NagiReo //Lời chưa nói
Vài oneshot nhỏ cho hai anh bé, thuyền chìm thì mình tự lặn, NagiReo never die!Tg non tay, giọng văn thay đổi liên tục, nhiều tình tiết hơi thối não.R18 nhỏ này còn xanh, mong chỉ dạy>:)Các chap k liên quan đến nhau…
Vài oneshot nhỏ cho hai anh bé, thuyền chìm thì mình tự lặn, NagiReo never die!Tg non tay, giọng văn thay đổi liên tục, nhiều tình tiết hơi thối não.R18 nhỏ này còn xanh, mong chỉ dạy>:)Các chap k liên quan đến nhau…
Tên: "Lùi Một Bước Biển Rộng Trời Xanh"Tác giả: Miêu Miêu Thích Viết. Thể loại: Hiện đại, anh em không cùng huyết thống, ABO, ngược tâm. "Thật xin lỗi, anh..." Khi tay anh ấy sắp chạm vào đầu cậu, không hiểu sao cậu lại nhớ đến những lần cậu thấy anh bên người khác, rồi cả những lời anh nói hôm qua... Cạnh. Cậu hoảng hốt lùi về sau né tránh khiến cái ghế bị ngã ra sàn, bàn tay anh cũng dừng lại giữa khoảng không của cả hai. Cậu chợt nhận ra mình vừa làm gì, bối rối muốn giải thích, nhưng lại không biết phải giải thích điều gì, vì vậy chỉ có thể lắp bắp lặp lại "Thật xin lỗi, em, em chỉ là, chỉ là..." Anh cũng sực tỉnh, nhẹ nhàng nở một nụ cười rồi đưa tay muốn vuốt ve đầu cậu như mọi lần để bảo: "Không sao đâu." Nhưng, cậu lùi về sau, bàn tay anh lần nữa dừng giữa không trung, nụ cười đọng lại, căn phòng lần thứ hai rơi vào yên tĩnh. Cậu hít sâu một hơi, lặng lẽ nắm chặt tay để kiềm chế những đau khổ, khó chịu, chán ghét cùng sự yếu đuối của bản thân vào trong rồi ngẩng đầu mỉm cười nhìn anh, ra vẻ nhẹ nhàng như bình thường nói: "Haha, tại tối qua em có đọc vài tài liệu thấy người ta bảo Alpha và Omega không phải bạn đời của nhau thì không nên tiếp xúc quá gần nhau nên theo bản năng né tránh haha..." Cậu gượng cười nhìn vào mắt anh, đôi mắt nâu mềm mại dường như ánh lên chút gì đó tổn thương khiến cậu nhanh chóng nghiêng đầu né tránh. "Nhưng chúng ta là anh em mà... Từ nhỏ đã luôn gần gũi với nhau..." Anh lắp bắp, giọng nói có chút bối rối hiếm thấy..._________Nguồn ảnh: T…
"Em tưởng, chị chăm hoa, lại để lỡ một bông hoa xinh đẹp như em sao?"Nàng từng ngỡ, tình cảm ấy chỉ là đơn phương. Nhưng giờ đây, Lee Hyeri - ánh sáng rực rỡ nhất đời nàng - lại thì thầm câu nói mà nàng chưa từng dám mơ được nghe trong thực tại...Phải chăng, chị cũng thương em?Mong các bạn đọc ủng hộ💖…
Tác giả: HomeDịch giả: Dương, SnivyBìa: AzaleasThể loại: BL, hiện đại, fanfic, thanh xuân vườn trường, trước ngược Chenle sau sủng, tương tư, đơn phương, HE. CP chính: JichenCameo: Norenmin, Markhyuck, Henxiao, KunwinVăn án: Jisung thích sự tĩnh lặng và bình yên nhưng Chenle lại trái ngược với điều ấy.* LỊCH ĐĂNG CHƯƠNG "KẺ PHIỀN PHỨC": Thứ ba và thứ bảy hàng tuần.BẢN DỊCH THUỘC BẢN QUYỀN CỦA AZALEAS VUI LÒNG KHÔNG RE - UP, CHUYỂN VER. XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN!…
hay kí sự về cậu trai ca nhạc sĩ....| rika |…
Tác giả: Hồi Nam TướcThể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Ngược luyến, Nhẹ nhàng, Ấm áp, Đơn phương yêu thầmTrong nhân sinh u ám của Cố Chiếu, nếu nói ông nội cô là ánh trời, bà nội cô là ánh trăng sáng thì Thẩm Quyết Tinh chính là ánh sao Bắc cực vĩnh viễn không bao giờ tắt.Dẫu cho ánh sao ấy không ấm áp như ánh mặt trời, cũng không tỏa sáng rực rỡ như ánh trăng nhưng chính nó đã thắp sáng bầu trời đêm cằn cỗi của cô. Lúc cô mất mát, lúc cô cảm thấy mỏi mệt, lúc cuộc đời cô bị mây đen che khuất, ánh sao ấy đã mang đến cho cô một chút an ủi.Cố Chiếu cũng không che giấu việc mình thích Thẩm Quyết Tinh, nhưng cô cũng không hy vọng xa vời người ấy sẽ thích lại mình.Không phải cứ thích là sẽ được hồi đáp, đây chính là ánh sáng thanh xuân của cô, cô không muốn mang đến cho anh bất cứ phiền não hay gánh nặng nào cả.***Yêu đơn phương là lao đến trong vô vọng, em đứng ở đầu bên này, còn anh đứng ở bên kia dãy ngân hà.Cô gái nhỏ tự ti đáng thương X Soái ca ngoài lạnh trong nóng…
ya'aburnee: là khao khát không thể tách rời, mong muốn đồng hành cùng người mình yêu thương dù ở bất cứ nơi đâu, vì ta không thể sống mà thiếu đi họ. một lời cam kết, một sự hứa hẹn vĩnh cửu của sự gắn bó không thể phai nhạt.đã có ai từng nói với bạn rằng họ không thể sống nếu thiếu bạn chưa? #vedepngontu._'nếu ngày mai Bánh chết đi, em sẽ sống không nổi mất''khi Quý chết đi, anh sẽ là thiên thần đến đón em, vì đi một mình chắc em sợ lắm'#queenoftears._ngọc quý, nỗi niềm yêu thương của thóng lai bâng.ngọc quý là niềm tự hào của bâng lai thóng.#bangquy.…
Trong giới streamer, BLUECREST (Pond, Joong, Gemini) là team lạnh lùng, chiến thuật đỉnh cao. REDVALVE (Phuwin, Dunk, Fourth) lại là đội rực lửa, sáng tạo và cuốn hút.Hai team từng là một, sau scandal năm xưa đã chia đôi. Giờ, họ gặp lại trong giải đấu lớn nhất - nơi ánh đèn sân khấu không giấu được ánh nhìn dành cho đối thủ.Họ nói là kẻ thù.Nhưng tim thì chưa từng block nhau.---Không chuyển ver, mang lên nền tảng khác.Tác giả: SongHan_wp…
Tôi hỏi cậuHạnh phúc có màu gì?Tôi hỏi cậuĐau buồn có màu gì?Tôi hỏi cậuLiệu tôi trong mắt cậu có màu gì?Như thế nào mới là màu của yêu thương, như thế nào là màu của cô độc, liệu màu sắc trong mắt tôi và cậu có giống nhau không?…
thương một người, thương cái người mà người đang thương người khác.[Kiều Vy]Bìa được design bởi TTS_colorteam.…
Những bài thơ về tình yêu...…
Tác giả: Vương Thiên Nhi (Moon)Thể loại:Ngôn tình, Sư đồ luyến, HE~•~•~•~-"Em và thầy cược đi, nếu thầy thắng, thầy muốn em làm sao cũng được. Nếu em thắng, thầy không được chủ nhiệm lớp này nữa, thầy dám không?"-"Được thôi. Thầy sẽ làm cho em tâm phục khẩu phục"_________-"Dù là ai thì cũng không thể nào sống một mình trên thế giới này. Ai cũng cần có người để tin tưởng và dựa vào"-"Những lời thầy vừa nói, thầy phải chịu trách nhiệm với nó, thầy biết không?" ~~~~~Cô, một thiên kim tiểu thư mơ ước có một cuộc sống bình thường tự do như bao người. Xinh đẹp, tài giỏi nhưng lạnh lùng, cô tạo một lớp vỏ bọc khiến người khác phải dè chừng.Anh, một giáo viên mới ra trường tràn đầy nhiệt huyết, nhận chủ nhiệm một lớp cá biệt với lớp trưởng kì quái.Một người mất niềm tin vào cuộc sống và con người. Một người mang trái tim và nụ cười ấm áp sưởi ấm những tâm hồn giá băng.Hai con người tâm thân trái ngược lại viết nên một câu chuyện đẹp động lòng người_________________…
Tên gốc: 威猛先生和小助理.Tác giả: Trương Đại Cát (张大吉).Độ dài: 55 chương.Thể loại: Hiện đại, đoản văn, ngọt sủng, hài, có chút ngược, trúc mã (cùng trường), thầm mến, song khiết, thẳng bẻ cong (?), cua đồng, 1x1, HE, ĐAM MỸ NHA.Văn án do editor tự biên:Cao Quả vẫn luôn muốn thử yêu đương một lần, nhưng vẫn luôn không tìm được đối tượng hẹn hò, nhưng khi Hảo Vệ Manh* xuất hiện, Cao Quả cảm thấy mình biết yêu rồi.*: ở đây tác giả đang chơi chữ, tên của công trong tiếng Hoa là 郝卫萌 aka Hảo Vệ Manh, Manh trong bán manh (kawaii), phiên âm là hao wei meng, cùng phiên âm với 好威猛 nghĩa là rất uy mãnh :)))))))))))))Cp: uy mãnh tiên sinh- Hảo Vệ Manh (đẹp trai, to con, từng đi lính, ôn nhu, có chút phúc hắc công) x tiểu trợ lý- Cao Quả (dễ thương xinh đẹp, dương quang, thích đắp mặt nạ cho mông và tốn khá nhiều tiền để chăm sóc mông, trợ lý thụ). Note: Là hệ liệt của "Tiểu Mỹ Nhân Và Chồng Trước Của Cậu Ấy" trong nhà đã dịch, mọi người có thể đi tìm coi. Cả hai truyện đều rất ngắn thôi, nhưng dễ thương chua ngọt đầy đủ nhé. "Tiểu Mỹ Nhân" xảy ra trước. Không coi "Tiểu mỹ nhân" thì có thể đọc chương Văn án, tui có giới thiệu nhân vật cho mọi người dễ hiểu hơn.P/s: cái gì cũng chưa xin, dịch vì thích, hết rảnh rồi :)))))))))))). Cảm phiền đừng nhắn tin xin chuyển ver ạ. Chủ nhà mắc chứng không biết cách từ chối, từ chối rồi sẽ cảm thấy tội lỗi, xin đừng khiến chủ nhà khó xử ạ. Xin cám ơn.Lịch: 1 chương /ngày. Editor: K&D.…
"Tớ thích cậu, tất cả mọi người đều biết, chỉ có cậu không muốn biết..."…
Đơn phương cũng là một cách bày tỏ tình cảm của mình trong thầm lặng, đến từ một phía và kết thúc cũng từ một phía...…
"Bao giờ cậu ấy mới thích tôi?""Cậu ta ghét tôi rồi..""Ngại lắm, không tặng đâu""Tôi thừa nhận, tôi thích cậu...""Xin lỗi..""Xin lỗi, xin lỗi, tôi làm hỏng thanh xuân của cậu rồi.."Tình trạng: Đang tiến hành…
Tên truyện: Cà phê sữa vị đắngTác giả: Phúc PhễuThể loại: Hiện đại, nam chính tàn tật, yêu thầm, cảm động, HESố chương: 27 chươngGiới thiệu:Cô, năm mười sáu tuổi, bị anh từ chối tình cảm. Một cô gái sống bươn chải, nhưng cô gái nhỏ có tâm hồn trong sáng không hề bỏ cuộc, cô vẫn cứ dõi theo anh... tay trong tay với một cô gái khác. Cô, năm hai mươi sáu tuổi, trở về, vẫn cứ tìm anh, cứ theo dõi anh, cứ không buông tay anh. Nhưng mọi chuyện mười năm sau đã hoàn toàn thay đổi.Anh, năm mười tám tuổi, khoảng thời gian tươi đẹp nhất trong đời bên bạn gái và bạn bè, giỏi giang, đào hoa, ngũ quan tinh tế sắc sảo như muốn đốt cháy ánh mắt của người khác, vô cùng nổi tiếng trong trường, từ chối vô số lời tỏ tình khác nhau. Anh, năm hai mươi mốt tuổi, anh gặp một tai nạn, cả đôi chân đã bị liệt hoàn toàn, mọi hy vọng vào cuộc sống đều đổ vỡ, mọi sự hào nhoáng của tuổi trẻ đều nhanh chóng bốc hơi, anh hoàn toàn mất tất cả. Anh, năm hai mươi tám tuổi, gặp lại cô, gặp lại một người mà anh "không biết".Trích:"- Gọi tên anh.- Ngô Nha Lâm.- Bỏ từ đầu đi.- Nha Lâm...- Một từ.- Lâm!- Ừm, Ân! - Tên cô thốt ra từ miệng anh cũng thật là hay. Ngô Nha Lâm mỉm cười hài lòng cụng trán hai người vào nhau - Anh sẽ không để em đợi nữa đâu."…
Chỉ là những cảm xúc thường nhật của tác giả khi thích đơn phương một người.Có thể nó ngốc nghếch, Có thể nó vô vị nhưng nó cũng là những lời từ tận sâu trong đáy tim tôi, Ấp ủ quá lâu khiến chúng cũng đã lên men, Ngấm dần vào con tim này khiến tôi ngày càng như say rượu mà mê muội hơn vào ai đó. Một ai đó tưởng chừng như rất gần nhưng chưa bao giờ chạm tới được.…
Cô bạn mới tới đã thay đổi hoàn toàn cuộc đời cậu, Duy Thần.Cô bước qua cuộc đời cậu như gió thoảng, nhưng để lại những cơn bão trong tim - mà mãi sau này, cậu mới dám gọi tên là: Thiên Di.Tại ngôi trường THPT Mozart cổ kính, giữa những tiết học ngập tràn ánh nắng, giữa những lần lỡ tay rơi bút hay che ô giùm ai, hai con người tưởng chừng xa lạ lại vô thức bước vào thế giới của nhau.Ngô Duy Thần - trầm lặng, sâu sắc, mang trong mình một ký ức chưa bao giờ được nói ra.Lâm Thiên Di - mơ mộng, ấm áp, ngây ngô nhưng luôn tỏa sáng rực rỡ.Họ không bắt đầu bằng một lời tỏ tình.Họ bắt đầu bằng... sự im lặng, ánh nhìn, và những lần tình cờ không phải tình cờ.Liệu có một ngày, cậu đủ can đảm để bước đến và giữ lấy khoảng trời ấy - nơi có người con gái mà cậu đã âm thầm chờ đợi suốt bao năm?…