có lão chồng là gymer | vkook
"lão chồng tui gymer mười năm, nặng hơn tui hai mươi mấy kí. nhưng bây giờ lão già rồi nên không húc tui văng não nữa :v"…
கணவன் மனைவி என்பது ஒரு அழகான உறவு .... அதில் ஒரு ஆழ்ந்த உணர்வுகளும் உள்ளது 😍😍 இந்த கதையில் அந்த உறவின் உணர்வுகளை பார்க்கலாம்...
"lão chồng tui gymer mười năm, nặng hơn tui hai mươi mấy kí. nhưng bây giờ lão già rồi nên không húc tui văng não nữa :v"…
Truyện không tam quan !🔗 đọc kỹ chương " Mở Đầu " thì hẳn vào hỏi những thế giới trước ở đâu nhé !- Xuyên nhanh: Tiểu đáng thương ta, bị các đại lão quyển dưỡng ( NP )Hán Việt: Khoái xuyên: Tiểu khả liên đích ngã, bị đại lão môn quyển dưỡng liễu ( np )Tác giả: Pháo ĐạnThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , Hiện đại , HE , Tình cảm , H văn , Hệ thống , Xuyên nhanh , Song tính , ABO , Giới giải trí , Vườn trường , NP , Chủ thụ , Cung đình hầu tước- chưa có sự cho phép của tác giả…
tổng hợp những truyện tranh ngắn ngoại truyện về cặp đôi VONG - TIỆN và vài cặp khác…
Truyện edit theo sở thích cá nhân.Giữ nguyên văn phong QT.…
Lần đầu ta viết thể loại này. Hết cách rồi. Đợi truyện các nàng lâu quá nên ta phải tự viết a~Nữ chính trong truyện chúng ta vì đánh con bạn thân nên bị nhỏ bạn tống vào truyện NP thịt văn nhỏ viết. Hết cách rồi phải đấu tranh thôi. Né xa nam chính ra mới còn mạng sống ngar~Thân ái~…
Tác giả: Vạn Ngôn Không Đáng Một Khối TiềnNguyên Phối - Tiểu TamSố Chương: 86 Chương.Nhân vật chính: Phương Nhan - Giang Tê NgôMình edit tiếp từ chương 34. Mấy chương trước đó đã được bạn Blackobs edit rồi.Link từ chương 1 - chương 33 https://www.wattpad.com/story/151203737-Mình mới lần đầu edit, có gì mọi người cho ý kiến nhe. Nếu có sơ xót mong bỏ qua.…
Tác giả: Yên Tử (胭子) (Quyển 1 : Gửi ngài kim chủ sâu không lường được) Thể loại: đam mỹ, giới giải trí, 1×1, khế ước tình nhân, ôn nhu quỷ súc công x nhị hóa nhân thê thụ, hài, ấm áp Nguồn: Hạ Nguyệt Edit: Ngáo Link: https://tongthudainhan.wordpress.com/dang-lam-gui-cau-nghe-si-ngoc-nghech-dang-yeu/ Văn án: Bạch Ân là là một gã thần kinh hết thuốc chữa, ông từng nghĩ mình sẽ cứ thần kinh mà sống như thế mãi. Cho đến khi - ông gặp một con thú ngốc ngốc. Trịnh Hòa (⊙-⊙): "Bạch tiên sinh, Bạch tiên sinh! Cơ bụng của ông chạy đâu rồi?? Sao em không thấy?!" Bạch tiên sinh: "Bởi vì em đang sờ lưng tôi....." *repost chưa xin phép tác giả và editor*…