yeonjun | remember
"đợi anh.."@kangterryy…
"đợi anh.."@kangterryy…
Chuyện tình giữa ông chú Châu Kha Vũ và cậu bé Trương Gia Nguyên ....…
Ngoài ôm và nắm tay, sắp có một thứ nữa được cả hai đưa vào danh sách "những thứ cần làm để gắn bó với nhau hơn", đó là hôn má.…
Thêm một chiếc oneshort ngọt hơn đường tới rồi đâyyy~…
Tác giả:温柔的蝎子 (Bọ Cạp Dịu Dàng)Thể loại:Đam Mỹ, NgượcEditor : Bảo XuynhMột ngày nào đó nước mắt của Hoàng Dục Nghiêm lại có thể rơi xuống,mà nguyên nhân lại là khóc vì thằng khờ này, thì ra, thằng khờ này cũng có thể có được nước mắt của hắn, thì ra...Khờ à, ngươi có biết không, có một người thông minh tên Hoàng dục Nghiêm yêu một thằng khờ là ngươi đó, nhưng ngươi đã đi xa rồi....…
Author: ciennaTranslator: Rosalie ChoiSummary: Xa nhau quá lâu sẽ gây nên cảm giác mất mát.Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không re-up.…
Author: liluwritesTranslator: Rosalie ChoiSummary:Trong suốt cuộc đời của mình, Thương Tế Nhụy đã biểu diễn vô số kịch bản khác nhau. Y đã đeo hàng ngàn khuôn mặt, trở thành vật chứa cho nhiều linh hồn khác nhau nên thường quên mất đâu thực sự là bản thân mình và đâu là nhân vật trên sân khấu. Y đã sống, yêu và chết qua từng vở kịch của mình, và điều y học được từ tất cả những thứ đó, chính là: Tình yêu đi đôi với bi kịch.Đó là lý do tại sao khi Trình Phượng Đài lùi lại, y đã tiến đến hôn hắn thêm một lần nữa.Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không re-up.…
Bản quyền nhân vậy lẫn truyện đều thuộc về CHÚNG TÔI, vui lòng ĐỪNG mang đi đâu khi chưa có sự cho phépHãy là một reader có văn hóa ♡_________________Võ Trà Tú và Đông Nhật Sơn là bạn thân của được ba năm hơn, nhưng khi đến năm thứ tư, họ đang giấu mọi người chuyện đó?!…
Bắc Bình năm 1933, là nơi náo nhiệt nhất toàn Trung Quốc. Sự náo nhiệt này khác hẳn với những nơi khác, không phải về ăn chơi trụy lạc, người Tây đông đúc, mà là một loại huyên náo đẹp lạ thường, côn khúc Kinh kịch, bang tử loạn đạn , Tần khang đại cổ , khoái bản bình thư, bất kỳ nghệ thuật truyền thống nào ta có thể tưởng tượng ra đều dung hợp tại nơi này -- đây là võ đài Lê viên ngàn năm huy hoàng nhất, cũng là nơi cuối cùng một vị thủ khoa Lê viên Thương Tế Nhụy chiếm hết phong lưu.Một tiếng gọi trên sân khấu, một buổi gặp mặt ngẫu nhiên, khiến Trình Phượng Đài Trình Nhị gia từ Thượng Hải tới, làm quen được vị danh linh dường như sống ở trong lời đồn đại cùng truyền kỳ này, hắn tháo xuống bông hồng mai trên vạt áo Thương Tế Nhụy, cười một tiếng, cắm vào nơi cài hoa trên âu phục mình. Giữa lúc hai mắt chợt nhắm chợt mở, người đã ở Trường Sinh điện. Thương Tế Nhụy hát, nào nào nào, tôi và Nhị gia cùng bước một lần. Trình Phượng Đài lại nói, chỉ cần em chịu, tôi sẽ luôn ở bên em. Hai người kết duyên bởi kịch, lời bày tỏ cũng nói giống như đôi câu kịch. Sau đó, có tài tử phong lưu thuật lại câu chuyện của hai người bọn họ, để các vị khán giả có thể tỏ tường, chính là vở《 Bên tóc mai nào phải hải đường đỏ 》đây.…
Author: liluwritesTranslator: Rosalie ChoiSummary:Mắt Tế Nhụy hơi híp lại khi mỉm cười với hắn. "Em là bùa may mắn của anh.""Phải," hắn hít thở, đột ngột ngừng lại vì cổ họng đau rát. "Em vẫn luôn là bùa may mắn của tôi. Em đã mang hạnh phúc lại cho tôi."Chầm chậm chầm chậm, bàn tay Thương Tế Nhụy lần theo ánh sáng phản lại trên áo khoác da của Trình Phượng Đài, đặt lên gò má hắn. "Nếu vậy sao trông anh lại buồn thế?"Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không re-up.…
cau cuoi roi a, khong doi to nua a.oneshot.…
Behold, new AndySean fanfiction muahahaha…
the first snow hay là mùa tuyết đầu tiên ta bên nhau…
Thơ nka…
trai ngoan parkgunwook x trai không hư nhưng bị hiểu lầm là trai không ngoan shen ricky**yếu tố abo xíu xiu cho câu chuyện thêm lãng mạn…
Một chiếc fic Andy x Hà Thuận nữa UwU…