Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

𝐑𝟏𝟖 | 𝒇𝒖𝒚𝒖𝒕𝒂𝒌𝒆 ➳ 𝒔𝒂̣̂𝒑 𝒃𝒂̂̃𝒚




❢ cảnh báo từ ngữ thô tục.

❢ cảnh báo tag: rape, wall-stuck, big ass, mind break, oral,...



🍑



Takemichi luôn buồn phiền về cái vòng ba nở nang của mình. Không hiểu vì lí do gì mà mông của em phát triển mập mạp, đầy thịt, dù cho em ăn kiêng hay gầy đi bao nhiêu cân đi nữa thì cái mông vẫn không thèm bé lại. Việc này đã khiến em vừa đau đầu vừa ngại ngùng không thôi. 


Từ hồi trung học đến giờ em đã gặp không ít tình huống xấu hổ, tỷ như bạn bè hay trêu chọc, còn quá đáng vỗ mông em, đôi khi đứng trên tàu điện thì bị biến thái sờ mó. Điều đó mang đến nhiều điều phiền não. Cũng giống như bây giờ, em lại mắc phải một việc phiền toái vì vòng ba quá khổ. 


Do em đang có nhiệm vụ dắt Peke đi dạo thay cho Chifuyu nhưng không may để nó chạy mất, em liền đuổi theo nó đến tận công trường bị bỏ hoang. Peke chui qua một cái lỗ chó rồi chạy thẳng về phía trước. Lo lắng lạc mất dấu Peke, em cũng không suy nghĩ nhiều mà chui theo, cái lỗ đủ lớn với người có thân hình nhỏ bé như em lọt qua được nhưng với điều kiện là cái mông em cũng nhỏ. Thế là chui qua được nửa người thì đã bị kẹt cứng ở trong cái lỗ đó, tiến không được mà lùi cũng không xong. 


Điện thoại nằm ở trong túi quần rồi, em không thể lấy nó được, xung quanh nơi này cũng vắng vẻ không có ai, kêu cứu muốn bể giọng cũng không có ai đến. Takemichi lúc này đã hết cách, trong lòng dâng lên một nỗi sợ hãi, nghĩ rằng bản thân có thể mắc kẹt ở đây đến chết, tuyệt vọng, em òa khóc lên như một đứa trẻ bị lạc mẹ.


Lúc này một giọng nói quen thuộc vang lên như cứu tinh của cuộc đời em.


"Takemichi? Mày làm gì ở đây vậy?"


Là Chifuyu từ đâu xuất hiện ở trước mặt em, trên tay còn cầm theo Peke. Em cực kì vui mừng đưa đôi mắt rưng rưng nhìn Chifuyu như đấng cứu thế của mình, không còn liêm sỉ mà ôm chằm lấy thắt lưng hắn rồi khóc lóc thảm thương hơn, kể lại toàn bộ câu chuyện lúc nãy. Cậu bạn cộng sự không hề chê em ồn ào, chỉ dịu dàng vuốt ve cái đầu nhỏ như mọi khi, ôn nhu an ủi anh hùng mít ướt của hắn.


Chuyện là Chifuyu đang trên đường đến nhà Takemichi chơi, vô tình thấy Peke từ đâu chạy đến nhào vào lòng hắn, rồi cứ cắn cái ống quần kéo chân hắn đến một nơi hoang vắng nào đó, dù không hiểu lí do nhưng cũng đành đi theo, ai ngờ đâu gặp Takemichi trong tình trạng khó đỡ này.


Sau một hồi dỗ ngọt thì Takemichi cũng chịu nín khóc, cả hai người đang lay hoay gần nửa tiếng tìm cách thoát ra khỏi cái lỗ đó nhưng đều bất khả thi. 


"Mày đợi đây một xíu. Tao đi kiếm cái búa để đập vỡ bức tường."


"Ơ... Không... Đừng bỏ tao mà... Huhu... Mày là cộng sự của tao mà... Hức..."


"Tao không có bỏ mày đâu. Ngoan. Lát tao quay lại mà."


Chifuyu xoa đầu em rồi biến đi đâu mất để lại một mình Takemichi đang kẹt trong cái lỗ. Một vài phút sau, em nghe thấy tiếng bước chân ở phía bên kia bức tường, cứ nghĩ là Chifuyu đến cứu mình, em vui vẻ cất giọng chào đón hắn.


"Chifuyu, là mày phải không? Mày kiếm được thứ gì để cứu tao ra khỏi đây rồi hả? Mau mau giúp tao đi... Hức.."


Không có một lời nào đáp lại em, chỉ cảm nhận được một bàn tay bất ngờ nắn bóp bờ mông của mình. Takemichi rên một tiếng, đỏ mặt mắng chửi người đang ở bên kia bức tường.


"Ah~ Sao mày lại bóp mông tao? Này! Không vui đâu Chifuyu!... Ưm... Đừng bóp nữa... Sao mày không nói gì vậy...? "


Dù em nói thế nào đi nữa, người bên kia cũng không hồi đáp. Lúc bấy giờ em mới nhận ra điều kì lạ, dường như người nọ không phải là Chifuyu. Em sợ hãi tránh né khỏi cái bàn tay của kẻ lạ mặt, miệng không ngừng nói những lời đe dọa không có tí sát thương nào, nước mắt lại bắt đầu ứa ra chảy ướt đẫm cả khuôn mặt.


"Không!! Thằng khốn nạn!!! Thả tao ra!!... Mày là ai?!... Dừng lại đi... Áh~... Mày đang làm gì vậy... Không được..."


Người nọ vẫn không trả lời, tiếp tục hành sự, quá đáng hơn là cởi hết tất cả quần của em ra, say mê liếm mút cánh mông trắng nõn đầy thịt. Thấy em vùng vẫy không yên, tàn nhẫn đưa tay vả một cái thật mạnh vào má mông, khiến cho nó đỏ ửng nóng rát. 


Hắn ta banh hai mép thịt ra, lỗ đít hồng hào ngon miệng bị lộ ra ngoài không khí, căng thẳng mà run rẩy mấp máy như mời gọi người ta thưởng thức. Người nọ không do dự chôn cả mặt vào mông em, cái lưỡi ẩm nóng như con rắn không ngừng len lỏi vào sâu bên trong, tham lam bú liếm tất cả dâm dịch chảy ra như nước. Bàn tay không rảnh rỗi vuốt ve cặc bé nhỏ đáng yêu, động tác tuốt lên xuống cũng dần dần nhanh hơn.


"Áh~~ Thằng khốn!! Không muốn.... Đồ biến thái... Nơi đó... dơ lắm... Huhu... Ai đó... làm ơn cứu tôi... Hức... Ra... Ra mất~..."


Vì là trai tân, nếm trải cảm giác sung sướng mới mẻ khiến cho em đầu hàng nhanh chóng, bắn ra đầy tay của kẻ lạ mặt. Khuôn miệng nhỏ nhắn không thể khép lại nổi, chỉ có há to mặc do nước dãi chảy xuống ướt đẫm một vùng đất phía dưới.


Chifuyu rút lưỡi ra, kéo theo một sợi dịch bạc óng ánh đầy mùi vị phóng đãng, không quên lưu lại bờ mông trắng nõn mấy dấu răng rợn người và vết hôn thâm đỏ. Hài lòng trước thành quả của mình, khẽ tát cái mông bự như khen thưởng độ nhạy cảm đáng yêu của em. Chỉ dùng lưỡi thôi đã lên đỉnh rồi, đúng là trai tân có khác. Hắn cực kì nóng lòng mong đợi cái giây phút hắn cướp đi trinh tiết của em. 


Từ rất lâu, Chifuyu đã mang một cảm xúc sai trái đối với người cộng sự của mình. Cái cách em cười nói, quan tâm, chăm sóc hắn hay ánh mắt kiên cường xinh đẹp, mái tóc xù rối bồng bềnh, mọi thứ về em Chifuyu đều yêu thích không từ bỏ. 


Lúc đầu cứ ngỡ đó là thứ tình cảm trong sáng đẹp đẽ, nó dần dần biến chất cho đến cái hôm hắn thấy Takemichi thủ dâm trong nhà vệ sinh. Khuôn mặt đỏ ửng như trái táo chín đầy thơm ngon dụ hoặc, tiếng rên rỉ nức nở đáng yêu như mèo con, khung cảnh ấy đã đánh thật sâu vào đại não của Chifuyu. Kể từ đấy, trong đầu hắn lúc nào cũng chứa hình ảnh dâm loạn hôm nọ, đêm đến thì tự hồi tưởng lại rồi vừa thủ dâm vừa gọi tên em. 


Hôm nay chính là một cơ hội tốt để Chifuyu thực hiện ý đồ đã nung nấu từ lâu. Là địt em đến chết. Hơi tiếc nuối trong lòng vì không thể thấy được bộ mặt đáng yêu mà hắn ao ướt, nhưng không sao, được chạm em như vậy là một điều đáng mừng rồi, nào dám đòi hỏi thêm.


Chifuyu cởi quần ra, giải phóng con cặc cứng như đá, từng đường gân xanh tím nổi lên ghê rợn vì nhẫn nhịn nãy giờ. Hai tay bẻ cánh mông múp thịt ra, một phát thúc mạnh vào lỗ đít tham ăn mà xỏ xuyên kịch liệt, không thèm để cho em thích ứng, hung bạo đâm rút vào tận sâu bên trong.


"Áh~ Đau quá... Huhu... Tao sẽ g-giết mày t-thằng chó... Dừng lại đi... Ưm~ Chậm thôi... Làm ơn...Hức... Chết mất~ Không~"


Tiếng rên rỉ mềm mại vang vọng lọt vào tai Chifuyu không khác nào liều thuốc kích dục, động tác càng ngày nhanh, như thật sự muốn đâm chết em. Hắn nhìn cái mông to tròn phấn nộn đung đưa theo nhịp thúc, không nhịn được mà đánh bôp bốp cho đến khi cả hai bên đỏ ửng như quả đào mộng nước thơm ngon thì mới ngưng.


Takemichi vừa sướng vừa đau, cảm giác cực kì nhục nhã, sợ hãi vì bị hiếp bởi một người đàn ông xa lạ không biết mặt, vậy mà bản thân lại dâm đãng còn lắc mông hùa theo nhịp hông của hắn. Sự xấu hổ đạt đến đỉnh điểm ăn mòn tâm trí hỗn loạn, em ủy khuất mà vùng vẫy kêu to.


"Không... Dừng lại đi...Huhu... Chifuyu...Chifuyu-kun...Cứu tao~ Hức...Ưm...Cộng sự...Cứu tao...Huhu...Hức..."


Động tác của Chifuyu thoáng khựng lại 1 giây, đưa tay che cái nụ cười trên môi đang có xu hưởng nở rộng đến tận mang tai.


Em đang cầu cứu tên hắn sao?! Trong khi đó hắn là người đang cưỡng hiếp em! Đáng yêu quá đi mất!! Tại sao cộng sự của hắn lại có thể ngây thơ và dễ thương một cách quá đáng thế?! Nếu em cứ như thế này thì hắn e sợ mình sẽ thật sự đụ em đến chết đấy! Aaa...Muốn thấy vẻ mặt của em quá...Chắc hẳn nó dâm đãng và tuyệt đẹp lắm đây...Tội nghiệp cho một cậu bé ngu ngốc không biết rằng chính cộng sự mà mình tin tưởng lại là kẻ biến thái dơ bẩn...



"Xin lỗi vì tao là một thằng cộng sự tồi tệ nhé Takemichi~"



Phản ứng đáng yêu này của Takemichi làm Chifuyu sung sướng đến nỗi phát điên, dương vật dưới thân càng bừng bừng năng lượng, phồng lớn nổi gân giật giật biểu đạt thay tâm tình hiện tại của chủ nhân. May là có bức tường ngăn cách ở giữa, nếu không vừa nãy hắn sẽ không kìm lòng nổi mà nhào đến hôn lên đôi môi ngọt ngào đang rên rỉ tên mình mặc cho thân phận bị bại lộ.


Để khen thưởng cho người thương, Chifuyu càng ra sức cày cuốc, tiếng nước dâm nhóp nhép hòa cùng với âm thanh da thịt va chạm mãnh liệt ngày càng lớn. Takemichi cũng cảm nhận được kẻ cưỡng hiếp đang gia tăng tốc độ, cho là vì bản thân kêu cứu nên đã chọc điên đến hắn.


Thành ruột bị tấn công tới tấp, cả người suýt nữa là đổ nhào xuống đất. Takemichi bị kích thích đột ngột ré lên một tiếng, co giật lên đỉnh thêm một lần nữa, cả lỗ dâm cũng có cảm giác mơ hồ phun trào đợt lượng nước dịch lớn. Em khóc thút thít, rất là ghét bỏ cơ thể rất hưởng ứng với khoái cảm dồn dập này, vì sự sung sướng mới mẻ làm tâm trí em dần mờ ảo, mất đi khả năng phản kháng, quên cả việc hô cứu, chỉ có thể rên rỉ đến nỗi lạc giọng, nước mắt nước bọt chảy đầy đất.


Lỗ đít bị chịch đến mềm mại, đến hiện tại thì sớm thích nghi với kích thước đồ vật bên trong, rất ngoan ngoãn ra sức bú liếm lấy lòng cặc lớn. Chifuyu dù có nhiều kinh nghiệm thông qua sách vở phim ảnh nhưng cũng chỉ là trai tân nên một lát sau đã đầu hàng, thỏa mãn bắn hết tất cả tinh hoa đậm đặc vào sâu bên trong, bụng dưới của Takemichi mơ hồ phồng to hơn một chút.


Rút dương vật ra, dòng tinh trắng sữa pha lẫn dịch dâm lấp lánh chầm chậm chảy ra từ lỗ đít đỏ ửng vừa mới được yêu thương không thể khép lại. Một màn dâm mỹ như vậy lọt vào mắt của tên sói biến thái, dương vật bán cương lại ngóc đầu tràn trề năng lượng. Nhưng dù nứng đến cỡ nào thì Chifuyu cũng ý thức được không nên tiếp tục nữa. Vì vẫn còn hơi luyến tiếc, gã trai bóp nhẹ cặp đào căng mọng đang xui lơ dưới đất rồi vỗ vài cái cho đã cái tay rồi mới thu dọn tàn cuộc, chuẩn bị cho màn diễn tiếp theo.



...



"Takemichi! Cộng sự à! Tỉnh dậy đi"


Takemichi nghe được tiếng ai đó gọi mình, mơ màng mở mắt, hình bóng người cộng sự quen thuộc dần trở nên rõ ràng. Sự tê dại lan truyền khắp thân thể khiến cho em nhíu mày khó chịu, còn có nơi bí ẩn nào đó nóng rát nhớp nháp, chợt nhớ ra mình vừa gặp phải chuyện gì, thiếu niên sợ hãi nhìn xung quanh, vẫn là chỗ cũ khi nãy nhưng em đã được giải thoát ra, cái tên biến thái đó cũng không thấy đâu.


"Takemichi! Mày tỉnh rồi! Tao xin lỗi vì đến trễ! Mày ổn không?"


Gương mặt lo lắng tràn ngập sự hối hận của Chifuyu làm cho cảm xúc trực trào nãy giờ của Takemichi được nhấn mở công tắt, em òa khóc nức nở, theo bản năng ôm chặt người nọ như thể coi hắn là chiếc phao cứu sinh duy nhất giữa lòng đại dương lạnh lẽo.


"Huhu... Chifuyu... Tao... tao bị vấy bẩn rồi.... Hức... Mày sẽ không ghét bỏ tao chứ?... Huhu..."


"Không. Không bao giờ tao bỏ mày đâu. Mày là cộng sự của tao mà."


"T-Thật sao?... Hứa nhé! Đừng bỏ tao nữa... Tao chỉ có một mình Chifuyu thôi... Không có mày tao không sống nổi..."


Takemichi sớm được Chifuyu chiều chuộng đến hư, cả hai cứ như là hình với bóng không thể tách rời nhau, đâm ra đó giờ em có cảm giác vô cùng ỷ lại người bạn cộng sự của mình. Mới xa Chifuyu một chút đã gặp phải tình huống khi nãy, càng có cảm thấy mình thiếu an toàn và vô dụng khi không có hắn ở bên.


"Tao hứa mà... Mày cũng vậy nhé... Nếu thất hứa là tao không tha cho mày đâu..."


Vì do đang chôn đầu vào lồng ngực Chifuyu nên Takemichi không thể thấy được khuôn mặt của hắn lúc đó.


Biểu cảm phấn khích của người thợ săn khi thấy con mồi ngây thơ bị sập bẫy...



🍑



lấy ý tưởng thì một chiếc pỏn trên mỷeadingmanga. ai mún đọc thì ib nhá, gửi link cho.



lần đầu đăng tải: 15/10/2021.

chỉnh sửa lần cuối: 30/9/2024.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro