Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tổ hợp những câu chuyện về haikyuu doujinshi, có lúc mình sẽ đăng video hoặc ảnh.Lịch đăng: doujinshi thứ 5 và chủ nhật, còn video và ảnh lâu lâu sẽ có.Mong m.n ủng hộ mình nha.Lưu ý: đây là mình up cho m.n xem chứ không phải là mình dịch đâu nha…
Ở một khu tập thể cũ kỹ nằm gần biển, người ta sống chậm hơn một nhịp.Mỗi căn phòng là một câu chuyện. Mỗi con người là một nốt nhạc trầm bổng trong một bản tình ca nhiều màu.Sara - cô gái mới trở về từ Hàn, mở một tiệm cà phê tầng trệt với mùi hương dịu dàng và âm nhạc lặng lẽ. Trần Thảo Linh - chủ tiệm đĩa than đối diện, có giọng nói trầm và đôi mắt luôn như đang nghĩ điều gì rất xa.…
Năm học lớp 11, Giang Thụy Khuê Hạ gặp lại Tô Hoài Cảnh Quân - thầy giáo mới của mình, cũng là anh hàng xóm thuở bé cô không còn nhận ra. Từ khoảnh khắc ấy, cuộc đời cô rẽ sang một lối khác: sâu lắng, dữ dội và đầy thử thách.Anh là người thầy tài giỏi, điềm đạm, tưởng chừng lạnh nhạt nhưng luôn lặng lẽ che chở.Cô là nữ sinh ưu tú, bản lĩnh, nhưng cô độc giữa những ánh mắt ganh ghét và định kiến.Giữa họ là khoảng cách tuổi tác, đạo lý nghề nghiệp, và ranh giới không thể bước qua.Tình cảm phải giấu, lời yêu không thể nói... nhưng trái tim lại ngày càng gắn bó bởi những biến cố, hy sinh và tổn thương không thể chia sẻ cùng ai.Ngày anh mất, cô không khóc.Nhưng khi hạ nguyệt, tay giữ chặt chiếc lắc bạc khắc tên mình, thứ anh đã ngậm trong miệng đến giây phút cuối đời.Bảy năm sau, đúng ngày giỗ anh, cô hy sinh trong một trận động đất khi cứu một đứa bé mắc kẹt.Khi thi thể cô được đưa ra, tay vẫn nắm chặt chiếc lắc bạc mang tên "Khuê Hạ" - thứ từng gắn liền với cái chết của anh.…
🌷Tác giả: Manh Vương🌷Dịch: Khủng Long Mũ Xanh🌷Raw: Khủng Long Mũ Xanh🌷Số chương: 15+8 phiên ngoạiVăn án:Ta từ trong đống thi thể cứu được một thiếu niên.Sau này hắn đông sơn tái khởi, khôi phục thân phận thái tử, cướp lấy binh quyền của cha.Lúc gặp lại, hắn ở trên triều, ngồi uy nghiêm trên thượng vị, từ trên cao nhìn xuống."Thẩm Ngu, ngươi muốn ân thưởng thế nào?"Một khắc đó, ta đột nhiên nhớ lại... Hóa ra đây không phải kiếp đầu tiên.Kiếp trước, ta cầu hắn một hôn sự, một danh phận.Nhưng hắn đã cưới thanh mai trúc mã lớn lên từ nhỏ cùng với hắn, bỏ ta nơi thâm cung biệt viện.Lần này, ta cúi người bái lạy."Dân nữ không cha không mẹ, muốn cầu một ân điển...""Cả gan xin nhận thái tử làm huynh trưởng có được không?"…
AU thế giới song songNgười trở về x ông chủ doanh nghiệpDịch fic với mong muốn lưu trữ, bản dịch không chuẩn xác.Tên fic gốc : 5114 | 春日见Tác giả : Wiyyyy (AO3)…
๖ۣۜMẹ đẻ: Nhất Chích Đại Nhạn 一只大雁 (aka Một Con Chim Nhạn).๖ۣۜSố đo ba vòng: đoản văn manh ngọt, hiện đại, chủ thụ, bao dưỡng.๖ۣۜHưởng thọ theo sổ tử thần: Hoàn 7 tuổi + 0 lần chết lâm sàn.Nguồn: Kho tàng đam mỹ- FanficEditor: Cá Diêu HồngĐôi lời: Khi đọc truyện nếu các bạn thích thì hãy ủng hộ, không thích xin đừng nói lời cay đắng. Nếu có repost, xin hãy xin phép, ghi nguồn và dẫn link. Cảm ơn mọi người! (❁'▽'❁)*✲゚*๖ۣۜNhử mồiTrang Diễn cảm thấy Văn tổng không thích cậu chút nào hết, bao dưỡng cậu chỉ để xúc phân cho con mèo siêu siêu mập kia thôi (/□\*)・゚゚・。 (/□\*)・゚゚・。…
Sau 5 năm cưới nhau, giữa chúng ta không còn tồn tại thứ gọi là tình yêu nữa rồi đúng không anh? Có lẽ tình yêu đã hoá thành trách nhiệm và sự bất lực rồi anh à. Đôi mắt của anh bây giờ không còn là ánh mắt say đắm nhìn em như lúc yêu nữa, thay vào đó là ánh mắt của sự mệt mỏi và cáu bẩn.…
Giữa ánh đèn sân khấu, giữa tiếng hò reo và nhịp tim vỡ vụn, Sơn chợt nhận ra: Cả thế giới này có thể quay lưng với cậu, nhưng chỉ cần một ánh mắt Tân dõi theo, cậu sẽ hát đến hơi thở cuối cùng.Liệu đôi "đôi cánh" ấy có thể bay cùng nhau mãi, hay rồi sẽ phải chia lìa khi chạm đến giấc mơ?…
Mỗi chap là những câu chuyện khác nhau và kết không cố định có thể buồn, có thể vui hoặc kết thúc mở tùy vào tâm trạng tác giảMình viết vì để thoả mãn sở thích nên mong mọi người tiếp nhận một cách vui vẻ…
'' Nếu chàng không còn ai bên cạnh, ta nguyện làm nương tử của chàng, mãi mãi không phản bội lời thề!'' '' Cao Nguyên Khải, ta yêu chàng, ta vốn không cần biết Nhị vương gia đối với chàng ác độc như thế nào, nếu như hắn dám động vào chàng, ta quyết sống mái với hắn một phen'' '' Mặc nhi, nếu như thế, nàng có thể vì vi phu làm một việc nhỏ được không?'' '' Ừ, chuyện gì?'' '' Mau cởi y phục của nàng ra đi!'' '' .....................................''…
Chuyện các bạn trẻ enha là sinh viên thể thaoNgưòi ta hay nói love at first sight là cách nhanh nhất để bắt đầu tình yêu, nhưng mà lỡ hate at first sight thì sao?°dựa trên concept Season's Greetings của ENHYPEN…
nơi up mấy oneshort nho nhỏ dành cho miucamlưu ý: trí tưởng tượng riêng của bản thân mình + không liên quan đến đời thực nên đừng đem đi đâu xin cảm ơn.…
"Bạn có tin vào thần chết?Tin vào thiên đườngCứu rỗi ai đời trong sạch?Tin đời như cuốn phimKhông hồi kết?Cứ đầu thai đầu thai mãiKhông sao dừng chân?Không còn chốn thoát thânGiờ tôi thấy sao ngày càng khóĐể tìm hạnh phúc đơn thuầnGiữa mỗi con ngườiHay giữa chính mìnhChuyện thằng sayÔi điều điên rồ vô nghĩaMang tên tình yêuDắt người ta tới đâu?"| 6/2024 |…
Bà Tôn nhìn cô thật lâu, như thể muốn đọc thấu từng góc khuất trong tâm hồn con gái mình. Ánh mắt bà dao động, giữa đau đớn và một tia hy vọng mong manh. Ngón tay bà siết chặt lấy mép khăn, như thể chỉ cần con gái gật đầu, bà sẽ ngay lập tức nắm lấy sợi dây cứu rỗi ấy."Nếu... nếu thằng bé cũng yêu con thì sao?" Giọng bà run rẩy, gần như cầu xin.Lần này, Tôn Dĩnh Sa không thể kiềm chế nữa.Cô bật cười.Một tràng cười bật ra khỏi cổ họng khô khốc, vỡ vụn như thủy tinh nát dưới chân. Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, nó biến thành những tiếng nấc nghẹn ngào. Cô đưa tay lên che mắt, nhưng chẳng thể ngăn được dòng nước mắt trào ra, nóng hổi, đau đến tận tâm can."Nếu anh ấy yêu con..."Giọng cô nhẹ bẫng, mong manh như sương khói.Tôn Dĩnh Sa thả tay xuống, ánh mắt trống rỗng nhìn lên trần nhà. Lồng ngực cô phập phồng, hơi thở gấp gáp như một con chim nhỏ bị mắc kẹt, vùng vẫy giữa lưỡi dao sắc bén của thực tại."Con đã không bệnh nặng đến thế này."*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…