Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

18

cuối tuần, riki vẫn tới địa điểm mà miyeon đã nói. mọi người và cả ả đều có người đi cùng, chỉ có em là vẫn một mình. cả lớp tụ tập tại một địa điểm sau đó mới lên xe du lịch đi.

gần đến giờ xuất phát, mọi người đã tới khá đông đủ, nhiều người bắt chuyện với em, hỏi thăm tình hình công việc và cuộc sống, em cũng đã quen rồi.

kiểu gì cũng sẽ có những câu hỏi như.

"cậu làm việc ở đâu?"

"đã cưới chưa?"

"có con chưa?"

em vẫn trả lời rất bình thản.

cũng may là trước khi đi, em đã sớm có chuẩn bị.

em lôi kéo taki cùng đi với mình, tránh tình trạng em phải cô độc ngồi một chỗ. vừa nhìn thấy y xuất hiện, riki liền kéo y đến trước mặt miyeon.

"đây là người tớ đã từng kể với cậu, bạn tốt của tớ, taki."

miyeon và taki cùng quan sát đối phương rồi chào hỏi nhau. ả cầm lấy tay y.

"cảm ơn cậu đã chăm sóc đứa bốc đồng này!"

"tớ bốc đồng lúc nào?!"

riki bĩu môi.

trong khi ba người đang trò chuyện sôi nổi thì đột nhiên ai đó kêu lên.

"aeri đến rồi đấy à? sunoo đâu sao không đi cùng cậu?"

riki nhếch môi. cố ý nói lớn tiếng để cho em nghe thấy chứ gì?

năm xưa hình như trong lớp còn có một nhóm là noori đảng, suốt ngày xun xoe bên cạnh aeri, ủng hộ sunoo chia tay em để đến với nàng ta.

nàng còn chưa kịp trả lời thì nam chính cũng xuất hiện.

"xin lỗi mọi người, bận chút việc nên đến muộn."

hắn nói với giọng áy náy.

đông đủ rồi, tất cả cùng lên xe.

riki và taki ngồi cùng nhau, sunoo ngồi ghế phía sau. em chẳng nói chẳng rằng nhưng lại hết sức chăm chú nghe hắn và aeri nói chuyện với nhau.

hai người họ nói rất nhiều vấn đề xa lạ với em, giống như chưa từng có liên quan gì tới em cả.

em biết nàng ta cố ý, nhưng khi nghe thấy vậy trong lòng em vẫn cảm thấy đau xót.

vị trí bỏ trống sau khi em rời đi, đã có một người thay thế...

taki khẽ lay tay em. riki quay sang mỉm cười để y yên tâm.

đến nơi, dù ở đây có phần hơi lộn xộn nhưng mọi người vẫn rất hào hứng. vừa xuống xe đã có người gào đói, vội vàng lấy dụng cụ nướng thịt ra bắt đầu nấu ăn.

em đứng một bên nhìn mọi người bận rộn.

chức danh lớp trưởng kim sunoo tựa hồ đã ăn sâu trong đầu mọi người, ai cũng tuân thủ sự chỉ huy của hắn. em nhìn bóng dáng kia, vô thức xoay người đi.

thịt đã tẩm gia vị, bếp nướng cũng nhóm lửa xong, mọi người lấy đồ ăn ra, cho lên vỉ nướng.

miyeon liếc về phía bếp.

"nướng thế kia thì bao giờ mới được ăn? nướng xong thì cũng chết đói cả với nhau rồi, sao không bỏ tất cả vào nướng cùng lúc đi?"

"đề nghị không tồi!"

ai đó lên tiếng hưởng ứng, bắt đầu tìm củi chất thành một đống lớn.

em kéo taki tới bên cạnh bếp lửa mà miyeon vừa mới nhóm xong, sau đó lấy đồ ăn cùng nhau nướng.

riki cầm lấy một cái đùi gà dày thịt, ngồi nướng thịt thế này khiến trong lòng em dễ chịu đôi chút.

lửa khá lớn, em lùi lại đằng sau theo quản tính. những đốm lửa li ti bắn tung toé khiến tay em khẽ run lên, đùi gà trong tay rơi xuống đất. em nhìn vào nó, đột nhiên cảm thấy bực bội.

taki thấy em chợt ngây người ra, đang định kéo em lại an ủi một chút nhưng còn chưa kịp phản ứng thì đã có một người khác xuất hiện trước mặt riki.

"cho em."

riki ngẩng đầu, trông thấy gương mặt quen thuộc, trên tay hắn là một cái đùi gà đã nướng xong.

mọi người đều nhìn về phía hai người họ.

em đẩy hắn ra.

"giờ tôi không muốn ăn nữa."

nếu hiện tại chỉ có một mình, em nhất định sẽ khóc lớn một trận.

khóc xót cho miếng đùi gà kia rơi.

một câu nói trong hồi ức, thỉnh thoảng lại vang vọng bên tai em.

"em muốn cái gì anh cũng sẽ mang về cho em."

mọi người đều là người thông minh, chỉ lặng im nhìn, cho dù trong lòng có bao nhiêu liên tưởng cũng sẽ không ai đi hỏi đương sự.

màn đêm phủ xuống, riki đứng giữa khoảng đất trống bên ngoài gian nhà, ngẩn ngơ nhìn về phía trước.

taki đi tới bên cạnh em, vai sóng vai, ánh mắt cũng nhìn thẳng về phía trước.

"ni-ki!"

bỗng y khẽ gọi.

"có chuyện này tớ vẫn luôn giấu cậu..."

"chuyện gì?"

"sunoo, anh ấy từng đi tìm cậu."

y ngừng một chút, quan sát sắc mặt em.

"cái đêm cậu khóc lóc chạy tới nhà tớ, anh ấy đã tới tìm cậu."

em lặng im nhìn, không lên tiếng.

taki thở dài.

"khi ấy thấy cậu quá đau khổ, tớ nghĩ, cho dù anh ấy có tìm cậu về thì sao chứ? nếu người con trai này khiến cậu sống khổ sở như vậy thì hai người làm sao có thể tiếp tục ở bên nhau được nữa? vì thế, tớ đã không nói cho anh ấy biết lúc ấy cậu đang ở trong nhà tớ."

y dừng lại, không nói tiếp việc sunoo cũng đoán được em ở đó.

riki mím môi, nhưng nghe xong thì cũng chỉ khẽ cười.

"nói thật đi, có phải cậu cảm thấy chúng tớ không hợp nhau hay không?"

y im lặng.

em ngày ấy ngây thơ, đáng yêu, người như vậy thực sự cần một người yêu thương, chiều chuộng hết lòng, vĩnh viễn không được để em ấy rơi lệ, không được khiến em ấy bị tổn thương.

nhưng sunoo lúc đó không có khả năng ấy.

hơn nữa, riki cũng không phải một người hiểu lòng người khác. nếu như đánh giá hai người họ có hợp nhau hay không, chỉ có thể nói rằng, thời điểm ấy, họ không hợp nhau.

"cậu đã làm đúng."

em dựa vào vai y.

năm đó, em và hắn đã đi tới đường cùng cho dù có gặp mặt thì cũng chỉ mang lại đau khổ cho nhau mà thôi.

đứng trên tầng hai nhìn xuống dưới, miyeon quay đầu lại nói với người phía sau.

"vì sao không giải thích?"

sunoo trầm mặc đứng đó, không trả lời, cũng không bỏ đi.

"thực ra tớ rất muốn biết, sunoo, cậu có từng hối hận hay không?"

hắn liếc nhìn.

"không."

hắn chưa từng hối hận, chỉ cảm thấy thật tiếc nuối.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro