YELNĐKA 3
Sau đó xí nghiệp của Dongbeak dần dần độc lập, không cần dựa vào nhà họ Hank nữa, không chỉ ở bên ngoài tìm tình nhân, thậm chí còn vì người đàn bà kia, mà muốn ly dị với vợ.
Việc này ảnh hưởng rất lớn tới mặt mũi, người nhà họ Hank vừa đấm vừa xoa, nhưng mà vẫn cắt không được quan hệ giữa Dongbeak và người đàn bà kia.
Hơn nữa gia tộc Hank cùng Lim thị hợp tác rất phức tạp, vì đầu tư thất bại mà kinh tế khó khăn, không thể nào tách rời khỏi xí nghiệp Lim thị, cuối cùng chỉ có thể nhắm một mắt, mở một mắt, có tai như điếc đối với hành vi của Dongbeak.
Sau khi ông ngoại của Yoona qua đời, quyền kinh doanh của tập đoàn Hank sớm bị mọi người chia rẽ, bởi vậy tuy tức giận hành vi của Dongbeak -- dù sao đây chính bộ mặt của nhà họ Hank -- nhưng cũng không thể nói gì được, dù sao tập đoàn Hank còn phải dựa vào quan hệ hợp tác với Lim thị.
Yoona sớm biết tài sản nhà họ Hank này có bao nhiêu phần của cô, cô cùng những người khác cũng không có quan hệ thân thiết.
Sau khi ông ngoại và mẹ qua đời, tài sản của bọn họ đều giao cho luật sư quản lí, trong đó có tài sản của nhà họ Hank cùng cổ phần của Lim thị, một ít bất động sản cùng tiền mặt gửi ngân hàng, mà ngay cả ba Lim cùng không thể động đến, đợi khi Yoona hai mươi tuổi sẽ thừa kế.
Cho nên cho dù cô không đi tranh vị trí tổng giám đốc Lim thị, dựa vào tài sản kế thừa, cô có tiêu xài ba đời cũng không hết.
Nhưng cô không cần, cô chỉ không cam lòng cho bọn họ cùng thừa hưởng, cho nên cô tranh đoạt với bọn họ, cô chiến đấu, chính bản thân mình muốn tranh đấu với bọn họ đến cùng.
Bây giờ ngẫm lại, cô cảm thấy lúc trước mình thật ngu ngốc.
Không biết có phải là vì khi trở thành một u hồn, nhìn tất cả những việc diễn ra, cô cảm thấy hận ý trong lòng mình giảm đi rất nhiều hay không.
Nhưng cho dù không hận đến cực điểm, nhưng người mà cô ghét thì cô vẫn cứ ghét.
Ăn xong bữa sáng, Yoona trầm mặc uống sữa, ba Lim ngồi ở vị trí chủ vị, ngồi bên cạnh là Heeyul, Chanyeol ngồi đối diện với cô.
Cô thấy bà ta đổi cà phê của ba thành sữa.
"Sáng sớm mà uống cà phê là không tốt, uống sữa được không?" bà nhẹ giọng hỏi, nhưng mà không đợi ông trả lời, bà đã vươn tay lấy ly cà phê đi.
Dongbeak vốn muốn cướp cà phê về, nhưng mà bà trừng mắt nhìn ông, ông liền sờ sờ mũi, bưng cốc sữa lên, bất đắc dĩ cười.
"Được, nghe lời em."
Ghê tởm.
Yoona cảm thấy mình ăn không vô nữa, đặt cốc sữa xuống, đứng dậy chuẩn bị tới trường.
"Yoona." ba gọi cô lại. "Chờ Chanyeol ăn xong, con cùng nó đi học chung, về sau hai con hãy đi học cùng với nhau, trường Chanyeol học gần trường con mà."
Chanyeol uống nốt cốc sữa, cũng đứng dậy đi theo.
"Chan, đến đây, túi sách cùng đồ dùng tiện lợi này." Heeyul đưa túi sách cùng đồ dùng tiện lợi cho con, sau đó nhìn về phía Yoona, trong tay cầm một cái túi đựng cặp lồng cơm, tuy rằng cười dịu dàng, nhưng lại không giấu được vẻ khẩn trương trong mắt.
"Yoona, dì có làm cơm hộp cho con, có muốn mang đến trường học ăn hay không?"
Cô nhìn cái túi trên tay bà, trong túi là cặp lồng cơm ba tầng, cô nhớ lúc trước cô đã một tay hất văng thẳng lồng cơm ra chỗ khác, sau đó ba Lim tức giận, mà cô cũng chẳng thèm cãi lại, bỏ đi nơi khác?
Mà hình như cô đã nói là không ăn cơm của gái điếm làm.
Ba Lim tức giận đến muốn đánh cô, mà cô cũng kiêu ngạo ngẩng mặt trực tiếp đối diện với ông, trừng mắt nhìn, chờ bàn tay kia đánh xuống.
Khi đó cô nghĩ rằng, nếu ba dám đánh cô, chắc chắn cô sẽ để bàn tay còn lại dán lên người của Heeyul.
Cuối cùng lại do bà ta ngăn cản, bàn tay kia không hề động đến cô, mà cô hừ lạnh, bỏ lại một câu giả mù sa mưa rồi liền xoay người rời đi.
Một lần nữa nhớ lại, cô cũng không muốn tái diễn cảnh đấy thêm một lần nữa.
Mà bây giờ -- Yoona vươn tay, nhìn bộ dạng của bà vừa khẩn trương lại chờ mong, khóe mắt cũng thấy ba đang nhìn chằm chằm cô.
Cô bỗng thấy xúc động muốn bật cười. Cầm lấy cái túi, cái gì cô cũng chẳng nói, mang theo túi xách ra khỏi cửa.
Hai người đều giật mình vì phản ứng bình tĩnh của Yoona, kinh ngạc, bà vừa mừng vừa sợ nhìn Dongbeak, vẻ mặt thực sự kích động.
Mà ông lại vô cùng kinh ngạc, hai ngày nay, Yoona thực sự dọa ông, hoàn toàn khác với bộ dạng cố chấp trong trí nhớ của ông.
"Nhớ hòa thuận với chị nghe con" bà xúc động nói với Chanyeol.
Anh gật đầu.
Cô cũng nghe bà ta nói, cô ngồi vào xe hơi, nhìn cũng không thèm nhìn Chanyeol đi theo vào trong xe, mặt chỉ hướng ra ngoài của sổ.
Lái xe nhấn nút nâng màn chắn cửa sổ, xe vững vàng đi thẳng phía trước.
Khoảng không gian yên tĩnh phía sau, cả hai người đều rơi vào trạng thái trầm mặc.
Cô không hé răng, Chanyeol an tĩnh rút quyển sách giáo khoa ra khỏi cặp, chuẩn bị nội dung bài hôm nay.
Nghe thấy tiếng lật sách, cô liếc mặt nhì tên nhóc bên cạnh, thấy cậu chuyên tâm đọc sách, trong lòng ác liệt lại trào lên.
"Này, không phải mẹ cậu muốn tôi và cậu sống chung hòa thuận hay sao? Cậu không buồn hé răng mà chỉ đọc sách, ngay cả nói cũng không nói, cười cũng không cười, chỉ ngoan ngoãn trước mặt mẹ cậu và ba tôi là sao?"
Chanyeol dời ánh mắt khỏi trang sách, ngẩng đầu, yên lặng nhìn về phía cô.
Cô khiêu khích nhếch mi mắt.
"Mẹ tôi bảo phải sống chung hòa thuận với chị." cậu tạm dừng một chút, biểu cảm vẫn không thay đổi, giọng điệu lạnh nhạt mà bình tĩnh.
"Cô là chị của tôi à?" Ngày hôm qua cô đã tuyên bố rành mạch, cậu không phải em trai của cô, cô cũng không phải chị của cậu.
"......" Yoona quay đầu tiếp tục nhìn ra ngoài cửa sổ.
Chán ghét tên nhóc này!
Cô không có quá nhiều ấn tượng với những chuyện đã qua, khi đó trong lòng cô chỉ có phẫn nộ, chỉ nghĩ đến việc đối phó với Heeyul như thế nào, như thế nào ngỗ nghịch với ba, không có hứng thú với những việc ở trường. Cô không có người bạn thân nào, luôn luôn độc lai độc vãng.
Nhưng mà cô không hề học cái xấu, không uống rượu hút thuốc, không chạy đi pub hay tham gia party, ngay cả ma túy cũng chưa chạm qua.
Đối với những chuyện sinh sự ngây thơ hấp đẫn người xem này, cô hoàn toàn không có một chút hứng thú, cô cảm thấy loại chuyện này quá ngu ngốc, hơn nữa cũng không có ý nghĩa, người bị thiệt chính là bản thân mình, mà cho dù có hư hỏng đến mức nào đi chăng nữa thì ba cũng chẳng quan tâm đến cô.
Ngược lại, thành tích của cô rất tốt, hàng năm luôn luôn đứng nhất, cô thích cái cảm giác đứng ở trên cao, bễ nghễ nhìn mọi người phải thán phục mình, hơn nữa cái tính cao ngạo này cũng làm cho nhân duyên của cô không tốt, tuy rằng cô thực sự xinh đẹp, nhưng tất cả nam sinh trong trường chẳng ai dám theo đuổi cô.
Không có nam sinh nào muốn có một người bạn gái vừa thông minh vừa mạnh mẽ lại thêm cái tính bất trị, cho dù cô rất xinh đẹp, là hoa hậu giảng đường của trường học.
Cho dù chỉ một lần, Yoona cũng không muốn làm cho mối quan hệ của cô và cậu tốt lên, cô với tên nhóc kia nói chuyện cũng không hợp, càng không cần nói đến việc làm bạn tốt của nhau.
Trường học dành cho giới quý tộc này phân chia giai cấp rất rõ ràng - kẻ có tiền cũng phân cấp bậc, mà Yoona lại là người của giai cấp trên.
Cho nên tuy không có duyên với ai, nhưng chẳng ai bắt nạt được cô, ngược lại số người nịnh bợ cô nhiều vô số kể.
Nhưng mà cô đều rất lạnh lùng với những người này, dần dà, cũng chẳng ai dám tới gần cô nữa.
Yoona nhàm chán ngồi trong phòng học, một người ba mươi tuổi ngồi nghe chương trình học của cấp hai, cô không ngủ đã là tốt lắm rồi.
Nhẫn nại đến gần giữa trưa, cô đang nghĩ xem có nên về nhà hay không...... Lúc này một cái cặp lồng cơm đột nhiên đặt lên bàn của cô.
Sau đó, cô nhìn thấy tên nhóc không nên xuất hiện ở đây đang kéo ghế, ngồi xuống đối diện cô.
"Sao cậu có thể ở đây?" Tên nhóc này không phải là học sinh của trường này, làm sao có thể vào được? Còn mang cả cơm đến, xem ra là muốn cùng cô ăn cơm trưa.
Không thể nào...... Buổi sáng khiến cô bực mình như vậy, bây giờ lại muốn bồi dưỡng tình cảm với cô sao?
Chanyeol yên lặng mở cặp lồng cơm ra, mặt không chút biểu cảm đáp lời, "Buổi chiều trường cho nghỉ, mẹ bảo tôi mang cơm trưa đến ăn với cô, ăn xong lái xe sẽ chở tôi về nhà."
Nghỉ học? Yoona nhíu mày, trong trí nhớ không có màn này nha, nhưng mà cô chợt nhớ ra.
Lúc trước cô hất đổ hộp cơm mà Heeyul chuẩn bị cho cô, bà đương nhiên sẽ không bảo con mình mang cơm đến ăn cùng cô, trừ khi muốn con trai bảo bối bị cô bắt nạt.
Xem ra là buổi sáng cô nhận hộp cơm của bà, làm cho bà cảm thấy cô đã tiếp nhận mẹ con bọn họ. Cho nên bây giờ tên nhóc này mới dám mang cơm tới trước mặt cô để ăn.
