KakuTake「Beauty is not the eyes of the beholder」
「Kakuchou x Takemichi 」Author: Phi Thanh…
「Kakuchou x Takemichi 」Author: Phi Thanh…
Fourth ghét Gemini nhưng lại thích hôn GeminiKhông lấy ý tưởng hay chuyển ver ❗❗❗…
Hi các bạn! mình viết truyện khá là giống Oda Senpai nhưng vẫn có chút khác bịt nha!…
Yêu một người sao lại khiến con người ta mù quáng như thế ? Dẫu cho kẻ đó năm lần bảy lượt phản bội ta , khiến cho trái tim ta tan vỡ thì ta vẫn luôn yêu kẻ đó bất chấp những định kiến xã hội hay những ánh mắt khinh bỉ của kẻ khác .…
Câu chuyện về cô nữ sinh yandere chan , bè ngoài tỏ ra mình là học sinh ngoan hiền nhưng sau lưng thì cô sẳn sàng giết những ai dám dành senpai của cô…
câu chuyện về hai nhân vật rất.... tô không thể tả. Các bạn hãy đọc rồi sẽ biết…
"Nữ nhân đẹp là hoa, nam nhân đẹp là họa."Tăng Vũ Minh Phúc như một đóa hồng đỏ rực kiêu hãnh, khiến Phạm Duy Thuận mê mẩn, chìm đắm. Nhưng rồi, cũng chính những chiếc gai sắc nhọn từ đóa hoa tuyệt mỹ ấy lại từng bước, từng bước cắm sâu vào trái tim hắn, khiến hắn không thể thoát khỏi nỗi đau, mãi lẩn quẩn trong sự u mê.Cre idea thuộc về bạn auduong.linh…
Nếu yêu nhau đủ nhiều... thì cái chết cũng không thể kết thúc được."Có những linh hồn mang trong mình ký ức quá khứ - không phải toàn bộ, mà là từng mảnh nhỏ, rơi rớt theo thời gian. Họ không nhớ, nhưng trái tim họ thì vẫn còn. Trái tim nhớ rất lâu...…
LÀ anh, đem lại cho tôi cảm giác đặc biệt, cảm giác như chúng tôi là một phần trong cuộc sống của nhau. Tôi đã bật khóc trong hạnh phúc vì tưởng rẳng mình cuối cùng cũng đã tìm được tình yêu , tìm được một nửa của cuộc đời mình . Sau tất cả thì có lẽ cảm xúc của tôi đã sai , có lẽ tất cả chỉ là sự ngộ nhận của bản thân về một tình yêu đẹp đến mở hồ. đúng vậy, những thứ quá đẹp, quá hoàn hảo thì lại không giống thật.…
Cp chính: 🦫🐿️ (🦫🔝) Mình vẫn đu cp sóc mầm là chính nên fic này chỉ để đổi gió tí hui, ai hong thích có thể hong đọc mình hong ép ạ. Warning: occ, 100% cốt truyện này không giống đời thật, size gap (híu lùn hơn phát, jun và phúc), có yếu tố bạo lực…
Bash or Be Bashed.....P/S: Nói vậy thôi chứ tui nhận xét thẳng thắn và sẽ ở mức độ vừa phải nên không có gì đáng lo cả. Và để ý cái dòng ở trên cùng đấy, nó sẽ là luật của toàn bộ cái tiết mục review này. Tức là thay vì hoàn tiền thì các bạn sẽ được "chửi" lại reviewer :)))(Cái bìa là manga mình mới đọc - Majo-Senpai Nippou, cũng đáng thời gian lắm á:))…
Truyện giải trí tự viết thôi ạ, mong mn ko toxic hay ném đá 😓-Tôi là Trịnh Trần Phương Tuấn.Mùa thu năm ấy, tiết trời se lạnh, từng cơn gió nhẹ thổi qua mang theo hương hoa sữa thoang thoảng, hoà quyện vào không khí của một buổi chiều muộn. Trường học đã vắng dần, chỉ còn vài nhóm học sinh nán lại trên sân, nói cười rộn rã. Những chiếc lá vàng rơi lác đác, nằm im lìm trên mặt sân xi măng đã ngả màu cũ kỹ theo năm tháng. Ánh mặt trời yếu ớt đổ xuống những tia sáng cuối cùng, kéo dài bóng dáng của những cậu học trò đang nô đùa trên sân bóng rổ.Tôi bước vội qua hành lang, tay siết chặt chiếc áo khoác thể thao. Ngày hôm nay đặc biệt quan trọng, vì trận đấu này sẽ quyết định liệu lớp tôi có cơ hội bước vào vòng chung kết hay không. Tim tôi đập nhanh trong lồng ngực, vừa háo hức vừa hồi hộp. Dù đã tham gia nhiều trận đấu trước đây, nhưng cảm giác căng thẳng vẫn chưa bao giờ vơi đi.Khi đến gần sân, tôi chợt nhận ra một bóng dáng quen thuộc trên băng ghế đá gần cổng trường. Dưới ánh chiều tà, cậu ấy ngồi đó, dáng vẻ trầm tư. Ánh mắt lặng lẽ dõi theo khoảng không xa xăm, như đang suy nghĩ về điều gì đó rất xa vời. Trên tay cậu ấy là một cuốn sách, nhưng dường như cậu không hề chú tâm vào nó. Mái tóc đen mềm mại khẽ lay động theo từng cơn gió nhẹ, gương mặt thanh tú nổi bật giữa không gian yên ắng của buổi chiều muộn.ViruSs - người bạn thân nhất của tôi từ những năm cấp hai, luôn mang trong mình một nét bí ẩn khó đoán. Cậu ấy không phải kiểu người sôi nổi như tôi, nhưng lại có một sự thu hút lạ kỳ.…