2.7 (H+) - Ăn thịt Thỏ
"Haa... hư.."
Hơi thở gấp gáp. Hình ảnh một Kwon Taekju đang thở hổn hển phản chiếu trên tấm gương trần. Mỗi khi khó nhọc hít thở, trần nhà như dồn đến trước mũi và lặp đi lặp lại. Tầm nhìn phía trước dập dờn nặng nề, bên trong vô vùng nôn nao khó chịu. Cơ thể ngày càng nóng ran. Thần kinh não đạt đến đỉnh điểm, máu nóng hừng hực chảy theo huyết quản xuống đầu ngón tay cho đến đầu ngón chân. Sức nóng xâm chiếm toàn thân không bao giờ biến mất và tiếp tục làm tăng nhiệt độ cơ thể. Đầu nặng trĩu nhưng lại ớn lạnh tê dại. Ngay cả một cái chạm nhẹ nhất lên tấm ga trải giường cũng đánh thức mọi giác quan, khiến anh rùng mình.
Vô số suy nghĩ cùng lúc ập vào đầu anh. Khoảnh khắc nhận nhiệm vụ, khoảnh khắc đối đầy với Zegna, ký ức tái ngộ với người đàn ông mà bản thân không bao giờ muốn gặp lại trong nhà vệ sinh khách sạn và nhận được tin tức nghe như sét đánh ngang tai ngay sau đó. Người đàn ông này đã chuyển đổi qua lại từ một người đồng nghiệp hào sảng và kỳ dị thành một kẻ giết người thầm lặng và tàn nhẫn. Dù biết rõ là thế, lý do duy nhất khiến anh vẫn tin tưởng là vì hắn là người được trụ sở chính chỉ định làm cộng sự.
Bất cứ khi nào sự nghi ngờ của Kwon Taekju lên đến đỉnh điểm, người đàn ông này luôn tìm cách tạo ra tình huống khiến anh không còn lựa chọn nào khác ngoài việc coi hắn là đồng nghiệp. Chính hắn đã hướng dẫn Kwon Taekju đến nơi bí mật của dinh thự Bogdanov, và cũng nhờ hắn mà anh biết được về sự tồn tại của 'SS-29' thông qua việc nghe lén. Khi cần thiết, người đàn ông này đã không ngần ngại chia sẻ những thông tin mật trao đổi giữa các nhân vật trong thế giới ngầm. Từ việc theo dõi vị trí của 'SS-29' cho đến hiện tại, sự hỗ trợ của hắn không hề tầm thường. Thật vô lý khi cho rằng mục đích duy nhất của hắn là thả mồi Kwon Taekju.
Tình cảnh éo le như thế này là từ khi nào? Là vấn đề trong công tác chỉ định của trụ sở chính ư? Biết đâu ngay từ đầu, đồng nghiệp không phải là hắn ta. Chiến dịch lần này có sai sót gì sao? Anh hoàn toàn không thể biết được. Chỉ có điều duy nhất chuyện phức tạp hiện giờ còn phức tạp hơn.
Kwon Taekju lắp bắp và nhìn chằm chằm vào Zegna. Dáng vẻ của hắn vẫn như thường lệ nhưng có khác biệt. Đó là sự mỉa mai khi nhận thức được cộng sự của mình là kẻ cần phải tránh. Mọi thứ, bao gồm cả cảm xúc và lý trí, tình hình hiện tại cũng như hành động của Zegna đều hướng đến một sự thật. Tuy nhiên, vẫn còn nhiều điều anh không thể hiểu được.
“…Tại sao, lại để tôi sống đến tận bây giờ?”
“Tôi để anh sống?"
Zegna thẳng thắng chế giễu.
“Thật là một ảo tưởng tuyệt vời đấy.”
Anh giận run người trước nụ cười nhạo trần trụi. Nếu nghĩ lại thì, không biết chừng Zegna đã cố gắng loại bỏ Kwon Taekju mỗi khi có cơ hội.
Sau khi được giới thiệu là cộng sự, khách sạn anh đang ở bị nổ tung. Toàn bộ căn phòng bị thổi bay và thậm chí anh không thể cứu được đồ đạc của mình. Liên lạc với trụ sở cũng bị cắt đứt hoàn toàn. Nếu không miễn dịch với khủng bố, anh biết mình đã không thể sống sót ra khỏi đó.
Anh nhớ lại thời điểm bị truy đuổi bởi một gã mà mình nhầm tưởng là Psych Bogdanov. Hắn đã xuất hiện trên một chiếc trực thăng và ngắm súng bắn liên tục vào chiếc xe đang chạy. Thảm họa xảy ra vì chiếc xe đang lao thẳng vào trong dòng nước sông lạnh lẽo, nếu không thân thể tất cả người ngồi trên đó, kể cả Kwon Taekju cũng sẽ biến thành tổ ong. Dù đã rơi xuống nước nhưng Zegna vẫn không ngừng nổ súng. Hắn ta thậm chí còn không cố gắng cứu “đồng nghiệp” của mình khỏi chết đuối.
Hơn nữa, tại nơi ở của Bogdanov, thiết bị liên lạc hắn đưa cho anh phát ra tiếng động bất thường và bị kẻ lạ tấn công khi đang tìm kiếm kẻ đã biến mất trên chuyến tàu đường dài.
Nhìn lại thì thấy thật ngớ ngẩn. Ở mọi thời điểm, hắn đều nhắm vào chính Kwon Taekju nhưng anh lại lầm tưởng rằng mình đang được giúp đỡ.
Bấy giờ, nghi ngờ mới lại nảy sinh. Nếu Zegna quyết định lao vào thì Kwon Taekju từ lâu thì anh đã đi đời sớm rồi. Tuy nhiên, có vẻ như việc còn sống không chỉ đơn thuần là do may mắn. Chỉ là hắn ta không dùng hết sức để giết anh mà thôi. Lý do đó, bị hắn bác bỏ bằng một lời.
“Bộ dạng vật lộn để sống sót thật là một cảnh tượng đáng xem đấy.”
Đôi mắt của Zenya mềm mại cong lên. Lúc nào cũng vậy. Lúc hắn biến mất, anh sẽ gặp phải tình huống khó khăn và nếu anh cố gắng thoát khỏi nguy hiểm đó một mình thì sẽ sớm nhận ra hắn đang theo dõi anh từ xa. Ngay cả trong những lúc mạng sống của Kwon Taekju bị đe dọa, hắn vẫn luôn tỏ ra rất thoải mái. Đối với Zegna, sinh tử của Kwon Taekju chỉ là một trò tiêu khiển mà thôi.
“Thằng chó…”
Răng nghiến chặt. Anh siết chặt nắm tay đến mức móng tay cắm sâu vào da thịt. Nếu không đập nát bản mặt cười khẩy đó ngay lập tức, cơn giận sẽ không thể nào nguôi ngoai. Tặng cho hắn một cục máu đông để không bao giờ ngạo mạn như vậy nữa. Anh mau chóng quyết định và vung nắm đấm.
Tuy nhiên, Zegna đã chặn lại cú đánh trong lòng bàn tay. Nắm đấm run rẩy của Kwon Taekju bị hắn bắt được. Toàn bộ sức lực đã dồn vào nắm đấm nhưng bàn tay của hắn không hề dịch chuyển đi tí nào. Nụ cười khỏi khuôn mặt mới đó đã biến mất. Bộ mặt thật đó anh từng thấy trước đây. Khi sự mỉa mai của mình bị tổn thương một chút, hắn cũng không ngần ngại cởi bỏ lớp mặt nạ giả tạo đó ra.
“Biết xem xét tình hình một chút rồi mới lao vào không phải tốt hơn sao. Hửm?”
