•taekook• without u
Truyện về những ngày vắng em." vào lúc cùng cực nhất của cuộc đời, ông trời đã thương hại anh, để cho anh gặp em nhưng đến cuối cùng lại không đủ nhân từ để anh được ở bên em. "…
Truyện về những ngày vắng em." vào lúc cùng cực nhất của cuộc đời, ông trời đã thương hại anh, để cho anh gặp em nhưng đến cuối cùng lại không đủ nhân từ để anh được ở bên em. "…
Ở đây là xứ sở hoa anh đào. Nơi mà Trường và Khánh An học tập và làm việc.Khánh An là một cô gái mạnh mẽ, tài năng. Cô rất tháo vát tất cả mọi việc nhưng lại là người luôn có những tâm tư giấu kín. Cô lúc nào cũng mỉm cười cho dù là hoàn cảnh nào đi chăng nữa!! . Chuyện tình Cảm của An và Trường tưởng chừng như rất hạnh phúc và viên mãn bao người mong ước , nhưng không mọi chuyện xảy ra khi cô có thai và những lựa chọn bất đắc dĩ để trở thành single mom còn Trường thì lại lộ rõ bản chất người chỉ lợi dụng cô và là một người đàn ông vô trách nhiệm. Vậy Khánh An sẽ ra sao với lựa chọn này của bản thân . Còn Trường có bị cắn dứt lương tâm khi đã hại đời một coi gái trẻ trương lai rộng mở ra nông lỗi này ??? Mọi người hãy đón đọc nhé 🤗…
- Biết rồi đấy, là một cái thùng rác nhưng là cái thứ hai (•⊙ω⊙•)- 95% trình cùi, 5% màu…
thật ra cái tên nó không liên quan tới việc mỗi chap là mỗi bài nhạc đâu:)nếu thích mọi người có thể bắt nhạc để vừa nghe vừa đọc"Nhạc vang lên, truyện bắt đầu" là tuyến tập những câu chiện ngắn ngẫu hứng, ai thích thì ghé nheMỗi chapter mỗi chuyện khác nhau, không liên quan nên thấy tựa đề nào zui bấm zô đọc liền nhe.Có ai có ý tưởng mà không biết viết sao cứ nhắn ở phần cmt nếu được mình sẽ làm nó thành truyện…
Một nghệ sĩ dương cầm nổi tiếng nhưng lại mắc kẹt giữa ranh giới của tiền bạc và nghệ thuật.Một doanh nhân tưởng chừng đã bị cuộc đời khiến cho cảm xúc bị chai lì.Hai người, hai thế giới, hai linh hồn đồng điệu liệu có thể sưởi ấm cho nhau.Rêvierie - Khúc Mơ Màng - Liệu tình yêu có kịp nảy mầm trước khi giấc mơ bị hiện thực phá nát?…
Warning : YaoiRating : M Genre : Long ficSummary : Tôi không thích mưa. Nó ướt át, khó chịu, và giam chân người ta ở một nơi. Nhưng một ngày, người con trai mang tên mưa ấy xuất hiện trong đời tôi. Và cho tôi biết rằng : ở sa mạc, những cơn mưa chính là sự sống...…
KHÔNG GIA ĐÌNH kể chuyện một cậu bé không cha mẹ, nhân vật Rémy là một đứa bé bị bỏ rơi được gia đình nọ đem về nuôi ............ Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo ? Mong mn theo dõiTruyện được đưa lên với mục đích chia sẻ phi lợi nhuận trong cộng đồng yêu thích tiểu thuyết, đồng thời giúp đỡ các bạn không có điều kiện đọc truyện do giới hạn về ngôn ngữ, địa phương, hay điều kiện tìm mua sách.... có thể tiếp cận tác phẩm.…
Gửi 10 năm thanh xuân, 10 năm thương nhớ, 10 năm của tuổi trẻ, từng bồng bột và bốc đồng vì cái gọi là tình yêu vụng dại. Những dại khờ của năm tháng tuổi trẻ. Gửi em cô gái đã qua rồi cái thời mộng mơ, cái tuổi mà người ta hay nói là ăn chưa no lo chưa tới và giờ khi ngồi ngẫm lại những gì em đã trãi qua chỉ có thể nhoẻn miệng cười mà không thể cất thành lời. Hỏi em có hối tiếc không? Tiếc chứ... Tiếc vì em yêu quá vội và chưa kịp nghĩ suy cho những quyết định của những ngày tháng ấy. Gửi em cô gái đã bước ra từ sự đổ vỡ! ❤️…
Author: @RachelCouple: Soukoku/DachuuSummary: Dazai nhớ về cái cách từng vết rạch hiện hữu trên tay gã, gã nhớ về những khoảng trời yên bình khi gã rơi xuống từ tòa nhà cao tầng, nhớ về đại dương mênh mông làm gã ngộp thở như thế nào giữa những gánh nặng dơ bẩn của thế giới.Và gã nhớ về đôi mắt trong veo của người nọ, nhớ về thứ ánh sáng ấm áp duy nhất cứu rỗi gã trong những tháng ngày u buồn.…
Có con đã là 1 hành trình gian nan, ấy vậy mà mọi tội lỗi đều thuộc về mẹ bỉm. Vâng, bạn nghe không nhầm đâu. Thế giới này là vậy đó!Con hư tại mẹ...Cũng đã có rất nhiều bài viết về việc này rồi. Tuy nhiên tôi cũng không ngờ là nó có thể đến và len lõi vào cuộc sống của mình như vậy. Nếu đó là lời của một người xa lạ nói ra thì chắc tôi cũng nhẹ nhàng mà cho qua. Đằng này lại đến từ gia đình tôi.Chuyện là...Tôi là mẹ đơn thân, con sinh ra là tại tôi.Tôi là một nhân viên quèn không lo cho con tôi được học trường lớp sớm được, đó cũng là tại tôi.Tôi bị mất sữa, ấy là do tôi không cố gắng đủ. Stress hay trầm cảm gì đó lại là chuyện của tôi.Con tôi biếng ăn là do tôi không biết ép ăn.Con tôi ốm là do tôi không biết nuôi con. Con tôi hư là do tôi không có phương pháp...Nhưng mặc nhiên không ai nói về ba nó một lời. Lạ lùng thay...Tội lỗi cũng là tôi mà cô đơn cũng là tôi.Bạn liệu có như tôi? Hay bạn đang hạnh phúc trong hành trình này?…
Chanyeol và mọi người họ sẽ ốn chứ? sau nhưng chuyện đã qua. Hi vọng thời gian sẽ làm dịu bớt đi một phần nào đó nỗi nguôi ngoai này. Cố lên chính tôi ơi mọi chuyện sẽ ổn cả thôi.Đây là tác phẩm đầu tiên của mình nên còn nhiều sai sót, hi vọng mọi người góp ý, phê bình cho nó để fic sau cố gắng hơn.Hi vọng các bạn đọc vote cho nó 1 ít nhá hihiFic này em viết ngay buổi tối( chính xác là nửa đêm) ngày Luhan kiện SM, nó mang đậm cái buồn của em dành cho scandal này. Do phút bồng bột cũng như buồn quá mất ngủ chả bjk làm gì, nên sau khi đọc fic của các au em đã viết ra nó. Em đặt hết mọi suy nghĩ của mình vào hơn là văn chương hi vọng mọi người đón nhận nó và cho phản hồi tích cực.Thể loại: Em cũng chả bjk chính xác là ntn thấy nó lai giữa fanfic vs fannacc.Không giới hạn độ tuổi vì căn bản em chưa thành hủ chính cống.Thông báo hết. Hi vọng mọi người đọc và chia sẻ suy nghĩ của mình để giải tỏa tâm trạng.…
Phút bù giờTình yêu và bóng đá. Nếu so sánh tình yêu như một trận bóngđá thì thực sự không có chút đúng đắn nào cả. Vì trong trận bóng đá khi kếtthúc biết đâu còn nhận được tỉ số hòa nhưng vốn trong tình yêu thì lại chẳngbao giờ như vậy. Nhưng có một thứ trong trận bóng đá lại làm tôi nghĩ về tìnhyêu - Phút bù giờ.Phút bù giờ mang lại cho người xem và cả cầu thủ một niềm hivọng làm thay đổi kết quả của trận đấu trong 90' đã trôi và nhiều lúc giờ phút nàylại mang một ý nghĩa vô cùng quan trọng mang lại chiến thắng và có khi là chiếnbại. Trong tình yêu đôi lúc 2 con người cũng cần dành cho nhau nhưng " phút bùgiờ" ấy để níu kéo, để nuối tiếc, để vun đắp, để trân trọng những gì họ dànhcho nhau để rồi tiếp lửa cho tình yêu đang nguội dần.Câu chuyện ngày hôm nay, tôi muốn gửi cho các bạn nói về 2con người đã đánh mất những "phút bù giờ" nên dành cho nhau để rồi tiếc nuối vìnhững suy nghĩ nhạt nhòa, để rồi đánh mất nhau.…
Hai cô gái quen nhau qua app, từ vài tin nhắn bình thường trở nên thân thiết và gắn bó. Lyra mạnh mẽ, và thích sống tự lập; Ansel nhẹ nhàng, sống nội tâm. Họ yêu nhau sau nhiều lần cãi vã và quay lại, Lyra từng hứa sẽ bù đắp cho Ansel. Nhưng rồi Lyra dần thay đổi, lạnh nhạt và xa cách. Ansel cố gắng níu giữ nhưng cuối cùng chỉ còn lại một mình, với nỗi đau và kỷ niệm không thể quên.…
genius or mental retardation?When a mildly mentally handicapped teenager with an IQ of 69 points steps onto the green field, what kind of storm will he have?Leaving Lamasia and rising on the British Peninsula.Yi Le heads to his own midfielder!…
On the dark road ahead,I can't see a single step aheadI can't see anythingI can't feel anything- Colors Yoori felt restless. She had been sitting alone for at least 30 minutes. There was no familiar face so far. She only knows Jane and she was there because of her. Jane was supposed to fly Paris to pursue her study there as an exchange student tomorrow, so Yoori was invited to celebrate it. She felt kinda awkward amidst of the dancing crowd. She was not really a sociable person.Few minutes later, she finally saw a familiar face. Brian Kang. He was walking toward her who was sitting on the coach located at the corner of the club. Yoori nervously put down her drink. Yoori's heart skipped a beat when his manly scent hit her smell sense. Jane was so lucky to have Brian as her boyfriend. He's handsome, caring and romantic. But Brian is luckier to be Jane's boyfriend. She is the most attractive person in their campus. She excelled in studies and her modelling career. She is friendly, brave and beautiful. A social butterfly.So why would that Jane befriend of someone like Yoori? Yoori was not sure. But for sure, they started to talk to each other since Jane saved her from beaten by her dad in front of their campus gate."Hi," he said. Yoori acknowledged his present with a nod. They never talked to each other before eventhough they heard a lot about each other from Jane. "Do you want to stay here longer?""Huh? Where is Jane?" Yoori asked without looking at him. It had been a while since she last talked to a guy. Except her lecturers. And the loan shark who comes to her house every month. She had to agree it was rather awkward."She--""HELLO, LADIES AND GENTLEMEN!""UGH SHUT UP, JAE!""YOU SHUT UP. I'M TALKING TO MY HOMIE HERE. NOT TO YOU."Yoori knew this couple. They were like the noisiest couple ever. They fought a lot but everyone knows after each fight Mery will run into Jae's arm again. They could not be separated. At least, not for too long.…