Anh trai địt em gái!!!!
anh trai kì nghỉ hè địt em gái của mình bố mẹ đi coong tác không có nhà…
anh trai kì nghỉ hè địt em gái của mình bố mẹ đi coong tác không có nhà…
Nữ phụ,Tổng tài,Hiện đại…
Đọc truyện trong này nha👉👉☺️🔴 WARNING: +Truyện có yếu tố kinh dị cân nhắc trước khi đọc.+Truyện ko có yếu tố lịch sử+Những nhân vật có thể là OC +Có thể vài tình tiết sẽ phi logic +Ko buff nhân vật lên cao, có thể NGƯỢC!+Có thế giới con người hoà trộn cùng countryhumans ĐÓ LÀ MỘT VÀI ĐIỀU TÔI MUỐN NÓI, NẾU MN KO ĐỌC ĐƯỢC CÓ THỂ RỜI,KO NHẮN WAR TRONG TRUYỆN NHA!…
"Dừng lại ở đây thôi anh nhé?""Được, nếu đó là điều em muốn."Xà Phu hơi cúi đầu, trong đôi mắt chứa đầy sự đau lòng cùng phiền muộn. Sư Tử nhìn theo bóng lưng của anh một hồi lâu rồi cũng quay đầu bước về huớng ngược lại. Hai người, hai huớng khác nhau. Cho dù đã từng hiểu nhau, yêu nhau thì đã là gì? Cứ ngỡ sẽ cho nhau bình yên, lại không ngờ đến nơi khóe mắt đối phương có một giọt nuớc trong suốt lặng lẽ rơi xuống...._Tác giả: Eirlys__06/05/2022_…
DÁM MƠ LỚN, ĐỪNG HOÀI PHÍ TUỔI TRẺ!Những ngày mười tám đôi mươi ta đều mơ những giấc mơ lớn, đều khao khát đạp tung tất cả để bay ra khỏi vòng tay của gia đình, mẹ cha.Những ngày hăm lăm nhìn lại hình như giấc mơ đã tiêu hao đi ít nhiều... Ta chậm lại, bớt kì vọng hơn, cũng bớt nỗ lực hơn.Hình như ta không còn trẻ nữa.Để rồi những bộn bề của cuộc sống cuốn giấc mơ của bạn đi như dòng nước hững hờ cuốn trôi chiếc lá. Cứ thế, bạn vội vã trưởng thành, vội vã yêu, vội vã sống, vội vã quên đi khát khao mình từng có. Ừ thì ta lớn rồi phải không?Nhưng bạn biết không: Bung mình ra sống một đời nhiệt huyết rực rỡ hay thu mình lại bình bình yên yên nơi góc nhà...lựa chọn là ở bạn?Tuổi trẻ của bạn chẳng phải tuổi tác hay số đếm, tuổi trẻ được định nghĩa bằng đam mê, bằng ngọn lửa bằng khao khát trong bạn.Một ngày bạn còn sống với những khát vọng, còn bản lĩnh dám chọn những thách thức chính là tuổi trẻ của bạn.Trẻ mà ngu ngốc cũng được nhưng đừng bỏ cuộc.Trẻ mà sai cũng được nhưng đừng gục ngã.Trẻ mà đi chậm cũng được đi nhanh cũng được nhưng đừng quên ước mơ đời mình.Nếu tuổi trẻ chẳng có gian truân, chỉ đơn giản là ngày dài tháng rộng lẳng lặng trôi qua, là sắp đặt của mẹ cha, là an ổn sống một đời tẻ nhạt... Vậy chẳng phải hoài phí lắm hay sao?Được chắp bút bởi một trong những tác giả trẻ tài năng nhất Trung Quốc - Lư Tư Hạo, "Dám mơ lớn, đừng hoài phí tuổi trẻ" gieo vào lòng bạn một ngọn lửa nhỏ âm ỉ mà sáng trong để nhen nhóm lại những giấc mơ mãnh l…
Gon bị lão già thôi miên…
Một chút bừa bộn trong những mảnh cảm xúc của mình với Samatoki-sama (ノ◕ヮ◕)ノ*:・゚✧------------------------------------------------Không cần biết là ngày mai có may mắn còn sống hay phải đi về nơi cực lạc, Kyousuke vẫn yêu Samatoki rất nhiều.…
Written by Gấu 7 màuRamuIchi. Mối đơn phương vô vọng.Mình hong có cảnh báo gì ngoài việc mình viết nhảm nhí quá nhưng mình muốn viết RamuIchi lắm ròi hihoooChúc các bạn ngon miệng ヽ('▽`)/…
boylove…
Tuyển tập oneshot về Enhypen và JaywonNguồn Weibo 眒庙, đã có sự cho phép của tác giả, bản dịch không đảm bảo chính xác 100%…
Kẻ may mắn sở hữu chiếc vòng với sức mạnh thao túng tâm trí. Hắn đã kiểm soát chơi đùa với những cơ thể lực lưỡngXem trọn bộ tại : https://truyenkkz.com/truyen/chiec-vong-quyen-nang/…
truyện ngắn.…
'anh đã nói sẽ không rời đi mà...'…
một chút delulu từ Harudamonly Harudam!…
một chiếc fic vô tri - đừng đem fic ra khỏi wattpad....…
"Ami tôi thắng cô rồi, vợ trên danh nghĩa à "…
🎐 smut…
Tên: Hạ năm ấy vẫn còn.Thể loại: Ngôn tình, lãng mạn, fanfic. Nhân vật chính: Jung Haeun - Park SungHoonHiện trạng: đang viết.---Văn án:Mùa hạ năm ấy, Jung Haeun thích một người.Cô từng là một cơn gió nhỏ vô tư, là ánh nắng rực rỡ nhất sân trường. Khi thích ai, cô không giấu giếm, không e dè, sẵn sàng dùng cả thanh xuân để theo đuổi. Nhưng tình cảm ấy, cuối cùng cũng chỉ là một giấc mơ chưa kịp chạm tay, một mùa hạ rực rỡ nhưng chẳng thể kéo dài mãi.Park SungHoon thích Jung Haeun.Cậu thích cô từ những ngày cô còn cười rạng rỡ đến khi cô dần trở nên lặng lẽ. Những biến cố trong cuộc đời đã thay đổi Jung Haeun, biến cô từ một cô gái nhanh nhẹn thành một người ít nói, trầm tĩnh hơn. Nhưng dù cô của năm mười bảy tuổi hay cô của những năm tháng sau này, với SungHoon, vẫn chưa từng thay đổi.Năm tháng trôi qua, mỗi người một phương. Cứ ngỡ thanh xuân đã khép lại sau cánh cửa quá khứ, cho đến một ngày hè muộn, họ gặp lại nhau trong buổi họp lớp.Vẫn là những gương mặt quen thuộc, vẫn là những câu chuyện cũ được nhắc lại giữa tiếng cười giòn tan. Nhưng trong khoảnh khắc ấy, ánh mắt SungHoon vẫn chỉ dừng lại nơi cô gái ngồi lặng lẽ bên ô cửa sổ, yên tĩnh như chưa từng thuộc về chốn ồn ào này.Jung Haeun lúc này không còn chạy theo một bóng lưng nào khác nữa, nhưng cũng chẳng hề quay đầu lại.Còn Park SungHoon, lần này, cậu không định để cô đi mất một lần nữa.…
Blog myself Hay những cảm xúc đầu đời của chúng ta. Khi chưa thật sự chính chắn. Giữa ngưỡng cửa trẻ con và người lớn.…