Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 63 - " Không phải của Choi Byungchan "

Han Seungwoo của tám năm sau vẫn là con người điềm đạm như trước, vẫn sống khỏe mạnh như những người khác.

Han Seungwoo của tám năm sau vẫn đường chính điều hành cả tá tập đoàn lớn nhỏ trong ngoài nước

Han Seungwoo của tám năm sau đã có một gia đình nhỏ hạnh phúc, một người vợ và một đứa con trai kháu khỉnh

Quá khứ qua đi, chấp niệm hay không vẫn phải vượt qua mà bước tiếp về phía trước. Toàn bộ tuổi trẻ, hay những thứ vặt vạnh của tuổi bồng bột cũng gạt qua một bên. Han Seungwoo chính thức trở thành người đàn ông trưởng thành, bên cạnh công việc bộn bề và một gia đình nhỏ xinh

Truyền thông lời qua tiếng lại khắp đại hàn dân quốc đều biết. Người ngoài cuộc vẫn chỉ là người ngoài cuộc, căn bản không hề biết Han Seungwoo đang có một cuộc sống thế nào, anh đang nghĩ gì..

Han Seungwoo đóng chiếc laptop đã sớm nóng đến phát nổ kia, chậm rãi lắc đầu qua lại cho tiếng kêu răng rắc kia hết đi, rồi lười biếng đưa mắt lên nhìn đồng hồ. Đã bốn giờ trôi qua từ khi ngày mới bắt đầu. Han Seungwoo suy nghĩ một lúc, anh cầm chìa khóa lên rồi đứng dậy, đi thẳng xuống hầm gửi xe, một giây khởi động liền phóng thẳng ra ngoài. Hôm nay là tròn một tháng anh không về nhà..

Đi đường vòng mãi đến lúc đứng trước cổng nhà cũng đã rạng sáng. Mùa đông ở Seoul đêm dài ngày ngắn, nó đồng nghĩa với việc Han Seungwoo đã lái xe hai tiếng đồng hồ. Và bây giờ là 6 giờ sáng

Cho xe vào trong hầm, Han Seungwoo hít một hơi dài, cũng đặt chân lên thềm rồi dần đi vào trong trước sự cung kính của người hầu. Định bụng sẽ đi thẳng lên lầu, cơ chân của anh khựng lại khi tiếng gọi ' Ba ' vang lên từ căn phòng bếp

Anh quay hướng về phía phát ra tiếng nói, nụ cười dần được vẽ lên, chẳng có chút gì miễn cưỡng, cả người khom xuống, hai tay dang ra đón nhận lấy dáng người bé con đang lao về phía mình

Cảm nhận được vật thể mềm mềm quàng qua cổ mình, anh bế thằng bé lên, hôn nhẹ vào má nó một cái, xốc nhẹ người nó khiến thằng bé cười tít mắt, cũng đáp lại người cha của nó bằng cái hôn tựa nhẹ phỗng mà lại kêu một cái phốc

" Ba không nhớ Chanie "

" Có nhớ, nhớ rất nhiều "

" Vậy mà ba không thèm về nhà "

" Xin lỗi "

Anh nói, vẻ mặt thoáng chút buồn bã, thằng bé cũng ra vẻ hiểu chuyện, thấy anh mệt mỏi liền bỏ qua, lại yêu thương ôm chặt anh thêm một chút.

" Không sao, chỉ cần sau này ba hay về là được rồi "

Han Seungwoo cười cho qua chuyện, đưa đứa con trai ra xe rồi đi đến nơi như ý muốn của nó. Là nghĩa trang.