Khuôn mặt anh quay ngoắc lại với một tiếng *Bốp. Cú đánh vào má trái anh thực sự rất khủng khiếp. Trong một khắc, trước mắt toàn là một màu vàng sẫm và những ngôi sao bay quanh. Ngay cả tiếng rên rỉ cũng không thể phát ra nỗi. Mặt bên trái nóng bừng lên và sưng tấy. Có thứ gì đó bùng nổ từ sâu bên trong mũi. Chẳng mấy chốc, máu đỏ bắt đầu chảy xuống. Không biết có phải nướu đã bị rách hay không mà trong miệng cũng phát ra mùi tanh. Mà dù hộp sọ có bị vỡ, anh cũng sẽ tin ngay tức thì.
Nếu tiếp tục như vậy, anh sẽ chết dưới tay Zegna. Bây giờ, sự tức giận cá nhân không còn nữa mà là bản năng sinh tồn đang làm chủ cả cơ thể. Mặc cho cơn đau đớn, anh vẫn cố gắng vùng vẫy. Tuy nhiên, Zegna đã áp chế Kwon Taekju bằng cách dùng một tay bóp cổ anh.
“...K-khực.”
Đầu ngón tay của Zegna siết chính xác vị trí khí quản. Anh nhăn mặt vì đau đớn và cố gắng cào báu mu bàn tay của hắn ta. Nhưng nó vẫn không hề nhúc nhích. Hắn càng siết cổ Kwon Taekju hơn với khí thế muốn bẻ gãy nó. Nhìn đồng tử co chặt lại, dường như lý trí của anh đã hoàn toàn bay mất.
Để thoát khỏi Zegna, anh đánh vào cùi chỏ của hắn. Hành động vô vị dừng lại. Vì cánh tay thẳng đo thậm chí còn không hề hấn gì. Nhưng cái giá phải trả cho cuộc tấn công không thể đoán được này vô cùng tàn nhẫn. Mép bàn tay cứng ngắc của hắn đâm mạnh vào trong hốc ngực của anh. Trước sự dao động dữ dội, bụng như muốn rách ra. Trong chốc lát, tầm nhìn lại trở nên mờ đi và mồ hôi lạnh toát. Anh dần mất ý chí chiến đấu chống lại nỗi đau đang bóp nát ở phổi.
Mình cứ thế mà chết sao. Ở một nơi như thế này, theo cách này?
Trong khi thực hiện nhiệm vụ của mình, tính mạng đã nhiều lần bị đe dọa. Có nhiều tình huống thậm chí còn không có đối sách hơn bây giờ. Tuy vậy, anh vẫn kiên quyết bám trụ. Ngay cả khi máy bay bị rơi, trong căn phòng bí mật phát nổ hay ở độ sâu hàng trăm mét dưới biển, anh vẫn không bao giờ bỏ cuộc. Rõ ràng là vậy mà. Bây giờ anh đang nghĩ đến việc kết thúc cuộc sống. Không thể chạy thoát được nữa. Đó là một sự thật rõ ràng cùng lúc với sự chắc chắn mạnh mẽ.
Đôi mắt run rẩy khó khăn lắm mới chứa đựng Zegna. Anh không thể tìm thấy biểu cảm nào khác trên khuôn mặt lạnh lùng như thế này của hắn. Tên đó thực sự là Psych Bogdanov sao.Hay lại là một trò đùa độc ác khác của hắn nữa nhỉ? Anh tự đặt ra câu hỏi vô nghĩa.
Trên vầng trán thẳng tắp, máu đang đẩy mạnh trong các mạch máu. Mí mắt cũng không ngừng co giật. Có vẻ như dự đoán trước được kết cục cuối cùng, đèn cảnh báo trong đầu vang lên một cách khó thở. Nhắm chặt hai mắt như muốn nổ tung rồi mở ra. Đôi môi run rẩy. Giọng nói vắt kiệt bấp bênh, một cách hồi hộp như sắp dừng lại.
"Mày…Mày thực sự...thực sự là người đó…"
"Ừ, đúng vậy.”
Zegna như đóng một cái đinh chắc nịch. Thật nực cười. Không phải là không thể tin được. Tên đó đã hòa nhập với bọn hoàng gia một cách thần kỳ và có thể đi bất cứ đâu nếu muốn. Giống như Psych Bogdanov, gã cũng có kiến thức sâu sắc trong ngành quân sự. Lẽ ra anh phải để ý khi nhìn thấy kho vũ khí đã được sắp xếp kia. Ngoài ra, có vô số khoảnh khắc đáng nghi ngờ về danh tính của Zegna. Vấn đề cốt lõi là anh đã quá tin tưởng vào thông tin của trụ sở chính.
Một nụ cười tự giễu mình nở trên môi Kwon Taekju. Anh vẫn tiếp tục bật cười mặc cho bản thân mình đang thở hổn hển. Đôi mắt đỏ ngầu trợn lên và bờ môi vốn đang run bần bật lên vì đau đớn cũng cong lên. Tiếng cười đáng lẽ ra phải bùng nổ một cách sảng khoái lại bị ứ nghẹn trong cổ họng và trở thành tiếng gừ gừ.
Khuôn mặt thờ ơ của Zegna đột nhiên rạn nứt. Một nụ cười không rõ ý nghĩa thoáng qua. Một sự thay đổi nhanh như chớp, đến nỗi thậm chí khó nhận thấy. Hắn ta bất ngờ bỏ tay ra khỏi cổ Kwon Taekju.
“Hức, ha-a, ha, ha-a.. Khụ khục-c khụ...”
Khí quản bất ngờ được thông suốt. Lồng ngực hít lấy hít để hơi thật to và sâu. Với bản năng sinh tồn mạnh mẽ, chúng nhanh chóng hút oxy. Do hậu quả từ việc đó mà anh đã bị sặc và bắt đầu ho dữ dội. Mặt anh đỏ bừng sau một loạt cơn ho dồn dập. Liếc nhìn Kwon Taekju vất vả ho khù khụ, Zegna vén gấu quần lên. Sau đó, rút con dao găm được gắn vào mắt cá chân ra.
Lưỡi dao sắc bén từ từ đảo qua bờ mắt Kwon Taekju. Đó là một hành động uy hiếp, một con mắt có thể dễ dàng bị cắt bỏ bất cứ lúc nào. Zegna giơ con dao găm theo chiều dọc và chĩa mũi dao ngay phía trên đồng tử của Kwon Taekju. Đầu dao tỉ mỉ di chuyển, gần sát vào nhãn cầu. Trong lúc này, Zegna không chớp mắt lấy một giây.
Cơn ho gần như không giảm của Kwon Taekju đã dừng lại. Bản năng hoàn toàn chi phối toàn bộ cơ thể. Zegna mỉm cười khi trông thấy một Kwon Taekju hoàn toàn đông cứng.
Ngay sau đó, hắn ngậm con dao vào miệng một lúc rồi đẩy đầu gối mình xuống dưới thắt lưng của Kwon Taekju. Phần thân dưới được nâng lên một cách tự nhiên nhờ cặp đùi săn chắc nâng đỡ vòng eo. Tiếp theo, hắn xé xoèn xoẹt quần áo của Kwon Taekju thành từng mảnh bằng con dao găm lúc nãy. Với bàn tay không ngần ngại, đương nhiên những va chạm không chỉ cắt quần áo, mà còn làm đứt cả da anh. Tuy nhiên, do đầu óc quá hoảng loạn đến nỗi không thể cảm nhận được cơn đau.
Đột nhiên anh nghe thấy tiếng dây kéo đi xuống. Một thứ gì đó nặng nề rơi xuống đùi. Đó là côn thịt của Zegna. Dương vật đã cương cứng ngắc trước đó, nhẫn nhại đưa phần đầu dí bẹp vào bắp đùi anh. Lực đẩy mạnh vào lớp da dày vô cùng lớn. Zegna lướt ngón tay qua nó và đặt đúng vị trí, và cho nó trượt vào giữa khe mông của anh. Đỉnh đầu âm ẩm chín đỏ và tỏa ra uy thế có thể đâm thủng bất cứ thứ gì. Niệu đạo giống như lỗ thở không thể chiến thắng sự hưng phấn và liên tục phập phồng. Kwon Taekju chỉ nhận ra ý đồ của Zegna khi đầu hắn nhét nó vào mông mình.
Zegna nhấn chặt Kwon Taekju, người đang vùng vẫy một cách sợ hãi với tứ chi run rẩy và đâm dương vật đỏ sẫm của mình vào một cách không thương tiếc. Khối thịt cứng đơ không thể nhét hết vào cái lỗ khô khan và không cách nào đành bị bóp méo. Hắn đẩy ngón trỏ dính đầy nước bọt của mình vào cái lỗ luôn gây phiền toái cho mình để mở rộng chu vi. Rồi sau đó lại tự đẩy mình. Phải đến lúc đó những nếp nhăn dày đặc mới dần dần mở ra ôm lấy quy đầu phồng lên.
Rút ngón tay ra và ấn lấy vai Kwon Taekju bằng cả hai tay. Ở trạng thái đó, nâng hông lên và đưa dương vật vào tận gốc rễ.
“.......!”
Nỗi đau khó tả kéo đến tràn ngập trong anh. Lần đầu tiên trong đời, hai mắt mở to và rồi nhanh chóng cau mày. Cánh mông co giật lẩy bẩy khi cắn mạnh vào cột thịt hung tợn. Cảm giác như một cây cọc sắt đóng vào chính giữa cơ thể. Phần sâu bên trong rốn trở nên nóng hơn và có thứ gì đó chảy ra. Nó trượt dọc theo cây cột khổng lồ, làm ướt cả lớp lông mu thô ráp.
Cái lỗ không được nới lỏng đúng cách, cơ bắp giật mình cũng tự nhiên co lại và thắt chặt. Zegna cau mày và tặc lưỡi. Vì lỗ ở phía dưới mở chưa đủ rộng khiến máu chảy không thông nên bề mặt dương vật nhăn nheo bị cắn chặt. Những đường gân máu xuất hiện trên vầng trán trơn láng của hắn. Nếu đau khổ đến thế thì lấy nó ra sẽ tốt hơn, nhưng dường như hắn ta không có ý định đó.
Thay vào đó, anh cúi người xuống và thì thầm một cách cay đắng.
"Nếu đã nắm bắt được tình hình hiện tại thì hãy lắc mông đi. Làm tôi hài lòng không chừng được sống sót đấy.”
Mí mắt Kwon Taekju run lên vì tủi nhục. Sự căm phẫn không thể kiểm soát được dâng lên từ sâu đáy lòng. Trông như sắp giết chết tên Zegna và xé xác thành từng mảnh ngay lập tức.
Zegna mỉm cười hài lòng hơn khi thấy Kwon Taekju nghiến răng tỏ vẻ phẫn nộ. Sau đó, hắn nhanh chóng nâng chân anh lên ngực và vai mình. Khi vòng eo của Kwon Taekju được nâng lên, phần khít chặt bên dưới hiện ra trong nháy mắt. Cái lỗ đang ôm lấy dương vật nóng lòng như muốn nhảy cẫng lên bắt đầu ngứa ran không ngừng. Khi đang cúi nhìn, cơ lưng căng lên. Hắn lười biếng liếm môi dưới và kéo thân dưới ra phía sau. Khi dương vật sần sùi dùng gân cào vào lớp màng nhầy, Kwon Taekju vội ngậm chặt miệng và quay đầu đi. Khoảnh khắc tiếp theo, toàn bộ khối thịt to lớn bị đẩy lùi vào phần thân dưới được nâng lên.
“...Á-á!”
Toàn thân Kwon Taekju xẹt qua như điện giật. Mông và bắp đùi ép chặt vào nhau, giữa nơi thắt chặt phát ra tiếng ma sát phập phập. Zegna hoàn toàn dồn toàn bộ thể trọng của mình lên Kwon Taekju. Hai đầu gối của Kwon Taekju bị đè áp và áp vào ngực mình. Kết quả là mặt hai người hướng vào nhau, chỉ cách nhau không quá một gang tấc.
Kwon Taekju sụp đổ hoàn toàn. Mắt anh nhắm chặt và anh mím chặt chặt răng đến mức kêu răng rắc khi cố gắng chịu đựng cơn đau tột cùng. Xấu hổ và tức giận, sắc mặt tái nhợt rồi lại đỏ bừng lên.
Zegna lưu lại mọi thay đổi bằng đôi mắt của mình và tiếp tục đào sâu hơn. Dương vật to lớn đã sưng lên đến mức tối đa, dập vào lỗ liên tục và tàn nhẫn nhận xuống tận vào bên trong. Lối vào chật hẹp cũng dần dần nới lỏng và bắt đầu quấn chặt xung quanh côn thịt to lớn đang ra vào.
Mỗi lần Zegna lao sâu hơn lối vào, cơ thể anh như bị tách làm đôi. Kwon Taekju cố gắng vật lộn để thoát khỏi nỗi đau trút xuống như mưa xối xả. Càng như vậy thì Zegna càng trở nên kiên trì hơn. Nếu Kwon Taekju vặn eo và cố gắng trốn thoát dù chỉ một chút, hắn ta sẽ luôn bám chặt phần thân dưới mình hơn, đè bẹp anh và chặn tất cả chuyển động. Tay chân bị trói chặt và anh phải đối mặt với bạo lực khủng khiếp. Anh không thể ngăn nó lại, càng không thể chạy trốn được nữa.
Một âm thanh ướt át lép nhép phát ra từ cái lỗ khi bị va chạm nhau nhiều lần. Cặp đùi cứng như đá của Zegna va chạm với cặp mông đỏ ửng của anh, dần bị sưng tấy lên rõ rệt. Zegna dương như không muốn bỏ lỡ sự thay đổi trong biểu cảm của Kwon Taekju, hắn tiếp tục khuấy động bên trong mà không thay đổi tư thế. Thỉnh thoảng quay lưng lại, kích thích bức tường nhô lên bên trong và thúc mạnh nhiều lần để làm trơn mềm lớp niêm mạc còn cứng.
Bất chấp sự thua cuộc và nhục nhã cùng cực, nhiệt độ nóng hổi vẫn tiếp tục tăng lên ở háng. Chỉ cần thả lỏng thần kinh một chút là y như rằng sẽ có thứ gì đó són ra ngoài. Kwon Taekju ưỡn vai lên và co quắp lại. Tuy nhiên, đầu vẫn cứ nghiêng về phía sau và các ngón chân liên tục cong lại. Tiếng thở gấp gần như không thể giữ được phát ra từ chóp cằm anh.
“Ha, a, ức… Khư- ức, aaah…!”
Anh bực mình lắc đầu liên tục. Dù thế nhưng cảm giác tê liệt như dòng điện lan khắp cơ thể không thể rũ bỏ dù chỉ một chút. Khi tâm trí ngày càng trở nên mù mịt, anh cảm thấy chóng mặt. Không biết tự lúc nào, cơn đau do bị chèn vào đã biến mất. Tất cả những gì anh có thể cảm nhận được là một cảm giác nóng rát gớm ghiếc. Đó là cơ thể của anh, nhưng lại có cảm giác như không phải cơ thể của chính anh.
“...Haa."
Zegna thẳng lưng và khẽ hít thở. Hắn thong thả vuốt lại mái tóc rối tung và di chuyển phần thân dưới một cách vồ vập. Khi một khối thịt như muốn nổ tung được bao bọc hoàn toàn trong lớp màng nhầy ấm áp, cơ bắp và cơ bụng co rút dữ dội như đang phản ứng lại sự ngọt ngào đó. Niềm khoái cảm mãnh liệt làm mồ hôi đổ ra lấm tấm, cơ thể uốn cong càng thêm sáng bóng mượt mà.
Zegna ngay tức khắc xé toạc áo Kwon Taekju. Phần che đậy bị vứt sang hai bên nhường chỗ cho thân hình rắn chắc. Hắn chậm rãi đảo tròng mắt và lướt nhìn vào cơ thể trần trụi. Là thân hình đàn ông rõ ràng, hắn không hiểu tại sao miệng mình lại cứ chảy nước miếng. Ham muốn tỏa ra không ngừng nghỉ nhưng cơn thèm khát vẫn chưa nguôi. Đầu óc quay cuồng choáng váng, nhưng vẫn thiếu thứ gì đó. Hắn muốn thêm chút nữa. Thêm chút nữa.
Khi Zegna đang thẳng lưng, tình huống ở dưới thắt lưng anh không giấu diếm mà được phản chiếu qua tấm gương trên trần nhà. Anh xấu hổ quay đầu đi. Nhưng vô ích, Zegna lại nắm lấy cằm Kwon Taekju và dán cố định về phía chính diện. Dù cho có thử lắc đầu và cố đẩy tay hắn ra, hắn ta vẫn không nhúc nhích. Vậy thì anh thà nhắm chặt mắt lại. Sau đó hắn lại thúc khối thịt to lớn của mình để ép anh mở mắt ra.
"Phải ngẩng đầu lên chứ. Hãy nghĩ đến công sức bỏ ra để dán tấm gương lên trần đó đi."
Sự thô tục lan khắp bản mặt tên Zegna. Không thể chịu đựng được sự xúc phạm, Kwon Taekju lại nghiến răng nghiến lợi và nhắm chặt mắt lại. Sau đó, Zegna lại không hề bỏ qua mà nhấc phần dưới lên. Để tăng độ sâu chèn vào, hắn đè áp người xuống và bắt đầu nghiền nát phần dưới. Cảm giác như các cơ quan trong dạ dày anh đang bị đẩy lên tới tận cổ họng. Trong bụng quặn lên và anh thấy nghẹt thở.
Không dừng lại ở đó. Hắn dựng đầu gối lên và eo Kwon Taekju cũng được gập lên theo. Vòng eo hoàn toàn bị lật và mông được đưa ra phía chính diện. Hình ảnh rõ ràng đó được phát đi trực tiếp mà không qua tấm gương trên trần nhà. Có thể nhìn thấy bờ mông lấp lánh ướt đẫm mồ hôi và một khối thịt khổng lồ hoàn toàn dính chặt ở khe cong. Zegna cố ý di chuyển chậm rãi và tuyên bố đưa đẩy dương vật của mình ra vào cái lỗ.
Cái lỗ mà khối thịt to lớn của hắn ta nhét vào bị mở ra. Lối vào vốn bình thường nhăn nheo giờ đây mở rộng như thể sẽ rách nếu chạm vào. Khi dương vật hoàn toàn biến mất trong bụng, anh cảm thấy ít khó chịu hơn. Tuy nhiên, ngay khi chứng kiến vô số lần khối thịt được thúc đẩy ra vào không ngừng, cơn buồn nôn mà bản thân mình chịu đựng bỗng dấy lên.
“Thằng khốn, chó … Á-ahh!”
Trước khi kịp thốt ra một lời chửi thề, toàn bộ dương vật lại vòng xuyên qua. Bức tường trống bên trong đột nhiên bị lấp đầy và âm thanh *phốc phát ra. Dương vật tăng tốc và liên tục đập vào màng nhầy mềm mại. Trong bụng như đang bị xé toạc. Cảm giác buồn nôn và khoái cảm âm ỉ lần lượt kéo đến, khiến anh không thể tỉnh táo được nữa.
“Ah-ức, áh, ha-ức…!”
“So với tôi nghĩ thì hẳn là… không tệ nhỉ?”
Giọng của Zegna phấn khích kỳ lạ. Hai mắt uốn cong cũng tỏa sáng khác thường. Đó là ánh mắt bị vấy bẩn bởi sự hưng phấn và điên cuồng, như vừa mới săn được con mồi.
“Vậy mà tôi cứ tưởng nó khô khan và vô vị.”
----------------------------------------------------------------------
Nghe nói chương này nhiều người mong chờ lắm =)))))
Cám ơn các bạn đã đọc. Đừng quên theo dõi để nhận thông báo chương mới hen~ iu thương
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro