My Life
Đây là tất cả về tôi, về cuộc sống của tôi , gia đình của tôi trên đây , bạn bè của tôi, .....…
Đây là tất cả về tôi, về cuộc sống của tôi , gia đình của tôi trên đây , bạn bè của tôi, .....…
Hãy học cách yêu thương từ đây.…
Chỉ đơn giản là những điều về cuộc sống thôi.…
Truyện Fanmade ý tưởng sáng tác và đừng ném đá tôiArtist: by Jael penalozaAuthor:XedramonÝ tưởng: mượn @Dumacuocsong, không đơn giản là mượn vì me chưa liên hệ được :)))Mong đừng toxicTruyện này tui làm để giết thời gian thôi :)Nội dung nói về main đã bị rơi vào một không gian vũ trụ dạng 3D (animation 3d) và mất đi một phần nữa sức mạnh không thể du hành dễ dàng hơn nữa, chỉ còn cách là main bị kẹt ở thế giới này và tìm lại sức mạnh bằng cách khám phá và hấp thụ năng lượng sinh lực không rõ.…
Đây là cuốn truyện được viết bởi một đứa mới cấp 2.Nó đơn giản chỉ viết về cách mà tôi cảm nhận về cuộc sống này.Trong này có thể bao gồm cả những bài văn nghị luận mà tôi viết.Và điều cuối cùng...Nó rất xàm.Không thích thì xin mời lướt chứ đừng ném đá tôi.Chúc một ngày tốt lành!…
Một ngày như mọi ngày của tôi là câu chuyện "nhạt nhẽo" của cuộc sống hằng ngày của mình. Nó hiển thị lên rõ ràng nhất của một con người bình thường trong nửa tháng hè buồn chán, không có gì làm. Tất cả truyện của mình đều chính tay mình sáng tác và thiết kế bìa. Nên rất mong được sự ủng hộ của mọi người. Một lần nữa mình là Alice hay Vân, vô cùng cảm ơn những người đã đọc và ủng hộ truyện của mình🥰❤️…
Quotes tự viết hoặc sưu tầm Chỉ là sở thích riêng của mình thôi ☺️☺️☺️Hydrangeas✨…
Bên cạnh khu đô thị sầm uất nhất nước, nơi tụ hội những ngôi trường danh tiếng, những cơ sở vật chất phát triển và những doanh nghiệp đứng đầu đất nước, là một khu xóm yên bình với những tán cây cổ thụ nằm dọc theo bờ sông Nguyệt nổi tiếng. Tại đây, có một ngôi nhà cổ kính mang đậm phong cách Nhật Bản mang tên Nhà trọ 1310.Kế thừa khu nhà lớn ấy là một người đàn ông trung niên ở tuổi tứ tuần.Để thu hút khách trọ, ông ấy đã làm poster, quảng cáo trên internet với những ưu đãi hấp dẫn nhưng... vẫn chưa có khách hàng đầu tiên. Hẳn là vì vị trí của nhà trọ này nằm trong khu xóm nhỏ, quá xa với trung tâm thành phố.Thế nhưng vào một ngày nọ, có hai vị khách vô tình phát hiện ra nhà trọ này. Từ đấy về sau, Nhà trọ 1310 đột nhiên vô cùng đắt khách. Bốn ngày trôi qua liên tiếp, Nhà trọ đã hết phòng trống.Cuộc sống của những học sinh, sinh viên, công dân làm công ăn lương nhà nước xa nhà sẽ trở nên ấm áp hơn khi họ cùng nhau quây quần tại căn nhà trọ này.Và cuối cùng, chủ căn nhà trọ chợt nhận ra được lý do vì sao tổ tiên mình lại luôn luôn duy trì truyền thống kinh doanh quán trọ này.Còn chờ gì nữa, hãy nhấp vào đọc để biết rõ hơn câu chuyện xảy ra như thế nào, và nếu bạn thấy hay, hãy vote ủng hộ tôi nhé!P/S: Mọi nội dung và thiết kế nhân vật đều là của tác giả. Nếu có trường hợp giống một nhân vật nào đấy hoặc câu chuyện nào đấy, thì đó là sự trùng hợp. Tất cả các địa điểm, tổ chức, nhân vật, thế giới quan trong truyện đều là hư cấu, không có thật.Thanks for reading!…
Tâm sự nè :3 Sìn dou nè :3 Viết fic và lên ý tưởng nè :3 Vân vân và các thứ nè :3Tớ vẫn còn đụt lắm nên mong các cậu hãy giúp đỡ tớ nhé :33…
- "Cuộc đời này.... phải do ta tự quyết định đúng không? Cậu nghĩ sao?".- "Dù xảy ra chuyện gì tớ vẫn sẽ bảo vệ cậu, tiểu thư.".…
Tôi, bắt đầu những câu chuyện của mình khi tôi 22 tuổi. Đây là những bí mật xoay quanh cuộc sống của tôi, của một du học sinh xứ sở Canada lạnh lẽo.…
Hanagaki Takemichi một chàng trai đang làm việc tại một cửa tiệm DVD. Cậu đang làm việc và vừa bị mắng vì lơ mơ trong lúc đang xếp vài cái đĩa. Đang trong cơn không mấy gì là vui thì trên Đài Truyền hình thông báo là có một thể loại Virus vừa rơi xuống Trái Đất. Takemichi nghĩ đó chỉ là một trò lừa bịp con nít nên không quan tâm và làm tiếp công việc của mình. Nhưng khi về đến nhà vừa chợp mắt thì 3 giờ sáng có nhiều tiếng hét phát ra từ bên ngoài. Takemichi với khuôn mặt nhăn nhó kéo cửa rèm ra thì thấy bản thân ở trong mồ chôn xác sống. Xác sống ở khắp mọi nơi vậy liệu cậu có thể sống sót không? Chẳng ai biết được? Vậy nên hãy ấn theo dõi tôi ở trang cá nhân để biết thêm thông tin nhéLưu ý: Có thể đây là đại dịch nên ít có yếu tố tình cảm nhéTác giả: Dainy GegelFacebook: Dainy Gegel (Ếch Xanh)21-1-2022…
Nếu lỡ mai sau có acc mới, tôi sẽ vào lại acc này để xem mình đã từng có những kỉ niệm nào và thay đổi ra sao.Lưu ý: tôi viết cái này chỉ để thỏa mãn chính mình thôi, nó viết về cuộc sống hằng ngày của tôi mà=D…
Author : Hạ NhiênParing : HunHan/HanHunRating : K+Disclaimer : Tên các nhân vật hoàn toàn là vay mượn và không thuộc quyền sở hữu của tác giả. Fic được sáng tác với mục đích phi lợi nhuận.Summary :Bất luận là trước đây hay sau này, anh vĩnh viễn cũng không níu giữ được em. Bởi vì em... là gió.Gió cũng sẽ có ngày mỏi mệt, chỉ cần là ánh mắt của anh, gió liền nguyện ý bên cạnh anh cả một đời.Note : Bạn nào muốn hiểu thêm về Thanh Bang hay một vài chi tiết của Thượng Hải mà tui có đề cập đến trong fic có thể tìm hiểu ở đây nha.[http://cuocsongdem123.blogspot.com/p/quyen-luc-cua-trum-xa-hoi-en-khet-tieng.html]…
Nội dung truyện lấy bối cảnh những ngày đầu của bệnh dịch khi mà con người vẫn chưa biết đó là gì và làm sao để đối phó với nó rồi dần họ phát hiện ra cách để giết, cách để sinh tồn giữa một thế giới đầy rẫy nguy hiểm! Mong mọi người đón nhận và cho mình thêm những ý kiến để mình hoàn thành bộ truyện một cách trọn vẹn!…
đọc rùi bík😂😂😂…
một cô gái đến bờ biển trong chuyến đi dã ngoại của mình và vô tình gặp một chàng trai đẹp trai bí ẩn, khi nói chuyện, chàng trai đã kể cho cô nghe một câu chuyện tình yêu đầu nghiệt ngã của một con chim và một con cá, để đổi lấy một ước nguyện cuối cùng. "làm ơn đưa tôi trở lại đại dương, đó là điều ước cuối cùng của tôi. anh ấy đang chờ tôi" art and story: MOSS & OLD SIR Nguồn: myreadingmanga.info Dịch: Tấp Tẩn Thể Phải nói oneshot này khá là buồn. Nội dung nhẹ nhàng, ý nghĩa Con người thật tàn nhẫn Tình yêu thật vĩ đại Số phận thật trớ treo Đáng tiếc, đáng tiếc, các ngươi sinh ra không phải là người, rút cuộc lại là một kiếp cuồng si. Haiz~ đáng tiếc…
Ta tự hỏi sinh mệnh có ý nghĩa gì, những gì ta nghĩ tới bản thân có nên đối mặt không?Sống thật với "Nó" lúc nào ta có thể làm được...Ân không biết không hiểu nữa...."Nó" có hình dáng thế nào đâu?Ta Thần minh ...ta tựa như thấy được trong một khoảnh khắc...Tìm tới hay hài lòng với hiện tại? Ta có nên đánh cược một kết quả bản thân cho là thua không? Nếu lỡ là thắng đâu?....Vậy nên ta đã ở lại....…