Hai ba con cùng bó cúc trắng, bàn tay lớn nắm lấy bàn tay nhỏ lặng lẽ đi một đoạn đường dài, không ai lên tiếng, mãi đến khi dừng lại ở bia mộ còn vương một chút hơi khói. Han Seungwoo khẽ liếc nhìn qua đứa bé chỉ cao vỏn vẹn đến bụng của anh, thằng bé cúi đầu, một chút biểu cảm cũng không có, lẳng lặng nhìn vào tấm bia mộ rồi lại cười một tiếng

Anh khẽ xoa đầu con, rồi nửa quỳ nửa ngồi bên cạnh thằng bé, để người thằng bé lại một lần nữa lọt thỏm vào lòng mình. Đến nước này thằng bé cũng chịu thả lỏng cơ mặt, để yên cho nước mắt khẽ chảy dài rồi cứ thế từng giọt nước mặn chát nóng hổi lại khẽ in đầy thành từng vệt riêng

" Mẹ.. con đang sống rất tốt "

Phải tưởng như thằng bé đã cố gắng nói ra điều đó một cách rành mạch nhất, rồi lại đến từng đoạn nức nở. Seungwoo đặt bó cúc gọn gàng lên bia mộ, nhắm mắt nói hai ba câu cũng thôi. Bia mộ được đặt một mình giữa đồng cỏ xanh mênh mông, cách xa hẳn so với hàng dãy ở phía xa kia, khiến người ta cảm thấy có chút gì đó lạnh lẽo, cô đơn đến đáng thương

" Tôi sẽ chăm sóc tốt cho đứa bé " - câu nói cuối cùng của Han Seungwoo để lại trước khi đứng dậy, rời khỏi bia mộ khắc tên Jeon Junghwa

Hôm nay là ngày giỗ của Jeon Junghwa, đã được 3 năm

Han Seungwoo của tám năm trước theo ý nguyện của hai bên mà kết hôn cùng Jeon Junghwa trên pháp luật, không có khái niệm tình cảm. Ai ngờ cơn gió phải chiều dò được chính Han Seungchan bấy giờ ở trong bụng cô lại chính là con ruột của Han Seungwoo, về lý mà nói chỉ ràng buộc nhau trên pháp luật

Cơ mà đâu ai ngờ Jeon Junghwa nhìn vẻ ngoài là cô gái cá tính, độc lập khi lụy tình lại quá bi thương, sau khi kết hôn với anh chuyên tâm chuyện vợ chồng, tính cách cũng thay đổi hoàn toàn khi đứa bé được sinh ra. Cơ bản chuyện sinh hay không sinh cũng chẳng do Han Seungwoo quyết định, đến ngày Junghwa hộ sinh anh cũng không có mặt, đứa bé có mặt trong cuộc sống của anh vào một ngày mưa gió

Hộ sinh nuôi nấng vèo được vài mùa nắng cũng đến khi thằng bé đến ngưỡng có nhận thức về thế giới đầy tàn nhẫn, và một gia đình với vỏ bọc " chuẩn mẫu " mà đầy mâu thuẫn này. Han Seungwoo ngày ngày vùi đầu vào công việc, đêm về thì ngủ ngay tại công ty, về nhà cũng chỉ thui thủi hai ba ngày trên tháng, căn bản cũng chỉ phải việc quan trọng mới quay về

Jeon Junghwa một thân nuôi con cũng chẳng đành, nhận trợ cấp từ Han Seungwoo, sống qua ngày như một bà hoàng, không một chút tình yêu thương từ người chồng hợp pháp kia, thấp chí đến cái liếc mắt anh còn không thèm lia đến chỗ cô. Thậm chí cả việc đến thăm phòng làm việc của anh cũng bị cấm, phu nhân chủ tịch bị đuổi về ngay giữa chừng, tất nhiên chỉ là nội bộ được biết, toàn bộ không được lọt nửa chữ thông tin ra ngoài

Đến vài lần về nhà cũng chỉ ôm ấp hỏi thăm đứa con quý tử kia, Jeon Junghwa một phen tức giận, bắt đầu dấn vào bia rượu hay những thứ có cồn, tính cách lại một lần nữa thay đổi hoàn toàn, nhìn thấy thứ gì không vừa mắt lên đập phá loạn lên, đến Seungchan tội nghiệp cũng không ít lần bị đánh đập chỉ vì chắn ngang đường hay chỉ cần thở cũng khiến bà mẹ say xỉn này ngứa mắt, cơ hồ vẫn không nói cho Han Seungwoo biết chuyện

Mãi đến sau này khi Han Seungwoo quay về nhà mới phát hiện ra, một mực đuổi Jeon Junghwa ra ngoài rồi đệ đơn ly hôn. Hai người cãi nhau một trận om sòm từ trong ra ngoài, đến cùng Han Seungwoo dẫn Seungchan rời khỏi, Jeon Junghwa vì đuổi theo đến cuối đường không cẩn thận liền bị ô tô từ xa xông đến cán một đường. Và cũng là lần cuối thấy cô trên cõi nhân gian này

Han Seungchan tại đám tang không rơi lấy một giọt lệ, cùng Han Seungwoo đi qua đi lại chuẩn bị lễ nghi, cơ hồ còn bé đã hiểu chuyện, đối với Han Seungwoo không hề phiền phức như người mẹ của nó. Han Seungwoo ngày một yêu thương thằng bé nhiều hơn, mà mỗi khi nhìn thấy lại mang chút gì đó hình ảnh của.. Choi Byungchan. Anh muốn bỏ trốn một lần nữa, muốn rời xa hình ảnh ấy, nên thực sau này dù đã trải qua cái dĩ vãng của Jeon Junghwa, anh vẫn không hề muốn về nhà, nhất nhất cũng chỉ ở công ty, để lại thằng bé ngày ngày quanh căn nhà rộng lớn lạnh lẽo thiếu tình thương, chỉ vì anh sợ tiếp xúc quá nhiều với thằng bé, Han Seungwoo anh sẽ một lần nữa phát điên mất

Han Seungchan tuy còn nhỏ lại được khen rất hiểu chuyện, từ khi Jeon Junghwa mất không hề đau buồn, cùng ba Han lo chuyện trọng đại, cũng không một lời oán trách khi ba của bé lại tiếp tục bỏ lại bé ở căn nhà này nữa, ngoan ngoãn cùng quản gia cùng những nữ hầu trải qua tuổi thơ chẳng mấy tốt đẹp này

Han Seungwoo đưa thằng bé quay về nhà, dặn dò một vài thứ rồi lại lái xe bỏ đi, nhưng không phải đến công ty, một hướng vòng một đường đi ra khỏi thành phố ồn ào tấp nập, điểm dừng chân không ngờ được lại là viện nghiên cứu lớn của thành phố

" Han chủ tịch, lâu quá không gặp "

Han Seungwoo khẽ cúi đầu trên hàng chục người đang cung kính cúi chào mà đi thẳng vào phòng trong cùng, là mật thất của viện

" Tôi nghĩ mình có tin vui cho ngài đây ngài Han "

" Ông có một phút "

Lão bác sĩ đi quanh bàn làm việc của mình mò mẫm một cách lề mề, chẳng hề sợ hãi trước cái ' một phút ' của Han Seungwoo, vì trong chuyện này cơ hồ anh mới là người khẩn dàiơng

Lão quay lại với vài tấm ảnh cùng một đống giấy tờ đặt trước mặt anh. Han Seungwoo vội vã hơn bao giờ hết lật qua lật lại bản giấy tờ

" Chết tiệt! Cái này.. "

" Đúng như ngài nói, cái xác của ngày hôm đó không phải của Choi Byungchan "

🎬🎬🎬

Lâu lắm mới nhớ cảm giác gần 2k words đó •́ ‿ ,•̀ cảm ơn mọi người đã rec cho mình những bài nhạc nhẹ giúp mình phiêu nha. Để cảm ơn nên mình đã up thêm một chap mới nữa đây

Đến đây thì ngờ ngợ kết được rồi ấy nhỉ? Mới đầu còn định để cho Han Seungwoo bẻ lái đến vực rồi lao xe xuống mà thấy cụt quá nên lại để dài. Cut như trên mình cũng chưa đọc lại đâu ༎ຶ‿༎ຶ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro