc đầu.
Bao Chửng nhíu mày.
Bright đem súng, giấy chứng nhận cảnh viên cùng trang bị linh tinh đều trả lại cho Bao Chửng, “Tôi sống tới hôm nay, chính vì muốn biết, đó đến tột cùng là thứ gì!”
Nói xong, Bright nhìn Lạc Thiên, giơ hai tay đang bị còng lên.
Lạc Thiên nhìn Bao Chửng, Bao Chửng gật đầu.
Sau khi còng tay của Bright được tháo ra, hắn cùng No lên xe chạy về phía sân bay quân dụng kia, hai bên trái phải có xe jeep quân dụng hộ tống.
Mew bọn họ cũng lái xe chạy theo.
Trong xe, Gulf vắt chân nâng cằm, cảm thấy tất cả hình như đều có liên quan đến một tên đại phôi đản.
Mew dựa vào xe nhìn anh, cũng là vẻ mặt buồn bực.
“Nè, đang nghĩ gì a?” Gulf muốn nghe một chút ý kiến của Mew.
Mew lỗ tai không tốt, bởi vậy xe giao cho Krist lái.
“Ừm …” Anh rất nghiêm túc hỏi Gulf, “No với Bright vì sao lỗ tai không có vấn đề?”
Gulf ngẩn người.
Bao Chửng đang ngồi ghế phó lại quay đầu lại liếc một cái, “Bởi vì bọn họ chuyên phá bom, luôn có nút tai tùy thời có thể mang vào.”
“Nga!” Mew vỗ tay một cái, bừng tỉnh đại ngộ.
Gulf tiếp tục cân nhắc đống án kiện khó bề phân biệt này, Mew rảnh rỗi sinh nhàm chán, nhào qua vân vê tóc của anh.
“Cục trưởng Bao.” Krist hỏi, “Bác nói xem trong rương đó… là cái gì a?”
Bao Chửng trầm mặc không nói.
Gulf cùng Mew cũng ngừng lại, nhìn Bao Chửng.
Bao Chửng thở dài đốt một điếu thuốc, “Kỳ thực năm đó tôi cùng Off bọn họ có hoài nghi một việc.”
“Cái gì?” Gulf tò mò.
“Mild vì sao tự tay thiêu hủy chính thành quả nghiên cứu của mình?”
Nghe xong Bao Chửng nói, Gulf cả kinh, “Cục trưởng Bao, ý của bác là, Mild năm đó thiêu hủy đích có thể là giả … Thực ra đã giấu đi rồi?”
Bao Chửng cười cười, “Mong là phải, cũng mong là không phải.”
“Sao lại mâu thuẫn vậy a?” Gulf hưng phấn, “Có đầu mối này, vậy án tử năm đó cũng có hi vọng a!”
Bao Chửng cười cười, “Mild thật là một thiên tài, vài thứ kia cứ như thế mà biến mất thì thật đáng tiếc. Nhưng mà mấy thứ đó quả thực đã tạo thành một hồi phong ba a … Những thành quả nghiên cứu này, thực sự không nên tồn tại trên thế giới này.”
______________Mật mã giá trị
Đường tới sân bay không tính là xa, nhưng ai cũng thấy dài dằng dặc, nhất là Gulf, anh hiện tại đang vội vã muốn nhìn thấy tài liệu nghiên cứu của Mild năm đó, một giây cũng không chờ được!
Xe cuối cùng cũng dừng lại phía ngoài sân bay, Gulf xuống xe chạy lại, bị Bao Chửng bắt được, “Không muốn sống nữa hả?!”
Gulf không tin tưởng liếc liếc Bao Chửng.
“Khụ khụ.” Bao Chửng ho khan một tiếng, “Cháu không cần nghi thần nghi quỷ, chuyện này ta sẽ không thông tri cho Taytawan với Off … Chờ thứ đó lấy ra rồi sẽ cho cháu coi đầu tiên, giờ cháu ở đây chờ cho ta!”
“Có thật không?” Gulf vừa mừng vừa sợ, anh quả thực đang sợ hãi như lần tóm được Lý Dĩnh, đã đứng ngay trước mắt mà vẫn không giữ được.
Bao Chửng có chút bất đắc dĩ, “Thứ Mild giấu trừ cháu ra ai thấy cũng vô dụng thôi.”
Mew thấy No đã cùng Bright ôm quả bom đến giữa sân bay, khẽ nhíu mày, “Không biết trong rương còn có cái gì, Tần Âu cứ tháo ra thế không biết có nguy hiểm gì không?”
Mew nói xong, mọi người không khỏi có chút khẩn trương.
Đích xác, quả bom này thế nhưng đối phương đã tìm rất nhiều chuyên gia vẫn phá không xong … Mặt khác, bản thân Bright kia còn có không ít bí ẩn, hắn dĩ nhiên là anh trai cùng cha khác mẹ với Trần Du, vậy lão Trần có biết đến sự tồn tại của hắn hay không đây?
Gulf bọn họ quay về xe thông qua camera trên mắt No theo dõi hiện trường, như vậy tương đối trực quan.
Đích thân quan sát toàn bộ quá trình tháo bom, mới biết được đó là một công việc vô cùng khẩn trương và phức tạp.
Chỉ thấy No cẩn cẩn dực dực mở nắp bom, đem hơn chục sợi dây bên trong cẩn thận tách ra, tỉ mỉ phân biệt đầu mối của từng đường, sau đó cắt bỏ, quá trình này chỉ cần sai một bước thôi, đều có thể tạo thành nguy cơ trí mạng.
“Má ơi.”Triệu Hổ nhịn không được cảm thán, “Này so với phẫu thuật người còn cẩn thận hơn a!”
Tất cả mọi người nhịn không được gật gật đầu, đúng là quá kinh người!
Quá trình tháo bom dài kinh khủng, chỉ chớp mắt, mặt trời đã tắt nắng.
