Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 49

Tên gốc: 记云梦大师兄揣崽的那些日子

Tác giả: 敲sang

Weibo: @敲sangsangsang

Lofter: @敲sang

Start reading~

17/8/2021

Chương 49:

145

Trong nháy mắt, Tàng Thư Các yên tĩnh lại như ve sầu mùa đông.

Đám bạn xấu đưa lưng về phía Lam Khải Nhân, bị dọa đến nỗi trên trán rịn ra một tầng mồ hôi mỏng, cho dù không quay đầu, bọn họ cũng có thể tưởng tượng ra được khuôn mặt đen như than và râu ria dựng đứng kia của Lam Khải Nhân, nhớ tới buổi học hôm nay là Thanh Hành quân dạy, bọn họ dường như đã lâu không thấy Lam Khải Nhân. Tuy là như thế, nhưng dư uy thì vẫn còn, mấy thiếu niên giống như đại nạn lâm đầu, sắc mặt trắng bệch, yên lặng chờ đợi ai đó lên tiếng.

Ngụy Vô Tiện ngồi rất nghiêm chỉnh, hắn đã từng ứng phó Lam Khải Nhân nhiều lần, bây giờ cũng coi như cũng có kinh nghiệm, chỉ cần hắn không gây ra rắc rối gì quá lớn, thì Lam Khải Nhân sẽ không so đo nhiều, mà mở một mắt nhắm một mắt cho qua.

Tàng Thư Các yên tĩnh được một lúc, Thanh Hành quân quan sát sắc mặt của Lam Khải Nhân, thực sự là tức giận đến không nhẹ, nhưng lại giống như đã quá quen mà hít vào một hơi thật sâu, sau đó liền hòa hoãn lại. Lúc này ông đã lấy lại được bình tĩnh, giơ tay vuốt vuốt chòm râu dê bóng loáng được chải cẩn thận tỉ mỉ, nói "Vừa rồi Vong Cơ không gây chuyện, nên không bị phạt."

Ngụy Vô Tiện thở ra một hơi, lặng lẽ liếc mắt đưa tình với Lam Vong Cơ, sợ Lam Khải Nhân sẽ liên lụy luôn cả y, nhưng tinh tế nghĩ lại người Cô Tô Lam thị bọn họ đều là chính nhân quân tử, trừ tình huống đặc biệt ra, cũng sẽ không làm những chuyện như giận chó đánh mèo.

Lam Khải Nhân nói tiếp "Giang Vãn Ngâm, Nhiếp Hoài Tang, còn có..." Ông duỗi ra một ngón tay, vẽ một vòng tròn về hướng đám bạn xấu như có gai sau lưng "Các ngươi, hôm nay ở đây quét dọn sạch sẽ Tàng Thư Các, sắp xếp phân loại tàng thư, sau đó chép gia quy ba lần."

Giang Trừng và Nhiếp Hoài Tang gật đầu đáp ứng, còn đám bạn xấu vẫn chưa đang ngơ ngác.

Không phải chứ... Vậy Ngụy Vô Tiện thì sao? Ngụy huynh lấy một địch mười đè ép bọn họ nãy giờ thì sao?!

Tiếp đó, Lam Khải Nhân nhìn về phía Ngụy Vô Tiện "... Về phần ngươi..."

Trầm mặc một chớp mắt, ông phất tay áo mà đi "Chờ đến khi sinh hạ hài tử xong sẽ từ từ xử lý ngươi sau!"

Đám bạn xấu "..."

146

Lam Vong Cơ và Ngụy Vô Tiện là hai người duy nhất may mắn thoát khỏi hình phạt, bây giờ đang cạnh nhau ở cái bàn bên cạnh cửa sổ ngày trước bọn họ chép gia quy, Ngụy Vô Tiện chép một hồi, lại chơi một hồi, Lam Vong Cơ thì nghiêm túc nhập tâm, dù đạo lữ có chọc ghẹo, y cũng chỉ cúi đầu thẹn thùng, tuế nguyệt tĩnh hảo*.

*Tuế nguyệt tĩnh hảo: cuộc sống êm đềm, hạnh phúc

Một đám thiếu niên đang lao động khổ sai bên kia nhìn về phía hai người, không ngừng hâm mộ.

Một người trong đám nãy giờ cứ băn khoăn về câu nói kia của Lam Khải Nhân, càng nghĩ càng thấy xoắn não, liền đi tìm Giang Trừng, hỏi "Cái đó... Giang huynh à..."

Giang Trừng hung thần ác sát quay đầu "Cái gì?"

