Mùa hạ năm ấy
học đường,ngôn tình, ngắn…
học đường,ngôn tình, ngắn…
Ngại gì không đọc :3…
Tác Giả : Dươngg, UấtHỗ trợ : Lyza....…
phần 2 nek có thên nhân vật nữa nak…
Quá lười để viết cái gì đó…
đọc đi r biết . Top là minhBot là khiêm nha…
Thể loại: Học đường, nhẹ nhàng, thanh xuân, ngọt ngào,...(Truyện dựa trên trí tượng tượng của tác giả) Warning: Bối cảnh thời hiện đại, các nhân vật vẫn giữ nguyên nhưng mối quan hệ của nhiều nhân vật có thể sẽ bị thay đổi. ‼️ Có thể bị OOC. Văn Án: Lần đầu tiên gặp cô, ánh mắt Giyuu đã không tự chủ được mà liếc nhìn vài lần. Người con gái ấy trắng trẻo, mái tóc đen nhánh cùng phần mái che đi vầng trán non mịn, trông hệt như một con búp bê xinh đẹp. Chỉ là cô khá nhát gan. Nghe nói vì một vụ tai nạn khiến cô để lại tâm lý, một bên tai còn bị điếc, phải đeo máy trợ thính...Có lẽ đây chính là tình cảm mà người đời thường nói, vừa gặp đã yêu. Nhân vật chính: Tomioka Giyuu x Shinazugawa SoraNhân vật phụ: Shinazugawa Sanemi, Shinazugawa Genya, Sabito,...…
*Bìa Truyện lụm trên pinterest ,hiện chưa có sự cho phép của tác giả*Câu Chuyện là những cảm xúc đầu của những đứa trẻ ngây thơ mang trong mình thứ cảm xúc tò mò với đối phương.Đây chỉ câu chuyện về những thứ cảm giác nhẹ nhàng ,chớm nở của hai con người .Hai đứa trẻ có hoàn cảnh khác nhau ,tính cách khác nhau nhưng trái tim của chúng lại như những mảnh ghép luôn lôi cuốn nhau~…
Fic thứ 2 của tôi ra lò đây! Định viết nó lâu rồi cơ đấy, nhưng mà sóng gió lớn quá, đường bạn Un và Blank cứ tát thẳng vào mặt tôi, khiến tôi phải suy nghĩ rất nhiều. trăn trở mãi mới viết nó ra. Mong mấy cô mấy thím sẽ thích nó. Ừ...thì nhìn vào cái tên sẽ cảm thấy nó ngược thì mội người cứ đoán vậy đi nha.:3…
Linh mơ màng tỉnh giấc, giọng khàn khàn bắt máy."Alo.""Mở cửa cho bạn."Hả??? Bội Linh ngơ ngác nhìn vào màn hình điện thoại [2:47 am], vội xuống nhà mở cửa."Điên à. Giờ này ra đường"Chàng trai trông thấy cô gái thì ôm chầm lấy cô."Nhớ mày"…
Đơn phương là tình cảm đau buồn nhất và cũng vui nhất. Chuyện kể về 1 cô gái dành cả thanh xuân để thương 1 người nhưng người đó lại không quan tâm đến. Liệu có đáng? Hãy nhấn đọc nào😉------------------------------------------------------------------ Có thể quay lại không?- Tại sao phải quay lại? Cho tôi một lí do?-----------------------------------------------------------------Trong quá trình viết mình sẽ ghi một số câu nói bản thân thấy hay và mình sẽ ghi nguồn (nếu nhớ). Nếu các bạn biết nguồn thì nói nha, đừng ném đá.Truyện cập nhật sớm nhất tại Vnkings. Các bạn nhớ bấm like, thả tim và follow nha…
Không ai biết ai là người đang điều khiển.Chỉ thấy ghế đổi chỗ mà chẳng ai đứng lên.Luật chơi xoay ngược - không tuyên bố, không khởi đầu.Một bước chân khiến cả hội trường nín thở. Một cái ngồi khiến bàn cờ lệch trục.Trên tầng cao, những người không xuất hiện vẫn đang nắm quyền viết lại sự thật.Dưới tầng thấp, những kẻ ngỡ mình tỉnh táo thực chất đang bước theo kịch bản đã được đạo diễn từ lâu.Đây không phải là cuộc chiến của kẻ mạnh.Mà là ván cờ của những người đủ quyền để định nghĩa thế nào là sức mạnh.Và khi quyền định nghĩa ấy không còn nằm trong tay bạn -...thì thắng hay thua chưa bao giờ là lựa chọn.Chỉ là vai diễn bạn buộc phải sống cho đến khi tấm màn khép lại.…
Tống Diệp, một thiên tài công nghệ đứng trên đỉnh cao danh vọng, nhưng cả đời lại day dứt vì một người con gái tên Nguyễn An - người từng nhắn tin với anh suốt ba năm rồi đột ngột biến mất không dấu vết. Một tai nạn bất ngờ đưa anh quay lại mười năm trước, về đúng thời điểm anh vừa biết đến cô qua mạng xã hội. Trong lần sống lại này, anh không chọn trở thành thiên tài nữa. Anh chọn quay lại để tìm cô, yêu cô thêm một lần, từ những dòng tin nhắn đầu tiên...…
Đây là bộ đầu tay của mik mong mn ủng hộ🤗Mọi góp ý sẽ đc tiếp thu và sửa đổi nên mn cứ nói😊…
Câu truyện kể về một Thiên thần xuống Trái Đất sinh sống, nhưng lại bị game online cám dỗ nên đã bỏ cả việc tới trường và trở thành một game thủ. Câu truyện về thiên thần lười biếng và những người bạn. (Trích từ Gabriel Dropout)…
câu chuyện kể về một người con gái yêu chàng trai cuộc tình đẹp nhưng kết thúc không có hậu…