Bao Chửng lo ánh sáng quá ít ảnh hưởng đến đường nhìn, liền đem đèn ở sân bay mở lên, chiếu sáng cho No.
Trong màn hình lúc này, No vừa cắt tiếp một sợi dây đồng, nhẹ nhàng mở một lớp túi vải quân dụng ra, bọc lấy quả bom.
“Xong rồi sao?”
Gulf hỏi Mew.
Mew nhún nhún vai, xem chừng cũng không sai biệt lắm.
No gọi tổ tháo bom tới, mọi người khiêng một được cái hộp kim loại cường đại kia, bom đã bị để vào, phủ lại, khiêng ra khỏi hiện trường.
Lúc này, chợt nghe từ trong bộ đàm vọng đến tiếng của No, “Bom bên ngoài đã được dỡ ra, chỉ còn lại một tầng bom uy lực nhỏ hơn bên trong, có thể qua đây coi, nhưng đừng nhiều người quá. Quả bom nhỏ này rất tinh tế, tôi cần tháo kính sát tròng ra.”
Gulf cùng Mew nhìn nhau, Bao Chửng gật đầu, “Đi!” Nói rồi, mang theo mọi người chạy vào trong sân bay, tới cách chỗ No bọn họ khoảng hai mét thì dừng lại, nín thở quan sát.
Nhìn sang No, hắn đã đem quả bom nhỏ đặt lên một cái bàn, tự mình ngồi xuống một cái ghế, lựa chọn một góc nhìn tương đối rõ ràng.
Kính sát tròng đã gỡ xuống, hết sức chuyên chú phá quả bom nhỏ nằm bên trong này, xem ra trình tự làm việc lần này càng then tỉ mỉ.
Mọi người giúp không được gì, không thể làm gì khác hơn là chờ đợi trong lo lắng.
…
Rất nhanh, trời đã tối đen hoàn toàn, y phục trên người No cũng bị ướt đẫm mồ hôi … Lúc này khí trời cũng không tính là nóng, có vẻ như sự tập trung thị lực quá cao độ đã làm thành như thế.
Krist ngồi chồm hổm ở sau lưng hắn, thấy No khẽ lắc lắc tóc, cậu vội chạy lại giúp hắn lau khi mồ hôi nơi khoé mắt.
Cuối cùng, mọi người nghe được một tiếng “răng rắc” khẽ … Chiếc vòng kim loại bao quanh cái hộp đã được mở ra. Chỉ còn lại cái khoá, mở khoá đó ra lại thấy một hộp nhỏ, bốn phía bao bọc bởi vài cái gói nhỏ, đây là đợt bom cuối cùng.
“Cái này thiết kế thật tinh xảo a!” No chỉ chỉ vào mấy gói nhỏ kia, “Lần này là chất lỏng dễ cháy, bên trong có thiết bị để châm lửa. Chỉ cần mật mã sai, cơ quan sẽ tự động phun nhiên liệu châm lửa, thứ ở bên trong sẽ bị đốt thành tro.”
Tất cả mọi người gật đầu ―― có chút giống phương pháp của người Trung Hoa Trung Quốc.
No mở chiếc hộp ra, bên trong có một chiếc khoá mật mã, giông giống khoá của két sắt, phải xoay số để mở.
“Hô…”No nhíu mày.
“Thế nào?” Gulf thấy hắn lộ vẻ mặt khó xử, ngồi xổm xuống hỏi.
“Khoá này thuộc loại khó mở nhất.” No nói, “Quan trọng là nó là khoá sống, không biết nên xoay theo bên trái hay bên phải.”
“Bên phải.” Bright đột nhiên mở miệng.
No giương mắt nhìn hắn, “Xác định?”
Bright nhún nhún vai, “Ba tôi vẫn muốn có con gái, có thể nói là muốn đến phát điên, phỏng chừng sẽ là bên phải.”
“Ách…”No có chút bất đắc dĩ nhìn Gulf, như là hỏi ―― lý do này xài được sao?
Gulf cũng nhíu mày, hỏi, “Không có căn cứ khác sao?”
“Người chế bom thuận tay trái.” No nói, “Thủ pháp từ đầu đến cuối đều bắt đầu từ bên trái.”
“Mild cũng thuận tay trái nhỉ?” Krist hỏi, “Em thấy chú ấy dùng tay trái để vẽ tranh.”
“Đối với Mild hẳn là không có phân biệt trái phải.” Gulf lắc đầu, “Bên phải hay bên trái với ông ấy là như nhau thôi, chẳng khác gì cả.”
“Sao cháu biết?” Bao Chửng nhìn Gulf.
“Bởi vì Mèo Nhỏ cũng như thế.” Mew giúp Gulf trả lời, lại suy nghĩ một chút, “Không bằng hỏi Mild xem?”
Gulf thấy đề nghị này cũng không tồi, liền lấy di động ra, lại thấy có một tin nhắn đến.
Lúc đang làm việc hoặc hành động, Gulf từ trước đến nay đều để điện thoại ở chế độ rung hoặc trực tiếp tắt máy, mà tin nhắn này … chọn vào vừa nhìn, thì thấy người gửi là Mild, bên trong chỉ có một chữ ―― phải!
Gulf thoáng nhíu nhíu mày, liếc Mew.
“Bên phải sao?” Mew cũng nghi hoặc.
“Chọn sao đây?” No hỏi Gulf cùng Mew, để lâu quá có thể sẽ không xong.
Gulf lại nhìn đoạn tin nhắn kia một hồi rồi cất điện thoại đi, nói với No, “Bên trái.”
…
Gulf lời vừa khỏi miệng, mọi người lập tức quay lại nhìn.
Bao Chửng tựa hồ cũng có chút hoài nghi, “Có nắm chắc không? Tin nhắn của Mild không đáng tham khảo?”
Gulf nhún vai, “Cháu chính là tham khảo kiến nghị của Mild mà ra a.”
Bao Chửng khẽ nhíu mày, “Lúc này không phải lúc cáu kỉnh.”
Gulf tựa hồ có chút không vui.
Mew liếc Bao Chửng, nghiêm mặt nói, “Đây là nhận định chuyên nghiệp đó, công hay tư con mèo này phân biệt rất rõ ràng.”
Tất cả mọi người hít một ngụm khí lạnh … Mew giáo huấn Bao Chửng kìa.
Bao Chửng cũng có chút xấu hổ, Mew lần này hoàn toàn không phải là bao che khuyết điểm, đúng là lúc ông nghi ngờ Gulf cũng có chút phiến diện, lời Gulf nói ra quả thật là phân tích chuyên nghiệp của anh.
“Có thể nói ra lý do không?” No hỏi.
Gulf ngẩng mặt suy nghĩ một chút, “Trực giác…”
…
Mọi người nhụt chí, Mew có chút bất đắc dĩ nhìn Gulf, Gulf nhướn nhướn mày, tựa hồ đối với phản ứng của anh rất thoả mãn, xoay mặt nói với No, “Tôi nghĩ là bên trái.”
No thấy thời gian không còn sớm nữa, liền nói, “Thử xem xem.”
Nói rồi, đeo một thứ gì đó giống ống nghe bệnh lên, đặt ở trên mặt rương, sau khi hỏi Bright về mật mã, bắt đầu xoay số về bên trái … lạch cạch nhập mật mã.
Mật mã là 911276, về phần có hàm nghĩa cụ thể gì không thì không biết, Bright cũng chưa nói gì.
Xoay đến ô số tám, No vô thức nuốt nước bọt, nếu như không mở ra… Vậy chứng tỏ phương hướng đã bị sai …
Lúc hắn vừa xoay đến số chín, chợt nghe từ bên trong chiếc rương truyền đến một tiếng “cùm cụp”.
Tâm No tâm run lên, không sai!
Quay tiếp con số thứ hai, lại cùm cụp một tiếng.
No rất nhanh xoay xong dãy mật mã… Sau đó, bên trong hộp nhỏ kia “lạch cạch” một trận, theo đó là tiếp trượt của bánh răng ―― chiếc hộp từ từ mở ra.
“Được rồi!” No thở phào nhẹ nhõm, nhẹ nhàng mở nắp ra, đem cơ quan đã bị vô hiệu hoá giao cho trợ thủ.
Mọi người thở phào, quả tim nghẹn ngay cổ họng đã dần rơi xuống, tất cả đều vô thức liếc nhìn Gulf, mà anh trái lại rất bình tĩnh, tựa hồ chưa từng hoài nghi suy nghĩ của mình … Đương nhiên, cũng bình tĩnh y chang còn có Mew.
Gulf đi qua ngồi xổm xuống… Nhìn vào bên trong chiếc hộp, cái bí mật đã bị phủ bụi hai mươi năm.
Bên trong cũng không nhiều đồ lắm, có hai túi văn kiện. Cùng hai chiếc hộp đen tuyền.
Mew cũng đi qua, lấy một đôi găng tay đưa cho Gulf.
Gulf đeo găng tay vào rồi mở một túi văn kiện ra … Bên trong có hai trang giấy.
Tất cả mọi người đều chạy tới nhìn.
“Đây là cái gì?” Triệu Hổ tò mò.
“Là ngân phiếu!” Bao Chửng cảm khái, cái này nhìn có vẻ khá lâu rồi, “Thường dùng để chuyển đổi một số tiền lớn!”
“Tiền của Mild sao?” Gulf tỉ mỉ nhìn mệnh giá trước mắt, lập tức hít một ngụm khí lạnh.
“Thật nhiều tiền!”
Gulf còn chưa cảm khái xong, chợt nhìn thấy tên của người được nhận ngân phiếu này, lần thứ hai hít khí lạnh, “Ách…”
Ở khung tên người nhận, bỗng viết tên của Gulfkanawut cùng Mewsuppasit , mỗi người một nửa.
Mọi người bất động một lúc lâu, này rốt cuộc là tiền Mild cho Gulfkanawut cùng Mewsuppasit sao?!
Lười truy cứu nguyên nhân, Gulf đem ngân phiếu thả lại vào túi, lại nhìn đến túi văn kiện còn lại, cái này tương đối dày.
Đối với tiền hay chi phiếu các loại Gulf thực sự không có chút hứng thú nào, trong hộp chỉ có hai túi văn kiện, anh rất sợ khi mở túi văn kiện sau này ra, bên trong vẫn là trái phiếu công trái hóa đơn các loại.
Mở túi thứ hai, bên trong là một phần văn kiện được phong kín, tâm Gulf run lên.
Bên trong còn có một phong thư nhỏ.
Trên phong thư có viết một chữ “Mèo”, chữ viết này Gulf nhận ra ―― là của Mild! Trong phong thư chỉ có một trang giấy nhỏ, mặt trên viết ―― có thể xem hiểu không?
Mew nhận thấy Gulf hưng phấn đến mức hai tay đều run lên … Mở phần văn kiện ra nhìn … Mọi người lập tức há hốc mồm!
Bởi vì bên trong dày đặc chữ số cùng ký hiệu, còn có rất nhiều hình ảnh.
“Ông ấy dùng mật mã viết ra sao?!”Gulf thực sự cảm thấy dở khóc dở cười, “Hay là tự mình nghĩ ra mật mã, cái người này!”
“A, thật đúng là phong cách của cậu ta.” Bao Chửng cũng lắc đầu.
“Mèo Nhỏ, cầm về chậm rãi nghiên cứu a.” Mew thấy Gulf có vẻ mệt mỏi, liền nhắc cậu ấy đừng nóng vội, trước tiên xem hai cái hộp khác đã.
Gulf bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là thu hồi đống văn kiện lại, cũng không đưa cho ai, chỉ đặt lên đầu gối của chính mình.
Bao Chửng đương nhiên không có tâm tư đi đoạt đồ với anh, đọc thứ này hại não lắm, cứ để Gulf dịch thành tiếng Thái rồi đọc vẫn không muộn.
Krist thật ra đối với đống mật mã này lại cảm thấy rất hứng thú, phỏng chừng sau này có thể cùng Gulf nghiên cứu.
Hai chiếc hộp đen tuyền, Gulf lựa cái to hơn trước. Bên trong là một vài tờ giấy, một số ảnh chụp, cắt ra từ rất nhiều tờ báo, không biết chứa đầu mối gì, Gulf cũng đem cất đi để nghiên cứu dần.
Cuối cùng là mở chiếc hộp nhỏ ra, chỉ thấy bên trong là một chuỗi dây chuyền. Trên sợi dây có một mặt dây hình vuông có thể mở được … Mở mặt dây chuyền ấy ra, bên trong xuất hiện một tấm ảnh.
Một tấm ảnh đen trắng nhỏ, là ảnh chụp hai đứa nhóc mới sinh ra, ngủ cùng một chỗ hình dạng rất kiêu ngạo.
Gulf nhìn sang Mew, Mew khẽ nhướn mày với anh … Đây là ảnh chụp hồi bé của hai người bọn họ.
Vật bên trong đều xem xong, Gulf thu dọn lại, trầm mặc không nói gì.
Nói thế nào nhỉ? So với kết quả tốt đẹp nhất trong tưởng tượng thì vô cùng tồi, nhưng so với kết quả tồi nhất thì lại rất tốt, quả nhiên là phong cách nhất quá muôn đời của Mild.
Bao Chửng thấy thời gian không còn sớm, liền lệnh thu đội, cuối cùng cũng hữu kinh vô hiểm đi qua một cửa, đầu mối cũng lấy được không ít.
Bright trước tiên tạm thời cách chức, mang về cảnh cục chờ Mew bọn họ thẩm vấn.
Trên đường trở về.
Mew cùng Gulf ngồi một xe, phía sau là Krist cùng No đã nằm xuống nghỉ ngơi.
Gulf ngồi ở ghế phó lái, lẳng lặng nhìn tập văn kiện.
Krist bỗng nhiên hỏi, “Anh, sao anh biết Mild lừa anh?”
Gulf lắc đầu, “Mild không lừa anh.”
Tất cả mọi người nghi hoặc.
“Dựa theo sự hiểu biết của anh đối với ông ấy, ông ấy sẽ không đơn giản quăng một đáp án như vậy.” Gulf cười cười lấy di động ra, “Ông ấy không lăn qua lăn lại chút sao chịu được?” Nói rồi, mở tin nhắn kia ra, ấn một mạch xuống dưới … ấn qua mấy trang, thì thấy cuối màn hình xuất hiện ba chữ ―― lừa cậu đó.
…
Vừa nghĩ đến trong hộp còn một khoản ngân phiếu lớn, ai cũng có xung động muốn chạm vào, nhưng Gulf rõ ràng biết lại không đả động gì đến, hại mọi người sốt ruột không thôi, tính cách này thật xấu xa a.
Thu hồi điện thoại di động, Gulf nhìn chằm chằm vào phần tư liệu kia, cười cười, “Mấy ngày nay phỏng chừng có cái để chơi rồi a.”
“Trở lại phải phân tích vụ án cái đã.” No ngáp một cái, “Án tử nhanh kết thúc đi thôi, chịu không nổi nữa rồi, tôi muốn ngủ một giấc, sau đó đưa Tiểu Dịch đi công viên chơi.”
“Ừ.” Gulf gật đầu, “Cũng tính là kết thúc rồi.”
“A?” Krist ngẩng đầu mở to hai mắt nhìn, “Thế nhưng u linh hung thủ còn chưa bắt được.”
“Nhưng đáp án đã ở trước mắt chúng ta.” Gulf mỉm cười, đảo mắt liếc Mew, thấy anh tựa hồ không có chút kinh ngạc, liền nói, ” P'Mew, nói đi nói lại thì…”
“Hử?” Mew nhìn anh một cái.
“Phản ứng vừa rồi của cậu, tôi rất thích nha!” Gulf nói rồi, ngón tay khẽ chọc chọc cằm Mew.
Mew vội lách tay lái tấp xe vào ven đường.
“Chú ý an toàn chút a.” Krist ôm lấy lưng ghế nhắc nhở hai người.
Gulf buồn bực nhìn Mew, “Không phải chứ, mới thế mà đã không kiềm chế được?”
Mew tấp xe vào gọn gàng rồi nói, “Hình như có người tìm cậu.”
Gulf ngẩn người, chợt từ ngoài kính xe truyền đến hai tiếng đập cửa “đốc đốc “.
Xoay mặt vừa nhìn, Gulf từ hình dạng ngón tay có thể nhận ra ―― người tới là Mild!
Cửa xe hạ xuống, Mild khom lưng chào hỏi Gulf, “Biểu hiện không tồi a.”
Gulf có chút bất lực nhìn hắn, “Sao chú lại tới đây?”
Mild thân thủ, “Thứ kia cho ta.”
Gulf sửng sốt.
Mew ngồi bên cạnh lấy từ trong hộp ra sợi dây chuyền, đưa cho Mild.
Mild tiếp nhận, nháy mắt mấy cái với Mew, “So sweet~~.”
Mew nhướn mày, Gulf nheo mắt liếc Mild.
“Ta lại phải biến mất một khoảng thời gian rồi.” Mild nói, rồi đưa tay ra như muốn cùng Gulf bắt tay.
Gulf nghi ngờ nhìn hắn, bất quá vẫn theo bản năng bắt lấy tay hắn … chợt cảm thấy trong lòng bàn tay Mild có thứ gì đó, đang truyền sang tay mình.
Gulf sửng sốt.
“Suỵt.” Mild ý bảo chớ có lên tiếng, lại cười cười như khiêu khích Gulf, “Mật mã này, giải nổi không?”
Gulf tâm nói chú cứ chờ xem.
Thoả mãn nhìn vẻ mặt của anh, Mild bye bye mọi người, rồi xoay người đi.
Gulf thấy hắn ngồi lên một chiếc Bingley màu đen phía trước, chậm rãi rời đi.
“Mild đang cùng một chỗ với Leonard sao?” Krist hỏi, “Người tài xế mặc áo sơmi hoa lá cành kia hình như là Eugene nha.” 🤌🏼
Mew khởi động xe, nhìn Gulf ―― ông ta cho cậu cái gì?
Gulf khẽ mở lòng bàn tay, là một chiếc thẻ SD, Gulf nở nụ cười.
“Đêm nay phải ăn thật no mới được!” Gulf đề nghị, “Đưa Dương Dương với Tiểu Dịch cùng đi.”
“Hung thủ thì sao?” Krist cùng No đều nhìn anh.
“Đương nhiên phải bắt!” Gulf cười, “Ngày hôm nay thực sự là một ngày đáng chúc mừng nha, không tồi.”
___________Phế phẩm và đồ bỏ
Gulf bọn họ không quay về SCI, mà trực tiếp trở về biệt thự của Mild.
“Tôi?” Singto chỉ vào chính mình, khó hiểu nhìn Gulf, “Muốn tôi giúp anh bắt hung thủ… Hung thủ là người tôi quen à?”
Gulf khẽ cười, “Chỉ có cậu mới có thể giúp bọn tôi bắt hắn.”
Singto vẫn không hiểu, “Tôi quen sao?”
Gulf khẽ nâng cằm trái phải quan sát Singto.
Singto nhìn trời thở dài, quay sang nói với Mew bên cạnh, “Nè, anh thỉnh thoảng trông chừng anh ta đi, càng ngày càng giống Mild, nổi hết da gà à.”
Mew nhún vai, hỏi Gulf, “Mèo Nhỏ, cậu làm gì thế a?”
“À.” Gulf tự lược bỏ vài vấn đề, đột nhiên hỏi Singto một câu không liên quan, “Giới giải trí có loạn không a?”
Singto nhíu mà, “Tôi cũng không tính là thuộc giới giải trí, vẫn tương đối tự do a, anh hỏi cặp song sinh tốt hơn đó.”
“Tiểu Gulf a, cậu muốn gia nhập làng giải trí a?” Tiểu Đinh nhào qua ôm vai Gulf, “Rất tốt a, nâng cậu lên làm siêu sao luôn!”
“Dẹp.” Gulf trừng mắt, hỏi, “Tôi hỏi này, hai người thấy Singto như vậy có tính là kiêu ngạo không?”
Cặp song sinh nhìn nhau, rồi gật đầu, “Ừ, cậu ta được đại ca bảo kê, đương nhiên rất kiêu ngạo a!”
“Được bảo kê là đủ rồi sao?”
“Hắc hắc.” Đại Đinh cười, “Đương nhiên là thiếu a, chủ yếu là cậu ta có thực lực.”
“Nói cách khác chính là có giá trị lợi dụng đúng không?” Gulf hỏi.
“Theo cách nói của giới thương nhân, việc làm ăn chính xác là hành động lợi dụng nhau a.” Tiểu Đinh nhún nhún vai, “Này cùng gây dựng sự nghiệp cũng giống nhau thôi, mỗi nghề mỗi nghiệp đều có hình kim tự tháp, có đỉnh cũng có đáy. Cũng như từ 10 đến 60 phần nỗ lực thì ổn, nhưng từ 80 đến 90 phần lại thấy khó khăn. Bẩm sinh cùng cơ hội tương đối quan trọng, giống như đạo lý khi chơi cờ, bảo trụ được con tướng là OK, những quân khác chia làm hai loại, một loại giữ lại cho hay, một loại là đồ bỏ chuyên làm kẻ chết thay.”
“Ừm.” Gulf gật đầu, “Hiểu.”
“Mèo Nhỏ.” Mew có chút khó hiểu hỏi, “Sao tự dưng nói về mấy thứ này? Có tác dụng cho án kiện sao?”
Gulf mỉm cười, “P'Mew, không thấy án kiện lần này có rất nhiều chỗ là hàng bắt chước sao?”
“Ừ, có.”Mew gật đầu, “Thủ pháp chế tạo bom, cách tặng bom, còn có thư đe dọa kiểu đếm ngược thời gian, kể cả u linh sát thủ cũng có hai loại thủ pháp… Đúng là không ít.”
Gulf hỏi tiếp, “Còn nhớ không, khi Mild đánh giá một ai đó, thường thích nói câu nào nhất?”
Mew khẽ nhíu mày, một lúc lâu mới nói, “Đồ bỏ …”
“Không sai.” Gulf đổi chân, ngửa mặt tiếp tục suy nghĩ, “Trong số những án chúng ta đã phá qua, xuất hiện rất nhiều rất nhiều đồ bỏ, bọn họ đại số đều có năng lực rất mạnh, thế nhưng so ra vẫn kém chính chủ.”
Mew nhìn Gulf, “Cậu nói tôi mới nhớ nha, mấy vụ chúng ta phá, chỉ cần có liên quan đến Mild, thì chắc chắn sẽ có rất nhiều đồ bỏ xuất hiện. Như là có một tổ chức thần bí nào đó đang không ngừng thí nghiệm, tạo ra hàng loạt cực phẩm để sử dụng, những đồ bỏ trong quá trình thực nghiệm này, thường xuyên ra ngoài tác loạn.”
Gulf cười cười, xoay mặt nhìn Lạc Thiên, “Lạc Thiên, nếu anh không ngại…”
“Mèo Nhỏ.” Mew đã hiểu ý tứ của Gulf, nhưng thấy Lạc Thiên có thể sẽ không dễ chịu, Gulf áy náy nhìn hắn một chút, cũng có chút do dự.
“Tôi không ngại.” Lạc Thiên nhưng lại rất bình tĩnh nói, “Ta cũng từng là một tên đồ bỏ, hàng năm đều có rất nhiều đồ bỏ bị vứt đi, tôi có khi là người may mắn nhất trong số đó!”
Gulf hỏi mọi người, “Còn nhớ không, ban đầu, chúng ta đã bị lẫn lộn giữa Lạc Thiên và hung thủ thật sự?”
Tất cả mọi người gật đầu.
“Bởi vì năng lực của bọn họ không sai biệt lắm.” Krist ngồi xuống, “Vì thế đặc điểm cùng thủ pháp khá tương đồng.”
“Tương đồng hay bắt chước, vốn chỉ là khác biệt về thời gian mà thôi.” Gulf nói, “Mọi người ngẫm xem, nếu như hai hung thủ có thủ pháp tương đồng xuất hiện, như vậy chính là hình thức phạm tội tương đồng, khiến chúng ta rất dễ dàng tìm ra điểm giống nhau của bọn họ. Mà nếu là kẻ trước người sau phạm tội, trong đó đích thời gian sai khác nhiều năm… Như vậy chúng ta sẽ nghĩ đó là bắt chước phạm tội, đúng không?”
Mọi người nghe xong nhìn nhau, Triệu Hổ vỗ tay một cái, “Đúng vậy, tên fan gửi thư đe doạ cho Singto kia, hắn chưa hẳn đã là bắt chước theo Lương Nhạn, nói không chừng chính là từ một chỗ chui ra!”
“Bản thân Lương Nhạn chính là một đồ bỏ.” Mew nói, “Cậu ta năm đó tham gia một tổ chức huấn luyện nào đó là chắc chắn rồi … Còn nhớ trên mặt áo kia còn có đánh số. Vậy năm đó huấn luyện không chỉ một người, kẻ gửi thư đe doạ Singto kia, có thể là một trong số những người đó?!”
Gulf gật đầu, “Mà u linh hung thủ kia, lại cần tư duy nghịch hướng.”
“Hai cha con nhà đó đã nhận tội, là bọn họ chế ra u linh sát thủ gây tai nạn chết người, chủ yếu bởi vì mấy tài xế đó nắm giữ chứng cứ bọn chúng tham ô cùng những hoạt động ngầm, muốn tố giác, nên mới phải diệt cỏ tận gốc. Đứa con kia cũng quá biến thái, mấy án phóng hỏa kia, là bởi vì hắn thấy mấy giáo viên đó không vừa mắt, muốn đùa dai, không ngờ thu được hiểu quả không tưởng tưởng được, bởi vậy lão cha hắn mới nghĩ ra thủ đoạn với những tài xế kia.” Mã Hán cùng Mew công bố kết quả thẩm vấn, “Bất quá, bọn họ phủ nhận chuyện sai người tông vào đại ca với tập kích Krist ở cửa cảnh cục … Nói những thứ đó không phải do bọn họ làm.”
Gulf cười, “Tiếp tục phân tích vụ án như lần trước a! Án u linh hung thủ, có một sự phân biệt rất rõ ràng, nếu như loại bỏ án cha con tác oai tác quái kia ra, những án tử khác đều có một điểm giống nhau!”
Mọi người suy nghĩ một chút, nhíu mày, “Đều đụng vào người trong biệt thự này!”
Gulf lắc đầu, “Nói đúng hơn, thì đều là người bên cạnh Singto.”
“Đích xác a!” Krist cũng gật đầu, “Em cùng anh Gulf đều bị tập kích, ngay cả đại ca cũng bị, quan hệ giữa chúng ta, một, đều là người của Jongcheveevat gia, hai, đều là bạn của Singto!”
“Nếu là tập kích người nhà họ Jongcheveevat thì sẽ không liên quan đến Mèo Nhỏ.” Mew nói, “Bạn bè của Singto tương đối có lý.”
Tất cả mọi người gật đầu.
“Theo lý mà nói, con người không giống nhau.” Gulf nói, “Có thông minh cũng có ngốc nghếch, có tà ác cũng có thiện lương… Hình thức biểt đạt tình yêu cũng rất đa dạng, nhưng đồ bỏ trong án tử lần này, lấy Lương Nhạn làm chuẩn mực, bọn họ trong lúc đó lại có một điểm giống nhau rất lớn!”
Gulf nói đến đây thì nhìn mọi người.
Mew gật đầu, “Rất cực đoan cũng rất cố chấp!”
“Đúng vậy.” Gulf cười, “Những sản phẩm ban đầu của tổ chức này, đa số đều có những thiếu hụt rất rõ ràng, ví dụ như rất táo bạo, rất cực đoan. Loại ảnh hưởng sẽ xuất hiện trên tính cách, khi yêu sẽ hoàn toàn chiếm lấy, đem toàn bộ những kẻ khiến người mình thầm mến chia sẻ tình cảm giải quyết sạch sẽ.”
“Anh muốn tôi làm thế nào?” Singto hỏi Gulf, “Ý của anh là, dẫn dụ người viết thư cho tôi ra, sau đó sẽ tìm được số đồ bỏ bên cạnh hắn?”
“Không sai.” Gulf gật đầu, “Mặt khác…”
“Mặt khác cái gì?”
“Trần Hưng cùng Dư Phượng năm đó hẳn là có để lại rất nhiều tiền, đúng không?” Gulf hỏi lão Trần.
Lão Trần đứng một bên, lắc đầu, “Con bác lúc ấy chết không minh bạch, đừng nói đến tiền, ngay cả một câu nói cũng chưa từng để lại cho bác cùng A Du. Bất quá, những năm này vẫn có người quan tâm bọn ta, bắt đầu từ mười năm trước đã có người gửi tiền cho bọn ta, khi đó bác vừa lúc sinh hoạt rất quẫn bách, A Du lại phải đóng học phí ở trường, người nọ từng tháng đều gửi đến, còn gửi đồ mới này nọ cho bác. Các cháu đừng cười bác, chứ bác còn tưởng thằng con khốn kiếp kia giả chết, rồi đột nhiên nổi lên trách nhiệm làm cha.”
“Đúng vậy.” Trần Du gật đầu, “Người nọ còn tặng cho em một cái trống rất đẹp a, em rất thích đánh trống, cái đầu tiên có được là người đó mua cho, bất quá là do người đưa thư mang đến, vẫn không biết đó là ai.”
Gulf cùng Mew nhìn nhau, không cần hỏi cũng biết a ―― là Bright.
“Cái trống đó có phải màu trắng, khung màu bạc không?” No đột nhiên nhớ ra, lúc trước khi cùng Bright ra ngoài làm nhiệm vụ, hắn đã từng nhìn chằm chằm vào một cái trống thật lâu, giá trị chiếc trống đó bằng cả tháng lương của bọn họ.
“Đúng vậy.” Trần Du gật đầu, hỏi tần âu, “Sao anh biết?”
No khẽ gật đầu với Mew cùng Gulf ―― là Mild tặng.
Ông lão nhìn ra cửa, hỏi, “Mấy đứa … Có gì giấu bác sao?”
Gulf cùng Mew bất đắc dĩ, đem chuyện của Bright nói ra một lượt.
“Cái gì?!”Ông lão vừa sợ vừa giận, “Hắn … Tiểu tử thối đó còn có con riêng ở bên ngoài? Làm bậy a!”
“Bright còn đang ở chỗ cục trưởng Bao, phỏng chừng sẽ có rất nhiều chuyện về năm đó để kể …”
“Anh ấy có thể phải chịu phạt a!”Trần Du nóng nảy, “Anh ấy tham gia vào bắt cóc, tội danh có phải rất nặng hay không?!”
Gulf vỗ vỗ vai cô an ủi, “Cái này cũng không nhất định, nếu như lần này không có hắn, bọn tôi cũng không tìm được tư liệu này, yên tâm đi, sẽ có chuyển biến tốt!”
“Mèo Nhỏ, thấy thế nào về số bút tệ kia?” Mew hỏi.
“Ừm … Tôi đang suy nghĩ, nếu như chiếc hộp kia cùng số tiền của Mild cùng bị trộm đi, như vậy không thể nào chiếc hộp tìm được, còn số tiền lại tìm không được.”Gulf sờ sờ cằm, “Lý Dĩnh lại đột nhiên xuất hiện, hơn nữa… Những người đó cũng muốn nổ chết lão Trần cùng Trần Du, vậy có thể là ngoại trừ tư liệu, còn muốn lấy cả số bút tệ kia không?”
Tất cả mọi người sửng sốt.
Krist vỗ tay một cái, “Chẳng lẽ là ở trong kho của nhà Sing?”
“Thế nhưng…” Mã Hán lắc đầu, “Bọn tôi lục soát toàn bộ chỗ đó rồi, không có tiền đâu.”
“Hẳn là sẽ không giấu ở mặt ngoài.” Gulf cười cười, “Không bằng mang máy dò kim loại đến thử?”
Mọi người cảm thấy cũng có lý, Mã Hán cùng Triệu Hổ liền mang theo người đi, Krist quen đường, cũng muốn theo tìm, Gulf ngăn cậu lại, “Chờ một chút Kít Kít, em đừng đi, em với Singto còn có chuyện phải làm.”
“Anh có biện pháp dẫn dụ người kia?” Singto hỏi.
“Đúng, nhưng cậu cùng Krist phải phối hợp!”
“Em cũng phải làm?” Krist nghiêm túc hẳn lên, đừng nói lần này có thể tham gia phá án, chỉ cần có thể giúp Singto bắt tên biến thái chuyên theo dõi rình mò kia cũng tốt lắm rồi a, đừng để đến lúc phát triển đến mức trở thành No ver 2, như vậy thì quá thảm a.
“Anh muốn tôi làm thế nào?” Singto hỏi, “Hắn dạo này đã không gửi thư cho tôi nữa, nghe đồn đã rút lui rồi mà.”
“Người nọ rất cố chấp, cho dù không gửi thư cho cậu, trong lòng hắn vẫn đếm từng ngày.” Gulf mỉm cười, “Việc cậu phải làm tương đối đơn giản.”
“Cái gì?”
“Giả chết!”
“Hả?!”Tất cả mọi người mở to hai mắt nhìn Gulf.
“Cậu làm bộ bị tai nạn giao thông tính mạng bị đe dọa, Krist chăm sóc cậu.” Gulf nhướn mày.
“Bắt … Bắt buộc phải thế a?” Krist mặt đỏ lên, “Này… không tốt lắm đâu, có khi nào ảnh hưởng đến sự nghiệp của Sing không.”
“Anh không để ý a.”Singto bất đắc dĩ, “Anh là ảo thuật gia chứ có phải nghệ sĩ thần tượng gì đâu, hơn nữa bây giờ đã không còn nhiều thành kiến như vậy, em không để ý là được.”
“Oa!”
Mọi người còn đang cân nhắc, thì cặp song sinh chợt hét lên.
Gulf thấy hai người chợt hoảng sợ thành vậy, liền liếc Tharn, “Anh hai, có bất tiện cho công ty không?”
“Ách…”
“Không đâu!”
Không đợi Tharn mở miệng, cặp song sinh đã ồn ào trước.
“Cậu nghĩ xem a!”Tiểu Đinh hưng phấn, “Một vở kịch cẩu huyết lâm đầu a! Ảo thuật gia trứ danh bị thương nặng đe doạ tính mạng, tình nhân đồng tính ở bên cạnh làm bạn không rời. Oa, quả thực là cảm thiên động địa, đây là một vụ đầu tư quá lời a! Cho dù Singto trận này phải nghỉ ngơi, nhưng cái cớ này là quá tốt!”
“Đúng vậy!” Đại Đinh cầm vở bắt đầu soạn bản thảo để công bố ra ngoài, “Vì tai nạn xe cộ trọng thương chìm vào trạng thái thực vật, ảo thuật gia có thể sẽ không bao giờ thức tỉnh nữa, tình nhân bên giường ngày đêm bầu bạn, vương tử liệu có thể tỉnh lại nữa hay không …”
“Này …” Mew có chút chịu không nổi, “Các người đừng buồn nôn vậy được không hả.”
“Sao gọi là buồn nôn được hả, cái này gọi là cẩu huyết, cẩu huyết vương đạo, phiến tình vương đạo, biết chưa?!” Cặp song sinh nghiêm túc sửa lưng.
Krist có chút khẩn trương, Singto thì tâm tình rất tốt, như vậy toàn bộ thiên hạ đều sẽ biết, qua vài ngày sau liền có thể hướng Singto cầu hôn, đem tiểu ngu ngốc này kéo thẳng vào giáo đường! 🤌🏼 🤌🏼 🤌🏼 🤌🏼 🤌🏼
“Thật muốn dùng chiêu này?” Mew hỏi Gulf.
Gulf suy nghĩ một chút, nói, “Người nọ đối với Singto rất cố chấp, hắn tuyệt đối không cho phép khi Singto chết có người khác ở bên, bởi vậy sẽ trăm phương ngàn kế chạy tới, khi đó chính là thời cơ để bắt sống người. Đương nhiên …” Gulf cũng thấy có vài điểm không phải rất thỏa đáng, “Có thể gây chút phiền phức cho Kít Kít. Nhưng cuối cùng chúng ta có thể tuyên bố với truyền thông rằng, vì muốn bắt tên cuồng theo dõi nên đã cùng cảnh sát phối hợp vân vân…”
“Không sao cả.”
Lúc này, Krist chợt lên tiếng, nghiêm túc nói, “Công khai cũng không sao.”
Singto giật mình nhìn Krist,“Thực sự? Anh nghĩ rằng em để ý chứ.”
Krist nhìn Đại Đinh Tiểu Đinh một chút, “Không ảnh hưởng đến sự nghiệp của anh thì tốt rồi, em để ý làm gì.”
“Ảnh hưởng cũng không sao a.” Singto nhún vai, “Anh có thể rời khỏi, không làm ảo thuật nữa.”
“Đừng nói mò.” Krist bị Singto cầm lấy tay, nhỏ giọng lầm bầm.
Singto lại cười đến thoải mái, hoá ra Kít Kít không hề ngại cùng mình công khai quan hệ a!
“Khụ khụ.”
Mew ho khan một tiếng, tuy rằng cắt đứt một đôi tình lữ đang trao yêu thương quả thật không tốt lắm, bất quá hiện tại đang thảo luận vụ án, có một số việc khi không có ai rồi nói sẽ tốt hơn …
Krist có chút xấu hổ, vội rút tay về.
“Sẽ không ảnh hưởng.” Tharn nói, “Tiêu chuẩn thẩm mỹ cùng sự phóng khoáng của người hiện đại đã khác đi nhiều, đàn ông có trách nhiệm lại chung tình đã thành hàng hiếm, so với hoa hoa công tử này nọ nổi tiếng hơn nhiều.”
“Như thế a.” Tất cả mọi người thấy có lý.
“Chi phí cần dùng và đám ký giả cứ để bọn tôi phụ trách là được, nhất định sẽ khiến cho oanh oanh liệt liệt!” Cặp song sinh hưng phấn dị thường, “Hiện trường tai nạn phải thật chân thực, lần này cần ở trên đường diễn một màn thật xuất sắc!”
“Như vậy được không?” Gulf cùng Mew vốn rất lo lắng về vấn đề kinh phí.
“Đương nhiên được, một cách tuyên truyền thật tốt!” Cặp song sinh nhanh chóng khoát tay chặn lại, “Bọn anh chuyên đi tài trợ mà, thực sự là nhất cử lưỡng tiện a!”
“Đến lúc chân tình làm cảm động vị ảo thuật gia, mĩ nhân ngủ trên giường sau N ngày sống thực vật rốt cuộc cũng tỉnh lại.”
“Tình nhân tiếp tục ở bên cùng trị liệu hồi phục, vị ảo thuật gia đã có thể trở về với sân khấu!”
“Sau khi kết thúc kì nghĩ sẽ là những đêm lưu diễn nghẹt kín người, bù lại khoản đã chi ra a!”
“A ha ha ha ha.”
…
Mọi người thấy biểu tình trên mặt cặp song sinh thì rùng mình ―― thật gian trá nga!
“Hô…” Mew đỡ trán thở dài.
“Thế nào?” Gulf nhìn anh.
“Nga, kế hoạch không tồi, bất quá tôi đang suy nghĩ, tất cả mọi người đều đồng ý, nhưng qua được cửa của cục trưởng Bao rất khó a…”
Mọi người hai mặt nhìn nhau, trầm mặc một lát, chợt nghe Type hỏi, “Nói với ông ấy làm gì? Chúng ta ở đây lại không có ai họ Bao.”
Mọi người sửng sốt.
Type bưng tách cà phê chậm rãi uống, “Tiền trảm hậu tấu! Ông ấy còn có thể thế nào, giết người là phạm pháp! Cùng lắm thì đi cọ WC.”
Mọi người nghĩ một hồi ―― cũng đúng a!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro