m; 02
dmanh_28 -> nphd_07
dmanh_28:
ê khỉ
có đang rảnh không
nphd_07:
đéo
dmanh_28:
ô kìa
rảnh đi
🥺
nphd_07:
bận rồi
dmanh_28:
nạnh nùng thế
duy làm mạnh tổn thương ghê í
duy có biết không duy hỡiii
nphd_07:
bệnh quá rồi
thế mà bác choi bảo vẫn bình thường
dmanh_28:
thôi nghiêm túc này
duy ăn cơm chưa
nphd_07:
mày không còn câu nào khác à?
dmanh_28:
thế
duy ăn gạo luộc chưa
nphd_07:
😑
ăn rồi
dmanh_28:
duy uống nước chưa
nphd_07 đã xem.
dmanh_28:
à
duy uống chất lỏng không màu không mùi không vị không có hình dạng nhất định và sôi ở 100°C chưa
nphd_07:
khổ thế
bộ kiếp trước tao có mắc nợ mày hay sao mà kiếp này mày cứ ám tao mãi thế mạnh
dmanh_28:
ừ
mà là nợ đời
nên kiếp này tao đòi lại
nphd_07:
xàm
dmanh_28:
duy
hay thay vì thích hải
mày thích tao đi
nphd_07:
nói gì đấy
mày có nhận thức là mày đang nói gì không vậy?
dmanh_28:
tao vẫn tỉnh táo
và tao cho mày cơ hội để quay xe lại thích tao
nphd_07:
chuyện của tao mày không cần quan tâm
mà ai nói mày là tao thích hải?
dmanh_28:
anh trường
nqhd_07 đã xem.
dmanh_28:
vậy là
mày thích con tao thật?
nphd_07 đã xem.
dmanh_28:
duy?
nphd_07:
mệt quá
tao thích ai quen ai yêu ai là chuyện của tao
mày xen vào làm gì
dmanh_28 đã xem.
nphd_07:
tao xin lỗi
tao hơi quá lời
nhưng đừng xen vào nữa
dmanh_28:
à ừ
tao không nghĩ gì đâu
thôi
xin lỗi vì đã xen vào
nphd_07:
👍
dmanh_28:
bởi vì tao biết mà
tao mãi mãi là người đến sau
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro