Quân trưởng khổ sở vợ trước - Tác Giả: Hách Liên Tiêu
…
"Chấm dứt ở đây được rồi, Kim Han Bin""Xin lỗi, tôi là bác sĩ, không phải trai bao".."Sao anh đi hòai thế?""Lâu về vại?""Nhớ anh quá nè, đồ xấu xa"..."Kim Han Bin, rốt cuộc một năm, chúng ta có bao nhiêu ngày ở cạnh nhau thế?"..."Không, em sẽ không chấm dứt, cho dù chết cũng sẽ không chấm dứt""Tại sao lại phải chấm dứt? Anh có người khác? Em không tin!!!""Em như vầy, thật sự phiền lắm sao?"..."Người bắt đầu là anh, người kết thúc ép phải là em chứ?""Đồ xấu xa"..."Em muốn mời anh đến dự tiệc cưới của em, được chứ?...________Cuối cùng, chính là tôi không hạnh phúcBuông bỏ emTàn nhẫn với emGiờ tôi có gì chứ?Xin lỗi emThật sự xin lỗi em, Chan Woop/s: có lấy vài kiến thức y khoa từ nhiều nguồncó coi Doctor X nên vài đọan hơi giống trong trỏnglấy thì xin phép…
Nếu những câu truyện viết ra ở thế giới này thực sự tồn tại ở một chiều không gian khác? Nếu cuốn tiểu thuyết bạn đang đọc hoặc đang viết thực sự được tái hiện tại một nơi trong vũ trụ? Ta đã trôi nổi ở đó rất lâu rồi. Mỗi một lần xuyên thư vào một câu chuyện khác nhau, nhân vật cũng khác nhau. Ta xuyên vào nam có, nữ có, già có, trẻ có, có kẻ điên dại, có người quái gở, có lúc là nhân vật pháo hôi, có lúc là nha hoàn bồi giá, có lúc lại là một người lính chinh chiến sa trường tử trận,...Mỗi một lần chết đi, đau đớn biết chừng nào, chết rồi hồn lại bị rút khỏi thế giới của câu chuyện đó, trôi nổi vô định rồi bất thình lình lại xuyên vào một câu truyện khác. Đáng sợ nhất là lúc chết đi, toàn bộ ký ức từ đầu tới cuối của tất cả truyện ta xuyên đều tái hiện lại.Mỗi lần đều như đại đao giáng đầu chim sẻ, hận não bộ của bản thân không thể tự nổ ra.Đến cuối cùng ta là ai? Nhà ta ở đâu? Ta đều đã quên mất rồi.…
Truyện tự viết, ảnh tự làm_______=_=_______Nó á !!! Nó tên là Dược Anh Nhã nó là một con nhỏ gầy gò ốm yếu sinh ra trong một gia đình k mấy hoàn mỹ . Mẹ nó mất khi sinh nó ra ba nó biến mất khi cứu nó thoát khỏi một chiếc xe ô tô tải ở trên đg cao tốc năm nó 16 tuổi. Nó sống một mình k nương tựa vào ai . Nó nhập học vào ngôi trường nội trú năm nó 18 tuổi Ngôi trường đó chọn học sinh với 5 tiêu chuẩn : 1 Ngoại hình 2 Thông minh 3 Sáng tạo 4 Nhanh nhẹn 5 Quyết đoánCòn nó ... nó thuộc về tiêu chuẩn thứ 6 Đặc biệt__________ Còn anh cuộc đời chỉ vì một đứa đặc biệt ấy mà anh đối đầu với tất cả học sinh trog trường chỉ vì nó mà vị hôn thê 17 năm trời của anh cũng chịu buông tha anh để đi du học .Anh là một ng con trai trên cả tuyệt vời mấy nữ sinh trong trường đều gọi anh là Đại Thần nhưng anh lại chán gét cái xưng đó . Anh cực kì may mắn khi sinh ra là một đứa con độc nhất vô nhị của tập đoàn "Hoắc Thị " .Anh tên là Hoắc Lãnh nhưng nó lại gọi là "Pizza" .... Why?????=__________=Mối tình kết thúc vui vẻ hay buồn đau đều là do con nhỏ tác giả và ny nó😆😆😆…
> Có những người ta từng yêu, nhưng lại không thể giữ. Có những mối quan hệ tưởng chừng đã kết thúc, nhưng dư âm của nó vẫn quẩn quanh trong tim.>> Bốn năm trước, Ninh Phong mất tất cả - tình yêu, niềm tin và lòng tự trọng - chỉ vì anh không đủ giàu, không đủ mạnh, không đủ "xứng đáng" trong mắt cô gái anh từng yêu tha thiết.>> Bốn năm sau, khi mọi thứ đã đổi thay, anh trở về thành phố với vẻ ngoài điềm đạm, phong độ và ánh mắt lạnh lùng như gió đầu mùa. Anh tưởng mình sẽ chỉ tập trung vào công việc, sẽ không yêu thêm ai nữa.>> Cho đến khi... cô xuất hiện.>> Một cô gái bán hoa dưới tầng chung cư.> Một nụ cười nhẹ như gió mà lại mang theo cả sự thách thức.>> Đào Nguyệt - người con gái không sợ trời, không sợ đất, chỉ sợ buồn - đã bắt đầu chọc ghẹo anh như một trò tiêu khiển.> Và cô không biết rằng, trò chơi cô khởi xướng... có thể sẽ là thứ đốt cháy cả trái tim hai người.…