Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tựa như kình ngư,tình yêu dành cho anh sinh ra từ nỗi cô đơn vì mất đi anh ấy,nên cuối cùng em sẽ để nó chết trong thinh lặng.Kình lạc để lại sự dịu dàng cuối cùng cho đại dương, còn em lựa chọn buông tay để anh có thế bắt lấy hạnh phúc của chính mình.Đó có thể xem là một chút dịu dàng em gửi đến anh hay không?Bởi vì vĩnh viễn em chẳng thể được bên anh.Lục Vi Tầm (Cung Tuấn) x Vương Việt (Trương Triết Hạn)…
Lathana (Thanh) là một cô gái châu Á cùng nhóm bạn đi chơi ở Las Vegas. Đáng tiếc, cả nhóm đã xảy ra tai nạn. Trong thời gian nằm viện, Lathana đã khám phá được khả năng của mình đối với đôi mắt trái đang bị mù tạm thời do chấn thương. Tuy nhiên, cô lại cố gắng chối bỏ khả năng đó. Khi về nhà, cô vô tình biết đến câu chuyện của linh hồn thứ 666, và từ đó, khi những chuyện kinh khủng xảy ra, Lathana biết mình thực sự đã không thể nào quay đầu.…
Truyện gồm có 3 chap : Chap 1 . Mối tình đầuChap 2 . Tưởng yêu mà không phải là yêu Chap 3 . Đừng đi Tên truyện : Ai cũng đã từng yêu nhau như thếTác giả : Phan Ý Yên Thể loại : Truyện ngắn, tản văn❌ Warning ( cảnh báo ) : truyện do mình sưu tầm, đăng tải chưa có sự đồng ý của tác giả. Nếu copy truyện sang trang khác, vui lòng copy đầy đủ nội dung tác phẩm lẫn tên tác giả. 📍Chịu trách nhiệm đăng tải : Meo…
Hàng triệu năm về trước, lục địa Zodiacal thuở khai thiên lập địa, đẫy rẫy bốn phương đều là quái vật khổng lồ. Chúng rình rập ở khắp mọi nơi, lấy thịt người là đồ ăn chính còn máu người là nước uống. Con người sợ hãi chỉ có thể sống ẩn dập, làm nông cố gắng duy trì sự sống. Chỉ cần được sống, loài người chấp nhận sống ẩn dập như loài sâu bọ. Nhưng cuộc sống không được bình yên như họ nghĩ. Thiên tai liên tục ập tới, bệnh dịch ở khắp mọi nơi. Con người xưa đã khốn đốn giờ còn khốn đốn hơn. Những mái nhà bị thổi bay bởi vòi rồng khổng lồ, lũ lụt hạn hán liên tục hoành hành, nạn đói khắp nơi, xác người chất cao hơn núi. Có những kẻ ngu dốt vì sống mà lao vào hang ổ của bọn quái vật và cướp thức ăn của chúng. Kết cục thì khỏi phải bàn. Con người thật quá nhỏ bé trước SỐ PHẬN... Thượng Đế ở trên cao nhìn xuống, cảm thấy thương xót cho những đứa con của mình đang đứng trước bờ vực của cái chết, Ngài hạ lệnh cử 13 vị thiên thần xuống giúp đỡ loài người. Họ truyền bá tri thức, phép thuật, sức mạnh cho loài người. Dần dần loài người dành lại ngôi vị bá chủ của lục địa Zodiacal, đánh đuổi lũ quái vật ra Đảo Chết. Họ vui mừng cho dựng một đền thờ lớn thờ 12 vị thiên thần kia trên đỉnh của thung lũng Divanal thay cho lời cảm ơn tới bọn họ.Nhưng họ đã lầm... Hàng triệu năm sau, lục địa Zodiacal giờ đây chính là hiện thân của phép thuật và công nghệ. Cuộc sông cứ yên bình như thế cho đến ngày đó. Lời nguyền của ma vương.... 12 đứa trẻ được sinh ra.... vận m…
Đây là câu chuyện tưởng tượng kể về các vị thần Hy Lạp cũng như về các chòm sao và 12 cung hoàng đạoMỗi tuần mình có thể ra từ 3 đến 4 tập. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ…
truyện do tui và mấy chị với con em gái vết vui lòng không xem chùa12 cung hoàng đạo và phép thuật nhân vật của tui cấm ăn cắp tên nhân vật vào đọc rồi bt hết cốt truyện…
Ta đứng trước bờ Vong Xuyên , nhìn những u hồn cứ qua lại không có mục đích trước mắt mình. Ta nghe Mạnh bà hỏi ta vì sao chẳng chịu uống canh , vì sao cứ đứng cạnh Đá Tam Sinh mà không đi đầu thai a." Cô nương, đi đi a , cô nhìn xem bản thân mình đã khóc đến mức hơn cả lệ quỷ dưới dòng sông này rồi, lão Vương nói với ta nếu như cô không đi đầu thai sẽ lại phải chờ thêm một trăm năm đó, đi đi , vị tướng quân đó đã sớm đầu thai rồi , cô nương có tiếp tục chờ sẽ cũng chỉ chờ được kiếp sau của hắn mà thôi , hắn đã sớm quên cô nương rồi"Giọng của Mạnh bà ồm àm già nua nhưng sao ta nghe như sét đánh qua tai mình, chàng quên ta rồi chàng quên ta rồi, rõ ràng chàng đã hứa với ta sẽ chờ nhau nơi đá Tam Sinh rồi sẽ cùng dắt tay nhau bước qua cầu Nại Hà ấy thế mà chàng đã bỏ ta mà đi , ta thét lên một tiếng thật dài , ấy thế mà nước mắt ta lại chẳng rơi thêm giọt nào cả.Ta thấy Mạnh bà đi về phía mình, trên tay bà cầm một cái bát đen cũ kỹ, ta biết đấy là nước vong tình bà nấu hằng ngày được múc từ dòng sông Vong Xuyên kia. Rõ ràng là nước sông sao lại mang hương vị của nước mắt thế này, khi giọt nước cuối cùng chảy vào miệng ta thì kí ức trong ta dần mơ hồ , ta không còn nhớ đôi mắt như trăng sáng của chàng , không nhớ đôi môi luôn cất chứa gió xuân của chàng , cả vòng tay ấm áp ấy ta cũng cũng đã quên đi , quên mất chàng tên là gì ,quên mất những tháng ngày giông bão mà chúng ta đã vượt qua, quên chàng,ta cũng quên đi bản thân mình. Bước vào vòng luân hồi như g…