Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Người con trai mái tóc hoa anh đào, cười toả năng nói: "Em biết sự giống nhau của em và đồ ăn là gì không? Em chính là đồ ăn tối của anh đấy."Người con trai mái tóc đen tuyền xung quanh là khí hắc ám nói: "Nếu thế giới này không có em thì anh sẽ hủy diệt cả thế giới này."Người con trai mái tóc vàng óng ánh, xung quanh là các tia sét nhếch mép: "Em muốn trốn? Cứ trốn khỏi mãi nhưng không thoát được tình yêu anh dành cho em đâu."Người con trai có sẹo ở một mắt nói: "Chất độc là dùng để giết người, còn em dùng để làm chất kích thích."Cô chỉ biết bất lực hét lớn "Các anh là đồ biến thái...."…
Một câu chuyện nữ chính xuyên không về một thời đại xa lạ không có trong lịch sử( đương nhiên rồi vì mình đâu có rành lịch sử đâu). Nữ chính ở hiện đại học kinh tế, coi tiền như tính mạng. Nữ chính là trẻ mồ côi lớn lên trong trại trẻ mồ côi thiếu thốn tình cảm. Bất cần đời, mặt dầy, vô sỉ, không coi người khác ra gì nhưng đặc biệt rất thông minh, lẻo mép, lại vô cùng quyến rũ. Thường xuyên đùa giỡn với tình yêu của đám nam sinh trong trường. Reo gió ắt gặp bão bị một kẻ si tình đẩy từ tầng 17 xuống xuyên không về quá khứ. Xuyên không rồi nữ chính vẫn không thay đổi. Vẫn cái tính cách ngông cuồng ấy. Nhưng vỏ quýt dầy có móng tay nhọn, hắn sẽ có cách trị con yêu nữ là nàng.....…
"Tới tận bao giờ tao mới có thể đứng trước mặt mày. Được mày coi là một người con trai có thể bảo vệ cho mày. Chưa bao giờ tao cảm thấy chán ghét cái từ " bạn thân" tới như vậy"_ Anh đẩy cô vào tường"Mày nói gì vậy hả? Bạn thân cũng chỉ mãi là bạn thân. Không có sự thay đổi."_Cô lúng túngAnh nhếch mép cười. Rồi bước đi như chưa từng quen biết.Đâu có ai nói... bạn thân không được là người yêu,là vợ chồng, là bạn đời...... nhưng không thể phủ nhận rằng đã là bạn thân thì mãi là bạn thân vì không ai muốn vứt bỏ cái thứ tình cảm đó. Mặn nồng hơn tình yêu và bền vững như tình bạn.…
Kiếp trước cô vì ngu ngốc, tin vào thứ gọi là ái tình, đời đời kiếp kiếp, bị người đàn ông mình yêu thương đẩy vào ngục tù tăm tối, bị giam cầm đằng đằng suốt 10 năm , mục tiêu của chúng chính là có được robot I2 mà cô tâm huyết nhất để làm thí nghiệm nhân bản. Cuối cùng mục tiêu đạt được, người có uy hiếp lớn nhất là cô đương nhiên bị sát hại tàn độc.Khi còn sống cô nghe rất nhiều tin tức về những vụ mất tích ly kì, nhưng Tư đại giáo sư của chúng ta chỉ nhếch mép cười đầy khinh bỉ với cái gọi là lỗ hổng thời gian, mãi đến khi linh hồn cô nhập vào thân xác của bản thân 15 năm trước, Tư Nhiên mới nhận ra... trên đời này đúng là không có gì là không thể.…