"Thật đúng là nghe lời, buổi sáng ở trong xe sao tôi không thấy cậu ngoan như vậy?"
Yoona châm chọc cậu, không biết thế nào, vừa nhìn thấy tên nhóc, cô nhận ra mình có vẻ thích nói chuyện.
Cô còn nhớ, buổi sáng bị tên nhóc này đá xoáy ngược làm cho cô thật sự không thoải mái.
Chanyeol dọn xong cặp lồng cơm ba tầng, phía trên là hoa quả gọt sẵn, tầng thứ hai là cá rán, rau xanh cùng sườn, cuối cùng là cơm trắng với trứng ốp lếp.
Cô nhìn cậu cắt đôi miếng trứng ốp lếp, dịch vàng óng ánh chảy ra, chậm rãi thấm vào cơm trắng...... nhìn có vẻ rất ngon.
Chanyeol dùng đũa bới một chút cơm, nhấm náp thưởng thức mới trả lời, "Lái xe nghe lời mẹ tôi."
Cho nên cậu không có lựa chọn nào khác là bị đưa đến trường của cô, lại còn đưa tới tận cửa phòng học, cho dù không muốn, vẫn phải mang theo cặp lồng cơm đến trước mặt cô.
Nhìn tên nhóc ăn uống, Yoona nhận ra mình cũng đói bụng.
Cô quay đầu nhìn chiếc túi để ở ghế dựa phía sau lưng, không thể nào đối nghịch với bụng của mình, đành phải mở hộp cơm ba tầng ra.
Tầng thứ nhất vẫn là hoa quả, nhưng của Chanyeol là táo, mà của cô lại là dâu tây, bên cạnh còn có một hộp sữa đặc nhỏ, tầng thứ hai là cà rốt xào trứng, đậu hủ nhồi thịt cùng thịt chua, tầng thứ ba là mỳ xào thịt lợn kho.
Tuy rằng ở nước ngoài, nhưng nhà họ Lim vẫn theo lối sống cũ, luôn luôn duy trì thói quen ăn uống của người phương Đông, bởi vậy ở nhà họ Lim không hay xuất hiện kiểu ăn của người phương Tây.
Từ nhỏ Yoona đi học đã đem theo đũa riêng, hơn nữa so với cơm Tây, cô lại thích đồ ăn Hàn hơn.
Nhìn cặp lồng cơm, cô nhíu mày. Cô ăn dâu tây cùng với sữa đặc, so với cơm, cô thích ăn mì hơn...... Qua hộp cơm này có thể thấy được dụng ý của Heeyul.
Nhưng mà bà ta làm sao biết được sở thích của cô?
Nhìn thấy nghi vấn trên mặt cô, Chanyeol nghĩ đến sáng sớm mẹ đã bận rộn ở trong bếp, không nhịn được nói: "Tối hôm qua mẹ tôi hỏi vú Choi cô thích ăn cái gì."
Tuy rằng thái độ của vú Choi không tốt, bà cũng không để ý, cố gắng muốn biết Yoona thích ăn cái gì, không thích ăn cái gì, ngay cả hộp cơm màu xanh kia cũng tự mình đi mua, bởi vì biết cô thích màu xanh.
Yoona liếc cậu một cái, hiểu được tên nhóc này đau lòng mẹ mình. Nghĩ cũng biết vú Choi không thể có thái độ tốt với Heeyul được, nhưng mà cô cũng không cần lòng tốt của bà ta, đây là do bà ta cam tâm tình nguyện.
"Mẹ cậu cho rằng làm như vậy tôi sẽ cảm động khóc nức nở hay sao, sau đó sẽ chịu chấp nhận bà ta?"
Yoona khinh thường hừ lạnh một tiếng, chậm rãi lẫy đũa gắp mì bỏ vào trong miệng, vừa ăn vừa nói: "Bảo mẹ cậu đừng có mơ."
Dù lấy lòng cô như thế nào, cô vĩnh viền luôn chán ghét bà ta.
Ưm...... Thịt kho này rất ngon, hoàn toàn hợp khẩu vị của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro