Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

{𝓐𝓵𝓫𝓮𝓭𝓸}_𝓣𝓱𝓲́ 𝓝𝓰𝓱𝓲𝓮̣̂𝓶<𝓝𝓢𝓦𝓕>

-"ᴆᴜ̛̀ɴɢ ʟᴏ ʟᴀ̆́ɴɢ, ᴛᴏ̂ɪ ᴆᴀ̃ ᴛʜᴜ̛̉ ɴᴏ́ ʟᴇ̂ɴ ʙᴀ̉ɴ ᴛʜᴀ̂ɴ ʀᴏ̂̀ɪ".
__________
Đã được khoảng 2 tháng kể từ khi em đến với thành Mondstadt, Y/N là trước đây là một nhà lữu hành, em lang thang nhiều năm ở từng quốc gia, tìm tòi cà khám phá là những điều em yêu thích.
Khoảng thời gian đi đó đây của em cũng đã kết thúc cùng với kiến thức đồ sộ, những quyển ghi chép dày cộp cũ kĩ và nghỉ chân tại nơi em cho là yên bình nhất. Thảm cỏ xanh với những bài ca ngân trong gió, những tàn tích cũ nhưng vẫn toát lên vẻ uy nghi, nơi có những con người yêu tự do, thân thiện và cởi mở- em đã đặt dấu chấm cho hành trình của mình tại thành Mondstadt.

Ở đây Y/N làm việc cho đội kĩ sĩ Tây Phong, em biết tới đội trưởng Jean và làm việc thí nghiệm tại trụ sở đội kị sĩ. Y/N thường chỉ ở lì trong căn phòng và thí nghiệm, em cũng thích thư viện và thường lui tới đó để đọc sách.
_________
Trong khoảng thời gian ấy, em quen biết Albedo- anh là một Giả Kim Sĩ Thuật và phục vụ trong đội kị sĩ Tây Phong với cương vị Trưởng đội điều tra. Y/N dường như có hứng thú với anh, mặc dù em chỉ gặp anh được đôi ba lần tại trụ sở còn hầu hết anh hoạt động và làm việc tại Long tích tuyết sơn. Em và anh dù vậy nhưng nói chuyện khá hợp nhau, và thường xuyên trao đổi thư từ ( có thể nói là hàng ngày luôn (^^)/ ).
___________
Sau quá trình nghiên cứu lâu dài ở núi Long tích Albedo trở về trụ sở, đồng thời cũng báo cáo kết quả và tiếp tục tìm hiểu nhiệm vụ mới.
.
Y/N gặp lại anh sau quãng thời gian thật lâu, điều đó khiến em rất vui và hai người bắt đầu trò chuyện vui vẻ, công việc tiếp theo hai người cùng phải hợp tác nghiên cứu và thí nghiệm, tức là em sẽ là trợ lí của anh trong lần tới, vì vậy Albedo và em đã bàn bạc trong khoảng thời gian khá lâu đến tận trời tối mịt.
-"Cảm ơn Albedo, kiến thức hôm nay được anh trao đổi thực sự bổ ích tôi mong lần sau chúng ta cũng có thể nói chuyện được như vậy.. cơ mà trời cũng đã quá muộn rồi tôi nghĩ nên về sớm".
.
Những lần được trò chuyện cùng em dường như Albedo cũng mất đi khái niệm thời gian, anh cũng không để ý rằng trời đã tối như vậy Albedo đã chủ động đề nghị đưa Y/N về nhà để tránh nguy hiểm, em dường như cảm thấy khá ngại ngùng về điều đó nhưng rồi cũng đồng ý. Trên suốt quãng đường về nhà, đi bên cạnh Albedo tim em như muốn nhảy ra ngoài vậy.
.
Tới nơi, để coi như lời cảm ơn Y/N đã mời anh vô nhà uống trà rồi về tuy nhiên Albedo anh chỉ cười nhẹ nhàng rồi từ chối khéo, hai người tạm biệt nhau. Em cũng đã đóng cửa, nhưng Albedo đứng đó một hồi lâu, anh nghĩ ngợi điều gì đó rồi mới xoay người bước đi khi trên môi nở một nụ cười.

Qua hôm sau, Albedo dường như biến mất. Y/N em đã lo lắng đi hỏi han khắp nơi nhưng vẫn không nhận được bất cứ thông tin gì về anh, Albedo dường như bốc hơi vậy. Hay anh đã bỏ đi tự làm nhiệm vụ mà bỏ lại em rồi? Những câu tự hỏi cứ quay mòng mòng trong đầu em.
Tối muộn khi mọi người đã trở về hết, trăng lên cao tức trời đã khuya lắm rồi. Em ủ rũ lết cái thân trở về nhà, sầu não ném mình lên giường tự trách bản thân đã làm điều gì đó sai trái rồi?
Đúng lúc em tự dằn vặt bản thân thì bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, đã khuya vậy rồi thì còn ai tìm đến cơ chứ? Y/N phòng bị tiến tới cửa em áp sát mặt vào hỏi người bên kia.
-"Xin hỏi ai tới ?".
Âm thanh bên kia cũng truyền đến.
-"Y/N, là tôi Albedo".
Nghe được giọng nói ấy em ngơ ngác chốc, rồi vội mở cửa, em cũng thật tò mò khi anh biến mất cả ngày rồi tìm tới em lúc khuya muộn.
-"Albedo?! Sao anh lại tới đây giờ này? Trước tiên mình vào nhà đã nhé- ngoài trời khá lạnh".
Albedo anh không đáp lại, chỉ nhìn em rồi nở một nụ cười dịu dàng. Nhưng dường như nụ cười ấy khiến Y/N cảm thấy có gì đó không đúng.
Em sau khi đóng cửa, cũng thắp đèn lên tuy vậy ánh sáng trong phòng vẫn chưa đủ, căn phòng có trở nên mờ ảo lạ thường.
Điều này khiến em trở nên khá lúng túng, lần đầu tiên em cảm thấy khó xử khi đứng trước Albedo như vậy.
-"Y/N, tôi tìm kiếm ra một loại thuốc mới, em có sẵn sàng thử không?"
Em nghe xong cản thấy bất ngờ, đặt câu hỏi liên tục cho anh. Cảm giác khó xử cũng biến mất thay vào đó là tò mò nhưng cũng khá dè chừng.
-"Albedo, anh cả ngày nay đi thí nghiệm thuốc sao? Cơ mà có ổn không đó-?"
.
Albedo tiến lại gần khiến em có giật mình đôi chút, nụ cười và ánh mắt anh dường trở nên khác lạ kèm với giọng nói ấm áp len lỏi.

-"Em đừng lo lắng, tôi đã thử nó lên bản thân rồi".
.
Câu đáp lại của anh khiến em có lo lắng đôi chút, nhưng dù vậy cũng đồng ý. Y/N dù gì cũng rất vui vẻ khi ở bên anh, nếu có thể giúp em sẽ làm bất cứ điều gì.
______________
Sau khi tiêm thuốc, Y/N cảm thấy khá lúng túng khi chưa hề có cảm giác gì hết. Albedo đề nghị ở lại để xem vài phút sau phản ứng như thế nào...
.
5 phút sau, em cảm thấy có điều gì đó lạ, căn phòng nóng lên à?
.
10 phút sau, cơ thể dường như có phản ứng nào đó, Y/N thấy cơ thể mình nóng lên có điều gì đó cảm giác thôi thúc em...
Y/N đảo mắt nhìn về phía Albedo, anh đang nhìn chằm chằm vào em. Anh cười nhưng không nói gì cả.
.
15 phút sau, em cảm thấy mọi thứ dường như mờ ảo, cơ thể em sôi sục như tìm kiếm thứ gì đó, kèm với những tiếng thở gấp, cơ thể nóng bừng lên và trở nên rộn rạo.
.
Em không còn có thể chịu nổi nữa.
.
Y/N đưa cánh tay run run về Albedo, em ngã khuỵa ra sàn chới với như muốn cầu cứu. Albedo lúc này mới đi tới bên em, anh nhẹ khuỵch gối xuống, đưa tay đỡ lấy em. Dùng tay nâng cằm em lên, trông gương mặt tỏ ra thích thú.
-"Đừng lo, để tôi giải thoát cho em".

Nói rồi anh bế thốc em lên giường, không phải nhẹ nhàng mà là ném uỵch thì đúng hơn.
Albedo cứ vậy mà tiến tới cấu xé đôi môi, lưỡi như khuấy đảo trong khoang miệng còn em thì vụng về theo sau. Một nụ hôn thật điên cuồng.
.
Albedo tháo từng lớp quần áo vướng víu của cả hai anh dùng răng tháo bỏ đôi găng tay rồi tù từ đưa nó xuống trơn mớn âm đạo bên dưới. Sự kích thích chưa từng trải nghiệm trước đây cộng với sự đau đớn của lần đầu khiến khoái cảm em dường như được dâng trào, tạo ra những tiếng rên rĩ dâm đãng.
Ngón tay của anh ra vào và đùa nghịch mặc kệ cho tiếng kêu dừng lại yếu ớt của em, Y/N lên đỉnh hết lần này tới lần khác, âm vật bên dưới cùng những ngón tay của anh trở lên ướt nhẹp do dịch thuỷ. Albedo từ từ đưa tay lên nhìn, anh đưa lên miệng mà liếm nhũng ngón tay ấy.
-"Chỉ mới là dạo đầu thôi".
.
Albedo lấy tay tách hai chân của em ra, anh thúc mạnh hạ bộ vào khiến em giật bắn mình, đau đớn mà kêu lên, bàn tay nhỏ bé chới với cố bán vào bờ lưng.
Anh nhẹ nhàng cúi người thấp, hôn lên khoé mắt đang ướt của em từ từ gỡ bàn tay đang yếu ớt run rẩy xuống nhẹ nhàng vút ve từ lòng bàn tay xuống cổ tay.

Albedo từ từ ra vào bên dưới, anh cúi người hôn lên chiếc cổ trắng ngần đồng thời xoa bóp bộ ngực khiến hai nhũ hoa đỏ ửng.
Anh cầm lấy cổ tay rồi kéo em vào lòng, đưa tay vén những lọng tóc mà hít hà hương thơm từ khoé cổ.
Albedo đặt em ngồi lên người mình, từ từ di chuyển bên dưới khiến em rên lên mỗi lúc một to và kèm tiếng thở gấp ngáp, em ôm chặt lấy anh luôn miệng nói dừng lại nhưng dường như vẫn đang xấu hổ mà tận hưởng cơn mê tình dục.
Albedo đưa ngón tay vòng khoang miệng em, anh thúc mỗi lúc mạnh hơn khiến em kêu lên mỗi lúc một to, tiếng rên rỉ, hơi người và mùi nhục dục nồng đượm hết căn phòng, cả hai như hoà làm một với nhau. Cùng nhau chìm vào khoái cảm bất tận...
.
Câu chuyện người lớn kết thúc sau một khoảng thời gian thật lâu, khi mà Y/N mệt nhoài không còn sức mà gục vào lòng anh thiếp đi, Albedo nhẹ nhàng đặt em nằm xuống, vuốt nhẹ mái tóc nhớp nháp dính mồ hôi rồi hôn nhẹ lên trán em. Anh ôm em vào lòng, mân mê những ngón tay rồi hôn nhẹ lên bàn tay ấy.
Anh nở một nụ cười mãn nguyện.

End.

P/S : lần nào viết pỏn cũng lâu hơn viết fic thường ;))) vừa viết vừa đỏ mặt xấu hổ xong lâu lâu lại thoát ra chứ mẹ ơi. Mỗi lần đến cạnh dduj nhau là đầu tôi trống rỗng xong không biết viết sao 🥲 thành ra đọc nó cấn quá skjxsks
Mà thôi chúc mọi người tà dăm vui vẻ , lâu rồi tui không viết sượng tay quá ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro