Trích Đạo Mộ Bút Ký
-Sưu tầm…
-Sưu tầm…
"Tui tên là Donut,và tui thích Dermot!!!Hôm nay đã ăn: 🍩🍩🍩🍩Mọi chuyện rắc rối liên tục diễn ra từ khi mẹ bắt ép tui đến gặp CHUYÊN GIA DINH DƯỠNG TÂM THẦN để giảm béo, nếu không, mẹ sẽ gửi tui vào nơi kinh khủng nhất: TRẠI BÉO PHÌ. Đó là lý do quyển nhật ký này ra đời - tui phải viết lại những thứ mình đã ăn, rồi viết cả CẢM XÚC nữa chứ - nghe sến quá đi!Làm như tui rảnh lắm vậy! Tui đang lo sốt có khi chỉ còn một tuần nữa là bước vào ngôi trường cấp hai hắc ám rồi... làm sao mà sống cho nổi đây???"…
Không biết nói gì hơn *thôi thì mọi người cứ đọc đi ha*.…
Ôm theo mèo bự lần nữa sống lại, làm ruộng nấu ăn cuộc sống nông dân sinh hoạt.…
Một Thế Huân nhút nhát vì người kia mà trở nên hoạt bát, vui vẻ.Nhưng cũng chỉ là trước mặt người kia.Một Chung Nhân lạnh lùng vì người kia mà trở nên ấm áp, biết quan tâm,Nhưng cũng chỉ duy nhất cho người kia thấy.Tuổi trẻ giống như loại cây có tên gọi là thường xuân. Bắt gặp điều kiện tương thích là sẽ phát triển đến choáng ngợp nhưng đến khi gặp nắng gắt, mưa dài thì lại sớm héo úa rồi tàn lụi. Khi đó mới phát hiện năm tháng tuổi thiếu niên đã qua đi, bước vào thế giới mới gọi là "trưởng thành"…
"Hôm nay luyện đề nhiều quá, tớ mệt nên gục đầu xuống bàn nằm nghỉ. Ban đầu chỉ định bụng nhắm mắt một lúc cho đỡ mỏi, nhưng lúc bạn cùng bàn lay tớ dậy, mở mắt ra đã gần 5 giờ chiều. Ánh nắng cuối ngày bao phủ THĐ trong màu hồng đỏ rực rỡ, xen lẫn mây vàng như mỡ gà. Không còn cái nóng gay gắt đặc trưng của hè Hà Nội, tớ có thể cảm nhận rõ ràng một ngày đã trôi qua như thế nào.Hè à... Ra là đã vào hè rồi đấy! Tớ chợt nhận ra thời điểm mình sắp phải chia tay với THĐ ngày càng gần. Cũng có thể sớm hơn nữa. Chia tay với bảng đen, phấn trắng, bàn ghế gỗ, thầy cô, bè bạn đã gắn bó suốt 3 năm.Và cả người mà tớ thích...Tớ gói buổi chiều tàn của mùa hè lớp 12 trong từng dòng chữ gửi đến cậu. Tớ không mong mình như ánh hoàng hôn nhuộm đỏ THĐ, chỉ mong cậu có thể nhớ đến tớ bằng lời chào tạm biệt mà mặt trời gửi đến mùa phượng vĩ đỏ rực cuối cùng của chúng ta."Quyền tắt điện thoại, lại cặm cụi ngồi làm cho xong tập đề dang dở. Mãi đến khi tiếng trống trường vang lên những thanh âm rộn rã, nó mới vội vàng cất vội sách vở bút thước vào cặp rồi đi ra nhà xe cùng lũ bạn.Điện thoại trong túi quần rung lên vài nhịp. Quyền lấy ra kiểm tra, như thói quen đã hẹn trước, Trí khôn của ta đây bình luận vào dưới bài viết của nó:"Thế cậu có định bày tỏ tình cảm với cô bạn ấy không?"Quyền khựng lại đôi chút, rồi nhanh chóng trả lời:"Chắc là... sẽ không đâu."…
Câu chuyện xoay quanh cậu bé Ngô Thế Huân và 8 lão công của mình. Nếu muốn biết thêm thì zô đọc nha. Nghiêm cấm mọi hành động đọc chùa nhé. Lần đầu viết nên mọi người bỏ qua cho nếu có sai sót ạ!!!!…
8 kiếp ra chap 1 lần…
Lâm li , bi đát , hài hước , có hết nhe bà con…
Lần đầu tự viết truyện, có gì sai sót mong mọi người thông cảm. ------------------------------------Phía sau sự hào nhoáng, sang trọng bậc nhất của thành phố T là một khu ổ chuột- nơi ở của những kẻ vô gia cư, thất nghiệp bị đào thải khỏi xã hội. Hứa Tư Hạ, đứa bé lớn lên từ khu ổ chuột mắc hội chứng HSAM. Trong một lần đi làm thêm về, cứu được chủ tịch tập đoàn công nghệ H.J. Vì muốn trả ơn nên ông đã cho sắp xếp cho cô vào học ngôi trường cao trung của giới siêu giàu. Tại đây cuộc đời cô đã có nhiều thay đổi vô cùng lớn…
Truyện ngược…
Vào một buổi tối đông đúc náo nhiệt với dòng người tấp nập qua lại tôi vô tình nhìn thấy cậu…
khúc đầu hơi ngược nha mn mấy chap sao ngọt như đường…
Truyện kể về một cô nàng thônb minh ,hoạt bát không sợ trời không sợ đất và đặc biệt cô rất "yêu " CHỦ NGHĨA ĐỘC THÂN.Nhưng đến cho một ngày , cô đã gặp nam chính của đời mình. Cô không để ý, chỉ coi đó là ngưòi bạn cùng khóa bình thường,luôn kiêu ngạo, đáng ghét .Nhưng "bùm " đến 1 ngày hai ngưòi nhân ra mối tính đã chớm nở từ bao giờ không hay. Con đường đi đến tình yêu của học khá thú vị, vì là tình yêu sinh viên nên không gặp quá nhiều trở ngại, chủ yếu là từ bản thân của hai người- Cốt truyện mang màu sắc đáng yêu của thời sinh viên, pha 1 chút mơ mộng của tác giả :))) ** đây là câu truyện đầu tay có mình, nên không tránh khỏi những sai sót. Mong các bạn hãy đón nhận và cho mình xin ý kiến , những ý kiến đó sẽ giúp mình rút kinh nghiệm cho những trang truyện tiếp theo♡♡…
"Cậu sẽ đợi tớ chứ?""Tớ sẽ đợi, tớ hứa"…
Trái ngược với thúy kiều ngày xưa đọc mà thấy đã liền…
Đơn giản là đi xả ảnh thôi. Tại vì máy nhiều ảnh quá nên nặng :^siêu đẹp nghe.…
hãy chú ý cảm ơn đã chú(`・ω・')…
biết trước mất hay…