When Love Comes | Khi Tình Yêu Đến là bộ truyện gồm nhiều câu truyện ngắn kể về tình cảm của những cặp đôi trong những hoàn cảnh rất khác nhau, điểm chung duy nhất là họ dành tình cảm rất chân thành cho đối phương của mình, họ muốn được ở bên nhau, quan tâm và chăm sóc cho nhau, tạo nên những kỉ niệm đẹp về tình yêu của họ.Tác giả: Elena. Ngày bắt đầu: 11/8/2018. ×××Mình muốn viết truyện dài nhưng đang gặp khó khăn với việc bắt nối các diễn biến chính cũng như xây dựng tính cách nhân vật nên tạm thời sẽ chỉ viết truyện ngắn thôi. Mong mọi người ủng hộ :3…
Tên: Crimson Rivers tạm dịch Những con sông nhuốm màu đỏ (Tựa Huyết Giang, Thẫm Huyết Hà)Tác giả: Bizarrestars hoặc Zeppazariel (Zep)Thể loại: Fanfic, romance, boy love, fantasy, dystopia, adult, Hunger game, Harry Potter, James Potter x Regulus (Jegulus) BlackNgôn ngữ: tiếng anhĐộ dài: 75 chương, 864,930 từTình trạng: Đã hoàn thành Lưu ý: Truyện được dịch chưa có sự đồng ý của tác giả nên xin đừng mang đi, xin đừng báo cáo…
"Róch rách..."Tiếng mưa chảy từ mái hiên đỗ xuống tạo ra những âm thanh vui tai. "Cạch" chiếc cửa sổ tại một khu xóm nhỏ mở ra, bên trong là một chàng trai trẻ với khuôn mặt thanh tú. Anh chàng đưa đôi mắt yêu điều của mình ngó vào hư không. Gió se se lạnh, bầu trời thì xám xịt, cảnh vật điều hiêu không một chút sức sống.**********************"Bạch...bạch..."Những bước chân nhẹ như không va chạm cùng mặt nước. Anh chàng đi từ từ tiến về phía một tiệm cà phê đầu xóm anh. "Tinh.." chiếc nhỏ treo trên cao ngay mép cửa run nhẹ. Bước vào trong là một không gian khác nó ấm áp hơn bên ngoài, thoải mái và dịu chiệu hơn. Anh chàng vắt chiếc áo khoắc bị ướt sủng lên móc trên gần cửa, anh cất chiếc ô vào đúng nơi rồi lại bước đến quầy order. "Tách"Giọt cà phê rớt xuống, bản nhạc jazz vang lên và một cái chớp mắt..."Hahaha... em biết nó sẽ thú vị mà""Anh, ta đi thôi...""Em thích nhất là mùa đông...""Đây chính là quán cà phê em yêu nhât""Em...xin...l...""Két....Ầm...""LAM HÀ.....""Rắt...rắt...rầm..."Những mảnh ký ức vui vẻ, đau buồn cứ thế ùa về. Mỗi lần anh đến đây khẽ nhắm mắt lại nhớ về cô ấy, cô gái anh yêu nhất cũng là người sẽ cùng anh đi đến hết cuộc đời. Con đường trước tiệm cà phê là nơi người anh thương thân hình máu me đang hấp hối chờ chết, mọi người xung quanh chỉ biết đứng nhìn chỉ tay năm ngón mà bàn tán đủ điều. Lúc đó, anh tuyệt vọng vô cùng. Tại sao, nơi cuối cùng cô muốn đi trước khi đi qua Mỹ phẫu thuật là tiệm cà phê này? Nơi cô muốn ở mãi vẫn là tiệm cà phê này? Và...thứ cô yêu thíc…
Có tiếng động ở ngoài ban công. Nhẹ như tiếng giấy rơi, âm thanh không to lắm, thậm chí còn khó để khiến người ta chú ý và làm họ dễ dàng lờ đi.Nhưng Taehyung thì không. Anh thở dài, từ giường bước ra cửa sổ để kéo tấm rèm ngủ quen thuộc sang một bên cho bớt vướng víu. Xong tiếp tục bật chốt, mở cánh cửa sổ ra xem xét.Một sinh vật gầy gò đen sì với hai cánh tay dài ngoằng, ngồi trên mép ban công của anh, tư thế quay lưng lại. Anh không rõ nó có chân hay không. Mà nếu có, chắc hẳn hai chân nó đang buông thòng lòng xuống. Nơi Taehyung đang ở là tầng thứ 9. Thật điên khùng nếu một con người nào làm như vậy, nhất là vào giữa đêm. Nhận thấy ánh mắt của Taehyung, sinh vật chậm chạp bám tay nó vào mép lan can. Dưới ánh trăng, hành động đó thật quái đản, quái đản đến mức kinh dị."Này anh bạn, anh nghĩ mình có thể sống được bao lâu nữa?" - nó nói"Ồ, buổi tối tốt lành thưa ông. Ông đang ngồi vắt vẻo trên ban công NHÀ TÔI. Dù đang gặp vấn đề gì, mong ông bình tĩnh lại. Và ông có định đi xuống chứ?" - anh trả lời mà vẫn cố giữ thái độ mình ở mức bình tĩnh nhất có thể."Miễn là anh trả lời câu hỏi của tôi, Kim Taehyung. Về tuổi thọ của mình ấy."Taehyung bắt đầu nghi ngờ. Kẻ này có lẽ là Thần Chết trong các câu chuyện ma quỷ về thị trấn này thật. Nhưng, anh không thể chết."Tôi nghĩ là vài chục năm nữa, thưa ông.""Sẽ không lâu nữa để đón nhận cái chết của anh đâu Taehyung....""Những con quỷ đang đến." Tìm anh.Tìm anh.Tìm anh.Tìmmmmmm...Anhhhhhhhhhh!______________________________________________________Wow, lại một fic horror n…
Nàng là luật sư giới nổi danh độc miệng nữ, mọi người đều biết, nàng chỉ cần tiền không muốn sống, chỉ cần ngươi cấp khởi tiền, lại nan đánh quan tòa nàng cũng dám tiếp, cho dù ngươi là muốn trạng cáo quốc gia nguyên thủ, nàng cũng chỉ sẽ nói” Ngươi cấp cho bao nhiêu tiền, tiền thiếu ta cũng không tiếp”.? Hắn là một cái họa sĩ, rất có tiếng rất có tiếng cái loại này, nhưng là chính hắn lại không biết, bởi vì hắn tâm tư đều ở vẽ tranh thượng, thế nhân xưng hắn vì “Vô Thanh Thiên Sứ”, bởi vì hắn trời sinh liền mang theo tiếc nuối.? Một cái là dựa vào mồm mép kiếm cơm ăn độc ác nữ luật sư, một cái là trời sinh liền sẽ không nói chuyện đơn thuần nam họa sĩ, hai người bọn họ cùng nhau là như thế nào lau nổi danh vì tình yêu hỏa hoa đâu?Là khôn khéo nữ chủ tính kế đơn thuần ái nhân, vẫn là thiên sứ bình thường nam chủ bắt được hay thay đổi nữ chủ đâu?............…
An Nhã là một cô gái ích kỷ, hai thứ cô yêu nhất trên đời là tiền và bản thân mình. Nhờ có chút tài nghệ make up và mồm mép khéo léo thảo mai, cô cũng có một cơ ngơi hoành tráng, trở thành bà chủ của Lucky spa danh tiếng. Cuộc sống đang giàu sang sung sướng như trải thảm hồng, cô bỗng bị xuyên không về quá khứ. Tỉnh dậy trong thân xác một cô bé 5 tuổi nhà nghèo nhem nhuốc, lại sớm bị bán làm nô tì trong phủ tể tướng, tất cả những gì xui xẻo nhất xảy đến, cô vô tình bị cuốn vào những âm mưu toan tính triều đình. Nhưng cũng từ đó, cô cảm nhận được tình thân, sự yêu thương, che chở. An Nhã dần thay đổi và tìm được tình yêu đích thực của mình....…
Đã bao giờ bạn nhìn thấy ma hay thắcmắc về những sự kiện huyền bí mà bạn nghi ngờ có bàn tay ma quỷ nhúng vào.Bạn có thấy những nhân vật lịch sử ẩn danh với những sức mạnh vật lý mạnh kinh khủng chỉ trong phút chốc và không có thời giải.Mọi thứ đó đều khiến ta nghĩ tới 1 thế lựcvô hình ấy, chúng có đang điều khiển ta.Bạn có muốn thấy chúng?Thật không may khi tôi bị tách biệt khỏi thế giới của 1 cậu bé bình thường khi đôi mắt tôi có thể nhìn thấy được sự hiện diện của chúng xung quanh.Xa lánh và lẻ loi một mình dù ở đâu đinữa.Nhưng cho đến 1 ngày tôi thấy bóngdáng cô bé ngồi trên mép sông, dáng người nhỏ nhắn với mái tóc cắt ngắnnhưng sao bộ váy ấy lại ướt hết khôngchỉ bởi nước mà còn dịch màu đỏ dướichân váy cô ấy.Kì lạ!Nhưng khi mắt tôi và cô ấy bất chợt đốinhìn nhau....tôi chợt nhận ra.Cô ấy không còn là người.…
Author : TôiNhân vật thuộc quyền sở hữu của tác giả J.K.ROWLINGNhân vật chính : Hermione Jean Ganger x Draco Lucius MalfoyNhân vật phụ : Ron Weasly, Harry Potter, Ginny Weasly,.. *Tôi sẽ giữ lại tính cách nhân vật của truyện theo bản gốc của tác giả J.K.ROWLING .-------Đoạn trích 1 : " Đã từ rất lâu rồi anh đã bị em đánh cắp trái tim, nhưng anh thật ngu ngốc khi không nhận ra nó sớm hơn. Anh sẽ không bỏ qua cơ hội lần này nữa đâu cô bé của tôi ạ " Draco nói Đoạn trích 2 : " Này cô bé, em có cảm thấy hôm nay tôi rất quyến rũ đúng không ? " Draco nhếch mép mình và nở nụ cười mang theo một chút nguy hiểm " Anh.. anh đang nói nhảm gì đó. Tránh ra cho tôi đi nào " Hermione thật không thể tin được đây là Draco Malfoy ngày nào. Cô quá mệt mỏi với hắn…
《 Đông Cung khóa kiều (trọng sinh)》Tác giả: Mạch thượng hạmVăn án:Người người đều nói Thái tử Bùi Trân chán ghét mị sắc nữ tử, Bùi Trân chính mình một lần cũng như vậy cảm thấy.Nhưng đương hắn biết được có người muốn thiết kế hãm hại hắn cùng với Tô Nguyên khi, lại ma xui quỷ khiến tương kế tựu kế vào này cái bẫy, cùng Tô Nguyên thành hoang đường sự.Say mê với quyền thế lãnh huyết thái tử, nhất triều thực tủy tri vị, chỉ tưởng đem mỹ nhân kiều giấu tiến Đông Cung.Nhưng đương hắn khi tỉnh lại, được đến tin tức cũng là mỹ nhân tự sát .Bùi Trân tức sùi bọt mép, không biết làm nhiều ít điên cuồng sự.Đến hạnh làm lại từ đầu, Bùi Trân chỉ có một suy nghĩ, đời này, hắn lần nữa sẽ không để cho nàng từ bên cạnh hắn chạy trốn.PS: Hư cấu, song khiết, HE.Nội dung nhãn: Tình hữu độc chung tiền thế kiếp này trọng sinh ngọt vănTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Tô Nguyên, Bùi Trân ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác:…
Xin chào, tớ là Creyk đêyyyTôi có đam mê với nhiều couple khác nhau, và Classic x Fell cũng là một cặp nằm trong số đó.Lên Wattpad đọc mà chỉ thấy Fell x Classic thôi, hơi hụt hẫn nên tớ quyết định cho ra lò một bộ đầu tay của mình về ClassicFell !! ( vỗ tay vỗ tay 👏👏👏 )Nói vậy chứ gu tớ hơi lạ nên bạn nào không cùng thì có thể không đọc nhaFic này là về Câu chuyện đời thường của 2 bé ❤️" Từ lúc ở với cậu, tôi khó ngủ quá chời "" Kệ mẹ mày " * Không đúng kịch bản rồi - SansNote:Classic!sans tính tình y chang Classic!sansFell!sans thì nóng nảy và chửi tục rất nhiều nhưng em vẫn rất...Character : Classic!sans trong gameplay gốc là UndertaleFell!sans trong Underfell do hội đồng fan lập raFic có thể sẽ có những couple khác nữa nha.❗Không làm về cảnh đồi trụyCảm ơn các bạn đã chọn đọcEnjoy!!!…
Thể loại: Np - ngọt - xuyên không -.....T viết chơi chơi thôi, thích mấy bộ kiểu này á mà thấy hong có nhiều t thấy có 1 bộ hợp gu t à nên là t viết để thỏa mãn tính t :))Tóm tắt:Cô vốn là sát thủ hàng đầu ở thế giới ngầm. Danh tiếng quá nổi khiến nhiều người muốn ám sát cô nhưng không thành đường đường là cái danh sát thủ hàng đầu mà không lẽ chủ nhân nó không có sức mạnh. Nhưng có một ngày cô đã lơ là khiến cho việc người ta lợi dụng và giết cô.- Himaya Yuki,Ta cuối cùng ta đã giết được ngươi hahahaha!- cô ta cười điên loạn. Cô đang nằm thoi thóp nhếch mép cười. Cô ta thấy cô cười mà giật mình đe dọa hỏi cô.- Chị của ta mà biết thì ngươi chuẩn bị tinh thần đi- Cô cười nhẹ như đang thách thức. Cô ta hùng hực tức giận- Người biết Sát Thủ Hàng Đầu Himaya Yaku nắm giữ vị trí trước khi ta lên chức vị này chứ? - Cô vừa nói vừa híp mắt xoa xoa cằm. Cô ta khi nghe tới cái tên Himaya Yaku thì nằm bẹp xuống thở hổn hển.- Kh.. không lẽ ng.. ngươi…
- Ngu ngơ, có chí tiến thủ công x Hiền lành, giỏi giang thụThằng Lan vừa nhìn thằng Đẩu vừa thấy buồn cười vừa thấy mặt đã ghét. Định mệnh cho nó rồi, bằng tuổi nhà lại gần nhà nhau, chả thân mới thấy lạ. Vốn nhà thằng Đậu cũng có một con trâu to tướng như nhà nó, hè này nghỉ học đáng lẽ ra hai đứa nó cùng nhau chăn trâu như bao hè khác, thế mà đột nỗi thằng Đẩu này từ nhỏ đến lớn học hành không chịu học, năm nào cùng hì hà hì hục lất đất qua lớp, thế mà cuối năm nay thấy cô chủ nhiệm thông báo tin buồn cho nhà nó, lại còn gọi phụ huynh lên gặp riêng, bảo rằng nó giờ mất cân bản môn toán rồi, nếu cho lên lớp là sang năm sợ không theo kịp các bạn trong lớp, rồi cuối cùng cũng chẳng tốt nghiệp lớp 9 nổi nên nhà trường và giáo viên chủ nhiệm họp lại cho nó ở lại một lớp. Nói gì thì nói, ở quê các bà thường nói nếu không tốt nghiệp nổi lớp 9 sau này có đi làm công cho người ta ở thành phố cũng không được mà làm ruộng, không khá lên được. Bố mẹ nó nghe xong cũng tím mày tím mặt, cũng mặt này mặt nọ hỏi giáo viên chủ nhiệm lớp nó mắt nhắm mắt mở cho nó lên lớp, giờ này mà đúp học 1 năm cũng xấu hổ với làng với xóm, mà hơn nữa bố mẹ cũng biết nó cũng chả học hành được gì, nhà nó có 3 anh chị em, hai chị trước của nó như cuỗm hết chất xám của nó vậy.....…
Title: Tỷ muội Diệp giaAuthor: Yến Tử.Hai tỷ muội họ Diệp, một bề ngoài lãnh đạm bên trong phúc hắc, người còn lại ngoài hay trong đều giống nhau ngốc nghếch đến kì lạ. Hai nữ nhân như vậy nắm tay nhau du ngoạn giang hồ, trùng hợp lại dấy lên một hồi sóng gió với tuyệt thế nam nhân...Xinh đẹp, tài hoa nhưng bạc mệnh. Nữ nhân yếu đuối. Sinh vì tình, tử cũng vì tình. Nàng gặp hắn đã nhất kiến chung tình, nguyện vì hắn mà làm hết thảy, nhưng nam nhân kia vẫn chỉ xem nàng là một con tốt thí mạng trong cuộc đời hắn. Nhân gian nói rằng yêu là dứt khoác không hối hận, nhưng nàng hối hận rồi, thật sự hối hận. Có lẽ do nàng yêu chưa đủ sâu, chưa đủ chân thành. Hoặc cũng có lẽ là hắn đã từng bước từng bước đạp chết tình cảm đó của nàng, nhẫn tâm như vậy... Mộ Dung Minh Nguyệt đến phút cuối đời, cũng chỉ biết nhếch mép cười thê lương, là tự nàng chuốc lấy, còn có thể oán trách sao? Nhắm mắt, từ từ trút đi hơi thở cuối cùng, trút bỏ hết đau đớn cùng tuyệt vọng.Linh hồn phiêu lãng trần gian, nhìn thấu hết hỉ nộ ái ố của đời người, đến lúc nàng cảm thấy bản thân quả không còn gì luyến tiếc, đột ngột sống lại, nàng trở thành người khác, quyết tâm sống cuộc sống bản thân, thề sẽ không vì bất cứ một ai mà bỏ lỡ.…
Hắn thuộc hoàng tộc quyền quý, coi trọng danh dự và truyền thống. Cậu là kẻ sống trong giang hồ , đơn giản chỉ cần không làm những việc trái với lương tâm. Hắn thấy cậu có tài lại tính tình đơn giản nên bắt cậu về làm việc cho mình. Mới đầu cậu bị cướp đi tự do sinh ra đối nghịch nhưng sau đó không biết thế nào lại càng ngày càng để ý đến hắn, dần càng sa vào lưới tình. Nhân sinh nói nam nhân với nhau vốn không thể thành người yêu nhưng cậu nguyện vì hắn mà trung thành, ở bên hắn. Cậu nhìn thấy hắn và cô vũ nữ kia bên nhau, khó chịu không thể tả. Gần đến ngày đại hôn của hắn, cậu quyết tâm thổ lộ ... Hắn nhìn cậu đầy khinh bỉ và quay lưng bỏ đi. Cô gái vũ nữ trở thành nương tử của hắn, nàng ta nở nụ cười như người chiến thắng với kẻ thất bại như cậu. Cậu bị hại trở thành kẻ giết chết con của hắn, không chỗ dung thân. Cuối cùng, hắn tìm cậu trả thù. Nhìn lưỡi kiếm chĩa vào ngực mình lại nhìn mép vực thẳm, cậu đau khổ gieo mình tự vẫn. Hắn đứng đó, mặt vô cảm ...... Con người nhiều khi chỉ vì một quan niệm cố chấp cũng có thể trở thành một kẻ vô tình với người khác, đánh mất đi những người yêu thương họ thật sự . . .... Liệu hắn có thể quay đầu nhìn lại một chút không? Xem người yêu hắn, trung thành với hắn rốt cuộc là ai ?. Còn có thể tìm lại được không?…
Vị sếp trẻ đang rất tức giận vì dự án mà mình tâm huyết bấy lâu nay lại bị bên đối thủ dùng mưu hèn kế bẩn mà phỏng tay trên. Nét mặt thanh tú của anh đanh lại khó gần, khiền cho cô nhân viên mới không dám vào phòng sếp để xin chữ ký duyệt thu chi cho tháng. Cô đang cảm thấy cực kỳ xui rủi khi mới đi làm được có ba ngày đã bị giao công việc khó nhằn này, chuyến này lành ít dữ nhiều rồi. - Này, cô đứng đây làm gì thế? Một người đàn ông tóc trắng húi cua vận một thân đồ đen tự nhiên xuất hiện trước mặt làm cô giật mình.- Dạ, em muốn xin chữ ký sếp cho bản thu chi tháng này, nhưng không dám vào ạ! Cô thật thà khai báo.- Sao lại không dám vào? Hắn hơi híu mày lại.- Dạ, em nghe nói là công ty mình vừa bị mất một dự án lớn, nên sếp đang rất tức giận ạ! Em sợ chọc vào núi lửa, tại vì tháng này công ty bị lố ngân sách ạ! - Vậy à, đưa đây tôi ký cho. Hắn nhếch mép, đưa tay định lấy đi bản báo cáo thu chi nhưng cô có tâm với nghề lắm, cô không thể đưa cho người lạ ký bừa được.- Anh là ai mà đòi ký ạ? Cô giữ khư khư tập hồ sơ trong tay, người lạ ký bậy bạ sao cô chịu trách nhiệm nổi.- Cô không biết tôi là ai à? Hắn kéo nhẹ chiếc kính đen xuống và nhướng một bên chân mày lên tỏ vẻ bất ngờ.- Tôi là Nhà Đầu Tư của công ty này, còn sếp cô là vợ của tôi, hiểu chưa? Nói xong hắn đưa tay lấy bản báo cáo rồi ký rẹt rẹt mấy cái nhanh như chớp làm cô chưa kịp tiêu hóa hết thông tin vừa nhận được. Tới khi cô tỉnh người lại thì hắn đã đi vào phòng của sếp mất rồi.…
Giới thiệu tóm tắt: # hai cái đứa nhỏ xông tận thế # Nhan Bố Bố là người hầu con trai, từ sinh ra thời khắc đó liền đã định trước, hắn đến hầu hạ tiểu thiếu gia Phong Sâm cả đời. Tiểu thiếu gia Phong Sâm, lạnh lẽo cứng rắn đến giống một viên hết sức nhiệt độ thấp bên trong viên đạn, sắc bén sắc bén, bao bọc dày đặc một tầng băng cứng, không cho phép bất luận người nào tới gần. Nhan Bố Bố trong mắt lại chỉ có Phong Sâm, hắn đem chính mình duy nhất món đồ chơi đưa lên: "Ca ca, tặng cho ngươi." "Ai là ca ca ngươi?" Phong Sâm cụp mắt lạnh nhạt mà hỏi. Nhan Bố Bố mút bắt tay chỉ cười: "Ca ca ngu ngốc, ngươi chính là ca ca nha." Phong Sâm một chút cũng không thích cái này theo đuôi, dù cho Nhan Bố Bố dùng nhiệt liệt nhất ánh mắt nhìn hắn, dùng nhất mềm âm thanh hô ca ca, hắn cũng không thích. Nhưng ở tận thế đến khi, mười hai tuổi Phong Sâm, lại mang theo còn nhỏ Nhan Bố Bố bước lên đường chạy trốn. Địa chấn, hồng thuỷ, giá lạnh, nóng bức, dịch bệnh, cùng với biến dị động thực vật. Hai cái cô đơn hài tử, bảo vệ một toà trống rỗng thành, cộng đồng đối mặt cái này hoàn toàn thay đổi, nguy cơ tứ phía thế giới. Ở những cái đó giãy giụa cầu sinh năm tháng bên trong, Phong Sâm một lần cũng không nghĩ tới muốn đem Nhan Bố Bố vứt bỏ. Nhan Bố Bố chính là hắn toàn bộ. -- ngươi dùng hoa hồng giống như mồm mép ta, viên đạn liền rách ra hoa. # vách núi khe trong sinh ra hai cây tiểu manh mối, ở tận thế trong mưa gió lẫn nhau cấp chất dinh dưỡng, gắn bó lớn lên # 1V1 lính gác dẫn đường văn đựng một chút…