Chương 17: Chọn sẵn một thầy giáo Toán xuất sắc cho con mình
Kim Tại Hưởng nhìn thấy Điền Chính Quốc trên khán đài nhận thưởng.
Hiệu trưởng lôi kéo anh hàn huyên, chẳng qua là nói vài lời khích lệ, Điền Chính Quốc cúi đầu, bày ra bộ dáng ngoan ngoãn, lễ phép lắng nghe, làm Kim Tại Hưởng không khỏi nhíu mày.
Nói xong, Điền Chính Quốc nhận lấy giấy chứng nhận, quay đầu nhìn thấy Kim Tại Hưởng, mặt lộ vẻ kinh ngạc: "Sao anh cũng tới?"
"Ký hợp đồng, thuận tiện ghé qua." Kim Tại Hưởng giải thích, sau đó lấy điện thoại di động ra, "Thầy Điền, có thể cho tôi phương thức liên lạc không?"
Điền Chính Quốc ngẩn người, "... Có nhiều người muốn trao đổi phương thức liên lạc với tôi, Kim tổng là người trực tiếp nhất."
Kim Tại Hưởng nhíu mày: "Làm sao, có phải bọn họ đều muốn đặt trước cho con cái mình một giáo viên dạy toán ưu tú trong tương lai?
Điền Chính Quốc: "..."
Hai ngày nay anh có rất nhiều lớp, giảng bài đến đau họng, vừa nói chuyện cuống họng liền đau rát, liền không muốn nhiều, trực tiếp cho số điện thoại, "Wechat là cùng một số."
"Ok." Ngón tay thon dài của Kim Tại Hưởng nắm lấy điện thoại di động, lướt nhanh trên màn hình, hắn ngẩng đầu nhìn Điền Chính Quốc nói: " Điền Chính Quốc, chúng ta làm hòa đi."
Điền Chính Quốc đột nhiên dừng bước. Trong sân trường toàn là cây, trên mặt đất đổ từng cái bóng nhỏ, gió ấm thổi qua.
Kim Tại Hưởng nói quá nhanh, anh hoảng hốt tưởng mình nghe nhầm, vì vậy cố ý dừng bước quay đầu lại nhìn hắn, "Hả?"
Kim Tại Hưởng đứng dưới ánh mặt trời nhìn anh, hôm nay hắn mặc quần áo tương đối giản dị, khí thế bớt đi vài phần cường hãn. Kim tổng quả nhiên đẹp trai ngời ngời, khi còn bé xinh đẹp như bé gái, bây giờ mặt mày nẩy nở, càng thêm trưởng thành, thận trọng.
Kim Tại Hưởng đứng ở đó, tự nhiên mà lặp lại từng chữ: "Tôi nói, chúng ta làm hòa đi."
Suốt mười sáu năm, bọn họ đứng ở hai phía đối lập nhau, mặc dù mấy lần ma xui quỷ khiến cùng nhau sưởi ấm trong những đêm mưa sấm rền, cũng tại hai người luôn trầm mặc, nên không cảm thấy sự tồn tại của đối phương.
Bất kể là do Điền Chính Quốc có thành kiến trước, hay sự sỉ nhục mà Kim Tại Hưởng phải chịu từ anh, sau đó cả hai người cùng theo đuổi Trần Kim, trở thành tình địch, đều trở thành vết nứt trong mối quan hệ giữa bọn họ.
Điền Chính Quốc đã nghe rõ ràng, trong lòng có hơi kinh ngạc. Trần Kim kết hôn, hai người đều thất bại, Điền Chính Quốc dự định xóa bỏ ân oán năm xưa, nước sông không phạm nước giếng. Anh và Kim Tại Hưởng, một là con trai làm phản bị gia đình bỏ rơi, một là thành phần ưu tú của tầng lớp thượng lưu, hai người hẳn là không có điểm chung gì.
Không nghĩ tới Kim Tại Hưởng sẽ là người chủ động đề nghị hòa giải, bất kể là quan hệ hợp tác, hay là bạn bè, ngẫm lại Điền Chính Quốc đều được lợi, Kim Tại Hưởng là thương nhân, sẽ không làm những việc không có lợi cho mình.
"Rất ngạc nhiên?" Kim Tại Hưởng nói, "Nếu như không muốn, vậy thì bỏ đi."
"Không có." Điền Chính Quốc đưa tay ra, nhếch miệng cười, "Sao lại không muốn, tôi vẫn đang chờ Kim tổng mời tôi làm giáo viên riêng cho con anh đấy, không chừng tôi có thể sẽ có một khoản tiền lớn."
Kim Tại Hưởng: "..."
Hai người thoáng chốc bắt tay nhau, tay Điền Chính Quốc có cảm giác mát mẻ, sờ lên đặc biệt mềm mại, nhìn khớp xương rõ ràng, đầu ngón tay có phần tròn trịa.
Phảng phất như chuồn chuồn lướt nước, vừa chạm vào lập tức thả ra.
Kim Tại Hưởng như một con sói đuôi to thực hiện được gian kế, chỉ là ý đồ xấu đều bị hắn giấu cẩn thận trong bụng, hắn lắc lắc điện thoại: " Thầy Điền, trở về đừng quên xác nhận nhé."
Cổ họng Điền Chính Quốc không thoải mái, nên không muốn nói nhiều, gật đầu rời đi.
Kim Tại Hưởng dù tan làm, vẫn phải lái xe trở về công ty. Lúc hắn ngồi trong phòng làm việc lấy điện thoại ra nhìn, Điền Chính Quốc đã xác nhận.
Bạn bè Điền Chính Quốc không nhiều, người luôn tỏ ra lạnh lùng và kiêu ngạo rất hiếm khi chụp ảnh, bởi vậy vòng bạn bè có thể nhìn thấy trong một năm, chỉ có một số thông tin về giáo viên và đào tạo học sinh của mọi người mà nhà trường yêu cầu chuyển tiếp...
Thoạt nhìn cực kì nhạt nhẽo và vô vị.
Kim Tại Hưởng kết bạn với không ít nhân vật trong giới thượng lưu, cũng quen không ít loại công tử bột ỷ vào gia thế giàu có, nhưng trong vòng bạn bè của họ, Điền Chính Quốc xem như là kẻ ngoại lai trong giới nhà giàu.
Anh giống như một viên trân châu bị vùi trong cát bụi, không có chút chói sáng nào, nhưng không thể che giấu sự thật rằng anh là một viên trân châu.
...
Lần trước Điền Chính Quốc ở trước mặt Điền Lương Bình nói muốn phẫu thuật cắt bỏ tuyến thể và khoang sinh sản, Điền Lương Bình giận dữ, Điền Chính Quốc mấy ngày nay vẫn chưa trở về Điền gia. Điền Lương Bình rất tức giận, nhưng cũng bị chấn động trước sự cương quyết của con trai, cũng không dám nhắc đến chuyện cưới xin.
Nhưng mà Lý Thiến không bỏ qua.
Điền Chính Quốc là con trai Thường Mân, Điền Lương Bình đối với Thường Mân vẫn còn tình nghĩa xưa, theo thời gian, phần tình nghĩa xưa này biến thành áy náy và cảm giác tội lỗi nhiều hơn, nếu không, với sự cố chấp và ham muốn khống chế mạnh mẽ của Điền Lương Bình, sẽ không mặc kệ Điền Chính Quốc sống tự do tự tại ở bên ngoài như vậy.
Huống hồ đó còn là Omega.
Lý Thiến vô cùng ghen tị với Điền Chính Quốc, cho dù đối phương là Omega, Lý Thiến cũng không muốn nhìn thấy đối phương kết hôn với gia đình tốt, quay về chèn ép Điền gia. Dư Minh Viễn của Dư gia nổi danh là công tử bột, vô học, cả ngày không làm được việc gì. Để Điền Chính Quốc gả vào Dư gia, vừa có thể cứu vãn nguy cơ cho Điền gia, cũng có thể giải quyết mối họa lớn này.
Trên bàn cơm Lý Thiến khơi gợi lên chuyện này, để không làm Điền Lương Bình tức giận, bà ta khéo léo nói: "Nhìn xem, mấy ngày nay ông vất vả như thế, vậy mà lại để đại thiếu gia tự do tự tại ở bên ngoài. Chính Quốc lớn rồi, cũng nên vì gia đình giúp giúp đỡ một chút. Hơn nữa, mối hôn sự tốt như vậy, Dư gia bên kia cũng vui vẻ đồng ý..."
Điền Lương Bình hờn giận nói: "Chính Quốc không đồng ý, chẳng lẽ muốn tôi buộc nó gả đi sao?!"
Lý Thiến không dám nói thêm lời nào, Điền Lương Bình tiếp tục nói: "Tôi đã điều tra Dư gia, không phải là người tốt lành gì. Mặc dù Chính Quốc có hơi tùy hứng, cứng đầu, nhưng trong lòng nó rất rõ ràng, làm việc thẳng thắn. Nếu nó không thích, tôi còn để nó đi kết thông gia, đúng là ép buộc nó, về sau, bà cũng đừng nên nhắc tới nữa!"
Điền Hoa Hạo đang ăn cơm, nghe vậy nói: "Ba, anh ta nào có chính trực như ba nói. Lần trước con gặp anh ta ở ngoài, tận mắt thấy anh ta nhào lên người một Alpha giở trò, cảnh tượng khá phóng đãng tùy tiện, con còn giật mình, không thể tin được anh ta có thể làm ra việc như vậy."
Điền Lương Bình kinh ngạc nói: "Con tận mắt nhìn thấy? Có bằng chứng sao?"
Điền Hoa Hạo cả giận: "Con lừa ba làm gì chứ?! Nếu ba không tin, bây giờ con gọi điện thoại cho bạn học, cậu ta hôm đó cũng có mặt, có thể làm chứng."
Sắc mặt Điền Lương Bình nhất thời trở nên khó coi, Điền Hoa Hạo làm việc không biết nặng nhẹ, tính không thận trọng, nhưng từ nhỏ chưa từng nói láo, hơn nữa còn có bạn học, tuyệt đối không sai được. Điền Lương Bình hỏi: "Alpha kia là ai?"
Điền Hoa Hạo nhớ lại một chút, do dự nói: "Con không để ý lắm, nghe người khác nói, là người của Kim gia mới vừa về nước."
Kim gia nội bộ đấu đá được lưu truyền khắp nơi, tuy rằng chủ yếu ở nước ngoài, nhưng thành phố S cũng đều biết, bây giờ Kim Tại Hưởng nắm quyền ở Kim gia, hắn là hậu bối duy nhất Kim lão gia thừa nhận.
Lý Thiến trầm mặc một lát, nói với Điền Lương Bình: "Hoa Hạo xưa nay không nói láo với ông, nhìn Chính Quốc là người chính trực, không nên làm những chuyện như vậy với người ta. Người thừa kế Kim gia, nhà chúng ta sao có thể với tới được, đứa nhỏ này, rốt cuộc là nghĩ gì vậy."
"Được rồi, im miệng đi. Chuyện này tôi sẽ lo liệu." Điền Lương Bình cau mày, "Hoa Hạo, không có chuyện gì lêu lổng ở bên ngoài làm cái gì! Kì thi đại học còn chưa đầy hai tháng, nhìn thành tích thi thử của mình đi, rối tinh rối mù! Nếu con có thể bằng một nửa của Chính Quốc, ta cũng mãn nguyện! Mặt mũi của ta đều bị con ném đi!"
Điền Hoa Hạo sắc mặt khó coi, nhưng không dám phản bác, cắn răng cúi đầu.
...
Điền Chính Quốc trở về văn phòng chấm bài tập, chờ hết bận, cổ họng mình cũng đã khàn đến nói không ra lời. Hai ngày nay anh lên lớp rất nhiều, giảng bài đến cổ họng đau rát, sáng sớm đứng dưới quốc kỳ nói không ít, hiện tại càng cảm thấy khó chịu hơn.
Giáo viên cách vách sang hỏi đề thi, Điền Chính Quốc chỉ chỉ cuống họng, lắc đầu.
Giáo viên kia cả kinh: "Thầy Điền, anh bị đau họng không nói được sao? Có muốn đi bệnh viện không, hay là về nghỉ ngơi cho khỏe đi?"
Buổi chiều Điền Chính Quốc không có lớp, liền xin nghỉ về nhà nghỉ ngơi.
Anh ăn một ít cháo hoa, cổ họng dễ chịu không ít, đang muốn chợp mắt thì nhận được điện thoại của Điền Lương Bình, "Này."
Nghe giọng điệu của ông hết sức tức giận: "Điền Chính Quốc! Ta cho anh đi kết thông gia anh không muốn, quay đầu lại chủ động đi trêu chọc Kim gia, anh thật có tiền đồ!"
Điền Chính Quốc bị Điền Lương Bình mắng một trận, tức giận đến đấm ngực dậm chân, "Anh là Omega lại làm ra chuyện hèn hạ như vậy, không cảm thấy lỗ mãng sao? Thật sự là làm mất hết mặt mũi Điền gia!"
Điền Chính Quốc nghe đến Kim gia, tim anh nhảy một cái, nghe Điền Lương Bình nói, cảm thấy hẳn là chuyện anh và Kim Tại Hưởng lúc chọn ghế sô pha cho Trần Kim, anh vô tình vấp ngã lên người Kim Tại Hưởng, đúng lúc bị Điền Hoa Hạo thấy được.
Điền Hoa Hạo nhất định là bị cái gì đó kích thích mới nói ra, Điền Chính Quốc cố nén đau họng nói: "Đây chỉ là hiểu lầm, tôi với Kim tiên sinh không có bất kỳ quan hệ gì."
Điền Chính Quốc phải cảm thấy may mắn là, anh bị Kim Tại Hưởng đánh dấu tạm thời không bị Điền Lương Bình phát hiện. Tuy rằng tức giận, nhưng cũng không thể lôi anh từ trong điện thoại ra mắng nhiếc, hùng hùng hổ hổ cúp điện thoại, nói Điền Chính Quốc rảnh rỗi thì về giải thích rõ ràng.
Điền Chính Quốc đương nhiên không muốn quay về, nhưng anh cố ý gửi một bộ đề thi thử do mấy giáo viên ở trường trung học của bọn họ thiết kế. Điền Lương Bình nhìn thấy bài thi, lập tức ấn đầu Điền Hoa Hạo làm bài tập. Thế nên, hai ngày cuối tuần đều bị bắt ở nhà làm bài thi, tức giận đến mức làm gãy vài chiếc bút.
Điền Chính Quốc dạy lớp 12 thật sự rất vất vả, vì giữ cổ họng mà không dám ăn đồ dầu mỡ, mấy ngày ăn đồ ăn thanh đạm, anh gầy đi không ít.
Hai ngày sau, anh nhận được một tin nhắn:
"Xin chào Điền tiên sinh, đơn xin chiết xuất tin tức tố Alpha của ngài đã được phê duyệt. Một tuần sau đến bệnh viện lấy máu, trong thời gian này, phải đảm bảo chế độ ăn uống lành mạnh, làm việc và nghỉ ngơi hợp lý, thời gian và địa chỉ cụ thể..."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro