Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

| transfic | suy nghĩ ngốc nghếch – fado;

tên gốc: 【殼蘭/壳兰】愚蠢的心緒;

author: GouZi_MelonSeed;

translator/beta: zephyr_lc;

pairing: fado/faran;

note: bản dịch đã được sự cho phép từ tác giả, vui lòng không đem ra khỏi wattpad!

summary:

một thứ cảm xúc sâu sắc và thuần khiết hơn cả lời cầu xin muốn có một nụ hôn, nhưng cũng chứa đầy mảnh vỡ và gai nhọn.

- thoạt nhìn thì tưởng là mối quan hệ bạn tình không có tình cảm, nhưng thực ra – (đọc phần note cuối fic)

- nội dung 18+, vui lòng cân nhắc trước khi đọc.

l o w e r c a s e;

choi hyeonjoon rất tự ti, ấy là sự thật.

sự sùng bái không thể lẫn lộn với những cảm xúc khác, tựa như đối với thần linh, đối với linh hồn, với những sinh vật tồn tại một cách mơ hồ mà chẳng thể chạm tới, tất cả đều được người ta kính trọng. bởi nếu thêm chút tình cảm thì trở nên nặng nề và báng bổ, ít hơn một chút thì lại nông cạn hời hợt. so sánh con người với thần linh là quá mù quáng, nhưng những người trên sàn đấu esports vốn dĩ không nhìn vào thế giới bên ngoài màn hình, họ chỉ di chuyển chuột để tranh đấu trên những tòa tháp dữ liệu hư cấu, vì vậy sự mù quáng là điều hiển nhiên, và thần linh cũng vì thế mà tồn tại.

choi hyeonjoon đã bày tỏ sự kính trọng của mình không chỉ một lần. sau khi tươi cười trả lời trong cuộc phỏng vấn ở gen.g rằng "em muốn được chung đội với tuyển thủ faker", cậu đi theo jeong jihoon trở về phòng nghỉ.

hyeonjoon gãi đầu, dường như muốn xin lỗi. người đi đường giữa của đội nhanh chóng nhận ra sự lúng túng của cậu, bèn mỉm cười giải vây. "không sao đâu anh, lúc nãy em không giận đâu... ai mà chẳng muốn cùng đội với faker chứ?". sau đó lại lẩm bẩm oán trách vài câu.

ai cũng muốn cùng đội với thần linh, được thần chú ý, được thần ưu ái, đó là lẽ dĩ nhiên. vì vậy, khi cơ hội thực sự đến, choi hyeonjoon cũng run rẩy mà nắm lấy.

chỉ là, đáng lẽ ra, cơ hội đó không phải là lăn lộn trên giường cùng với thần.

"anh à, hôm nay... nhanh quá rồi đó?"

tại nhà lee sanghyeok, choi hyeonjoon dựa lưng vào tường, hai tay bấu chặt vai anh. chân trái bị đối phương dùng một tay nâng lên, hậu huyệt thì bị bàn tay phải của anh không ngừng khuếch trướng, hai ngón tay ra vào liên tục. cả người cậu cứ thế bị ép sát vào tường. tuy rằng nếu giãy giụa chắc chắn sẽ thắng, dù sao cậu cũng cao hơn người đi đường giữa của mình khá nhiều, nhưng cuối cùng choi hyeonjoon vẫn không kháng cự chuyện làm tình với lee sanghyeok, dù cho nó đến quá đột ngột.

việc trở thành bạn tình cố định không có tiền căn hậu quả gì rõ ràng, chỉ là nhìn thấy nhau có hơi hợp mắt, thêm chút men rượu làm tim đập loạn nhịp. có lẽ là đã nhầm lẫn khuôn mặt ửng hồng do máu lưu thông nhanh với tín hiệu của một đêm xuân. sau lần đầu lên giường, việc họ vẫn giữ mối quan hệ thân mật này dù cho nghĩ rằng đối phương chẳng có chút tình cảm nào với mình cũng là lẽ dĩ nhiên. dù sao thì người họ gặp nhiều nhất trong cả năm cũng là đồng đội, người ngoài cũng khó mà nghi ngờ, vì vậy xét về điều kiện của bạn tình, đúng là hoàn hảo.

