Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Hannah là một cô bé lớn lên dưới sự nuôi dưỡng khắc nghiệt của cha, thời thơ ấu của cô chỉ có sách làm bạn. Khi lên lớp 11, cô đã chán ngấy với sự quản thúc của cha nên đã bỏ trốn khỏi làng quê và tự mình đi tìm lấy hạnh phúc cho bản thân. Hành trình của cô trải qua muôn vàn khó khăn, liệu cuối cùng đích đến có thứ gọi là 'hạnh phúc' mà cô đang tìm không?…
"Em đã bao giờ nghe đến những đứa trẻ đứng trong mưa không muốn về nhà chưa?"Lee Sanghyeok thích những cuốn sách và cơn mưa đầu mùa hạ, những cốc trà thơm mùi hoa. Và anh cũng thích nhìn những đứa em của mình vui vẻ trong cuộc sống của chúng.Đây sẽ chỉ là những chap ngắn đơn giản, hợp nhấm nháp dần với một cốc trà thơm mùi hoa và trái cây, cùng những bản nhạc nhẹ nhàng xen lẫn tiếng mưa rào mùa hạ.…
Xin chào, mình là Lucy đây. Chắc có một số người biết mình nhỉ (hoặc không)? Lần này mình sẽ chia sẽ ý kiến của riêng mình về một số thứ. Những gì mình làm chỉ là sở thích và mong mọi người sẽ không chỉ trích nó. Lý do mình làm nó chỉ là mình muốn chia sẽ những suy nghĩ, cảm xúc của mình. Có sai sót gì mong mọi người thông cảm và góp ý. Những ai không thích thì xin các bạn đi cho, mình không chịu trách nhiệm cho bất cứ việc gì một khi bạn đã đọc. Xin cảm ơn. Mong các bạn đừng mang đi đâu khi chưa có sự xho phép của mình.…
Tật xấu của cô là mỗi khi uống say điều nói với người trước mặt "ngủ với tôi"Tình một đêm với anh rồi xấu hổ bỏ chạy nhưng ngày hôm sau lại biết anh ta chính là vị hôn phu của cô. Cô còn chê anh là sinh lý yếu, anh sẽ làm gì?…
Cậu đã quên hết rồi.Còn em... vẫn ở đây, giữ từng tin nhắn, từng đoạn hội thoại, từng cái ôm.Giữ hết, giữ như thể mình vẫn còn là một điều gì đó trong tim cậu.Nhưng mà không.Chỉ mỗi em giữ chuyện tình ta.…
Sống chung với nhau ba tháng khiến cho Lee Donghyuck phải khẳng định một điều, Mark Lee thật sự là một người rất tốt. Trước kia Lee Donghyuck dùng sự dịu dàng của mình đối xử với thế giới này, đây là lần đầu sau tám năm kể từ ngày bà ngoại mất, Lee Donghyuck cảm nhận được có một người đối xử dịu dàng với mình như những ngày bà ngoại còn ở đây.Truyện được viết bởi mình, vui lòng không reup hoặc chuyển ver dưới bất kì hình thức nào.…
Có những người sinh ra đã thuộc về ánh sáng nơi mọi ánh nhìn đều hướng đến, nơi mọi lời khen đều gọi tên.Và cũng có những người được sinh ra để bước đi thật khẽ, như thể thế gian này vốn chẳng dành chỗ cho những tiếng thở dài nhỏ nhoi họ từng giấu trong tim.Yang Jungwon là chàng học trưởng hoàn hảo trong mắt tất cả mọi người - đẹp trai, thông minh, điềm đạm và có tương lai được vẽ sẵn bằng những đường thẳng ngay ngắn. Cuộc sống của cậu giống như một chuỗi công thức đã được tính toán kỹ càng, mỗi bước đi đều ổn định, mỗi lời nói đều đúng mực.Còn Han Yunhee - lại là một nốt lặng nhỏ đến mức đôi khi chính cô cũng quên mất sự hiện diện của mình trong thế giới ồn ã ấy. Cô sống lặng lẽ bên lề ánh sáng, là kiểu người mà người ta dễ đi ngang qua mà không buồn quay đầu lại. Một chiếc bóng mang dáng hình của gió, của mùi mưa cũ, của những giờ ra chơi không có ai chờ ở cửa lớp.Lẽ ra, hai người họ chẳng nên va vào nhau.Thế nhưng, chỉ một buổi trưa đầu mùa thu - một khay cơm ụp xuống, một vệt sốt cà chua làm nhòe đi chiếc áo đồng phục trắng tinh - đã đủ để bắt đầu mọi điều chưa từng có trong lịch trình chỉn chu của Jungwon.Giữa ánh nhìn lạnh nhạt và lời xin lỗi nhỏ như bụi, giữa những lần lúng túng của Yunhee và ánh mắt không rời của Jungwon, một điều gì đó bắt đầu nhen nhóm. khoảnh khắc, đủ lâu để thế giới tưởng như quen thuộc bỗng trở nên lạ lẫm hơn bao giờ hết.…
Vào học kì 1 năm lớp 10, An Nhiên chuyển về trường chị gái mình theo học, ở đó, cô gặp được Hoàng Vũ, một cậu bạn trông khá thích và luôn làm cô vui. Chị gái cô - An Hòa thì không thích điều đó, vì cậu ta và chị là đối thut từ cấp 2, và có 1 lí do khác là do cậu ta là trai tồi trong mắt tất cả mọi người...…