Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Alpha đàn hương- Omega bạc hàA giả o theo đuổi vợ :))A trà xanh có giọng trầm nhưng lại thích nói giọng nũng nịuTác giả: 姜蒜末的小太氧Truyện chuyển ngữ chưa được sự cho phép của tác giảỦng hộ tác giả tại: https://xinjinjumin752039972891.lofter.com/post/77893e37_2bbd603a0?continueFlag=7420b749e3f50734eae3adc08faf5afd…
Cô đột nhiên xuyên không đến một thế giới khác. Ở đây, cô vì muốn trả ơn nguyên chủ mà giúp cô ấy trả thù. Gặp những tên nam chính nam phụ. Hừ! Không hợp, cút Đến khi gặp tên tổng tài lạnh lùng một lời không hợp liền phá sản kia, cô bỗng nhiên tìm đủ mọi cách mang về nhà nuôi. Cướp được về liền sủng tới tận trời cao..... Đời này hứa chỉ lấy vợ không lấy chồng( au: để tránh mọi người hiểu nhầm đây là bách hợp au xin nói rõ đây là CP: nam nữ) Truyện này là công sức của Au, cấm mang đi. Dám mang đi au liền Drop truyện . Chấm hết…
Nguồn bản cv từ bạn @pearletter hehe cảm ơn bạn gất nhiều. Mọi người nhớ ghé qua chỗ bạn ấy đọc nha, nhiều bộ mờ lem lắm :> *Tags: cao H, BDSM, chính kịch, hiện đại, cường công cường thụ, công máu S song tính.Tình trạng: chưa rõHỗ trợ edit + beta: @1BetterThan0*Có vài đoạn edit tục nhưng chẳng biết tại sao mình đọc lại thì thấy khá buồn cười hơn là nghe dăm, mọi người cứ nêu cảm nghĩ với nhận xét giúp với nha ạ.…
Lời nói đầu: Nhân vật là của tác giả, nhưng tính cách, diễn biến là của tôi!******************************************************************-Erza à...! Nghe anh nói đi!- Jellal cố níu kéo Erza lại.Erza ngoảnh lại, gương mặt khả ái, tươi cười của cô đã mất, chỉ còn một gương mặt chứa chất bao nhiêu nỗi buồn, tiều tụy: "Muộn rồi! Tôi không còn gì để nói với cậu cả.". Cô khoan thai đi khỏi căn phòng ngột ngạt này, và để lại một quyển nhật ký nặng trĩu những dấu mực, những tâm sự.Quyển sổ bao trùm một màu đỏ, như mái tóc của cô ấy vậy!…
Sau khi kết thúc thể loại AllKook _ Yêu em mất rồi thì con au dễ thương cute này muốn tìm cảm hứng mới nên cho ra truyện dài tập Cánh hoa lặng lẽ rơi. Mong rằng các thím hãy ủng hộ cho ta nhé- Những cánh hoa rơi xuống tạo nên một khung cảnh cực kì huyền ảo. Cậu đứng đó lặng lẽ rơi nước mắt nhìn người con trai quay lưng bước đi nhưng chính bản thân chẳng thể là được gì, không dám níu kéo cũng chẳng thể lặng lẽ đi theo, chỉ biết đứng im nhìn người mình yêu suốt 8 năm trời khuất bóng sau những cánh hoa diệp anh đào. Thất vọng và chán chường cậu quyết định rời đi đến một thành phố mới bắt đầu lại cuộc sống khác._ Chuyện gì sẽ xảy ra mời mọi người đón đọc truyện của ta nhé Bút danh mới dành cho truyện mới : Tiểu Mộc Tỉ…
Tôi từng cảm thấy tự ti, các chị của tôi: Spring, Summer, Autumn và Winter, ai ai cũng đều là những viên đá quý lấp lánh. Còn tôi chỉ giống như một viên sỏi xấu xí, nằm bơ vơ trên đường. Nhưng các chị ấy lại bảo dưỡng tôi như một báu vật, nâng niu từng sợi tóc"Em không phải viên sỏi, bọn chị cũng không phải đá quý. Chúng ta là gia đình"Tôi có thể không theo kịp họ, nhưng họ sẽ không bao giờ bỏ tôi lại phía sau…
nam chính: Tô hạo,21tuổi,là con trai của nhà buôn vàng lớn. Tính cách kiêu ngạo,lãnh ca,luôn là tâm điểm thu hút mọi sự chú ý của các đại tiểu thư .nữ chính: lâm lộc,19tuổi,là một nhân viên bình thường làm việc tại công ty của Tô hạo, Tính cách bộp chộp,vụng về và ngốc nghếch (tác giả hình như dìm nữ chính hơi quá à nha^^)nữ chính(phản diện): tử dung,20tuổi,là đại tiểu thư của công ty bất động sản.nam phụ:kì phong*và các nhân vật khác.…
"CÔ ĐIÊN RỒI À"Chát*Căn phòng bỏng chốc im bặt đến mức có thể nghe tiếng tim cậu vụng vỡ từng mảnh đủ để nghe được tiếng vang của nước mắt rơi xuống sàn nhà.Lại một lần nữa hắn vì cô ấy mà đánh cậu. Trái tim vừa được băng bó vừa được nâng niu cảm nhận yêu thương sự cưng chiều ngọt ngào ấy bỗng chốc bị một tia sét đánh đến vụng vỡ.Được rồi sự thật vẫn là sự thật cậu không muốn lừa mình dối người lừa mình rằng hắn rất yêu cậu. Cậu đã được yêu thương cậu đã thay thế được cô ta. Tim cậu bỗng nhói lên đau cậu đau lắm. Tại sao cậu cố gắng thế nhưng khi cô ta giả vờ yếu đuối hắn liền chẳng màng đúng sai đánh cậu.Taehyung ra tay xong cũng sững sờ vì hành động của mình tay run run nhìn JungKook như muốn giải thích.Cậu đưa tay khỏi chỗ vừa bị đánh nhìn anh với đôi mắt ngấn nước mà cố rặn ra nụ cười." Kh-không JungKook à nghe anh nói anh thật sự không muốn ra tay a-anh không hiểu tại sao...."" Được rồi!!! Đây là lần thứ hai rồi Taehyung à!! Anh đã từng nói em là bông tuyết trắng của anh mà đúng không???"" Đúng"JungKook lúc này như điên như dại mà cười phá lên." Đúng bông tuyết trắng nó đẹp. Nó tinh tế mọi người đều thích nó.... Nhưng anh biết gì không nếu bông tuyết gặp mặt trời sẽ tan dù kiên cường tới đâu nó cũng chẳng về hình dáng ban đầu được.... Cô ta chính là mặt trời còn anh là bầu trời..." Cậu lần lượt chỉ về phía ả rồi tới hắn. Tiếp theo lại là chính bản thân mình." Anh luôn đứng sao cô ta luôn bảo vệ che chở cho cổ. Và em chính là bông tuyết tội nghiệp ấy."…
Thể loại: Huyền huyễn tiên hiệp tu chân, linh dị thần quái, tình hữu độc chung (1×1), quỷ vương si tình công x tiên phong đạo cốt lượm đồng nát thụ, HEEditor: Q1, Q2, Q3: wattpad Vô Danh, Q4, Q5: wattpad hoediu4Độ dài: 244 chương + phiên ngoại"Vì người, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi."Giữa tam giới thần phật khắp nơi này, thế mà lại có một trò cười!…
Đô thị hiện đại, tâm lí tình cảm, 18+, HE. Niên hạ, ôn nhu công x trầm cảm, rối loạn cảm xúc, bản chất dương quang.Jungkook gặp Jimin khi anh đang đứng trên cầu. Xung quanh, đông người đứng nhìn.Cậu hoảng hốt khi thấy anh nhảy xuống nhưng không một ai có ý định cứu và cũng không có bất kì một đội cứu hộ nào cả.Trước khi cậu lao người xuống dòng nước mênh mông để tìm anh, chỉ nghe thấy tiếng người ta xì xào rằng tên bệnh hoạn, thần kinh đó chẳng đáng cứu...Cậu ôm anh trên tay. Ướt sũng.Cậu mặc kệ người ta chỉ trỏ, bàn tán.Cậu chỉ biết là... anh phải sống.Và rồi cậu níu kéo sinh mệnh tàn lụi của anh lại. Cho nó một cơ hội. Cho nó chút ánh sáng. Và cho nó nhiều hạnh phúc hơn bất cứ thứ gì. Bù đắp lại những tổn thương trong quá khứ..."Jimin...Anh biết không? Anh tựa như những bông hồng hoang vậy. Họ dẫm đạp và vứt bỏ. Vì họ sợ bị đau hay vì họ không thấy được giá trị của chúng.""Jimin...Anh đối với người khác từng vô dụng, nhưng trong thế giới của em, anh nhìn này. Anh chính là màu đỏ rực rỡ nhất. Xinh đẹp nhất. Quyến rũ nhất. Anh rất mạnh mẽ, anh không giống họ.""Jimin...Anh có cảm nhận được những vết chai trên tay em không? Vì thế...Em không ngại những chiếc dây gai quanh anh đâu, cũng không ngại anh ghét bỏ hay khép lòng với em, nên là, hãy để em trân trọng anh dù chỉ một lần, nhé?"…
Rừng Lucinda có 1 cặp song sinh là đại công chúa Helen Bush và nhị hoàng tử Henry Bush. Trong lúc đi nghỉ dưỡng tại Lục địa Rishima tình cờ cứu được một người sói đang bị thương, nhị hoàng tử rủ lòng thương xót nên mang về hoàng cung chăm sóc." Raymond à đau quá, anh ôm em chặt quá. "" Nói đi tên em định đưa thư tình cho là gã nào? " Cặp mắt Raymond đỏ ngầu. Sau khi đi khiêu chiến ma tộc xong, nôn nóng đi về phòng Henry để được cậu ôm ấp ai mà ngờ cậu khoe rằng mới viết xong thư tình cho gã nào đó, nhờ hắn đọc giúp nêu cảm nghĩ. Hừ ai mà thèm đọc. " Hức, ngốc. Người ta đã ám chỉ tới mức đó mà vẫn không hiểu, thư tình là viết cho anh đó, đồ người sói chậm hiểu. Hức, trời ơi buông ra đi đau quá đi mất. " Tinh linh cứ 5 người là có tới 3 người da thịt cứ như thuỷ tinh, dễ đau dễ vỡ. Huống chi nãy giờ Raymond cứ ôm chặt Henry làm cậu đau không chịu nổi. Dù có đần độn tới đâu thì ai nghe đến đây cũng hiểu người Henry thích là anh. Raymond trực tiếp đơ luôn, chỉ biết theo bản năng mà ôm khẽ lại người trước mặt vì cậu kêu đau. Anh bế cậu lên giường, bản thân thì quỳ xuống dúi đầu vào lòng cậu." Sao lại khóc, có ai bắt nạt anh à? Để em giải quyết họ nhé. " Henry vuốt ve bộ lông của người thương. Mỗi lần Raymond làm nũng là lại hoá sói, dễ thương quá đi mất." Ừ, bọn ma tộc ý. "Ma tộc, một đám nằm lăn lóc bởi một đòn của Raymond - Mẹ nó, ai bắt nạt ai cơ chứ?" Được, mai em đem từng tên một quỳ xuống xin lỗi anh. "Raymond giương mắt nhìn cậu, người anh xem như trân bảo mà nâng niu.…
Năm tuổi, vì mất lý trí mà đã gây ra một mối hận ngàn năm, trong lúc Thiên Lãnh dành đồ chơi với Tiểu Hàn chẳng may làm sứt trán đối phương.Tiểu Hàn khóc ầm ĩ: "Cậu có biết tớ mà bị sẹo thì chẳng ai chú ý đến tớ nữa không? Tớ sẽ méc bố mẹ cậu cho mà xem..."Thiên Lãnh thấy thế, hoảng hốt dỗ ngọt:"Tiểu Hàn ngoan nào! Đừng méc bố mẹ tớ nhé, cậu muốn tớ làm gì cho cậu cũng được hết!"Tiểu Hàn nghe thấy thế, mắt sáng long lanh:"Hứa nhé! Vậy cậu phải luôn nghe theo lời tớ nói. Ký vào đây đi!"Trên tờ giấy nguệch ngoạc mấy nét chữ trẻ con : Lãnh Lãnh sẽ là của Tiểu Hàn mãi mãi."Thiên Lãnh:"Ờ, ký thì ký!" 20 năm sau, thảm họa xảy ra...Tiểu Hàn hất khuôn mặt xinh đẹp, phất phơ tờ giấy của 20 năm trước, gạt tóc nũng nịu:"Vết sẹo này là do cậu gây ra, còn cái này nữa, cậu phải chịu trách nhiệm!"Thiên Lãnh:"Tớ nhớ hồi đó không để lại sẹo mà, tờ giấy đó không phải trò con nít sao?"Tiểu Hàn:"Ờ thì vết sẹo này do tớ tự gây ra, nhưng giấy trắng mực đen rõ rành rành thế này, sao cậu phải chối. Vậy nên tớ sẽ lấy cậu, cậu là của tớ!"Thiên Lãnh:"..."----------------------------------------------------------------------------------------------------------------Trước giờ toàn thấy Trúc Mã bắt nạt Thanh Mai nên giờ muốn thử ngược lại. Truyện lần đầu viết, thấy được thì cmt hoặc vote ủng hộ tinh thần con Au nha!…
Hoàng Long tìm thấy mình ngẩn ngơ ngồi nhìn sơn tra rơi đầu ngõ. Tuổi trẻ ai cũng có quyền ngây dại, mà ngây dại tuổi đầu đời cậu dành hết cho những cánh hoa ấy mất rồi, những cánh hoa rơi trên vai anh. Ngây dại trôi theo cơn gió mát hiếm hoi của mùa hạ đi đâu mất, mặc cậu đã cố níu tay nắm giữ. Chút ít còn lại, Hoàng Long của tuổi trưởng thành đáng ra nên thả bay, nhưng cậu lại dùng nó để vấn vương ai đã cạn tình. Có người nói đơn phương là chuyện của một người, điều này khiến cậu gật gù công nhận. Chuyện Hoàng Long yêu Tuấn Huy là chuyện của con tim cậu, đau đớn cũng là mình cậu tự rước lấy, chẳng ai có quyền trách anh cả. Hoa sơn tra ngừng rơi, nhưng cậu chẳng thể ngừng ngây dại.…
💐Tên truyện: Phía trên cuồng phu ắt có dũng thê💐Tác giả: Sát Trư Đao Đích Ôn Nhu💐Hán Việt: Cuồng Phu phía trên ắt có dũng thê 💐Màn Thầu edit (face nhà mình: https://www.facebook.com/ngontang.tu) 💐Số chương: 324, đã hoàn__________________🥀Giới ThiệuLâm Đại Nương mệnh tốt, vừa xuyên liền xuyên thành đích trưởng nữ nhà phú hộ Giang Nam.Lâm Giang Nam có vạn khoảng ruộng tốt, đời này Lâm Đại Nương phát sầu nhất chính là tính xem cha nàng sẽ cho nàng bao nhiêu của hồi môn.Sau khi cha mất, nàng phát sầu nhất là như thế nào chém giết nhóm chú thím, thay mẹ thay các di nương bảo toàn tiền an hưởng tuổi già.Thật vất vả nhịn đến hai mươi tuổi, các chú thím nghe tên nàng liền sợ vỡ mật, vị hôn phu mà cha nàng định ra ở kinh thành rốt cuộc tới cưới nàng.Vì thế, nàng gỡ tay mẹ ruột di nương đang ôm tay níu ống quần khóc lóc kêu không cần, tự động đánh nhịp gả cho.Đao tiểu tướng quân phải cưới cọp cái Giang Nam, nghe nói nàng mặt như Mô Mẫu cười như Dạ Xoa -- nhưng cưới nàng là vì xung hí chotiểu tướng quân nhà mình, Đao gia quân nhịn.Bỗng nghe, cọp cái biết là tới để xung hỉ còn thật cao hứng, Đao gia quân cầm thương nắm côn -- thôi nhịn.Nửa đường, thám tử lại nói cọp cái đối với bọn nha hoàn hồi môn nhan sắc thiếu muối của nàng nói nhất định thay các nàng ở Đao gia tìm một lang quân tốt, bọn nha hoàn nghe thế cười như chuông bạc. -- Đao gia quân còn chưa thành thân lần này cảm giác có chút chịu không nổi.Đao Tàng Phong tỉnh lại ở đêm động phòng hoa chúc của hắn , hắn vừa tỉnh liền thấy người trước mắt vén…
Xuyên không vào chính vai diễn của mình vào năm 19 tuổi. Cô sẽ làm gì đây?_________"Đồ ồn ào, lắm mồm, biến cho khuất mắt tôi.""Tôi cũng muốn biến lắm chứ, nhưng Tom ơi tôi đang cố níu lấy sinh mệnh của mình đó!"________Thể loại: Ngôn tình; Xuyên không; Ngược cả nam lẫn nữ. Cp: Erian Jocasta Miller x Tom Marvolo Riddle.* Cốt truyện do tác giả nghĩ ra, mọi nhân vật ngoại trừ Erian Jocasta Miller đều thuộc quyền sở hữu của cô J. K. Rowling.//Truyện được đăng tải ở Watt.pad và Manga.toon, cấm sao chép dưới bất cứ hình thức nào.////Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ^^//…
Một người lạnh lùng, con nhà giàu và đặc biệt phải hết sức đẹp trai thì được gọi là nam thần. Liệu nam thần có nhất thiết phải yêu một cô tiểu thư , nũng nịu hay chảnh đến dễ... ghét không hay là rung động trước một cô gái hết sức bình thường thậm chí là bánh bèo hậu đậu nhưng có một thứ gì đó gọi là "đặc biệt"..... Cô nàng ngổ ngáo đanh đá Nguyễn Vân Nhi và nam thần Trần HẠo Thiên... câu chuyện bất ngờ gì đến với 2 người này.. .đón đọc nhé!!! Giới thiệu nhân vật: - Nguyễn Vân Nhi: dễ thương , tốt bụng , hiền lành vào những lúc không đanh đá ^_^ - TRần Hạo Thiên: miêu tả bằng chữ " nam thần " là đủ - Hàn Diệp Linh: BẠn thân trí cốt của Vân Nhi, tính cách trẻ con, mê zai. - Đường Trang Nhung : hotgirl có tiếng, nhưng thường được gọi với tên " hotgirl son phấn". Người mà Diệp Linh ghét nhất.…
Dành cho những trái tim đang học cách kiên cường______________Đôi dòng______________ Sau những tháng năm dốc kiệt vốn liếng yêu thương để dành cho một người, chúng ta chợt nhận ra, mình đã bỏ bê bản thân, đã không quan tâm đến cảm xúc của chính mình, đã tự làm mình tổn thương bấy lâu nay. Vậy nên, hãy dừng lại những chuỗi ngày hoang phí, dừng lại thứ tình cảm trao đi mà chưa một lần được đáp đền, hãy tự thương mình, tự chăm lo cho chính mình, trân quý chính mình. Duyên là của trời, hạnh phúc là tuỳ duyên. Đừng cố níu giữ những thứ đã không còn là của mình nữa! Tự thương mình sau những tháng năm thương người nhé!…
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, vườn trường.Tình trạng bản gốc: 145 chương + PNBắt đầu câu chuyện khi hai nhân vật chính năm 17 tuổi, cả hai đều ưa nhìn lại có đầu óc, giỏi âm nhạc lẫn thể thao + tài lẻ vô số, nhưng có lẽ cũng vì sở hữu quá nhiều ưu điểm nên hoàn cảnh của hai cậu cũng thảm mỗi người một cách khác nhau..Một bạn là đứa con trái ý với cả nhà suốt mười mấy năm trời, cuối cùng biết được sự thật rằng mình là con nuôi, vậy là từ đó cậu trai thành thị nhà khá giả, dân top đầu trường chuyên đã phải bị đưa về một thành phố nhỏ xập xệ, làm học sinh ở một ngôi trường tầm thường, ở chung với những "người ruột thịt" ngập ngụa trong bế tắc và vòng xoáy gạo tiền.Một bạn mới vừa 17 tuổi đầu đã là người tháo vát quán xuyết hết việc nhà, bố đã mất (trước đó ông này chuyên say xỉn, đánh đập vợ con), phải gánh vác chuyện + nuôi dưỡng một cô em gái bị tổn thương tinh thần, đèo bòng nốt một bà mẹ tính cách thất thường muốn níu kéo tuổi thanh xuân, không lo làm việc, chỉ lo hẹn hò hết trai này đến trai khác.Oan gia ngõ hẹp, hai bạn với xuất phát điểm là hai thái cực, nhưng nhờ duyên số tréo ngoe nên dần dần cuốn vào nhau.Câu chuyện của chúng ta bắt đầu như thế.....…