Cặp đôi ngớ ngẩn
Câu chuyện của cô nàng giả trai đi học. Bao quát toàn nội dung câu chuyện là thông điệp về ý nghĩa của tình bạn, tình yêu và gia đình.Chúc bạn đọc có một trải nghiệm thú vị.…
Câu chuyện của cô nàng giả trai đi học. Bao quát toàn nội dung câu chuyện là thông điệp về ý nghĩa của tình bạn, tình yêu và gia đình.Chúc bạn đọc có một trải nghiệm thú vị.…
"Anh biết hiệu ứng cánh bướm không?" Tôi hỏi."Có. Em tìm được điều gì thú vị sao?" Đầu dây bên kia nói, chất giọng trầm pha lẫn sự vui vẻ vang lên."Người ta bảo là chỉ cần một con bướm đập cánh ở Brazil có thể gây ra một cơn lốc ở Texas đó. Anh biết không?" Tôi vẫn hứng thú nói tiếp, ngón tay mân mê cuốn sách trước mặt."Rồi sao nữa nào?" Tiếng ho vang lên rất rõ ở phía bên kia."Nghĩa là ... nghĩa là, tiếng ho ở tận trời Tây có thể gây ra sự đau lòng rất lớn cho người ở tận nửa vòng Trái Đất bên này đó" Tôi khẽ tắt nụ cười xen vào đó là cái bĩu môi mang chút hờn dỗi.Ngày 25/09/2024.Nai.…
Giới thiệu truyện:Từ khi sinh ra đến giờ, mùa hè của Đông Nghi gắn liền với ăn, ngủ và truyện tranh, còn mùa đông cũng trôi qua tẻ nhạt không kém, sáng tới trường bằng xe buýt, chiều đi bộ dưới ánh điện đường nhen nhóm sắc vàng. Mười mấy năm cuộc đời lướt nhanh như cơn gió chớm hạ, tựa nắng ấm khi đông tàn. Không có gì quá đặc biệt, không có gì phải lưu luyến để khắc ghi. Nó tự hỏi: lẽ nào đời mình cứ thế mãi sao? Đó là cho đến một ngày. Ngày mà nó hiểu thích với rung cảm chẳng phải là một. Ngày mà nó cảm nhận được tình bạn, tình thân và tình yêu là những thứ không thể đánh mất dẫu trời đất sụp đổ.Và ngày mà Đông Nghi nhận ra gió hạ có mang hơi nóng thì vẫn dịu dàng lạ thường, hay vầng nắng nhất định sẽ xuất hiện bất chấp trời đông u ám. --------------------------------------------------Bìa minh hoạ: Mikeo UnTypo: Nana…
Diệu Anh hướng nội nhút nhát nhan sắc ở mức '' trung bình '', thành tích học tập không quá kém cỏi nhưng cũng chẳng có gì nổi bật, cuộc sống bình ổn của cô trôi qua như vậy cho đến khi cô gặp Duy Khang - nam thần học giỏi, chơi thể thao ''cừ'' đặc biệt là bóng rổ, đi đến đâu đều thu hút sự chú ý, hai đôi đũa lệch như vậy ai cũng không nghĩ tới có một ngày, hai người họ lại ở cạnh nhau.Trích Đoạn: Khôi ôm mặt thở hồng hộc phi vào lớp giật lấy đề toán trên tay Khang, nó bỏ mặc khuôn mặt khó chịu của Khang, nhăn nhó gào lên''Đcm Diệu Anh của mày đánh tao'' Khang cười nhạt giật lại tờ đề cúi xuống bình thản trả lời nó, chuyện khó tin thế mà thằng này vẫn chém được.''Mày ngáo ít thôi, Diệu Anh nhà tao hiền lành, ngoan ngoãn, có bao giờ biết đánh ai'' ''Đcm tao đùa làm đéo gì, mày ra sân tập võ khác biết'' Nó một tay ôm bản mặt xưng vù, một tay lôi Khang ra khỏi cửa lớp. Trong sân vận động, Diệu Anh buộc tóc đuôi ngựa, nước da trắng nõn, tay đeo găng tay, bộ võ khoác trên người cô tôn lên vóc dáng hoàn mỹ, tốc độ ra quyền vừa nhanh vừa mạnh khiến đối thủ không kịp trở tay . Sau mấy cú đánh liên tiếp, đối phương mất hết sức lục ngã nhoài xuống đất. Khang đứng đần người nhìn theo người con gái đang liên tiếp hạ gục đối thủ trên sân, chuyện đéo gì đang xảy ra vậy, Diệu Anh của cậu đây à? Khánh minh tức tối đấm một cú rõ đau vào bụng Khang ''Một tay mày dạy ra đấy, mày sướng chưa?'' ''......''KHÔNG ĐƯỢC REUP, CHUYỂN VER, MANG RA KHỎI WEB DƯỚI MỌI HÌNH THỨC.…
"Rung động tuổi trẻ tựa như cánh đồng hoang giữa đêm hè, đốt không trụi, cắt chẳng rời. Gió lớn thổi qua, cỏ dại ngập trời." - Ai Đó (Mộc Tô Lý)…
Vệt mây nhỏ luôn mang tự ti trong mình, các bạn khác chê nó xấu xí không ra hình thù gì. Nó sống lặng lẽ, ẩn mình trong màn đêm đen kịt. Rồi một ngày mặt trời bước đến, mặt trời thích nó và nói rằng nó đặc biệt, muốn làm bạn với nó. Vệt mây nhỏ xấu hổ, hỏi tại sao mặt trời lại thích nó, có bao nhiêu đám mây mang hình dáng đẹp đẽ thế cơ mà? Mặt trời trả lời khi con người nhìn lên bầu trời, người ta sẽ chú ý đến nó đầu tiên chứ không phải đám mây nào khác.Cậu là ánh sáng soi rọi cuộc đời tớ.Cre ảnh: PinterestKHÔNG ĐƯỢC REUP, CHUYỂN VER, MANG RA KHỎI WEB DƯỚI MỌI HÌNH THỨC.…
Tương truyền từ rất lâu rồi, bên bờ Vong Xuyên xuất hiện những đóa hoa bỉ ngạn đỏ rực tuyệt đẹp. Chỉ cần có người đi qua chúng sẽ hấp thụ kí ức của họ. Trong số những bông hoa đó, có một đóa hoa, nằm giữa trung tâm hấp thụ rất nhiều kí ức của con người. Nó khát cầu được sống, khát cầu được hóa thành người.Và rồi một ngày nọ, ước mơ của nó hóa thành sự thật…
"All hạo" bị lợi dụng kẻ đáng thương -「All浩」被利用的可怜虫Tác giả: A Mặc - 阿墨https://sandra940.lofter.com/Mệt điểm: Mịt mờ sinh con, vạn nhân mê, thôi miên ---------------Truyện dịch chưa được sự đồng ý từ tác giả, xin đùng đem đi nơi khác Wattpad. ---------------…
Người ngồi cùng bàn với bạn là kẻ như thế nào? ❤Nguồn ảnh: Internet.…
"Đến một lúc nào đó, mọi quy chuẩn mà bạn đặt ra cũng chỉ để một người phá vỡ."Tú Anh chẳng tin, Lê Hoàng Viết Long ngoại trừ đẹp trai ra thì chẳng có gì đúng gu nó hết!Lại còn đáng ghét!Đã-không-ưa-thì-mãi-mãi-là-không-ưa!...- Không ưa? Em không ưa anh thật à?Khuôn mặt nghiêm túc phảng phất chút giận hờn, Long mím môi, nhìn thẳng vào đôi mắt to tròn đầy vẻ bối rối của người trước mặt...Tú Anh lui lại đầy cảnh giác, thầm ôm mặt khóc, hận không thể đập đầu vào tường chửi bản thân ngu bảy bảy bốn chín lần. Tú Anh ơi là Tú Anh, viết nhật kí xàm xí xong còn giữ lại làm cái gì, làm cái gì? Giờ thì hay rồi, người yêu vô tình đọc được những dòng tâm sự thiếu nữ thuở còn ghét vl... Làm sao để dỗ được Lê Hoàng Viết Long đây?*** Anh đẹp trai, đừng ghi tên em!Thể loại: Học đườngTag: teenfic, hiendai, dothi, thanhxuan, tieuthuyetthieunienMiêu tả ngắn gọn: Quá trình tự vả của mặt-dày girl trước mặt-liệt boiz.Độ dài (dự kiến): 12 chươngTruyện không dài, không ngược, đăng tuỳ cảm xúc.Bìa: Canva | Edited by @Cammmnee2.3.2023…
Fic này Gil là con trai mà còn bị ngốc nữa, được mẹ tìm cho một người vợ không ngờ lại là bạn gái của em trai. ...............Hoàng Thiên Trúc 26 tuổi, còn gọi là Gil, cao 1m80 cực kì đẹp trai và giàu có. Dương Uyển Chi 22 tuổi, cao 1m65, xinh đẹp dễ thương và hiền lành. Hoàng Thiên Tú 22 tuổi, là em trai của Gil. Lâm Mẩn Nhi 22 tuổi, là bạn thân của Chi.Trịnh Khả Ngân 24 tuổi là người yêu của Gil.Author : HoaThienNgoc.Nghiêm cấm sao chép, chuyển ver hay cover dưới mọi hình thức.…
Tác giả: Vũ Quá Bích SắcEdit + Beta: Bánh DứaRaw: Lâm PhongThể loại: đô thị tình duyên, ngọt văn, tình hữu độc chung, 1v1, có hỗ công, HE.Nhân vật: Tư Kiêu Kỳ x Tiêu Thần(https://cuunguyetthien9217.wordpress.com/2016/03/22/ml-hanh-khach-cua-ta-la-thuy-than/)Truyện reup nhằm mục đích đọc offline. Thành thật xin lỗi chủ nhà đã reup mà chưa được phép.Văn án:Bác sĩ Tiêu Thần ở phòng cấp cứu liên tục mất ngủ suốt hai tuần lại ở trên xe buýt ngủ thiếp đi, do đó tài xế Tư Kiêu Kỳ không thể không dùng đủ mọi biện pháp đánh thức hắn.Sau này, Tiêu Thần phát hiện Tư Kiêu Kỳ chính là vũ khí thôi miên siêu cấp lợi hại, cho nên Tiêu Thần đã chui vào tầng hầm nhà Tư Kiêu Kỳ.Lúc nào cũng là người ngủ hoài không tỉnh Tư Kiêu Kỳ nhìn Tiêu Thần ở trong căn phòng lớn cỡ lòng bàn tay của mình tổng vệ sinh, anh nói: "Haizz, nếu sớm hơn hai năm, tôi có thể cho cậu một tầng lầu để ở, tùy cậu lăn qua lăn lại!".Tiêu Thần hoàn toàn để những lời này ngoài tai.Nhưng là rất nhanh sau đó Tiêu Thần đã phát hiện ra Tư Kiêu Kỳ này không phải chỉ là một người tài xế lái xe bình thường...Mà Tư Kiêu Kỳ cũng phát hiện ra mình nhặt về là một con mèo ham ngủ... Má, cái này đúng là hại người mà!Hai người đều nhận ra, đối với tình yêu trước mắt, hóa ra thời gian mới là vấn đề lớn nhất. Em gái nhà cậu, cậu đi làm tôi tan ca, tôi đi làm cậu tan ca, hai người làm sao mà nói chuyện yêu đương!Cho nên đây là câu chuyện tình yêu của một người "ngủ say như chết" và một người "ngủ hoài không được" cùng nhau bàn luận về "Trời sáng không hiểu được đêm tối".…
Tên truyện: Tiên nữ má hồng.Tác giả: Ngó Sen Xanh.Giới thiệu truyện:Lê Minh Châu x Nguyễn Trần Tuấn Phong.(Tiểu thư lập dị khao khát tìm kiếm tình yêu cho đời mình và chàng trai máu lạnh cục súc của cô ấy)Minh Châu bị mắc chứng mù mặt, cô không thể nhớ được gương mặt của bất cứ ai, kể cả bản thân mình.Nhưng chỉ riêng khuôn mặt tên mà cô ghét cay ghét đắng ấy, cô không bao giờ có thể quên được cậu, thằng chó khốn nạn._____*Lưu ý: Những nhân vật, sự kiện, địa danh,... xuất hiện ở trong truyện đều là hư cấu và là sự tưởng tượng của tác giả, không liên quan đến bất cứ cá nhân, tập thể hay một quốc gia nào.Vui lòng không re-up, chuyển ver, đạo nhái,... dưới mọi hình thức._____FB: Ngó Sen XanhGmail: [email protected]…
BỎ TRỐNTên gốc: 私奔Tác giả: Lộc LinhEditor: Sơ Nguyệt Thập LụcSố chương: 63 chương chính văn + 3 NTThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Ngọt sủng, Vườn trường, Con cưng của trờiGIỚI THIỆUDưới gốc long não ngoài vườn có một hồ nước, nghe nói nếu ném tiền xu xuống đó rồi cầu nguyện trong đầu thì cầu gì được nấy.Từ nhỏ đến lớn, Tống Gia Mạt cầu cái gì được cái đó: Muốn cao đến 1m60, muốn có kết quả thi nằm trong top 10 của khối, muốn gầy, muốn xinh...Ngoại trừ một lần..."Bắt đầu từ hôm nay mình sẽ không gọi anh Trần Tứ nữa, cũng sẽ không thích anh ấy nữa."Nhưng cô lại không thể làm được.Sau này, trong một buổi tụ tập, Tống Gia Mạt uống đến say mèm.Tất cả những bạn nữ say rượu đều nhốn nháo, cô lại xua tay: "Không cần quan tâm đến tớ, tớ gọi Trần Tứ tới."Say đến mức không phân biệt được đông tây nam bắc, nhưng lại có thể bấm một cách chính xác dãy số điện thoại mà cô đã thuộc nằm lòng kia.Trong vòng mười phút, người này chắc chắn sẽ đến.Lặng lẽ nhẩm tính thời gian trong lòng xong, cô ngẩng đầu lên, vui vẻ nói: "Anh đến rồi đấy à?"Cô đứng không vững, dính chặt lên người anh, hai tay đặt trên đầu vai anh, hơi thở vừa mềm vừa nhẹ mơn trớn vành tai anh."Tống Gia Mạt."Ở một nơi tĩnh mịch không người, Trần Tứ ấn cô vào góc tường, thở gấp hỏi..."Em cứ tin tưởng anh sẽ không đụng vào em như vậy à?"Trên thế giới này có ba loại tình yêu... có thể, không thể, và biết rõ không thể mà lại không thể kiềm chế.Thiên tài đáng yêu x Miệng nói một đằ…
Người tôi thầm mếnTên gốc: 我有暗恋的人了QT: Ta có người yêu thầmTác giả: Hàm Đản Nhất CápEditor: Sơ Nguyệt Thập LụcBìa: Vườn ĐàoSố chương: 17 chươngThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Vườn trường, Tình chị em, Ngôi thứ nhất, Đơn hướng yêu thầm---GIỚI THIỆU TRUYỆNTôi thầm mến một ngườiCậu ấy tên là Dư Thanh DãLà một đàn em đẹp trai có nghề tay phải là vận động viên bóng bàn, nghề tay trái là rapper.Đại ý: Mùa đông là mùa thích hợp để yêu đương.---Trích đoạn ngắn:Vào lúc mặt tôi sắp tiếp xúc thân mật với mặt đất, cổ áo tôi căng ra, tôi nhanh chóng ngước mắt lên, đập vào mắt là khuôn mặt đầy lo lắng của Dư Thanh Dã.Cậu ấy nhanh chóng giúp tôi ổn định cơ thể, cánh tay cậu vòng qua khuỷu tay tôi, hơi dùng sức một chút, trực tiếp ôm tôi dậy."Ấy?"Tôi còn chưa kịp thích ứng với cảm giác hai chân rời khỏi mặt đất, ngơ ngẩn nhìn Dư Thanh Dã."Ngốc."Cậu ấy cau mày, sau khi đối diện với tầm mắt của tôi thì giật giật khóe môi, cuối cùng cậu ấy thở dài như thể trút được gánh nặng."May mà không sao."…
"Một câu chuyện nhẹ nhàng, hài hước với những tình tiết vụn vặt xoay xung quanh tình bạn, tình yêu gia đình và những rung động đầu đời..." ---- Anh cũng không biết từ lúc nào... Chỉ là, anh thích nhìn em ngồi tỉ mẩn đào hầm cho kiến, thích nhìn em nhảy nhót trêu con chó nhà hàng xóm rồi lại cắp mông chạy té khói khi nó bị tuột xích. Thích nhìn em chơi đồ hàng, ép anh và thằng Tùng ăn lá me đất cho bằng được. Thích nhìn em mặc áo của bố, giả làm bác sĩ tâm thần, cột chân cột tay con mèo lại để rồi bị nó cào cho hai phát, sưng vêu mặt. Anh thích em mỗi lần giận anh, lại mò ra vườn, vẽ bậy lên tường: "Đồ Đông chó, đồ chó Đông"... Thích em mỗi sáng nở nụ cười, chào con Rô trước khi đi học. Thích cách em quan tâm đến người khác, không vồ vập, không ồn ào, chỉ lặng lẽ ngồi cạnh, cho họ biết sự tồn tại của em, thích cả lúc em rơm rớm nước mắt, mếu máo nói với anh: "Chết em rồi anh Đông ơi..." Nói đến đây, hắn hơi dừng lại, khe khẽ cười, ngẫm nghĩ một hồi rồi mới nói tiếp. - Có lẽ... từ những cái thích nhỏ nhặt ấy, ngày này qua tháng khác đã tích thành cái thích to lớn, đủ để tạo thành lí do anh thích em...-------------*NOTE: Truyện bắt đầu viết từ năm 2012, 2013 gì đó (Chẳng nhớ chính xác nữa vì lâu quá rồi), cũng đã 6,7 tuổi có lẻ nên mong không bạn nào cmt kiểu sao giống truyện A, truyện B... thế? Block thẳng cánh đấy. Xin cảm ơn!…
Ái như xuân phong (Tình yêu như gió xuân) Tác giả: Vũ Khinh Trần Thể loại: Đam mỹ, núi băng phúc hắc trung khuyển ảnh vệ công x trong nóng ngoài lạnh ngạo kiều ốm yếu hoàng tử thụ, cung đấu vi ngược, HE (10 chương) Tình trạng bản gốc: Hoàn Đây là một bộ truyện xưa có quan hệ tín nhiệm và bị tín nhiệm, vắng vẻ hoàng tử cùng trầm mặc ảnh vệ, chỉ có tên bằng hữu duy nhất là hắn trong thâm cung cứu thục (cứu thục là hành vi cứu giúp một người rồi bắt kẻ đó phải trả ân) Edit: Sub Beta: Đoạn Tà Huy(斷斜暉) Vài lời của editor và beta: Sub: Đây là bộ truyện đầu tay của hai đứa nên mong các nàng ủng hộ nhiệt tình nha! Thật ra ta không biết nó có hay hay không, ban đầu ta chọn truyện này để edit vì bị hấp dẫn bởi cái văn án và số chương ( có 10 chương hà), ta vừa edit vừa đọc vì thế edit theo cách hiểu của bản thân nên có chỗ nào sai sót thì các nàng bỏ qua và nhắc nhở để ta hoàn thiện bộ truyện nhé. Vì là tác phẩm đầu tay nên không đảm bảo chính xác 100% . Cá nhân ta thấy tác giả viết hẳn cái lời tựa dài ngoằng cho truyện này thì cũng đủ thấy bác ấy đổ công vào bộ này ghê lắm, với lại bộ này có vẻ đã được in thành sách ở bên TQ ( hint từ lời tựa). Nói tóm lại, chúc các nàng đọc chuyện vui vẻ! Đoạn Tà Huy: Chuyển ngữ chưa được sự cho phép của tác giả, xin đừng mang đi nơi khác. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Thân ái và quyết thắng! Nguồn: Gekkabijin…
"Anh đến cùng ngày nắng vàng, khi đi anh lỡ đem những tia nắng ấy đi mất." [Trích đoạn]Trong ánh nắng vàng xế chiều, tôi thấy một bóng người cao lớn che khuất những vạt nắng chỗ tôi. Người vừa đến, một giọng nói lạnh lùng chợt cất lên, lọt vào tai tôi:"Có làm sao không? Đã nhỏ con như vậy rồi lại còn muốn làm khó bản thân nữa?" Giọng Hưng lạnh lùng, một chút tức giận chẳng biết do đâu mà có. Hưng bước lên trước mặt tôi, ngồi khụy một chân xuống, quay lưng về phía tôi, muốn để tôi lên lưng cậu cõng."Thôi không cần đâu, tao tự đi được." Tôi nhẹ giọng, bả vai có hơi run run, giọng khàn đặc như muốn khóc òa ngay tại chỗ này vì quá đau."Chậc, tao không đôi co với trẻ con, lên đây đi." Hưng tặc lưỡi một cái, ngoảnh đầu lại nhìn tôi, có đôi chút mất kiên nhẫn.Tôi không thể làm gì khác ngoài việc leo lên lưng để Hưng cõng về phía phòng y tế. Bóng tôi và Hưng hắt xuống từng mảng gạch nơi sân trường, từng bước chân Hưng dẫm lên lá đều nghe bên tai tiếng xào sạc, xào sạc. Từ góc nhìn của tôi, Hưng trông thật cuốn hút bởi góc nghiên từ bên trên xuống của cậu. Có những người vẫn luôn như vậy, chỉ tùy ý thả lỏng cơ mặt thôi nhưng cũng toát ra một hào quang khác người, một vẻ cuốn hút riêng biệt làm người ta vừa nhìn thôi cũng đã muốn chìm đắm vào chiếc vẻ đẹp không góc chết ấy. Trong phút chốc, sân trường bỗng trở nên yên tĩnh đến lạ thường, như thể cả thế giới chỉ có mình tôi và Hưng vậy. ----Ngày viết: 8/4/2024Book cover: Internet…
Cho đến khi mọi thứ trở lên yên tĩnh, tôi mới dám mở mắt ra nhìn xung quanh, và khi chắc chắn rằng chỉ còn một mình tôi trong con hẻm này thì mới thở phào một hơi.Hết rồi, những thứ vừa doạ tôi sợ hãi đều đã đi hết rồi. Kiếp nạn này coi như là thoát rồi.Quá tốt, thật sự là quá tốt.Khi tôi đang chìm đắm trong cảm xúc của chính mình ở con hẻm cụt, thì bỗng ánh sáng phía trước bị che lại, và một đôi giày thể thao xuất hiện trong tầm mắt của tôi. Kế tiếp chính là giọng nói trầm ấm và có phần ảm đạm vang lên: "Má cậu bị sưng rồi! Cần mau chóng bôi thuốc thôi."Giọng nói có chút quen thuộc này làm tôi không khỏi muốn ngước lên nhìn thử xem là ai, và khi thấy được khuôn mặt của đối phương, tôi chỉ biết kinh ngạc mà thốt lên: "Hoàng."__________________• Ngày đăng: 09/11/2024.…
một chút tâm sự về cuộc sống của tôi, nếu bạn ko thích thì có thể bỏ qua…