Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12

*Bịch một tiếng , Diệp Châu đau đớn mở mắt ra , phát hiện giờ mình đang ngồi trên người Khang Bình . cô xấu hổ đứng lên ngay lập . Khang Bình thì đau đớn tiếp đất cộng thêm đón Diệp Châu khiến hắn ê cả người . 

Diệp Châu đứng lên có chút xấu hổ cuối xầm mặt , không biết nên nói gì ,' làm sao đây , nên cảm ơn , xin lỗi hay là chửi cậu ta ,... phải nói gì đây ' vậy mà sau khi Khang Bình vất vả đứng dậy thì hắn lại mở miệng nói " Xin lỗi , vừa nãy tôi không tập trung hại cậu ngã ." 

Nói xong hắn cuối xuống mở dây buột ở chân ra , kêu mình muốn đi vệ sinh chuồng mất . Hại cho Diệp Châu hơi luống cuống , vừa rồi tim cô đập có hơi nhanh đầu thì một đống rồi mù suy nghĩ . Cảm giác đó là cảm giác cô chưa từng có , có phải vừa nãy ngã đau nóng đầu rồi không .

 Cả hai tiết thể dục cứ vội trôi qua trong nỗ lực của mọi người trừ Hạ Nhiên . Có vài lúc Bành Tô Ca và Hoàng Vanh muốn gọi cậu tập luyện thử xem cậu có giỏi môn nào khác không , thì luôn bị Vương Hạo Thiên nửa đường cản lại nói cậu  mệt . Rồi dắt họ đi tập luyện  tiếp , lâu lâu còn liếc mắt qua chỗ cậu ngắm xíu lại xấu hổ rời đi .

Cuối giờ ra chơi ,danh sách hội thao hoàn thành được Thiệu phó thể treo lên , Vương Hạo Thiên đi nhìn thử coi mình ở mục nào để chuẩn bị , thì anh xanh mặt đọc :

DANH SÁCH BÊN NAM

_chạy 100m : Vương Hạo Thiên , Hoàng Vanh .

_chạy 3000m: Vương Hạo Thiên , Bành Tô Ca .

_Chạy 500m : Vương Hạo Thiên , Bành Tô Ca , Thiệu Hào .

_Nhảy xa :nam-  Cương Bỉ . nữ- Phương Hi.

_Hai người ba chân :nữ- Diệp Châu ,nam- Khang Bình .

_Chạy Tiếp sức : Vương Hạo Thiên , Bành Tô Ca , Hoàng Vanh , Thiệu hào .

Danh Sách  bên nữ :

...

Vương Hạo Thiên hết cách , nhịn không được quay qua hỏi Thiệu phó thể :" Cái quái gì vậy ? đây là bốt lột sức lao động công khai sao ?Mấy người muốn tôi chạy đến chết ?" .Thiệu phó thể bày ra cái mặt quy tính nói :" cái sức trâu bò của cậu cộng thêm được nghĩ giữa các môn 15p đảm bảo cậu đủ thời gian nghỉ . Với lại đây không phải bốt lột sức lao động , đây là tận dụng nhân tài !"

Vương Hạo Thiên tức đen mặt quát :" Tận dụng nhân tài cái mông ! gỡ xuống viết lại , không tôi không chạy nữa !" .Thế là sau một màng hù dọa của Vương Hạo Thiên , Thiệu lớp phó buồn bực gỡ bảng danh sách thay đổi cho Vương Hạo Thiên chỉ tham gia chạy 3000m và thêm chạy tiếp sức .Miệng thì cứ lẩm bẩm :" tức chết tôi mà , cậu mà tham gia hết thì lớp mình nhất chắc luôn ." .

Hạ Nhiên lúc đầu ra chơi được giáo viên mời đến phòng giáo vụ , hết giờ cậu quay lại ngồi yên vị vào chỗ . Vương Hạo Thiên tò mò ngồi bên cạnh hỏi cậu vừa rồi tại sao lại phải lên phòng giáo vụ . Hạ Nhiên nói :" Giáo viên trong trường đề nghị tôi đại diện trường tham gia cuộc thi đua học sinh giỏi , sau khi thi học kì một  ."Vương Hạo Thiên nghĩ cũng đúng dù sao cậu phải nói là thông minh nhất trường , anh hỏi cậu :" Vậy cậu có đồng ý không ?".

Hạ Nhiên giọng lạnh buốt nói :" Tôi đồng ý , dù sao tôi cũng chỉ có cái đầu , nhưng vẫn phải tham gia cạnh tranh trong trường , có vài người cũng muốn tham gia ". Vương Hạo Thiên nghe vậy hơi nóng đầu liền nói lại cậu :" Không đâu , Hạ Nhiên sao chỉ có mỗi cái đầu được , cậu rất tốt , mấy người kia chắc chắn không thể bằng cậu  và ...và ..." từ sau mắc kẹt trong cổ họng không nói ra được 'và rất đáng yêu ,còn cực kỳ đẹp '.

Hạ Nhiên thấy anh cứ lắp ba lắp bắt không nói hết được thì mặt không đổi sắc hỏi :" Và gì ?".Vương Hạo Thiên hơi thất thố thì cười hì hì nói cho qua :" Nói chung là Hạ Nhiên nhà ta rất giỏi ".

Nghe được anh nói vậy thì Hạ Nhiên chỉ để ý đúng ' Nhà ta ' , cứ thấy hơi lạ kì kì nên quay mặt qua , Vương Hạo Thiên thì nhìn cậu , còn chú ý đến thín tai cậu có chút đỏ đỏ , nhưng lại không biết lại sao .Vô thức anh vươn tay đụng vào tai cậu , tay anh lại có chút lạnh đụng vào tay cậu làm cậu giật mình rụt cổ , mặt đen xì nhìn anh muốn quát nhưng đang trong giờ học nên cậu gồng giọng lại nói  :" anh làm trò gì vậy ??".

Vương Hạo Thiên ý thức được hành động của thì hoản hồn đứng bật dậy gây sự chú ý .Giáo viên thấy thì hỏi :" Vương Hạo Thiên trò muốn làm trò gì vậy .". Cả lớp đồng loạt nhìn về phía cuối lớp tò mò , Vương Hạo Thiên có chút xấu hổ chỉ đành bịa là vừa nãy mình nhìn nhầm con gián . Cả lớp cười ầm lên, có người còn trêu anh :" Cậu to vậy mà lại sợ con gián à ? haha cười chết tôi !"

Vương Hạo Thiền chỉ cười trừ rồi ngồi xuống , anh không tự nhiên nhìn qua Hạ Nhiên ,lúc này cậu đang quay mặt qua bên kia , anh nghĩ là cậu khó chịu hành động vừa nãy của anh thì anh nghe được cậu không nhịn cười được mà :" phì " một tiếng rồi vai rung rung nhẹ . 

Vương Hạo Thiên oan ức nói nhỏ :" Bộ buồn cười vậy sao , cả lớp cười tôi ,cậu cũng cười .". Hạ Nhiên nhịn cười lại , khóe môi vẫn nhoẻn lên nói với anh :" hân bất do kỷ * không thể trách người khác  , ... Con gián hả ? phì hahah". Vương Hạo Thiên lặng người không phải vì nghe cậu nói , mà vì anh nhìn cậu cười mà thần kinh như ngừng hoạt động , tim thì như phóng tên lửa . ' Quá đẹp rồi ' .

(*) Thân bất do kỷ : Không thể tự chi phối hành vi của bản thân 

Phải nói Hạ Nhiên rất ít cười , đến ông bà Hạ người làm cha làm mẹ muốn cậu cười cũng khó . Vậy mà Vương Hạo Thiên là người được nhìn cậu cười nhiều nhất , mà cũng vì nụ cười như nắng hạ , như hoa ngọt lịm của cậu mà lấy mất tâm trí anh , làm anh mê muội .

_end chương 12_


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro