Cơn mưa cuối cùng
-"Anh biết tại sao em lại ví anh như văn chương không?"-"Tại sao?"-"Tại vì văn chương là phương thuốc chữa lành những vết thương trong lòng.Còn anh ..."...."Ánh nắng sau cơn mưa" -bbyya-…
-"Anh biết tại sao em lại ví anh như văn chương không?"-"Tại sao?"-"Tại vì văn chương là phương thuốc chữa lành những vết thương trong lòng.Còn anh ..."...."Ánh nắng sau cơn mưa" -bbyya-…
"Lâm Hạo tôi muốn thương lượng""Thiên thần em muốn gì""hay mua tôi đi "" nếu tôi không hứng thú với em thì Sao? ""không nhất định phải mua""tại sao ""vì tôi ăn rất ngon "…
---Một ngày nọ, Lâm Thần tỉnh dậy trong một căn phòng trắng vô danh, không quá khứ, không ký ức. Bên cạnh anh là năm con người xa lạ - và một kẻ có đôi mắt lạnh như băng: Khương Dạ.Họ bị cuốn vào một "trò chơi sinh tồn tâm lý", nơi mỗi tầng thử thách là một thế giới được tạo ra từ nỗi sợ, tội lỗi và bí mật của chính họ. Muốn sống sót, họ buộc phải lựa chọn: đối mặt hoặc phản bội.Nhưng càng đi sâu, Lâm Thần càng phát hiện ra những mảnh ký ức rối loạn đang dần ghép lại - về một cuộc thí nghiệm, một vòng lặp tử thần, và một con người mà anh đã từng... tin tưởng.Giữa bóng tối và sự thật, giữa tình bạn và sự ngờ vực, ai là người còn thật sự tồn tại?Đây không chỉ là một trò chơi. Đây là bản án dành cho những kẻ sống sót.---…
" Đó là tim giả, bởi vì khi nó ở đây, nó sẽ không bao giờ đập nữa" ...Thể loại: hiện đại, đam mỹ, ngược Lời tác giả: Đây là bộ truyện đam mỹ mình tâm đắc viết, hãy đọc nó với một tâm thế thoải mái, vui vẻ, có sai sót hãy để lại lời nhắn góp ý. Cảm ơn nhiều…
©️ʲᵘⁿʲⁱ Anh sẽ cua em và sau khi em trở thành bồ anh, anh sẽ dắt em đi ăn cua. Chuyện tình của tụi mình sẽ gói gọn trong C.U.A là nghĩa "Của" thay vì "Cưa".…
Fanfic J-Hope, dành cho ARMY và những ai đang muốn trở thành ARMY=))) nhằm mục đích thỏa mãn ước mơ của hàng ngàn hàng triệu ARMY:"> cấm trẻ em dưới 18 tuổi, ôi câu nói vô dụng nhất năm, xõa đê mấy nàng=)))…
"Thành An,cậu bé của anh cương lên vì em mới cười đấy""Bé cưng à,em có biết em thơm,em ngon và ngọt lắm biết không""Mấy con chó điên cứ sủa mãi,còn nứng bừa ở ngoài đường nữa"…
Đệ nhất mỹ nhân thành phố A, tiểu công chúa Tần Phỉ Nặc sành điệu xinh đẹp nhất trong giới bị mẹ "Ác ma" dồn ép trong 100 ngày phải thu phục được Lăng đại thiếu của tập đoàn AZ. Vốn tưởng rằng chuyện này là một việc dễ như trở bàn tay, nào biết, Lăng đại thiếu không thích thiên kim tiểu thư mà chỉ thích "Cô bé lọ lem"! Dưới cơ duyên xảo hợp, Tần Phỉ Nặc và "Cô bé lọ lem" Phương Tiêm Tiêm thay đổi linh hồn, mở ra hành trình "Cô bé lọ lem" truy đuổi tình yêu... "Công chúa" biến thành "Cô bé lọ lem", thoải mái thu phục mẹ kế và hai bà chị khó chơi, thuận buồm xuôi gió mà lượn vòng giữa "Hoàng tử" với "Kỵ sĩ";"Cô bé lọ lem" biến thành "Công chúa", khó khăn này nối tiếp khó khăn khác, hoàn toàn xa lạ và không hợp với xã hội thượng lưu;Thời hạn một trăm ngày đã đến, tình yêu vốn là dễ dàng như trở bàn tay, nào biết, cô lại có thể chủ động đề xuất từ hôn! Từ hôn! Từ hôn!Đổi lại linh hồn, thiên kim trở về, cô không cần sự thương cảm, không cần tôn nghiêm, không cần hôn nhân có tình yêu, cô cần tình yêu chân thành của anh! Thật ra cô không hề biết, sớm đã từ lâu thật lâu trước đó anh đã chung tình với mình cô rồi ... Từ hôn có nghĩa là cô đánh cược thất bại với mẹ "Ác ma", cô phải rời khỏi nhà họ Tần, trở thành kẻ hai bàn tay trắng, nhưng cô không sợ, tự lực cánh sinh, sử dụng tài hoa khắp người tạo dựng "Tinh Thần Nhất Nặc", một nơi đặc biệt chuyên bồi dưỡng đào tạo cho danh viện thượng lưu.Thiên kim toàn năng lột xác thành bà hoàng toàn năng của "Tinh Thần Nhất Nặc", tình yêu và cuộc sống…
"Từ Tử Hàn em đứng lại đó cho tôi!!"Bỏ ngoài tai những gì mình đã nghe cô vẫn kiên cường cất bức ra khỏi Dược Viên. " Từ Tử Hàn em nghe cho rõ đây cho dù em có trốn đi đâu anh cũng sẽ tìm cho bằng đc em bởi vì em chỉ thuộc về một mình Dược Thiếu Phàm anh mà thôi"Nghe câu nói này lửa giận trong lòng cô bùng phát quay người lại nơi phát ra tiếng nói cô hét lên:"vậy anh cũng nghe cho rõ đây Dược Thiếu Phàm nếu tôi dã muốn trốn khỏi anh thì anh đừng mơ mà tìm đc tôi anh nghe rõ chưa" Nói xong cô xoay người bỏ đi.Thiếu Phàm nghe cô nói như vậy cảm thấy tim buốt nhói như có ngàn mũi kim đâm vào tim. "Tôi sẽ không để em thoát khỏi tôi đâu, dù em có chui xuống 18 tầng địa ngục đi chăng nữa,tôi sẽ lôi bằng đc em trở về bên cạnh tôi" tự lẩm bẩm một mình, miệng hắn bỗng giương lên nụ cười tà ác. Nhưng hắn đã lầm rồi........ !!…
- Lần đầu Jin viết fic đọ ạ. Mong m.n ủng hộ.- Chuyện lấy cảm hứng từ bài hát: Không phải dạng vừa đâu và do Jin tự nghĩ ạ.- Click trang sau và bắt đầu đọc~~~^^~~~~…
"BEGIN AGAIN - BẮT ĐẦU LẠI MỘT LẦN NỮA"-Author: Nu-Pairing: Seohan và một số couple khác nữa nhưng Au sẽ tùy theo mạch truyện để quyết định.-Ratting: 15+-Category: General (Nghiêng về Sadfic và Romanstic)-CASTING-1.Seo Joo Hyun(23t) Một cô gái khá mâu thuẫn và thể hiện nhiều khía cạnh tính cách khác nhau. Tự do và vô định như một cơn gió. Nhưng tâm hồn tưởng chừng vô cùng mạnh mẽ lại bị khoá chặt lấy bởi một chiếc ổ khoá vô hình kì dị.2.Xiao Luhan(24t) Chủ tịch trẻ tuổi nhất trong lịch sử của tập đoàn giàu có và lớn mạnh SHN. Người đàn ông hoàn hảo và tuyệt mĩ như một tác phẩm nghệ thuật. Người đàn ông quyền lực và có tất cả mọi thứ dưới chân mình. Người đàn ông hàn giá và tàn nhẫn như băng. Đã trở thành chồng hợp pháp của Im Yoona vào lúc 21t.3.Im Yoona(23t) Con gái của bộ trưởng bộ kinh tế. Nữ tính, mộc mạc và thơ ngây tựa đoá hồng trắng tinh khôi. Vợ của Xiao Luhan. Bạn thân của Seohyun.4.Oh Sehun(24t) Người duy nhất có thể thoải mái khi ở bên Luhan, bạn thân của Luhan, Yoona, Seohyun. Đang là sinh viên năm cuối ngành y, gia đình có rất nhiều bệnh viện tầm cỡ. Bề ngoài có vẻ là chàng trai trẻ tài giỏi, chừng mực, nhưng thực tế chỉ là một tay chơi bời và vô cùng sát gái. Ranh mãnh và tinh quái.5.Park Chanyeol(25t) Anh trai của Luhan, phóng khoáng, thanh thản và điềm tĩnh như khoảng trời đầy mây. Hoạ sĩ thiên tài. Chuyên tâm theo đuổi ước mơ của mình và không hề quan tâm đến tập đoàn hay quyền lực gì. Hiện tại anh đang sống một mình ở nhà riêng.…
Chỉ là sau khi đọc xong muốn để lại cái gì đo cho thoã những cảm xúc trong lòng.…
"Này nhóc cháu giống chú thật đó""Vâng vì cháu là fan bự bự bự của chú mà! À còn là con của chú nữa""!?"…
Tình đầu của em là anh,em yêu anh đến điên. Anh không yêu emAnh có yêu em không?"Em Yêu Anh Nhiều Lắm""Ừ,anh cũng vậy""Chỉ vậy thôi sao?""Chứ em muốn gì nữa"Lần đó là lần cuối cùng em còn trò chuyện với anh ấy.Em nhớ anh lắm.Em mất rồi…
ờ thỳ nó là Hướng An Ngọc ,biệt danh là «bạch tiểu thư » (lý do là trắng hơn mức cho phép) , tên hay gọi là Bo thỳ con nhà giàu-đẹp-ngầu-thông minh-hơi bạo lực-hay dụ dỗ tán tỉnh những đứa con trai dễ thương-Ừm thỳ tính tình cũng hoà đồng , dễ thương,dễ mến , là ₫ứa con gái duy nhất trong bộ tứ đáng sợ của trường , khẩu hiệu «Ok» Đường Hạo Duy , biệt danh là «Vua»(vì trong bộ tứ Duy là trùm mà :< ), tên hay gọi là King , con nhà giàu -lạnh-đẹp-đáng sợ-rất thông minh, tính thỳ rất tàn nhẫn , khó gần , trùm bộ tứ ,khẩu hiệu «Biến»Phù Dung Hải Nam , biệt danh là «hoa hoa công tử» ( vì thay bồ như thay áo ) , tên hay gọi là Ken , con nhà giàu-yêu nghiệt-thông minh, tính thỳ dễ nóng, thành viên bộ tứ , cũng khó gần , khẩu hiệu là «Nhảm» Nguyệt Minh Minh , biệt danh là «thiên sứ»(vì vẻ ngoài như biệt danh) , tên hay gọi là Bin , nhà giàu-đẹp-khó tính-thông minh, tính tình khó ₫oán , nhìn nhỏ con có vẻ như vô hại, nhưng rất ₫áng sợ, khẩu hiệu«Hi»…
muốn hòa kẽ tóc với chân tơ, muốn thịt xương ta nở vạn mùa.em hỡi! đứa con tình ái ấy "tình yêu chưa đã, mến chưa bưa"…
Các bạn chỉ nên đọc để THAM KHẢO không nên làm theo ! Bất cứ chuyện gì xảy ra tôi sẽ không chịu trách nhiệm vì đã cảnh báo trước.Nguồn: Mystown…
"anh ơi anh sẽ bên cạnh em mãi mãi đúng không""cái thằng nhóc ngốc , không có gì là mãi mãi , anh chỉ bên em nếu có thể , anh mà chết rồi không ở bên mày được nữa""em không chịu anh Ace nhất định phải ở bên em , mà anh Ace nói anh chết sẽ không ở bên em nữa vậy chết là gì hả anh""nói mày ngốc đúng là không sai , ngốc hơn người khờ"…
"Sehun à, chúng ta chia tay đi. Em không thích anh nữa, ngày nào anh cũng bám theo em hết, em còn phải tập luyện cho ngày thi sắp tới nữa, đừng hẹn gặp em nữa"- Cô gái đó thẳng thừng nói những lời lm tổn thương cậu trai đó"Kẹo bông à, em nói gì vậy? Em có biết là anh đang buồn lắm không? Ba mẹ anh quyết định li hôn rồi, giờ đến em cũng bỏ rơi anh thì anh biết phải làm sao đây?"- Chàng trai ấy lên tiếng"Em không biết, đó là chuyện của anh, em cũng phải lo cho bản thân em nữa chớ, làm sao em lo cho am đựơc, chuyện nhà anh anh tự giải quyết đi, em phải về đây"- Cô gái ấy dứt khoát rời đi bỏ mặc lại chàng trai đang tuyệt vọngHôm đó chính là Noel, là cái ngày mà những đôi tình nhân hẹn hò tay trong tay hạnh phúc vui vẻ, nhưng đối với cậu trai này thì hôm nay chính là ngày tồi tệ nhất trong cuộc đời cậu. Tối hôm đó, cậu đi lang thang khắp các con phố, những nơi cậu và người con gái đó từng đi qua rồi hồi tưởng lại. Đêm đó cậu sốt cao, nằm bẹp giường suốt gần 1 tháng trời, ba mẹ tưởng cậu không qua khỏi nhưng đến ngày thứ 28, cậu có tiến triển và hạ nhiệt. Nhưng từ đó, cậu không còn là cậu nữa, không còn là 1 Oh Sehun ấm áp luôn lạc quan mà thay vào đó là một Oh Sehun lạnh lùng ít nói, luôn cách biệt với thế giới…
Tuyết Tuyết khẽ đặt nhành hoa lại trên chiếc bàn gỗ . Chợt nghe vang vọng tiếng hát lãnh lót, trong trẻo . "Đa tình chỉ hữu xuân đình nguyệt" "Do vị ly nhân chiếu lạc hoa." Là hai câu thơ trong cuốn " Kinh Thi " . Lời thơ nghe rất êm tai, Tuyết Tuyết nhắm mắt lại cảm nhận những đợt gió thu đang tràn về . Liên Hương ghé vào tai Tư Tuyết thầm thì : " Công chúa, người đang nghĩ gì vậy!" Nghe giọng nói quen thuộc thì thầm vào tai, Tuyết Tuyết khẽ mở mắt ra, đôi đồng tử nâu nâu khẽ lay động. " Chúng ta về thôi Liên Hương " " Vâng công chúa" .................................................................................................................................................................... Thời nhà Lương, vào năm 513 Công chúa Tư Tuyết xuất giá, nhà vua gả cô cho hoàng tử nước láng giềng Phò mã là một người khôi ngô tuấn tú, văn võ song toàn. Yêu thương cô hết mực Cô- Lương Tư Tuyết , nhan sắc được mệnh danh là " Thiên Mỹ " tức là sắc đẹp của trời. Người đi đi mãi bao đành, Ba năm biền biệt hương tình chưa vơi... Nhưng lòng nàng vẫn một mực thương nhớ về An Cách Vệ Cánh hoa rơi nhè nhẹ trước gió Cắt đứt hết những ân tình này Ta nợ một chữ Tình ai oán Hoa rơi ngoài hiên , rối tơ lòng.... Phận là nữ nhi, ai oán giữa tình và bổn phận nước nhà, Lương Tư Tuyết sẽ phải đối mặt với những thử thách cam go như thế nào ? . . . .…