Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"... tôi cho phép mình được nổi loạn một lần, tôi cho phép mình được đau lòng, được khóc lóc một lần bởi một tình cảm ngây thơ và trong sáng của tuổi mới lớn."Truyện " Thanh xuân của tôi" là những mẩu suy nghĩ về tuổi thanh xuân của chính tác giả.…
Tôi là gã trai lạc lối. Lạc lối trên chính con đường mình đã chọn. Lạc lối trong chính những trang văn của mình khi chúng cứ bị nhiễu loạn bởi một thực thể lãng mạn đẹp đến lạ kì. Tôi không tìm ra đáp án của nó suốt chừng ấy năm, cho đến khi tôi nhìn thấy em...Và tôi đã tìm ra câu trả lời cho dòng nhung nhớ cuộn trào mỗi đêm.…
"Trong khoảng khắc mọi thứ ngập trong biển lửa, thì đối với cậu, đôi mắt của anh mới là thứ bùng cháy nhất."Couple: SooJun/STJunTag: 1x1Warning: Nhân vật trong truyện không thuộc sở hữu của tác giả, còn lại mọi tình tiết đều là giả tưởng, cân nhắc trước khi đọc…
Một cô nàng hiếu động vốn chẳng hiểu gì từ "yêu". Làn gió nhè nhẹ đưa đến bên cô một chiếc lá phao. Cũbg chẳng phải gì to tát nhưng chiếc phao ấy lại có thể cảm hóa một xon người luôn nghịch ngợm như cô. Khiến cô phải ngồi yên tĩnh và nhịn lại thứ tình đầu mà mình cho đi. - Hàn Tử Thiên, tớ thích cậu! Một câu tỏ tình vốn cần rất nhiều sự can đảm để thổ lộ. Nhưng đổi lại với tâm tình hồi hộl của cô. Chàng chỉ cưòi, một nụ cười như làn nắng mai.…
là của ta, một mình ta thôi người ơi.couple: namkook/jikook gã: nam tuấn em: chính quốcnó: chí mân end: 26.3.2020*ý tưởng hoàn toàn dựa trên mv hết thương cạn nhớ, là sản phẩm giải trí phi lợi nhuận.*em-chính quốc, được gọi là "nàng" "con nhỏ" để phù hợp hoàn cảnh và nội dung, hoàn toàn không cố ý xúc phạm đến giới tính thật.…
Người ta nói, tam ái của của Huân Hàm chính là Bất Ái, Hận Ái và Manh ÁiVậy, hãy thử kiểm nghiệm xem, Tuyệt Ái của tôi, liệu có chen thêm được một chân vào ái tình tình mù mịt của 2 chàng trai kia không?…
Tuyết Nhiên ôm mối tình đơn phương với Minh Triệt suốt 4 năm, cô chẳng dám mở lời, chẳng dám để ai hay biết đành gửi qua những dòng tin nhắn ngắn ngủi. Chỉ với hy vọng nhỏ nhoi rằng anh sẽ hiểu được tình cảm của cô, mong rằng cô và anh chẳng phải những người lạ, nhưng người qua đường như trước.…
Bạn thân mến,Nhan đề cuốn sách bạn đang cầm trên tay có làm bạn tò mò không? "Khi cha mẹ làm teen phát điên"? Có khi nào bạn phẩy tay, chép miệng (hệt như bố mẹ chúng ta vẫn thế) và cất giọng phán: "Lúc nào bố mẹ chả làm teen phát điên." Ừ, thì công nhận có nhiều lúc bố mẹ làm chúng ta "nóng con mắt bên phải, đỏ con mắt bên trái" và tim, gan, phèo, phổi... dường như chỉ muốn hoán đổi vị trí cho nhau thật. Những "cuộc chiến ngầm" vẫn xảy ra như cơm bữa trong gia đình chúng ta, chiến tranh nóng lẫn chiến tranh lạnh, là khoảng cách thế hệ cách xa như cả trăm năm ánh sáng và không bên nào chịu thấu hiểu bên nào. Để có lúc, chính chúng mình nhìn lại và ngơ ngác vì tại sao mình cứ "gây hấn" với bố mẹ hoài hoài. Còn bố mẹ thì nhớ ơi là nhớ về những đứa¯trẻ ¯của¯ngày¯hôm¯qua, khi mà chúng mình còn bé bỏng, trọn vẹn trong một vòng tay. Lúc chúng ta còn bé, bố mẹ là cả một bầu trời rộng lớn và ấm áp, hay nói cách khác đi, bố mẹ là "tất cả" theo như lời một bài hát. Chắc bạn cũng chẳng lạ lẫm gì cảnh tượng mẹ bạn ngồi bần thần tiếc nuối những ngày bạn còn nhỏ, nhớ cái cảnh bạn ngồi sau xe của mẹ, bàn tay bé xíu níu chặt áo mẹ. Hoặc bố bạn, đã từng là người bạn lớn của bạn trong đủ các thể loại trò chơi ngốc xít thời bé. Ai là người vót nan tre làm đèn ông sao, dạy bạn chơi đá banh, dạy bạn đi xe đạp trong ngày đầu lóng ngóng? Là bố bạn chứ còn ai nữa. Chúng ta (ý tớ nói là bạn, tớ và những vị phụ huynh yêu quý của chúng mình) đã có những tháng ngày bình yên, êm ấm và thương yêu nhau nhiều đến thế. …