Người kia bị dáng vẻ của hắn dọa sợ, vô thức lùi lại một bước, nhưng mà nhịn không được lòng hiếu kỳ và tò mò, bước tới nói tiếp "Hồi nãy Lam lão tiên sinh nói 'Chờ đến khi sinh hạ hài tử xong sẽ từ từ xử lý ngươi sau' rốt cuộc... Là có ý gì?"

Một người mở miệng, các thiếu niên bên cạnh cũng ngay lập tức nhao nhao phụ họa, từ từ tụ tập thành một đám lớn, từng đôi mắt chớp chớp mong đợi nhìn Giang Trừng.

Giang Trừng "..."

Giang Trừng trịnh trọng nói "... Lam Khải Nhân chính là bị Ngụy Vô Tiện lừa."

Đám bạn xấu "...?"

Giang Trừng "Các ngươi không được tin hắn, phải tin tưởng ta, tin tưởng mình, nam tử không có khả năng mang thai."

Đám bạn xấu nghĩ nghĩ "... Thế Thanh Hành quân cũng vậy sao?"

Giang Trừng gật đầu "Không sai... Hai người họ đều là bị Ngụy Vô Tiện lừa."

Mấy tên thiếu niên quỷ dị trầm mặc nửa ngày, Giang Trừng lại nặng nề nói "... Không chỉ mình Lam lão tiên sinh và Thanh Hành quân, còn có toàn bộ Liên Hoa Ổ... A đa, mẹ, a tỷ còn có các sư đệ, tất cả đều tin chuyện hoang đường của hắn."

Đám bạn xấu "..." Ngụy huynh thật là lợi hại a...

Giang Trừng tiếp tục bổ sung "Thậm chí ngay cả Kim phu nhân cũng bị hắn lừa."

Đám bạn xấu nghe xong liền tin sái cổ.

Nhiếp Hoài Tang "..."

Nhiều người quyền cao chức trọng như vậy đều đã tin mà cái đám con em thế gia dòng chính một chút y thuật cũng không biết như các ngươi không phải là nên sử dụng đầu óc suy nghĩ thêm một chút sao?

147

Tuy Nhiếp Hoài Tang không có thành tích học tập nào coi cho được, kiếm thuật pháp thuật cũng không tinh. Nhưng bàn về những phương diện khác, hắn có thể nói là mọi thứ tinh thông, và lành nghề nhất chính là phương diện tình cảm.

Nhớ ngày đó khi còn ở Thanh Hà, vị quả phụ Đông Nhai và vị tú tài Tây Nhai kia, giả vờ không quen nhau y như thật, thế nhưng hắn chỉ chú ý từng câu nói, từng ánh mắt cử chỉ của hai người là đã nhìn ra mánh lới. Tiên tử nhà ai đi ra ngoài ham chơi, vụng trộm mang thai, rồi âm thầm phá thai như thế nào, hắn cũng rõ như lòng bàn tay. Cho nên, càng khỏi cần nói Ngụy Vô Tiện - người bây giờ không hề che giấu chút nào, thiếu điều ở hội Thanh Đàm hô to mình và Lam Vong Cơ châu thai ám kết... Phi! Khục! Dù sao cũng chính là ý đó.

Hắn cũng chơi với đám người Giang Trừng khá thân, mặc dù đầu óc không dùng được, nhưng ít ra đám huynh đệ này ngu ngốc một cách đáng yêu nên cũng có thể miễn cưỡng chấp nhận được.

Hắn nói "Nhưng mà bụng Ngụy huynh lớn."

Giang Trừng khó khăn lắm mới thuyết phục được đám huynh đệ tán đồng quan điểm của hắn, cho nên sao có thể cho phép Nhiếp Hoài Tang nhảy ra phá rối, cau mày phản bác "Ta đã nói rồi, đó là vì Ngụy Vô Tiện hắn ăn quá nhiều. Ngày xưa hắn ở Liên Hoa Ổ, thường xuyên không biết kiềm chế, a tỷ hầm canh thì hắn bưng nồi kê lên miệng uống lấy uống để, cho nên bây giờ như vậy cũng không kỳ quái."

Nhiếp Hoài Tang "..."

Nhiếp Hoài Tang lại nói "Các ngươi còn nhớ lần trước chúng ta xuống Thải Y trấn, thân thể của Ngụy huynh khó chịu, vừa nhìn là ta đã nhìn ra, đó là do ốm nghén."

Giang Trừng "Sao lại có thể nhầm với ốm nghén được nhỉ? Nôn không dễ sao? Khi ta nôn sao các ngươi không nói ta ốm nghén đi?" Dứt lời, hắn còn thật sự cho bụng của mình một quyền, dùng sức quá mạnh, đánh cho buồn nôn, xoay người ra nôn một trận.

Nhiếp Hoài Tang "..."

Đám bạn xấu "..."

Ngươi đâu cần phải như thế...

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro