sungtaro - accidental tweet that lead to both heaven and hell (18+)
⚠️bản chuyển ngữ chưa được sự cho phép của tác giả gốc, vui lòng không đem đi nơi khác⚠️
tác giả: QiqiLovesKenji
link: https://archiveofourown.org/works/41204874
warning: lowercase, 18+
tóm tắt: cái tweet nói về cái gì thế? chà, nó nói về crush của anh đó, sungchan, người đang học cùng lớp sinh với anh. và anh cũng không thể không mê cái người cao nhòng kia.
notes của tác giả gốc: chào! đây là lần đầu tiên mình viết smut và tiếng anh không phải là ngôn ngữ tốt nhất của mình nhưng mình hy vọng mọi người sẽ thích nó!
cảnh báo nhỏ về nội dung: lỗ nhỏ của Shotaro được gọi là 'pussy' và núm vú là 'tits', nếu các bạn không thích thì vui lòng rời đi nha!
cái quỷ này thật khó hiểu, mình thậm chí còn không biết nó diễn ra ở đâu nữa
mình chưa dò chính tả nên xin lỗi nếu có sai sót gì nhé!
••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••
"ôi địt!
shotaro chửi thầm trong đầu. phải mất một phút anh mới nhận ra rằng anh đã đăng tweet của mình trên tài khoản chính thay vì tài khoản bí mật. anh đã nhanh chóng cố nhấn nút xóa nhưng hiện thực thật tàn nhẫn, hầu hết bạn bè của anh đều nhìn thấy bài đó. cái tweet nói về cái gì thế? chà, nó nói về crush của anh đó, sungchan, người đang học cùng lớp sinh với anh. và anh cũng không thể không mê cái người cao nhòng kia.
shotaro lạy trời rằng dòng tweet của anh không lọt vào mắt sungchan khi hai người là bạn bè của nhau trên twitter. anh quyết định không lo lắng về điều đó nữa bởi vì đó là một cơ hội rất nhỏ để sungchan thực sự nhìn thấy nó phải không nhỉ? nhưng anh không hề biết rằng, sungchan đã bật thông báo tweet của anh bất cứ lúc nào. thật ra cậu cũng khá bối rối với dòng tweet đó. đúng vậy, sungchan thích shotaro và tất cả mọi thứ của anh nhưng cậu luôn phủ nhận khi bạn của anh, jeno, nói với cậu rằng cậu té xuống lưới tình rồi đó. sungchan cậu sắp khờ tới nơi rồi, khi biết cảm xúc thực sự của shotaro về mình, cậu có thể nói rằng shotaro đã vô cùng xấu hổ vì anh đã xóa tweet của mình nhanh như thế nào.
bây giờ cậu quyết định phải thật bình tĩnh, cố gắng không tỏ ra nghi ngờ bất cứ khi nào cậu nhìn thấy taro. shotaro trông vô cùng nhẹ nhõm, có lẽ anh nghĩ rằng sungchan không nhìn thấy dòng tweet quỷ xứ đáng xấu hổ của mình. mặc dù sungchan cố làm mặt lạnh, nhưng cậu cũng không thể không chú ý đến những điều nhỏ nhặt như biểu cảm của taro và nhìn chằm chằm vào anh trong vài giây. thành thật mà nói, có vẻ như anh như muốn ăn tươi nuốt sống sungchan bằng chính ánh mắt của mình. nhưng anh sẽ giải quyết chuyện đó vào lần sau. đã ít nhất một tuần kể từ khi sự việc đó xảy ra và shotaro hoàn toàn quên mất cho đến khi sungchan nhắc đến nó.
"này hyung. em biết đã khá lâu rồi nhưng em đã thấy dòng tweet của anh về crush anh."
sungchan khẽ cười khi thấy má anh đỏ bừng. anh lúc đó kiểu hỏi chấm hỏi chấm?!. anh đã nghĩ không có ai, đặc biệt là sungchan, nhìn thấy dòng tweet đó.
"uhm anh- lỡ tay thôi haha đúng rồi! là lỡ thôi." trước khi shotaro có thể kết thúc những lời bào chữa không có điểm dừng của mình, anh cảm nhận đôi môi của người kia áp vào môi anh.
anh sững người vì không ngờ điều đó lại xảy ra. nhưng những gì sungchan nói tiếp theo còn khiến anh sốc hơn.
"anh biết đấy hyung, bé ngoan không nói dối đâu? rõ ràng tweet của anh là về em. anh không muốn trở thành bé hư đúng không? vì những lời nói dối của anh í" sungchan cười khúc khích.
và trời đất cơi, shotaro không ngờ rằng sungchan cũng có khía cạnh đó nữa. miệng anh khô khốc, anh không nói nên lời nhưng mọi thứ đều nóng bừng. thật ra anh không thể ngừng nhìn chằm chằm vào cậu trai cao cao kia. anh thề rằng có thứ gì đó đã bật dậy trong anh sau khi sungchan gọi anh là bé ngoan. anh nhận ra mình đã đứng chết trân cả buổi trời cho đến khi sungchan chậm rãi bước lại gần anh.
"có chuyện gì vậy hyung? có vẻ như anh đang gặp rắc rối ở đây nhỉ." shotaro thở hắt ra khi sungchan nắm lấy đũng quần đang nhô lên của anh.
shotaro nhìn lên và bắt gặp ánh mắt của người trẻ hơn, anh trông rất tuyệt vọng và người kia hầu như không làm gì cả. sungchan mỉm cười với chàng trai thấp hơn trước khi hôn anh lần nữa, sungchan dứt nụ hôn ra, để hai người lấy lại nhịp thở.
"taro.. trước khi chúng ta tiếp tục, anh có chắc chắn 100% không, em sẽ không tha cho anh đâu, hãy nói cho em từ an toàn của anh đi." sungchan thì thầm vào tai anh.
"từ an toàn của anh là bí ngô. trời ơi làm ơn channie đừng ngừng lại mà. địt thật.. em muốn làm anh sao thì làm đi, anh đã chờ điều này rất lâu rồi, channie, chết tiệt."
shotaro nghe có vẻ đang gấp dữ lắm rồi, và làm sao sungchan có thể từ chối điều đó đây? đó là tất cả những gì cậu cần trước khi nhấc bổng shotaro lên để đi về phòng. shotaro ré lên trước hành động đột ngột của cậu nhưng rồi anh cảm thấy chóng mặt vì sungchan có thể hốt anh lên anh dễ dàng như thế nào. anh không biết mình kiểu.. cong như vậy nhưng anh có thể làm bất cứ điều gì cho sungchan mà phải không? shotaro bật ra một tiếng rên nhỏ khi sungchan hôn và mút lấy cổ anh, và hickey xuất hiện. khi cả hai đến phòng ngủ, sungchan ném shotaro lên giường mà không hề tỏ ra tí thương hoa tiếc ngọc hay đối xử tốt với anh hơn. shotaro nằm ập xuống với một tiếng càu nhàu nhưng lại thích cách anh bị ném xuống nhẹ tênh như thế.
"ỏoo.. cục cưng của em thích bị thảy xuống giống như búp bê hả?" sungchan thủ thỉ, nhưng rõ ràng là đang giễu cợt anh.
shotaro rên lên trước những lời hạ lưu đó, và gật đầu lia lịa, muốn sungchan tiếp tục làm những gì lúc nãy còn đang dang dở.
"chúng ta hãy bắt đầu với một số quy tắc đã nhờ? đầu tiên, gọi em là anh nhé?" đó không phải là một yêu cầu, đó là một mệnh lệnh. shotaro thốt ra một tiếng "vâng anh yêu." "thứ hai, nếu em không nghe lời, em sẽ bị phạt. và cuối cùng, em không được phép bắn cho tới khi anh cho phép. được không?" giọng sungchan nghiêm túc.
"được rồi, làm ơn đi, em muốn lắm, em muốn trở thành một bé ngoan của anh." shotaro rên rỉ.
sungchan khúc khích trước khi nắm lấy cằm, đặt ngón tay cái của mình lên môi shotaro. anh ngay lập tức bắt đầu mút ngón tay cái của sungchan, hướng đôi mắt nai con long lanh đầy ham muốn nhìn thẳng vào người kia.
"em háo hức lắm phải không? giờ anh sẽ rời khỏi phòng và em sẽ quỳ xuống, lột đồ ra. nếu không, em có thể nhận thứ gì đó khác đó, cục cưng," sungchan thì thầm với chất giọng sặc mùi bỉ ổi.
ngay khi rời khỏi phòng, shotaro ngay lập tức bắt đầu thoát y. anh cảm thấy rất bực bội và khóc nức nở khi không thể thoát ra khỏi chiếc quần jean của mình. anh nghe thấy tiếng cửa mở và mắt anh mở to. mẹ kiếp sao khó thế, shotaro khuỵu xuống, nức nở cầu xin. sungchan chỉ nhìn chằm chằm vào anh, khẽ cười nhạo khi anh bắt đầu cầu xin sự tha thứ.
"ôi bé ngốc của anh, em có phải điếm quá rồi không? em thậm chí còn không thể làm theo những yêu cầu đơn giản. em có thật sự là một bé ngoan hay chỉ là một con điếm ngốc hửm?
shotaro nhanh chóng lắc đầu. anh không phải là một con điếm ngu ngốc, anh là một cậu bé ngoan mà! cậu bé ngoan chỉ ở đó để làm vui lòng sungchan. anh cố gắng tuyệt vọng khẩn cầu cho đến khi cậu im lặng với một cái tát vào mặt. shataro thở hổn hển vì đau nhưng lại rên rỉ, nó đau nhói lên nhưng đồng thời cũng rất kích thích. rồi sungchan thô bạo nắm lấy mặt shotaro, ấn ấn ngón tay lên má anh. đôi mắt anh chứa đầy tức giận và thất vọng nhưng cũng có chút thích thú.
"chắc không ai biết taro ngây thơ của chúng ta thích bị đánh, bị vứt lung tung và rõ ràng là không nghe lời anh để bị đối xử như vậy? bé thích bị phạt sao?" sungchan tức giận nói.
shotaro rưng rưng, anh chắc chắn đã làm hỏng chuyện rồi. sungchan buông tay ra khiến anh ngã khụy về trước. shotaro nghe thấy tiếng kim loại chạm vào nhau. quỷ thần ơi, sungchan vừa mang còng tay ra à? đầu anh hiện lên loạt câu hỏi như tại sao cậu lại có chúng? bộ cậu có sở thích kỳ lạ như vậy hả?
"em biết đó taro.. anh không muốn dùng cái này với bé đâu nhưng anh đoán là anh phải làm vậy rồi." sungchan nhún vai nói, giọng anh tỏ vẻ thất vọng.
shotaro cảm thấy cổ tay mình đang bị giữ chặt và cảm nhận được cái còng kim loại lạnh ngắt đang ôm lấy tay mình, anh không thể di chuyển cánh tay của mình nữa. cái suy nghĩ không thể sử dụng đôi tay của mình đã kích thích anh rất nhiều. sungchan trở lại giường, ngồi lên đó.
"trước sự trừng phạt bé, anh nghĩ rằng bé nên thỏa mãn anh ở đây chút nhỉ? sẽ không công bằng nếu anh không nhận được gì đúng không? lại đây." sungchan yêu cầu.
shotaro cố gắng hết sức để đến trước mặt sungchan mà không cần dùng tay. anh ngước lên nhìn cậu, bối rối không biết phải làm gì tiếp theo. thành thật mà nói, shotaro đã có nghĩ về việc phải làm nhưng anh không muốn làm liều, anh cần phải trở thành một bé ngoan. mặc dù anh thích sự hành hạ, nhưng anh cũng cần được khen ngợi.
"vẫn là một bé ngốc nhỉ?" cậu thở dài một lần nữa trước khi đứng dậy cởi bỏ quần thể thao và quần đùi của mình ngay lập tức, làm cây hàng khủng của cậu bật ra. shotaro mở to mắt khi nhìn thấy cái đó của người kia. nó khiến anh thèm đến nước miếng chảy ào ào vì nó to như thế nào.
"bé thực sự để anh phải tự làm tất cả mọi thứ hả? điếm ngốc." sungchan nắm lấy tóc của shotaro một cách thô bạo, khiến shotaro nhăn mặt vì đau. shotaro cho rằng bao nhiêu cảnh cáo đó đủ rồi, anh há to miệng và ngoạm lấy đầu dương vật của sungchan.
"chết tiệt, đúng rồi, cứ làm thế đi," sungchan rên lên khi shotaro ngậm sâu thêm dương vật của cậu, mút lấy mút người anh em của cậu như kiểu cược cả mạng sống của anh vào nó. bàn tay trong tóc shotaro siết chặt hơn và nắm kéo nó ngược lên để chắc chắn rằng shotaro đang nhìn mình. sungchan mê muốn chết cảnh tượng người lớn tuổi hơn nhìn thật tội nghiệp và đôi môi mỏng căng ra bao quanh người anh em của mình.
sungchan bắt đầu thúc hông lên để đâm dương vật mình vào sâu trong cuống họng của anh. cậu bắt đầu đẩy nhẹ nhàng để người kia thích nghi với những chuyển động đột ngột. đến khi cậu cảm thấy shotaro đã sẵn sàng thì cậu từ từ thúc nhanh hơn và mỗi lúc một mạnh hơn. shotaro trợn tròn mắt khi đầu dương vật của cậu bất ngờ đâm vào tận cổ họng anh. sungchan nghe rõ tiếng thút thít dâm đãng của shotaro khiến cậu thấy có chút thú vị. shotaro rên rỉ với cái miệng nhỏ xinh bị nhồi đầy, truyền những rung động đến tiểu sungchan, khiến sungchan cảm thấy vô cùng sướng.
sungchan thô bạo rút ra trước khi cậu đến. cậu nhìn shotaro, môi sưng đỏ, nước mắt lăn dài trên má. cậu bế shotaro từ dưới sàn lên giường, vuốt ve cặp đào xinh sau lớp quần của anh và shotaro ngả người ra sau để cảm nhận nhiều hơn nữa. anh rên rỉ khi bị sungchan đánh một cái vào cánh mông anh.
"được rồi bé yêu, anh nghĩ đã đến lúc em bị phạt rồi phải không? tốt nhất em đừng có làm lung tung lên nữa, điếm yêu. em hiểu chứ?" sungchan nói trước khi đánh vào mông anh cái nữa và lần này mạnh hơn.
không hài lòng với sự im lặng của người đối diện, cậu tuột quần của shotaro xuống để mông anh lộ ra và đánh mạnh vào nó.
"anh nói em hiểu không hả!" sungchan gầm gừ vào tai shotaro. shotaro rên lên vì cái đánh khiến anh đau rát.
"em hiểu rồi!" shotaro nức nở.
"tốt. anh muốn bé đếm." đó là điều cuối cùng sungchan nói trước khi đánh vào mông anh một lần nữa, đánh mạnh nhất từ nãy đến giờ.
"m-một" shotaro bẽn lẽn nói.
"to hơn!" sungchan lại vỗ vào mông cậu, dấu tay bắt đầu hiện lên.
"hai!" shotaro trả lời to hơn và rên lên một tiếng. hai người vẫn tiếp tục đến khi đạt đến cái thứ 20.
"ha-hai mươi," giọng shotaro run run, nức nở và những tiếng rên nhỏ vẫn thoát ra khỏi miệng anh. mông anh bầm tím, đầy dấu tay. sungchan quỳ xuống nhìn cái mông mới bị hành hạ trước khi cẩn thận lật anh nằm ngửa ra. cậu tháo còng tay và dựa vào shotaro để lau nước mắt.
"suỵt không sao đâu cưng, bé chịu đựng rất tốt, giống một em bé ngoan mà anh đã biết vậy," sungchan trấn an người đang thút thít trong lòng trước khi nhẹ nhàng hôn anh. shotaro rên lên vì lời khen kia, nghiêng người sâu hơn vào nụ hôn, nhưng anh vẫn muốn nhiều hơn nữa, thế nên sungchan đã giúp anh cởi quần jean rồi dang rộng chân anh ra, shotaro cũng đã cương lên rồi.
sungchan chui vào giữa hai chân anh ngồi, bắt đầu hôn lên cổ và trượt dần xuống ngực anh. cậu bắt đầu mút đầu vú bên phải của anh và cậu đã thành công khiến anh bật ra tiếng rên rỉ, đầu vú đang ngứa ngáy bên kia của shotaro tất nhiên cũng không được tha. anh bắt đầu uốn éo vì quá nhiều khoái cảm tấn công hai đầu vú nhạy cảm của mình cùng lúc.
"thật dễ thương.. em và bộ ngực nhạy cảm của em," sungchan nhếch mép, mê muội cách cả hai đầu vú của shotaro đều cương lên.
"anh ơi, làm ơn.." shotaro bắt đầu cầu xin. anh đã cầu xin cái gì cơ? chính anh còn chả biết mình đang làm gì nữa. điều duy nhất anh biết là anh cực kỳ cần dương vật của sungchan đâm vào trong anh lúc này. "anh ơi em cần- làm ơn, taro của anh cần dương vật anh vào bên trong em," shotaro rên rỉ.
"hửm? bình tĩnh thôi cục cưng, em cần phải nới lỏng nữa," sungchan cúi xuống chiếc bàn cạnh giường để lấy lọ bôi trơn ở ngăn kéo. cậu đang ngồi giữa hai chân shotaro nên tầm nhìn của cậu bây giờ là shotaro với đôi mắt nhắm nghiền, nhịp thở gấp gáp và hai chân dang rộng, miệng dưới của anh trống rỗng đang co thắt liên hồi và vô cùng khao khát mà chờ đợi cậu. sungchan không thể không liếm lên lỗ nhỏ đang chảy nước của anh làm shotaro bất ngờ đến trợn cả mắt trước hành động đột ngột của cậu, tay anh ngay lập tức nắm lấy tóc của sungchan và phát ra một tiếng rên thật dâm đãng.
sungchan bắt đầu ăn tươi nuốt sống anh như một con thú bị bỏ đói lâu ngày xổng chuồng và shotaro chính là món ăn duy nhất cậu muốn lúc này. "aah-ah, thích quá! anh ơi! taro sướng quá, đ-đừng dừng lại!" shotaro rên rỉ, khoái cảm đã xâm chiếm tâm trí anh. không lâu sau, sungchan đút một ngón tay theo lưỡi mình khiến shotaro rên lên một tiếng cao vút khi ngón tay dài cảu cậu khám phá động nhỏ của mình. một ngón, hai ngón rồi ba ngón tay của sungchan đang chăm chỉ đụ lỗ nhỏ của shotaro. cậu biết mình đã tìm thấy tuyến tiền liệt của anh khi shotaro cong lưng rên lớn. cậu ngay lập tức nhắm vào chỗ đó, liên tục thúc vào khiến anh mỗi lúc một lớn tiếng rên rỉ. sungchan nhìn thấy chân shotaro run lên, cậu biết anh sắp đạt giới hạn của mình rồi.
"anh ơi! taro sắp đến rồi! làm ơn cho bé bắn đi! taro sẽ thỏa mãn anh, anh muốn bắn bao nhiêu cũng được!" shotaro tuyệt vọng cầu xin, nước mắt cũng chảy ra.
"bắn đi, cục cưng." một lúc sau, giọng nghiêm nghị của sungchan mới cất lên. sự thay đổi giọng điệu của cậu khiến shotaro cảm thấy một luồn nhiệt nóng bỏng xuất hiện trong bụng mình và cuối cùng đưa anh đến cực khoái, shotaro cuối cùng cũng cảm thấy mình không nên từ chối mệnh lệnh của sungchan rồi. anh rên lên một tiếng ngọt nị, đôi chân không ngừng run rẩy sau cơn cực khoái.