"hyeonjoon cảm thấy nhanh quá sao?" lee sanghyeok nói xong ngước mắt lên. khi chạm vào ánh mắt sững sờ của choi hyeonjoon, anh đột nhiên mỉm cười. một nụ cười hoàn hảo, khóe môi cong lên dường như muốn cướp luôn cả trái tim choi hyeonjoon. trong khoảnh khắc đó, cậu thậm chí đã quên rằng ngón tay đối phương vẫn còn đang khuấy động bên trong cơ thể mình, cho đến khi đầu ngón tay lại ấn vào tuyến tiền liệt qua vách thịt mềm, choi hyeonjoon mới sực tỉnh, không nhịn được rên rỉ vài tiếng.

"tập trung một chút đi." sự lơ đãng chỉ vài giây đó cũng bị người đi đường giữa nhạy bén thu vào mắt. không biết là do sự nhạy cảm do nghề tuyển thủ mang lại hay là lee sanghyeok trời sinh đã giỏi chuyện này, hyeonjoon luôn cảm thấy khi lên giường với lee sanghyeok, cậu không có nơi nào để trốn. mọi phản ứng trên cơ thể đều bị anh ấy thu vào tầm mắt, phân tích rồi đưa ra phán đoán và thực hiện theo cách vô cùng hiệu quả.

chẳng hạn như lee sanghyeok có thể dễ dàng nhận ra qua tiếng thở dốc và phản ứng cơ thể rằng choi hyeonjoon dường như thích ấn nhẹ từng cái hơn là để ngón tay ra ra vào vào khi anh làm loạn, vì vậy đầu ngón tay của anh càng cố gắng chạm vào từng tấc thịt mềm ấm áp bên trong, và đôi tay đang dần siết chặt vai anh càng là bằng chứng tốt nhất. anh cũng rất thích thử nghiệm điều gì đó. khi sanghyeok phát hiện ra rằng cắn vào cổ choi hyeonjoon sẽ khiến cậu run lên, anh liền vừa liếm mảng da hồng còn hằn vết cắn, vừa đưa ngón tay vào sâu hơn. não của choi hyeonjoon không thể xử lý cơn đau tê dại từ vai và sự xâm nhập của ngón tay cùng một lúc, cậu chỉ có thể khẽ cầu xin lee sanghyeok chậm lại, chờ cậu một chút, mặc dù phần lớn thời gian lee sanghyeok đều từ chối, giống như ngày hôm nay.

ngón tay lee sanghyeok càng được nước làm tới, ấn mạnh vào vách thịt đang co thắt dữ dội. gel bôi trơn theo chuyển động của ngón tay tràn ra nơi miệng huyệt. bụng dưới choi hyeonjoon bắt đầu co thắt nhè nhẹ, tiếng thở dốc trầm thấp trong miệng cũng biến thành tiếng rên rỉ khàn khàn.

"ưm, haa... không được, không được..."

"cái gì không được?" lee sanghyeok cụp mắt, cố ý hỏi.

"không biết tại sao, nhưng..." choi hyeonjoon vẫn thành thật như mọi khi. "ưm, anh... em thực sự sắp không chịu nổi nữa rồi..."

"... hyeonie chỉ cần như vậy là có thể ra rồi à?"

một câu hỏi mang tính thăm dò, rồi choi hyeonjoon liên tục gật đầu, dường như hy vọng lee sanghyeok có thể dừng lại động tác. không biết là do tư thế đứng hay bầu không khí hôm nay khác với mọi khi, cậu lại lên đỉnh nhanh hơn bình thường. trước đây hyeonjoon chưa bao giờ trải qua cảm giác muốn bắn ra khi mới ở màn dạo đầu. lee sanghyeok thấy vậy lại im lặng, nheo mắt tăng thêm lực ở ngón tay, mỗi lần ấn đều cố ý lướt qua khu vực tuyến tiền liệt đang sưng lên. từ lỗ nhỏ ở đầu khấc, dịch trong suốt cứ thế rỉ ra theo từng nhịp ra vào. miệng huyệt co thắt ngày càng dồn dập, như muốn giữ chặt vật lạ bên trong.

choi hyeonjoon không kịp phản ứng trước những đợt kích thích liên tiếp, toàn thân run rẩy. ngay cả âm thanh cũng bị khoái cảm nuốt trọn, miệng hé ra như kẻ sắp chết đuối, chẳng thể phát ra âm thanh. cuối cùng cậu mơ hồ thì thào một tiếng "anh" rồi bắn ra, cả người vô lực dựa vào tường. hai chân cũng mất thăng bằng, may nhờ lee sanghyeok đỡ kịp nên không ngã. tinh dịch nhỏ giọt xuống sàn, vương vãi trên quần áo của cả hai, trông dâm mỹ vô cùng.

hyeonjoon khép hờ mắt, chưa thể bình ổn ngay lập tức. hơi thở hổn hển lẫn cả tiếng sụt sịt. nước mắt lăn dài trên má theo từng cơn run rẩy của cơ thể. lee sanghyeok thấy vậy liên tục hỏi mấy lần xem cậu có ổn không, choi hyeonjoon mới trả lời giữa những tiếng thở dốc hỗn loạn.

"haa... đột ngột quá..."

choi hyeonjoon mờ mịt nhìn khuôn mặt lee sanghyeok. vẻ mặt hơi áy náy của đối phương lại khiến cậu, người vừa mới bình phục, cảm thấy đầu óc choáng váng.

trời ơi, anh sanghyeok lo lắng cho mình trông thật đáng yêu. choi hyeonjoon nghĩ vậy, nhưng dù có thành thật đến đâu, cậu cũng không có dũng khí để nói ra vì suy nghĩ này vốn vượt quá giới hạn đối với mối quan hệ thể xác của hai người. thế là cậu ngẩn người nhìn khuôn mặt đó. một lúc sau, khi gậy thịt cương cứng đã được đeo bao cẩn thận của lee sanghyeok chạm vào cửa huyệt của cậu, choi hyeonjoon mới nhận ra mình đã thất thần quá lâu rồi.

"ổn rồi chứ?" lee sanghyeok vẫn còn chút do dự nhưng choi hyeonjoon đã tự mình điều chỉnh tư thế, nâng chân lên để thuận tiện cho cuộc ái ân tiếp theo. những hành động trong im lặng này trở thành câu trả lời. lee sanghyeok khẽ thở hắt ra, đem dục vọng đã chờ đợi bấy lâu từ từ đi vào hậu huyệt.

theo từng nhịp xâm nhập, lực tay choi hyeonjoon nắm trên vai anh cũng tăng lên. cổ họng cậu phát ra vài tiếng rên rỉ giống như cố nén lại, nghe như tiếng kêu của loài động vật nhỏ nào đó. tiểu huyệt ấm áp nhanh chóng bao bọc lấy đầu khấc của lee sanghyeok nhưng anh không dám di chuyển tùy tiện như vừa nãy. anh im lặng chờ cho đến khi lực tay của choi hyeonjoon trên vai mình giảm đi, rồi mới bắt đầu chuyển động chậm rãi.

vài tiếng thở dốc nóng bỏng đan xen vào nhau bên tai, trở thành chất xúc tác cho dục vọng. âm thanh cơ thể va chạm theo nhịp độ nhanh dần càng trở nên lớn hơn. lee sanghyeok cũng không kiêng nể gì mà mạnh mẽ thúc vào. choi hyeonjoon bị đâm cho đầu óc choáng váng. tiếng rên rỉ đáng xấu hổ thốt ra kèm theo vài câu chửi thề. tất nhiên không phải là chửi lee sanghyeok, chỉ là cậu luôn cảm thấy bộ dạng này của mình quá đáng xấu hổ, đang tự mắng chính mình.

khoái cảm đến dồn dập và dữ dội. hậu huyệt choi hyeonjoon co thắt vài cái theo phản xạ. cậu vừa hay nhìn thấy lee sanghyeok dưới sự kích thích này, lông mày khẽ nhíu lại, hơi thở cũng nặng hơn vài phần, bèn run rẩy hỏi.

"anh, ưm... bây giờ, anh cũng... rất thoải mái sao? haa..."

"..."

lee sanghyeok nghe vậy sững sờ thấy rõ, nhưng cuối cùng vẫn không trả lời. ngược lại, anh bắt đầu điều khiển đầu gậy thịt nhắm vào tuyến tiền liệt vừa bị giày vò ban nãy, liên tục thúc vào. tiếng rên rỉ mà choi hyeonjoon cố nén lại giờ đây tuôn ra hết thảy. câu hỏi vừa rồi cũng bị ném ra sau đầu. dương vật đã cương cứng trở lại cũng rỉ ra chất lỏng trong suốt.

"sanghyeok-hyung... sanghyeok-hyung..." choi hyeonjoon không nhịn được gọi tên đối phương, thần trí hỗn loạn.

"sao thế?" lee sanghyeok vẫn đáp lại nhẹ nhàng như vậy, vừa chuyển động vừa quan sát gương mặt choi hyeonjoon, muốn xác nhận cậu có khó chịu không. hai người vừa hay chạm mắt. tai choi hyeonjoon đỏ bừng vì dục vọng, ánh mắt vốn mất tiêu cự bỗng trở nên sáng rỡ khi nhận ra lee sanghyeok đang nhìn mình chằm chằm.

cậu chịu đựng những cú thúc từ phía dưới, cơ thể không nhịn được dựa sát vào đối phương. đôi tay ban đầu nắm vai lee sanghyeok cũng đổi thành ôm lấy sau gáy anh. khoảng cách giữa hai người tự nhiên trở nên gần nhau đến lạ. trong khoảnh khắc không ai nỡ lùi bước này, chỉ cần một người ngẩng đầu, người kia cúi xuống, dường như có thể dễ dàng hôn lên môi nhau.

"... sanghyeok, anh." choi hyeonjoon nhắm hờ mắt, lại lẩm bẩm tên đối phương, như thể chỉ cần nói thêm vài lần có thể nhận được một ân huệ nào đó từ người đang sở hữu cái tên này.

"chúng ta thử một chút nhé?"

lee sanghyeok biết cậu đang hỏi gì, nhưng nếu chỉ là bạn tình thì không nên như vậy, vì vậy anh vẫn định im lặng như lúc nãy. nhưng trong giọng nói run rẩy đó, lee sanghyeok không biết tại sao đột nhiên đọc được một điều gì đó khác từ choi hyeonjoon, là thứ cảm xúc sâu sắc và thuần khiết hơn cả lời cầu xin một nụ hôn, nhưng cũng chứa đầy những mảnh vỡ và gai nhọn.

xin hãy thích em nhiều hơn một chút đi.

"... à à." lee sanghyeok cảm thấy mình thật ngốc, tự ý suy đoán suy nghĩ của người khác giống như một tên khốn tự luyến. nhưng ngay sau suy nghĩ đó, anh lại đâm gậy thịt vào vị trí sâu hơn, rồi ngẩng đầu lên, bất chấp vẻ mặt không thể tin được của choi hyeonjoon, nhẹ nhàng đặt môi lên bờ môi mềm mại của người kia.

anh không dám đưa đầu lưỡi vào, chỉ mơ hồ chạm môi, rồi từ từ bắn ra bên trong cơ thể đối phương. choi hyeonjoon cũng đạt cực khoái theo, dương vật rỉ ra tinh dịch loãng. những tiếng rên rỉ đáng lẽ phải phát ra dưới cơn khoái cảm cũng bị nụ hôn này chặn lại ở cổ họng. chất lỏng nóng bỏng sau đó nhỏ xuống mặt lee sanghyeok, dường như là nước mắt của người kia nhưng anh không vạch trần, chỉ nhẹ nhàng vuốt ve sau gáy đối phương, như đang an ủi.

"... em xin lỗi."

sau khi đã ổn định, choi hyeonjoon mới khó khăn nói ra câu này. giọng cậu khô khốc và khàn khàn, đôi mắt đã khóc không ít lần giờ vẫn còn đỏ hoe.

"em thấy mình cứ khiến anh sanghyeok phải làm những việc phiền phức."

lee sanghyeok cười và lắc đầu, kéo tay áo choi hyeonjoon để cậu lại gần hơn, rồi nhẹ nhàng kiễng chân, hôn thêm một cái vào khóe môi cậu, hài lòng nhìn đôi tai vừa trở lại bình thường của choi hyeonjoon lại ngay lập tức ửng đỏ.

xin hãy thích em nhiều hơn một chút đi.

một chút thì ít quá.

...

note của tác giả:

nhân tiện cập nhật note thì mình nói chuyện bên lề một chút (nói nhiều thật). khi viết câu truyện này, mình luôn tìm cách cố gắng thể hiện hình ảnh thần thánh của faker. vì lee sanghyeok là một người rất bình thường, nhưng thần thánh lại khó mà với tới. thế nên mình đã dùng một đặc điểm chung của cả người và thần, ấy là "sự im lặng" để làm hình ảnh ẩn dụ. bạn có thể cầu xin thần linh, nhưng thần linh sẽ không đáp lại bằng lời nói (đây là lý do tại sao trong truyện có những đoạn lee sanghyeok im lặng). nhưng một vị thần có tư tâm sẽ đáp lại lời cầu xin bằng cách khác... hì hì...

.toàn văn hoàn

11/09/2025 – 22:00

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro