Ánh Trăng Sáng
Nói về tình cảm đơn phương của một người con gái nhỏ cho người con trai ấy…
Nói về tình cảm đơn phương của một người con gái nhỏ cho người con trai ấy…
🌸Thể loại: Tình cảm, Cổ trang, Ngược 🌸Tác giả: Anh Tử🌸Văn án: "Chí Tử Bất Du" nghĩa là mất đi cũng không thay đổi. 'Hải để nguyệt thị thiên thượng nguyệtNhãn tiền nhân thị tâm thượng nhân.' (Trăng dưới nước là trăng trên trời Người trước mặt là người trong tim.) Cát trong sa mạc tuy rằng nhiều, thế nhưng nếu như một người rất may mắn, nhất định có thể ở trong sa mạc mênh mông đó tìm được một hạt cát thuộc về chính mình.Nàng - Diệp Minh Nguyệt, con gái duy nhất của Diệp tướng quân - Diệp Thanh, và phu nhân Mộ Vân. Nàng là tiểu thư con nhà danh môn, xuất thân cao quý, được cưng chiều từ bé, kiêu ngạo mà vô tư. Từ nhỏ, nàng sống trong nhung lụa, thứ gì muốn đều có, cuộc sống khiến bao người ngưỡng mộ.Chàng - Tần Dữ, con trai thứ của Tần tướng quân - Tần Mãn, trăm trận trăm thắng nơi sa trường. Mẫu thân mất sớm, cha và huynh trưởng đều tử trận khi chàng mới 14 tuổi. Mang trọng trách gánh vác Tần gia, chàng được đón về Diệp phủ nuôi dưỡng. Và từ đó tình cảm của cả hai ngày một lớn.Hận - rồi yêu. Ghét - rồi thương. Từ những ngày nàng không ưa gì kẻ xa lạ đến xâm phạm thế giới nhỏ bé của mình, đến lúc tình cảm len lỏi vào tim chẳng hay.Nhưng tình yêu chốn quyền quý, há dễ vẹn tròn?(*) LƯU Ý: Những tình tiết trong truyện đều hư cấu; bối cảnh, tên nhân vật, địa danh,... đều là giả định hoặc tham khảo từ nhiều nguồn khác nhau. Bút lực và kiến thức của mình còn nhiều thiếu sót và hạn chế. Trong quá trình viết dù đã cố gắng tìm hiểu và tham khảo tài liệu nhưng vẫn khó tránh sai sót. Rất mong…
Đôi bạn thân từ nhỏ tại 1 vùng quê, họ cùng nhau đến thành phố học tập sinh sống. Chuyện sẽ chẳng có gì cả nếu như cả 2 không đến tuổi yêu đương....Đọc đi rồi biết…
câu chuyện về tình yêu trường học đáng yêu xoay quanh hai nhân vật nam thanh nữ tú ....Tác giả: linhcandystoryThể loại: Tình yêu học đườngCùng hòa mình vào tình yêu của cặp đôi đáng yêu này nhé!Đọc xong nhớ bình chọn để mình có động lực hoàn thiện các ấn phẩm tiếp theo nhé.Cảm ơn ~…
Tác giả: Mạn Vô Tung Ảnh Nguồn: Wikidich Số chương: 111 chương + 2 phiên ngoại Tình trạng truyện: Hoàn thành Tình trạng edit: Đang lết Chuyên gây sự nói nhảm lính canh thụ x Chuyên dọn dẹp tàn cuộc lạnh lùng người dẫn đường công. Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai , HE , Tình cảm , Khoa học viễn tưởng , Ngọt sủng , Tinh tế , Cơ giáp , Lính canh dẫn đường , Cường cường , Chủ thụ , Nhẹ nhàng , 1v1 , Thị giác nam chủ Bắt đầu đăng: 14/9/2023 Mọi người truyền tai nhau ở hành tinh M19 không ai quản lý có một lính canh tên Lâm Giang Việt, thủ đoạn tàn độc, giết người như ngóe, người dẫn đường nào nghe tới cũng đều cảm thấy sợ hãi. Người dẫn đường của đế quốc - Tạ Diên nghe xong cũng không để tâm, mãi cho đến một ngày phải tuân lệnh đi tới M19, gặp được tên lính canh ma quái trong truyền thuyết kia. Khuôn mặt thiếu niên tinh xảo, dáng người cao ráo, vẻ mặt tươi cười ấm áp thân thiện, vô cùng khác biệt so với người trong lời đồn. Tạ Diên vẫn luôn cho rằng người ấy vô hại, không hề có ác ý. Thế nhưng sau đó, hắn bị Lâm Giang Việt hãm hại, lâm vào tình cảnh khó khăn nơi vực sâu tăm tối, mà kẻ đầu sỏ gây ra chuyện này lại đang ở khu vực an toàn vẫy tay về phía hắn: " Kỳ nghỉ miễn phí, đội trưởng không cần cảm ơn tôi". Tạ Diên: ?…
Nhở "ăn" nhầm cháu trai của bạn thân thì sau này tôi phải gọi bạn thân là "Dì nhỏ" à???Ai đó cứu tôi....…
Tên: Rực Rỡ Hơn Mặt TrờiTác giả: KiarzuThể loại: ĐM, E-sport, Tinhcam, Game, Gioigiaitri…
Triệu Tuyết Vân từ một cô sinh viên do một vụ tai nạn mà xuyên không gặp vương gia và một mối tình ngọt ngào nhưng không kém phần bị thương bắt đầu…
Mùa hè - một ngày bình thường với những cảm xúc lấp ló đâu đó, chưa rõ ràng nhưng cũng không thể gọi là không có. Nó vừa nhẹ nhàng, vừa đủ để khiến người ta nhớ mãi, không toan tính, cũng chẳng phai nhòa.…
mấy bạn muốn ReView truyện gìi ?…
Những mảnh sành đâm vào cơ thể tôi rất đau nhưng chẳng đau bằng nỗi đau của ngày hôm nay.Ngày hôm nay tôi đã mất đi hai người quan trọng trong cuộc đời ( ở hiện tại) là người bố đáng kính và người bạn thân.Đám tang của bố tôi được tổ chức, mọi người xung quanh nhìn tôi như vậy thể lạ bởi căn bản tôi không khóc, không rơi lấy một giọt lệ nào.Ngày hôm đó, nó, cô ta và lũ bạn cùng lớp cũng đến nhưng tôi chẳng mảy may chút gì cả vì với tôi giờ chẳng có thứ gì quan trọng nữa rồi.Nó đến ngồi cạnh tôi, kéo theo cô ta cũng ngồi cạnh.Tôi đứng dậy tìm chỗ khác ngồi nhưng nó đã kịp cầm lấy bàn tay đầy thương tích của tôi, khẽ nhăn mặt nhưng không kêu lên thành tiếng. Tôi nhìn nó và cô ta.- Mày vẫn giận tao với Hoàng Mỹ chuyện hôm đó sao? Tao xin lỗi..- Không phải xin lỗi vì tao không GIẬN hai người.._tôi cắt ngang lời của nó_ mà tao HẬN mày và cậu ta_tôi nói rồi liền bỏ đi.Có lẽ là một cách trốn tránh nhưng tôi muốn bỏ đi thật xa, thật là xa để tìm lại bình yên trong mình.Và tôi đã bỏ đi thật xa, xa nó và xa cái nơi đầy kỉ niệm này...…