YuanQing | you might be sleeping
Kể về một câu chuyện cũ, và chờ đợi, và hi vọng.…
Kể về một câu chuyện cũ, và chờ đợi, và hi vọng.…
"Your body told me in a dream it's never been afraid of anything."…
Một nụ hôn, thay ngàn lời hồi đáp.Một hình xăm, thay vạn lời tỏ tình.…
Chén chè đậu đỏ anh ăn cùng sữa dừa, có quá nhiều điều dư thừa lẩn trốn trong tình ta. Tác giả: San Dương. Fandom: Genshin Impact, Honkai: Star RailCouple: RenHeng, YuanQing, AyaThoma. Phần còn lại như những fic khác nha t lười quá, mỗi chap sẽ là 1 cp riêng, không liên quan tới nhau.Đây là phúc lợi nhỏ của mình hôm thất tịch, giờ mới có dịp đăng.…
Có những lời nói chẳng thể nào nói ra, cuối cùng cũng chỉ lại lắng đọng trên môi... *** @Feii #3.3.24-21:55…
Xin lỗi..... Có phải đã quá muộn không? Ừ, là anh. Anh là người nợ em tất cả....…
Pair: Cảnh Nguyên x Ngạn Khanh/ Jing Yuan x Yanqing--Warning: OOC, oneshot--cho dù ở thời khắc nào, ở bất cứ nơi đâuthì vẫn có Cảnh Nguyên yêu em nhất.…
(Triền nghĩa là quấn, vấn, ràng rịt, hoặc vướng phải chuyện gì đó)Câu chuyện về thế giới song song, khi mà Thợ Săn Stellaron Ngạn Khanh và Trung Úy Ngạn Khanh xuyên không, đổi chỗ cho nhau. Một là Cảnh Ngạn theo nguyên tác (đôi bên yêu thầm), hai là Cảnh Ngạn thù địch lẫn nhau. Trở thành tình tay bốn kì lạ?Đây chỉ là một bản ngắn, tác giả chưa viết hoàn chỉnh.…
7 ngày viết về Cảnh Ngạn (Modern/College AU, Thầy Cảnh x Ngạn sinh viên) và Yuanqing (thiết lập gốc), viết tặng burger.…
Những câu chuyện giữa bạn và họ.Cảnh báo: OOC.…
Ở đây là truyện mình tự viết về các chàng trai bên HSR x Reader. Mình có đăng truyện trên Manga Toon và nhóm riêng trên Fb vui lòng không mang đi khi chưa xin phép.…
" Thời gian sẽ làm cho con người thay đổi hay làm mờ nhạt đi những kí ức đã qua. Dù trong tim anh có thể không có em nhưng em vẫn không hối tiếc khi quyết định yêu anh và đến bên anh..."…
Ở đây viết về các Otp Chủ yếu viết về nam x nam nha.(^○^)…
•Truyện này được đẻ ra do tác giả bị đói hàng, nwngs sản giữa đêm• Ở đây chỉ ship AllCaelus• Tất cả đều là R18, nếu bạn thấy không hợp thì có thể thoát ra.Chuyện về Caelus( nhà khai phá mỏ hỗn) cũng với các anh chồng cuti và cuto (◍•ᴗ•◍)❤Author: Nghngaan (khác tên với tài khoản vì hiện giờ không đổi được tên;))TRUYỆN NÀY CHỈ ĐĂNG DUY NHẤT TẠI WATTPAD…
#YanJing/#QingYuan❌❌❌❌❌YANQING TOP, YANQING TOP, YANQING TOP ‼️‼️ MỘT SỐ NHÂN VẬT VÀ SỰ KIỆN HOÀN TOÀN KHÔNG CÓ TRONG GAME, CÓ NHỮNG NHÂN VẬT VÀ SỰ VIỆC DO TÔY TỰ THIẾT LẬP LÊN TỪ NHỮNG LỜI ĐỒN, HOÀN TOÀN KHÔNG CÓ TRONG GAME❌❌❌❌ THIẾT LẬP RÃNH NỨT NGOÀI VŨ TRỤ LÀ TỰ PHỎNG ĐOÁN, KHÔNG HỀ CÓ TRONG GAME❌❌❌ CÓ CHỖ NÀO BẤT HỢP LÝ THÌ MỌI NGƯỜI THÔNG CẢM CHO Ạ ❌❌❌ OOC‼️ OOC‼️…
*Title : Dây băng đỏ người bỏ quên* Author: Hirei* Summary : Sử xưa chưa kể về vân thượng ngũ kiêu, giữa năm người tài ấy có mối quan hệ như thế nào?Tri kỉ? Bạn bè?Chẳng một ai biết đến, lời hứa ẩn sau sợi băng đỏ trên trang phục, trên mái tóc của mỗi người bọn họ.Để rồi tháng năm phai nhòa, cảnh còn người mất, phải chăng chỉ còn mình người lưu luyến những chuyện cũ đã qua, khắc ghi những kỉ niệm thửa nào.Và chỉ còn mình người, lưu giữ những hồi ức đáng trân quý trong sợi băng đỏ rực rỡ như chính ước mơ của năm con người tài năng ấy.Một chén rượu đầy, một giấc mộng hoàng lương, một lời hứa hẹn.Rượu cạn chén, người tỉnh mộng, lời hứa xưa chẳng còn.…
"Tôi muốn trở thành Khách Vô Danh."Bạn đứng trước con tàu Astral, đối mặt với người phụ nữ mang tên Himeko không chút kiêng dè. Dưới ánh nhìn quan sát đầy sự cẩn trọng, cô ấy đáp lời."Chào mừng đến với tàu Astral, hi vọng hành trình khai phá sắp tới của chúng ta diễn ra tốt đẹp." Cô híp mắt, môi cong hình bán nguyệt đón nhận thành viên mới trẻ tuổi."Nhân tiện, vì cô đã bỏ đi danh xưng của quá khứ rồi, tốt hơn hết là nhanh chóng quyết định một cái tên mới đi."Trước lời khuyên chân thành của Himeko, bạn trầm ngâm một lúc lâu. Cuối cùng, bạn cất lời:"Hãy gọi tôi là Y/n." Bạn mỉm cười, từ thời khắc này trở đi, bạn sẽ cất bước trên con đường khai phá, đối mặt với những thách thức và nguy hiểm tiềm tàng. Không hối hận, không chùn bước, càng không vì sợ hãi mà quay đầu.…
"Vương Nguyên. Em có biết anh hối hận nhất điều gì không? Đó chính là để lạc em giữa phồn hoa đô thị, giữa hàng vạn người xa lạ, giữa những nỗi đau mà em phải chịu đựng, giữa những góc khuất tối tăm""Vương Tuấn Khải. Anh có biết em hối hận nhất điều gì không? Đó chính là đã quá vội vàng buông tay anh, để cho khoảng cách giữa chúng ta ngày càng xa hơn nữa, để cho em phải đau đớn giữa những nỗi nhớ tuyệt vọng, để cho anh mãi mãi không tìm thấy được em. Em đã vô tình để chúng ta lạc nhau giữa dòng đời nghiệt ngã..."".....Và giờ đây chúng ta tìm thấy nhau...".…
Nơi mà tôi sẽ viếc về OTP của tôi (nó có thể rất nhảm và xàm), nếu chê xin đừng đọc.Cảm ơn…