Chương 8
Từ khi Hạ Nhiên còn ba bốn tuổi cũng hay cười , nô đùa cùng bạn bè .Nhưng rồi cậu phát hiện ra những người bạn đó lại chẳng ai thật lòng . Hồi còn nhỏ lúc đi chơi thì gặp bọn nhóc đang nói chuyện cùng ba mẹ chúng , ba mẹ chúng nói phải cố gắng chơi thân với thiếu gia Hạ Nhiên rồi chúng muốn gì cũng được, phải đi làm thân với cậu . Lúc đó còn quá nhỏ cậu chỉ hiểu là có vẻ mấy người bạn đó thật sự không muốn chơi với cậu nên bị ép , sau lớn hơn tí thì cậu hiểu rằng vì gia cảnh trong nhà nên hết người này đến người khác lấy lòng .
Bắt đầu từ đó ,không còn thấy cậu nhóc Hạ Nhiên vui cười nữa , chỉ thích ở một mình học bài , đọc sách không thì lăn ra ngủ ,cũng có ngoại lệ là nghe Vương Hạ Nhiên nói nhảm thành quen .Chỉ riêng Khang Bình là thiểu số , hắn là tên khốn anh hùng sống thật , hắn một lần cãi với ba mẹ vì không muốn giả dối như vậy . Hắn biết Hạ Nhiên không chỉ là một thế gia nhà giàu ,không được lừa dối như vậy .
_Khang Bình " Tại sao ! con không phải con rối , con tuyệt đối sẽ không nói mấy lời buồn nôn đó với Hạ Nhiên , cậu ấy không phải là công cụ làm thân của ba mẹ !"
Ông Khang cũng vô cùng tức giận nhất thời không khống chế được cũng quát lên " Mày thì giỏi lắm . Có ngon thì cút khỏi nhà ."Bà Khang bên cạnh cũng hiểu Khang Bình dù gì chúng cũng chỉ là trẻ con như vậy cũng quá đáng ,nhưng bà lại không cản nổi lời của chồng . Đã vậy còn gặp thằng con so với tính cứng đầu của ba nó chẳng khác là bao .Khang Bình cũng không sợ nói " Được đi thì đi , Tôi lại chẳng sợ ."
Rồi hắn bỏ nhà ra đi nhưng lúc đó hắn cũng chỉ mười ba tuổi , thì hắn có thể làm được gì? nên bỏ nhà qua chỗ của Hạ Nhiên . Kể ra sự thật và tâm tình của hắn , Hạ Nhiên vẫn lạnh nhạt nhưng lại đối sử với hắn khác hẳn có lẽ là tin tưởng hơn ?
Cũng vì tất cả chuyện đó ,sau khi Hạ Nhiên lên cấp ba quyết định giấu đi thân phận của bản thân .Trừ cái ngày đầu tiên mẹ cậu bắt đi xe đến trường thì từ nay hai người sẽ đi sẽ bus đến trường . Vương Hạo Thiên đã muốn hỏi cậu từ khi cậu mở cửa phòng đến giờ rồi , nhưng trước đó vẫn bị ông bà Hạ hỏi trước " Sao trạng thái của con tệ vậy , thiếu ngủ sao ? " Hạ Nhiên ăn cũng ăn không xong gặm chậm rì rì đáp lời " Con bị mất ngủ , không sao ạ "
Lên bus anh vẫn không kiềm được quay qua hỏi cậu "Hạ Nhiên tôi có chuyện muốn hỏi ?"Còn chưa đợi anh trả lời thì Hạ Nhiên đã trả lời luôn " tôi đã nói tối qua tôi mất ngủ " Chứ cậu cũng đâu thể nói vì cảm thấy bản thân qua nát nên tối qua cày game cả đêm được chứ. Vương Hạo Thiên thấy cậu trả lời vậy cũng thành thật bó tay không biết cạy miệng cậu sao nữa .
Cả một ngày cậu chính là gục trên bàn ngủ từ tiết đầu tới tiết cuối , vì ngồi ở cuối lớp nên cũng có giáo viên không để ý , có giáo viên nhận ra cậu là học bá nhất khối nên niệm tình chỉ nhắc nhở cậu rồi cho cậu ngồi xuống học tiếp . Nhưng lại có giáo viên như Tề lão sư , là giáo viên dạy toán , tính tình đặc biệt hơi cổ quái , thấy Hạ Nhiên ở cuối lớp ngủ ngon lành thì hơi tức mới lần đầu còn nhắc nhỏ cậu " Cái cậu ngồi trong góc cuối lớp , cậu còn tính ngủ đến khi nào , tiết của tôi còn dám ngủ, muốn thì cậu về nhà mà ngủ "
Ở trên bảng thì to tiếng nhắc nhỏ , ở dưới lớp Hạ Nhiên vẫn nằm ngủ ngon , không nghe được tiếng nào . Cả lớp cũng xì xầm không ít , Phương Hi lên tiếng tám với đám ngồi trên " Coi bộ lần này Học bá Hạ xong đời rồi " , Hoàng Vanh " Lão Hạ gan thật còn dám ngủ tiết Tề lão Sư " .Vương Hạo Thiên ngồi cạnh cậu cũng sốt ruột không ít , giảm âm lượng ghé sát cậu nhắc nhở " Hạ Nhiên mau dậy giáo viên đến kìa !"
Tề lão sư thấy lời nói của mình như bị chó gặm không một câu nào đến tai Hạ Nhiên thì tức giận đập bàn làm cả lớp im thinh thít , có người còn rung giùm Hạ Nhiên . Tiếng đập có chút to lớp lại im , nên Hạ Nhiên cũng bị đánh thức ngước lên nhìn lên bảng , không hiểu sao cả lớp đến giáo viên lại chẳng ai lên tiếng . Vương Hạo Thiên cũng sợ đến không nhắc nhở cậu được , thấy cậu dậy rồi thì nhẹ người một chút .
Trong mắt Tề lão sư đây , mấy đứa ngủ gục trong lớp như cậu chắc chắn chỉ là bọn lo ăn lo ngủ , không lo học hành cũng học chẳng nên thân .Thấy tiện đà đang giảng kiến thức mới , ông lựa câu khó nhất chỉ cậu " Cậu có vẻ giỏi rồi nên không thèm nghe tôi giảng phải không ? được nếu cậu giải được bài này tôi cho cậu ngủ tất cả các tiết của tôi ."
Hạ Nhiên nghe vậy thì bình tĩnh ngó lên bảng , đúng cái lúc ông thầy đang tự đắc ,thì cậu trả lời đáp án chính xác " sáu mươi bảy pi ".Tề lão sư nghe được đáp án chính xác cũng ngơ ra ,phải nói câu đây là một câu hỏi nâng cao ,cách giải ông vẫn chưa giảng tới . Nhưng ông vẫn giữ vững lời hứa , mặc cậu ngủ đến hết tiết .
Tan học xe bus tới trạm , nếu như ở trường cậu có thể gục ở trên bàn đánh một giấc dài reng chuông thì ngồi dậy , nhưng lên xe cậu lại không có chỗ dựa cứ gật gà gật gù mấy lần đập đầu vào cửa kính làm Vương Hạo Thiên ngồi cạnh cũng thấy xót , bạo dạn kéo người cậu dựa vào người anh ngủ .
Xe đến trạm dừng rồi mà cậu vẫn ngủ , Vương Hạo Thiên lại chẳng dám gọi cậu dậy . Đến khi gần cả tiếng sau , thấy Hạ Nhiên lay người nhẹ muốn mở mắt thì anh lại chột dạ vội nhắm mắt giả bộ ngủ quên theo .
Hạ Nhiên tỉnh dậy tháy mình đang dựa vào người Vương Hạo Thiên thì không biết có biểu tình gì ,thể nào vừa nãy lúc cậu đang ngủ chợp chờn tựa được cái đệm thịt mềm thoái mái nên ngủ một giấc sâu luôn . May mà anh nhắm mắt lại không thì lại thấy cái tai đỏ hồng rõ rệt của cậu . Nhìn đường xung quanh không chút quen thuộc thì cậu đoán hai người bỏ lỡ trạm rồi , nên lay anh tỉnh bấm nút xuống xe .
Trên đường đi bộ về , hiếm khi Vương Hạo Thiên lại im lặng vậy . Cậu cũng không thường bắt chuyện nên hai người cứ vậy , không gian lặng yên cho đến lúc về nhà .Vương Hạo Thiên mở lời " vậy đến nhà rồi , tôi về trước đây , tối tôi sẽ qua làm bài tập . " đang quay người đi thì Hạ Nhiên kêu anh lại nói " không cần , anh tự làm đi ,hôm nay không cần qua ." nói rồi quay người đi vào nhà cho quản gia đóng cửa .
Vương Hạo Thiên ở bên ngoài không biết đang vui hay buồn , vui là vì nay có khi không bị cậu ép giải đề , nhưng lại buồn vì hôm nay không được ở cạnh cậu , không biết lí do , cũng không biết có phải cậu không vừa lòng anh cái gì không .
_end chương 8_
1457 từ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro