Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
thể loại: ngôn tình, thanh xuân vườn trường,HEEm từng thích anh thật lòng,Từng nghĩ một lời tỏ tình năm mười bảy có thể đổi được điều gì đó.Nhưng em sai.Giờ anh hỏi:> "Nhóc con hết thích anh rồi à?"Không. Em không hết thích.Chỉ là... không còn dám thích nữa.…
Giữa chàng trai luôn sẵn sàng hi sinh tất cả mọi điều vì bạn và chàng trai mà bạn thích. Bạn chọn ai?- Đây là câu chuyện hoàn toàn có thật dựa theo cuộc đời của tôi (tác giả) chỉ là tôi sẽ dậm mắm thêm muối một chút... dù nó có tuyệt vời tệ hay dở tệ, nó cũng là một mảnh kí ức sâu đậm không bao giờ quên của tôi.... " Thanh Xuân Của Em Có Anh Bên Cạnh"…
Học chung trường, chung lớp nhưng vẫn cố tỏ ra ghét nhau?Rốt cuộc còn định giả vờ đến khi nào?Nếu không có hội bạn thân ra tay liệu họ có bước đi trên cùng một con đường như bây giờ?Phải chăng, đôi khi duyên phận cũng cần một chút thúc đẩy từ những người ngoài cuộc.Ban đầu là ánh mắt ngó lơ, lời nói lạnh nhạt, nhưng rồi cũng chính những khoảnh khắc vô tình bắt gặp nhau cười, buồn lại khiến trái tim rung động lúc nào không hay.Họ chẳng hề nhận ra rằng, sự quan tâm đã len lỏi qua từng cuộc trò chuyện ngắn ngủi, từng lần tranh cãi không đầu không cuối.Chỉ đến khi bị kéo vào một trò "mai mối bất đắc dĩ", họ mới bắt đầu thấy thiếu vắng khi đối phương không còn ở cạnh.Giả vờ mãi cũng mệt, trái tim vốn chẳng giỏi nói dối.Và rồi một ngày không xa...…
Tác giả: Violet ForgerNam chính: Lục Dương MinhNữ chính: Châu Bạch LiênĐây là lần đầu tiên em viết truyện mong cả nhà bỏ qua và góp ý những sai sót nhỏ nhặt của em ạ!Ai trong Thành phố Kì Châu này không biết, gia đình Họ Lục giàu nhất vùng, còn được hưởng Phước có cậu con trai Lục Dương Minh ngoan hiền, học giỏi và không tiêu xài hoan phí. Cậu là " lang quân" trong lòng rất nhiều cô gái từ nội thành đến ngoại thành. Nhưng khi đi học, Lục Dương Minh gặp được địch thủ của mình - Châu Bạch Liên. Châu Bạch Liên nhà cửa cũng không khá giả gì, nhưng thành tích học tập xuất sắc, mỗi tháng kiếm về cho gia đình vài trăm triệu từ những cuộc thi toán học, hóa học, sinh học,... Cô có nhược điểm chí mạng là sức khỏe không tốt, cũng không tập thể dục thành thạo được.…
Nguyễn Hạ An - cô gái sinh ra trong một gia đình khá giả, tính cách hòa đồng nhưng học hành chỉ ở mức "hơi khá". Ai mà ngờ được, trái tim cô lại bị lay động bởi một người tưởng như chẳng liên quan gì đến mình - Đặng Gia Huy - cậu bạn học bá lạnh lùng, ít nói và có phần xa cách.Cuộc gặp đầu tiên giữa họ là trên con phố nhỏ, nơi Gia Huy giúp một bà cụ qua đường. Gặp gỡ lần hai là khi Hạ An chuyển đến xóm trọ kế bên nhà Gia Huy - nơi ba mẹ hai bên vốn đã là bạn thân từ trước. Cứ ngỡ duyên chỉ đến vậy, ai ngờ lần thứ ba lại là... cùng trường, cùng lớp!Hạ An dần bước vào cuộc sống của Gia Huy, phát hiện ra sau vẻ ngoài là một học sinh gương mẫu, lại thuộc kiểu người cáo già đội lớp cừu non, anh vẫn là một người âm thầm quan tâm mọi thứ xung quanh. Tình cảm giữa họ lớn dần theo năm tháng học trò ngây ngô, trong trẻo...Nhưng đúng lúc tình cảm đang chớm nở, Gia Huy đột ngột biến mất không một lời từ biệt.Vài năm sau, họ gặp lại. Nhưng Hạ An của ngày xưa nay đã không còn như trước - cô trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn... và chẳng còn tin vào anh nữa.Liệu Gia Huy có thể một lần nữa bước vào trái tim cô gái năm ấy? Liệu tình yêu đầu có thể viết tiếp chương mới...?"Cậu có tin vào định mệnh không?""Trước đó thì không ... Nhưng từ khi gặp cậu, thì mình đã tin là nó có thật rồi"…
Văn án. Nữ phụ thì sao? Không có quyền yêu và được yêu sao? Trong cuốn tiểu thuyết ngôn tình hot nhất trên mạng, sáu nữ phụ bị tác giả ngược đãi thảm hại và phải nhận một cái kết cục đau đớn. Xinh đẹp thì sao? Gia thế lớn thì sao? Không phải cuối cùng đều chết dưới ngòi bút của tác giả? Chết dưới tay của một ả nữ nhân bạch liên hoa xấu xí sao? Không cam tâm. Oán khí bay bổng, không thể siêu thoát, nhờ đến những thiên kim tiểu thư của Thượng Hải phồn hoa về để cứng đối cứng với nam, nữ chủ. Nhưng điều mà sáu nữ phụ kia không ngờ rằng, nhóm thiên kim tiểu thư các cô mời kia thực chất chính là một nhóm người bị tâm thần bệnh ngầm. Người thì rối loạn nhân cách phản xã hội. Người thì mắc phải chứng rối loạn lưỡng cực. Người thì mắc bệnh Trung nhị đại. Sáu nữ tâm thần bệnh xuyên vào ngôn tình tiểu thuyết. Vừa nghe đã thấy không cách nào cười nổi.…
Chiều nay trời đổ mưa bất chợt, kiểu mưa Đà Nẵng ấy. Nó đến nhanh như tâm trạng con gái nhưng lại dai dẳng như deadline môn Toán.Tôi mắc kẹt trong thư viện, không mang theo áo mưa, ô thì chắc đang nằm trong ngăn bàn ở lớp. Bảo Trân thì trốn từ tiết ba, còn tôi thì ngồi ở cái bàn gần cửa sổ, gõ nốt file trình bày cho CLB Học thuật."A, thì ra có người đang stress." - Một giọng trầm quen thuộc vang lên sau lưng tôi.Tôi ngẩng đầu. Không bất ngờ lắm khi thấy Đinh Nguyễn Gia Huy kéo ghế ngồi xuống đối diện."Tao đang bận." - Tôi nói, gõ phím nhanh hơn để né ánh nhìn của nó."Tao cũng bận. Nhưng bận... nhìn người ta." - Nó cười. Mắt long lanh như thể trời mưa ngoài kia cũng đang nghe lén chúng tôi.Tôi liếc nó. Vẫn mặc sơ mi trắng, nút áo trên cùng mở hờ hững, kiểu vừa ngoan vừa khiến người khác muốn... dán băng keo lại.Mà tôi là người miễn dịch. Đúng không?"Đừng nhìn nữa. Nhìn lâu dính lời nguyền đấy."Gia Huy bật cười, chống cằm nhìn ra ngoài:"Tao cũng có lời nguyền. Cứ dính vào một người là không rút ra được."Tôi im lặng. Ngoài kia mưa vẫn rơi. Trong đây thì... hình như tim tôi hơi lệch nhịp.Tôi gõ tiếp. Được ba dòng, Gia Huy kéo nhẹ tay áo tôi."Ê Vy Anh, mày thích người như nào?"Tôi hơi đắn đo một chút:"Chắc là người trưởng thành. Giỏi hơn tao. Và... không làm tao mất tập trung."Cậu ta nghiêng đầu cười:"Chết rồi. Tao chỉ đạt tiêu chí cuối.""Tiêu chí gì?""Làm mày mất tập trung."Tôi liếc nó:"Tự tin bớt đi."Ngay lúc đó, tôi cảm thấy tay nó hơi siết lấy tay tôi. Không mạnh, nó khiến tôi có một cảm giác đó chỉ l…
Có đôi khi cảm thấy thanh xuân của bản thân thật nhàm chán. Cho đến khi...*****- Thể loại: Thanh xuân vườn trường + Trưởng thành- Tình trạng: Đang tiến hành- Thời gian ra chap: Tùy vào lúc mình rảnh. Có thể là 2 chương/tuầnMình viết còn non nớt. Các bạn đi ngang đọc truyện nếu có ý kiến hãy cứ góp ý thẳng thắn với mình. Xin cảm ơn!!!----- Hãy là một người đọc văn minh -----…
Truyện được chia làm 3 quyển chính ( có thể sẽ nhiều hơn) và 1 quyển ngoại truyệnTruyện sẽ có nhiều yếu tố lừa người đọc kể cả văn án và thể loại cũng chưa chắc là thật vì nó chỉ là khái quát khi chuyển quyển sẽ gây ra nhiều yếu tố mà mọi người không biết, chỉ đến khi đọc đến quyển ngoại thì sẽ bao quát toàn bộ sự thật đằng sau không được đề cập đến ở quyển chính khi đọc quyển ngoại sẽ có nhiều bạn cảm thấy khó chịu vì nó quá máu chó và việc đem tình cảm của người khác ra chơi đùa.Quyển cuối và ngoại truyện có khả năng gây ức chế khá cao nên mong mọi người lưu ý trc khi vào đọc giúp mình ạ.Truyện có rất nhiều chi tiết gây khó hiểu được lý giải ở quyển ngoại. Những quyển đầu sẽ dành cho mấy bạn dân ngôn hoặc dăn ăn tạp, quyển cuối của tuyến truyện chính dành cho mấy bạn hủ chơi hệ song tính nhân thuộc loại cao H lưu trước khi đọc giúp mình nếu xảy ra chuyện gì mình sẽ không chịu trách nhiệm vì đã nói từ trước mong mấy bạn lưu ý kĩ giúp mình ạ.Mong mấy bạn không combat nhau giúp mình, nó gây cho mình rất nhiều ức chế.LƯU Ý: Đây là một bộ truyện cực kì cẩu huyết, mang nhiều yếu tố lừa bạn đọc, hanh vi và thái độ của một số nhân vật là không tốt tuyệt đối không làm theo dưới mọi hình thức. Mong các bạn đọc truyện một cách văn minh, bạn nào không thích thì có thể bỏ truyện bất cứ lúc nào mình cũng đâu có ép các bạn đọc nên mong một số bạn có ý thức giúp mình với ạ, truyện viết ra chỉ để mình cảm thấy bớt nhàm chán khi đang nghỉ ở nhà, không có lịch ra chap cố định.…
Hạ đến, nhưng không phải mùa hạ của những nụ cười giòn tan hay ánh mắt lấp lánh. Sân trường vẫn tấp nập như bao ngày, nhưng giữa dòng người qua lại, hai ánh mắt từng chạm nhau như thế giới riêng giờ chỉ còn là khoảng không mơ hồ.Hạ An ngồi ở góc cuối cùng của thư viện, nơi ánh sáng nhạt từ ô cửa sổ hắt vào, tạo thành những vệt dài trên trang sách mở dở. Cô luôn tự hỏi liệu cậu có nhớ rằng nơi đây từng là chốn quen thuộc của cả hai, những ngày cùng nhau tìm kiếm tài liệu, hay chỉ đơn giản là im lặng bên nhau. Nhưng giờ, cái im lặng ấy không còn dễ chịu nữa, nó nặng nề và đầy khoảng cách.Gia Minh bước qua hành lang dài, nơi từng lưu giữ tiếng cười của cô gái hay cãi vặt với cậu mỗi lần tan học. Cậu không nhìn về phía thư viện, cũng không ngoái đầu, chỉ bước thẳng như thể sợ rằng, nếu dừng lại, những ký ức sẽ ào đến, cuốn lấy cậu lần nữa.Hai con người, từng ở rất gần nhau, giờ đây như hai đường thẳng song song. Thời gian vẫn trôi, trường lớp vẫn ồn ào, nhưng trong họ, mùa hạ đã dừng lại từ lâu.…
Đường Dịch: " Các ngươi thực sự muốn ta cởi sao..." Người nào đó ủy khuất lên tiếng.Chúng sinh: " Điện hạ người cứ cởi đi lấy thân hình mê hoặc hết bọn họ." Đường Dịch: " Ớ, sao chỉ có ta phải lột... cô cũng phải lột cho ta xem nữa... như vậy mới công bằng."Chúng sinh: -...-~~~~~~~~~Ninh Nguyệt: " Điện hạ, người có tiền đồ chút đi..."Người nào đó rầu rĩ ngắt hoa thả xuống vô ý tạo "mưa" hoa cho vị tiên tử nọĐường Dịch: " Tiểu Nguyệt Nguyệt~~~, tại sao vậy? ta đẹp mà, ta cũng giàu nữa, lại còn ấm áp, thông minh tuyệt đỉnh thế này sao ngươi không thích ta?.."Ninh Nguyệt: " Tại vì ta không thích nam nhân."...Đường Dịch: " Ngươi nói dối, hôm qua ta còn thấy Đông Dương công tử ôm ngươi."Vị tiên tử nọ ảo não không nghe......Chúng sinh: " Thế tử, Ninh Nguyệt cô nương vẫn không để ý ngài sao?"Đường Dịch: " Các ngươi có tin ta đạp các ngươi xuống vong tình không?"Chúng sinh hoảng hốt bày kế giúp vị thế tử nọ:" Thế tử, theo như kinh nghiệm sống đầy mình nơi trần thế của chúng thần đối với những nữ tử lạnh lùng, cao lãnh như Ninh Nguyệt tiểu thư chỉ có hai cách hữu dụng nhất."" Mau nói"" Tự tay làm mỹ thực chinh phục phòng tuyến yếu nhất."" -_- ta không biết nấu ăn."" vậy chỉ còn tuyệt chiêu cuối cùng... dâng " thịt" đến tận miệng... hay còn gọi thanh cao hơn là " mỹ nam kế"". " Hay... chờ tin ta đại thắng trở về."~~~~~Đôi lời của Thất Nguyệt An Thư:" Đường Dịch à, đường đường là một dấng nam nhi nay vì tán gái mà không biết bao lần làm gà bay chó sủa... tài năng, dung mạo của ngươi đâu? Tiết tháo đi đâu c…
Tên truyện:( Xuyên sách) Bạn trai tôi là nam phụ!!Tác giả: Vân YThể loại: xuyên sách,ngôn tình,thanh xuân vườn trường,nam nữ cường,1 vs1Nam/nữ chính: Doãn Mặc Tưởng/Cẩn Lục Kiều Cẩn Lục Kiều vì một lần đọc truyện ngôn tình có nữ phụ tên giống mình mà lại xuyên không. Trong cái rủi có cái may. Khi xuyên,cô có gia đình,có người yêu thương mình thật lòng, được hưởng đãi ngộ mà kiếp trước cô không có. Xem ra,xuyên không cũng không hẳn là xấu.. Cẩn Lục Kiều cố gắng tránh xa nam nữ chủ,bảo vệ người thân của mình. Nhưng ai mà ngờ được tránh nam chủ,cô lại gặp nam phụ. Đã thế còn cùng anh ta lên duyên nữa chứ. Thôi kệ đi,sống yên ổn là được rồi..…