Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
• Tổng hợp những mẫu truyện ngắn, những plot, những fact, tất tần tật về các nhân vật của tựa game: sky children of the light • Nhiều cp, nhân vật tạp, có đủ thể loại ( BG, BL, GL, ngọt, ngược, một chút horror, một chút teenfic (maybe) =))) )• Có lẽ sẽ full, có lẽ mãi on-going• tập truyện ngắn viết vui để lan toả sự vã hàng của tác giả đến mọi ngườiCảnh báo: chống chỉ định các thành phần nghiêm túc, tam quan nghiêm chỉnhChúc cả nhà đọc truyện vui vẻ…
Văn án:Chuyện cậu theo đuổi lớp trưởng gần như cả trường đều biết cũng biết luôn chuyện cậu bị hắn phủ và khinh thường như thế nào. Lần tỏ tình thứ nhấtCậu Thẩm-không biết xấu hổ -huyền-yêu mù quánh-Tri:Lớp trưởng tớ thích cậu! Cố Trích Sơn:Xin lỗi Lần 2Cậu:Yêu tớ đi lớp trưởngHắn:KhôngCậu:Thế thì lớp trưởng sẽ bỏ lỡ một thứ rất quan trọngHắn:? Cậu:Chính là trái yêu chân thành của tớ ❤Hắn??? Cậu:(*˘︶˘*).。*♡(*˘︶˘*).。*♡(*˘︶˘*).。*♡Lần thứ 3Cậu:Trời ơi, lớp trưởng cậu biết gì chưa!! Hắn:? có chuyện gì gấp thế? Cậu: Chuyện là... Hắn:? Cậu:Tớ! yêu! cậu( ˘ ³˘)♥Hắn:.... Lần thứ NHắn:Chuyện gì nữaCậu:TỚ! YÊU! CẬU! (。・ω・。)ノ♡Lần thứ N×2Hắn:Lại nữa saoCậu:Cố Trích Sơn. I love you ♡\( ̄▽ ̄)/♡------Một lần nữa hắn bỏ đi, bạn bè khuyên nhủ, cậu thì CMN cứ như vong che mắt mà mù quáng. Cậu thổ lộ đầu năm học giờ thì sao... CMN một tuần nữa thôi là lên đại học rồi. Cậu cũng chán ngấy việc bị từ chối rồi. Hắn có lẽ sẽ rất vui nếu biết cậu buông tha cho hắn nhỉ? ----------Mới sáng sớm hắn đã dậy cực sớm để chờ cậu tỏ tình thì đập vào mắt hắn là Cậu! Đang! Cực! Vui! Vẻ! nói chuyện với thằng yró nào nào đó mà không phải hắn đã vậy còn đỏ mât? Mẹ Nó, hắn ghen rồi đó.Mặc kệ mọi thứ hắn lao vào cuộc trò chuyện của hai người đắt cậu vào khu vắng nào đó hung hăng hôn lấy cậuHắn:Không phải cậu lúc nào cũng muốn trở thành người yêu của tôi đúng không. Giờ tôi đồng ý rồi nên tránh xa mấy thằng oắt kia đi. TÔI! GHEN! ----------Cậu…
Bỏ Lỡ Thanh Xuân Năm ẤyCứ thấy cậu ấy là tim tôi lại lạc đi một nhịp. Là cảm giác gì thế? Tôi đã yêu sao? Sao lại như vậy được. Tôi cực kì ghét cậu ấy đến thế cơ mà! Tôi luôn luôn ganh đua với cậu ấy cơ mà? Luôn là kẻ thù mà!...Nhìn vào giá sách, thấy cảm động quá mà. Hu hu giá sách cao thế chứ-"Ây cha, sao lại cao thế này chứ? Chân mình đã ngắn, thế mà...Rồi từ đâu cậu ấy đi đến,quàng tay qua đầu tôi,chạm đến giá sách,lấy quyển sách mà tôi định lấy. Uầy lúc đầu cứ tưởng nó rô-man-tic như phim HQ ấy chứ. Thế mà cậu cầm sách bỏ đi mất. Tức chết được!!!...Một lần khác, tôi gây sự với người yêu cậu ấy,cậu ấy đi qua tỏ thái độ rất chi là tức giận. Không biết cậu ấy giận ai trong số hai chúng tôi,tôi hay là người yêu cậu ấy?-"Đi thôi"-cậu ấy lôi người yêu cậu ấy điTôi...cảm giác...tôi...lúc đó thấy vừa ghét,vừa tức giận nữa. Không biết tại sao tôi nha vậy nữa......-"Cậu có chịu thừa nhận chưa, Vũ Hân?"-"Không"-"Mai là cậu sẽ không còn cơ hội nói với tôi nữa đó"-"Sao lại không có chứ? Cậu ngốc à? Chẳng lừa tôi được đâu"Cậu ấy tức giận quay lưng bỏ đi. Đến sáng hôm sau tôi mới biết cậu ấy sang Mĩ. Lúc đó lòng tôi ray rứt lắm. Có lẽ...có lẽ...tôi nhận ra rằng mình đã thích cậu ấy...Hàn Chí Vinh,tôi không tha cho cậu đâu!!!P/S: KimNa's story ~~~Kam&Fuan's story~~~Jun's story…
"Koro_sensei"Lớp 3E ngày nào đã trưởng thành như thế, từng người đều là những con người tài năng của đất nước. Nhưng bấy ai biết được, để thành công như vậy, họ đã trải qua bao nhiêu khó khăn? Từ việc đối đầu với sát thủ cho đến việc nhìn người thầy giáo của họ chết đi...Tất cả như giấc mơ hôm qua vậy, dù đau lắm, cứ nhớ đến là đau, nhưng hình bóng của người thầy "Koro_sensei" ấy lại chính là hồi ức đẹp đến khó quên của họ...Vậy mà giờ đây, bao nhiêu giọt lệ phải lau đi, thay bằng nụ cười ngày thầy ra đi, xót lắm chứ... nhưng họ dù có kĩ năng ám sát tốt bao nhiêu đi nữa... họ cũng chỉ là người thường... chẳng phải siêu năng lực gia có thể cứu hay hồi sinh thầy..."Ngày hôm đó... mặt trăng đã vỡ nát ra từng mảnh... như cách thầy tan biến đi vậy...""Nào, lớp 3E, chơi với tôi trò chơi chứ? Giúp người thầy hồi sinh, hay bản thân sẽ phải đối mặt với sinh tử?"_____*Tính cách nhân vật OOC. Ai không chịu nổi clickback hộ !…
" Cậu có chắc đây là yêu không ? Không phải người cậu để ý là bạn cùng phòng tôi hay sao ?""... "" Chắn chắn là cậu nhầm rồi ... Chúng ta là bạn thân , là tri kỉ ! ""..."" Cậu có chắn rằng cậu yêu tôi không ? Không , không thể nào . Cậu say rồi nên mất trí đúng không ?"" ... Cậu nói xong chưa ? Xong rồi thì tới lượt tôi ."" Chưa , tôi chưa nói xong đâu !!! "--------------------------------------------------------------------- Kang Sol và Han Joon Hwi là cặp tri kỉ điển hình ở Trường Đại Học Luật HanKuk . Và Kang Sol luôn tin rằng nó phải là như vậy , mãi mãi là như vậy , hai người chỉ là cộng sự - một tình bạn đẹp giữa Luật sư và Công tố viên . Thậm chí , nếu có người hỏi cô rằng đâu mới là cặp đôi trong mơ ở Trường Luật thì cô sẽ chắc như đinh đóng cột mà trả lời rằng : " Xứng với Người Đỗ Kì Thi Tư Pháp Lần Hai thì chỉ có Thiên Tài Luật - Kang Sol A+ mà thôi ." . Ấy thế mà thế nào cái tên Han Joon Hwi khù khờ này lại nói thích cô chứ ? Đây là trò chơi khăm sao ? Hay quanh đây có camera giấu kín ? Có lẽ khi bánh xe vận mệnh bắt đầu xoay , nó đã vẽ nên một vòng rối mù giữa hai người hoặc ngay từ đầu , đã là sai ... Nhưng có một sự thật mà mọi người không hề biết rằng ......…
Disclaimer: Những nhân vật trong fic thuộc quyền sở hữu của Aoyama Gosho Summary: Anh chàng FBI Akai Shuuichi từng là Moroboshi Dai, từng là Rye để thâm nhập vào tổ chức áo đen, là người yêu của Miyano Akemi . Từng là bạn trai của cả hai người con gái, Akemi và Jodie, nhưng thật sự chưa có ai được anh yêu thật lòng, chưa có ai làm tan chảy trái tim bị đóng băng cả ngàn thế kỉ của Akai Shuuichi. Nhưng nếu có, thì người đó chỉ có thể là cô, Miyano Shiho. Warnings: Fic pairing Shiho và Shuuichi, các bạn nào không thích cặp này thì đừng nên đọc nhé. Rating: K+ Spoiler: ...."Tôi yêu em... Shiho. Yêu từ các nhìn đầu, nhưng có lẽ em chưa biết. Tôi có thể thấy đôi mắt của em cũng chẳng hướng về tôi. Mà thôi, tôi cũng chẳng trông mong gì ở việc em có yêu tôi hay không, nhưng tôi cá rằng, nếu em biết tôi chính là Moroboshi Dai, là Rye, là người phản bội tổ chức, và... cũng là người gián tiếp đưa chị em vào cái chết thì chắc em sẽ hận tôi lắm. Tôi sẽ chẳng trách việc đó đâu, dù em có ghét bỏ tôi, chối bỏ những thứ thuộc về tôi cũng chẳng sao. Tôi đã làm em đủ đau khổ rồi, tôi đã lấy đi của em đủ nước mắt rồi. Nhưng hãy để tôi thể hiện tình cảm của mình bằng việc bảo vệ em, chăm sóc em... dưới thân phận là Okiya Subaru".... Pairings: SuAi/Shushi (Subaru x Ai/ Shuuichi x Shiho) Category: Thể loại truyện. Status: Đang tiến hành... Note: Ờ...Ừm... điều mà mình muốn nói à. A! Đây là fic pairing Shuu vs Shi đầu tay của mình, mình quyết định đầu tư vào nó một tí để nó đc hòan hảo :). Mong các bạn thích fic của mình, có sai sót hay ý kiến gì thì nhớ…
Tống Á Hiên: 16 tuổi, tính tình hoạt bát, năng động dễ thương. Con trò giỏi , học sinh xuất sắc, nhan sắc thượng thừa chỉ có thể dùng từ "Hoàn Hảo" để diễn tả, thanh mai trúc mã Lưu Diệu Văn.Lưu Diệu Văn: 16 tuổi, lạnh lùng, đẹp trai, học giỏi, nam thần trong lòng các nữ sinh của trường, thanh mai trúc mã Tống Á Hiên.Thanh mai trúc mã lớn lên bên nhau gia đình có quen biết nhưng liệu một trong hai có tình cảm với người kia nhưng người nọ lại không.Sẽ thế nào nếu một trong hai bỏ người còn lại ra đi.Không sợ cả hai không thích chỉ sợ một trong hai đơn phương.Để lại một người mãi chạy theo tình yêu mà không quay đầu lại nhìn phía sau lưng cậu ấy cũng có một người luôn dõi theo.-Này tôi thích cậu đó.-Đừng đùa giỡn với tôi như vậy nữa.-Tôi cứ nghĩ cậu cũng thích tôi nhưng hóa ra chỉ là tôi ảo tưởng thôi.-Tôi thật thất vọng về cậu không thể nào ngờ được cậu là người nhưng vậy.-Cậu có thể chơi với mình được không.-Người yêu cậu thật đẹp nhìn hai người hạnh phúc lắm.-Trái tim tôi không phải bằng sắt sức chịu đựng của con người có hạn.-Tạm biệt cậu người tôi yêu nhất.-Này cậu đâu rồi sao lại bỏ lại mình tôi như thế hả.-Tôi nhớ cậu rồi.-Năm thứ tám cậu đi rồi tôi cũng đã 22 rồi còn cậu vẫn mãi ở cái tuổi 16 ấy.-Tôi nhớ cậu rồi cậu về bên tôi đi.-Này cậu kia đi mà không biết nhìn đừng à.-Cậu là ai thế.-Đừng đi theo tôi nữa tôi đã nói là chúng ta không quen nhau mà.-Này cậu có sao không này.-Chào mừng cậu trở lại thanh mai trúc mã của tôi.Đây là sản phẩm của trí tưởn…