"có vẻ như bé dâm đã mệt rồi nhỉ? chắc không cần dương vật anh nữa đâu ha?" sungchan giả vờ không biết shotaro muốn gì.
"k-không! taro muốn dương vật anh trong taro! taro đã được chuẩn bị sẵn sàng để dương vật của anh đâm vào trong taro!" shotaro cố gắng nói với sungchan, dang rộng chân hơn câu dẫn cậu. đáp lại thì sungchan chỉ cười thầm.
"bé dâm thèm lắm rồi sao? chà, đố em phủ nhận luôn đó." đó là tất cả những gì cậu nói trước khi đâm lút cán cây hàng của mình vào anh mà không cho anh thời gian để thích nghi với kích thước của mình dù cậu biết rõ cục cưng của mình sẽ đau. shotaro gần như hét lên trong đau đớn và cả sung sướng. những cú thúc của cậu vừa mạnh vừa nhanh, mỗi cú thúc đều đâm đúng vào tuyến tiền liệt của shotaro. sungchan rên lên khi cảm nhận được sự ấm áp bên trong hậu huyệt của anh đang bao lấy tiểu đệ của mình. sungchan tiếp tục nện mạnh vào lỗ của anh, khiến người phía dưới lớn tiếng rên rỉ.
"mạnh hơn nữa đi! hãy thúc và tiểu huyệt của taro, taro là của anh nên anh cứ làm đi!" shotaro gần như hét lên.
"dâm quá nhỉ! lỗ nhỏ của bé chặt quá, vừa khít với dương vật anh luôn nè!" sungchan nói. shotaro vẫn cảm thấy chưa đủ, anh nắm lấy tay sungchan áp vào họng mình khiến người kia có chút bất ngờ trước khi siết chặt các ngón tay quanh cổ anh, ngăn không cho anh hít thở. shotaro rên rỉ rất nhiều, rên đến lạc cả giọng khan cả tiếng nhưng anh không thể nào dừng lai được. sungchan gỡ tay trên cổ shotaro ra để anh lấy lại nhịp thở. nhưng trước khi anh có thể, một cái tát giáng thẳng vào má anh, khiến anh hít thở không thông.
"taro muốn bắn, làm ơn! để taro bắn đi!" shotaro không thể chịu đựng được nữa nhưng sungchan đã từ chối cho anh bắn.
"bé dâm vừa mới bắn mà lại muốn bắn nữa sao? anh bắn bé mới được bắn." shotaro lại rên rỉ trước những lời nó đó. nhưng may là sungchan cũng sắp bắn rồi, những cú thúc trở nên gấp gáp hơn, tiếng thở dốc ngày một lớn hơn, sau vài cú đẩy nữa thì sungchan cũng bắn vào trong shotaro. cả hai đều rên lên khi đạt cực khoái.
"taro được bắn chưa anh ơi, taro ngoan mà!" anh nghe có chút tuyệt vọng nhưng mà kệ đi.
"bé bắn được rồi, bé ngoan," shotaro lập tức bắn ra. toàn thân anh vô lực, cố gắng ổn định lại hơi thở.
đột nhiên, sungchan vừa bế anh lên đi vào phòng tắm vừa hôn anh. cậu cẩn thận đặt anh vào bồn tắm và tắm cho anh.
"em xin lỗi hyung nếu em đã quá thô lỗ," sungchan nói.
"không sao đâu channie, anh cũng thích thế mà," shotaro cười, anh mệt muốn đứt hơi rồi.
"thế anh làm người yêu em nha?" sungchan bất ngờ hỏi.
"anh đồng ý" shotaro cười thật xinh trước khi hôn lên môi cậu.
cả hai cùng tận hưởng khoảng thời gian sau đó và ngủ thiếp đi trong lòng nhau.
••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••
notes của tác giả gốc và cũng là của mình: cảm ơn mọi người đã đọc và cho mình biết mọi người nghĩ gì về nó nhaa
hehe xong rùi đây, chúc mọi người lễ vui vẻ nhooo
-2023.05.01-
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro