bé kooki của tổng
mọi người đọc truyện vui vẻ nhe…
mọi người đọc truyện vui vẻ nhe…
Chào mn mình ms tập làm có sai sót mong mn bỏ qua giờ thì vào thoi…
Đọc thì biết…
TRUYỆN MÌNH COP VỀ ĐỌC, KHÔNG PHẢI MÌNH VIÊT…
mới biết làm truyện nên không được hay mọi người thông cảm 😔😔…
Sau khi tôi và Giang Khâm chia tay, anh ta đã uống say mèm rồi khóc lóc cầu xin tôi: "Song Song, xin em đừng rời xa anh."Nhưng tôi không phải là Song Song.Nhìn nữ sinh có vài nét hao hao mình trong điện thoại của Giang Khâm tôi mới vỡ lẽ, thì ra mình chỉ là thế thân.Tôi bật cười, đầu ngón tay lướt nhẹ trên gương mặt Giang Khâm. Giang Khâm không hề hay biết, anh ta trông rất giống một người.Tôi quen Giang Khâm trên sân bóng rổ.Ngày hôm ấy lúc đi ngang qua sân bóng rổ, nhìn thấy Giang Khâm đang chơi bóng, run rủi thế nào mà tôi lại đi mua một chai nước khoáng.Không giống các nữ sinh khác đang cổ vũ nhiệt tình, tôi chỉ lẳng lặng ngồi ở đó, nắm chặt chai nước trong tay, mừng rỡ con tim đập thình thích liên hồi.…
tình yêu là liều thuốc chữa lành nhưng cũng là thuốc độc…
"Anh là ánh sáng, là hy vọng của em nên xin anh đừng bỏ rơi em"…
tôi không biết nói gì, xin hãy cảm nhận nóLàm ơn đừng lấy giấc mơ của tôi đi…
(Bách Hợp, Đời Thường) tác phẩm đầu tay nên còn nhiều lỗi mong được góp ý.…
Đam Mỹ, Tiểu Thuyết, Thanh Xuân Vườn Trường, Ngược.…
cứ đọc đi rồi biết ^^ ........…
Momoya dạo gần đây thật kì lạ.…
Cô là Nhã Kỳ vô tình bị em gái tốt của mình hạ thuốc và sao đó...…
Viết xàm xí…
hay đọc và cảm nhận câu chuyện cảm ơn…
Ngày hai người gặp nhau , là ngày ở Việt Nam có nắng, gió xuân nhẹ nhàng đem một ít hơi lạnh mùa đông xen vào từng lớp khí quyển.Ngày cô gặp lại anh, ở Seoul , gió lạnh buốt thổi từng đợt, trên không trung có một hạt tinh thể trắng muốt tinh khiết đang dần đáp xuống. Tuyết đầu mùa bắt đầu rơi...…