Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Cậu là một sinh viên nghèo, trong một lần đi làm về khuya 🌃🌃cậu đã bị mấy gã biến thái bám theo cậu bỏ chạy và vô tình té xuống một chiếc hồ nhỏ 🏞tới khi tỉnh dậy cậu đã thấy mình ở một nơi xa lạ và điều quan trọng cậu sắp bị đem đi tế cho vị vua ở nơi đây🍊🍊🍊Song tính, thô tụ,c xuyên khôngMọi người nhớ bình chọn cho bé nhen~~~Với cái trình độ sai lỗi chính tả của bé thì mọi người thông cảm nha 🤗🤗🤗🤗…
Kazuha giống với người mà họ từng yêu, thế là họ lợi dụng quyền lực bắt em đi. Tước đi hạnh phúc của em, giam em vào chiếc lồng vàng. Giờ đây, em phải chia xa gia đình, bạn bè, người yêu để trở thành thế thân…
[ Bầu trời bao la rộng lớn, ôm lấy vạn vật thế gian, lại không giữ nổi một ngọn gió ngược chiều. ]Hứa Thiếu Sinh hắn trên trời dưới đất cái gì cũng biết, cái gì cũng am hiểu tận cùng, là người suy nghĩ sâu sắc, nhìn thấu hồng trần. Duy chỉ có Lạc Phong của hắn, tâm trạng như nào, suy nghĩ ra sao, lòng chứa những gì, yêu hắn thế nào, hắn lại tuyệt đối không hay dù chỉ một chút. Trong lòng hắn luôn chấp nhất một quan niệm rằng, y là kẻ ngang bướng, trước sau đều thâm độc, một chút hảo ý cũng không có, chỉ biết tính toán thù hằn, khái niệm từ yêu hoàn toàn trống rỗng.Nhưng hắn vốn đâu ngờ rằng, y là vì hắn mà trở thành kẻ như vậy, vì hắn mà đem thiện lương của chính mình đánh đổi lấy những dòng nước mắt trong đêm đơn côi, vì hắn mà tự tay giết chết cậu thiếu niên ngây ngô si mê hắn đến quên cả bản thân ở dĩ vãng. Là hắn tự tay đem Lạc Phong hòa nhã, ấm áp của mình vứt bỏ, để rồi giờ đây nhận về một Châu Viễn Phong ương ngạnh, đa nghi. Sau tất cả, trái tim Hứa Thiếu Sinh vẫn luôn hướng về người con trai ấy, dẫu cho y có không còn như trước, tình cảm ấy chưa một lần đổi thay. Lần này, sẽ không còn có một cái tám năm nào nữa, hắn nhất định sẽ đem y giấu bên cạnh mình, giữ y ở bên mãi không xa.…
Tôi dùng tình yêu của em làm bình phong cho con đường chinh phục sự nghiệp để rồi cuối cùng lại lấy sự nghiệp với biết bao tâm huyết ra đánh đổi để được cưới em. Tôi từng nghĩ yêu một người không hẳn là phải cưới người đó nhưng yêu em tôi phải nhất định cưới được em. Vì tôi không cam tâm để em làm vợ người khác. Hạ Băng! Đã lỡ yêu nhau rồi, mình lấy nhau thôi được không em?…
Viết chỉ để viết thì người ta sẽ đọc chỉ vì đọc, viết với mục đích cho người khác đọc, họ sẽ đọc để có thể viết ra nỗi lòng mình... Cuộc sống chẳng thể đơn giản hơn thế nữa…