Yoontae•Yêu Em•
"Yêu em"nhưng"em"gã đang nhắc tới là ai?Liệu đó có phải là em hay một ai khác?Em muốn níu giữ mối quan hệ sớm đã không còn chút ánh sáng này,nhưng chính gã đã chà đạp lên nó rồi.…
"Yêu em"nhưng"em"gã đang nhắc tới là ai?Liệu đó có phải là em hay một ai khác?Em muốn níu giữ mối quan hệ sớm đã không còn chút ánh sáng này,nhưng chính gã đã chà đạp lên nó rồi.…
" Triệu hạt mưa không hạt nào rơi nhầm chỗ "Câu chuyện kể về một cô gái mang nhiều vết thương lòng được chữa lành bằng những "điều ngọt ngào" ở quán cà phê Nâng Niu.Vũ Việt Hoàng - Ngọc Linh Lan…
1.Tô Hoài bị buộc đính hôn với chú họ chi thứ mất vợ và tái hôn của Hoắc Văn Hứa, trong bữa tiệc đính hôn, Tô Hoài chạy trốn rồi bị ngã xuống từ trên núi.Cô nằm trong thung lũng, tưởng rằng bản thân cứ như vậy lặng lẽ rời khỏi thế giới này.Đội cứu hộ từ trên trời hạ xuống, người đàn ông sắc bén cúi đầu nhìn cô, trong màn mưa, Tô Hoài vươn tay níu lấy ống tay áo của anh.2.Nhà họ Tô tìm được Tô Hoài, một lần nữa đưa cô đến chỗ của chú họ nhà họ Hoắc.Người vừa được đưa tới, cửa nhà bị gõ vang, đứng ngoài cửa là thái tử họ Hoắc tên Hoắc Văn Hứa.Hoắc Văn Hứa lười biếng dựa vào cửa, cũng không thèm bước vào: "Giao vợ tôi ra đây."Chú họ nhà họ Hoắc nơm nớp lo sợ: "Vợ con là ai?"."Tô Hoài." Hoắc Văn Hứa không kiên nhẫn nói, "Bây giờ cô ấy là vợ tôi, hiểu chưa?".3.Thái tử Hoắc Văn Hứa nhà họ Hoắc dẫn theo một cô gái nhỏ đi khắp nơi trong thành phố Vân, gặp mọi người đều nói: "Đây là vợ tôi, sau này gặp thì quan tâm một chút."Hoắc Văn Hứa rời đi năm năm, công tử nhà giàu nhìn thấy Tô Hoài đều cười gọi một tiếng "Chị dâu", không ai ở thành phố Vân dám ức hiếp Tô Hoài.Tô Hoài giấu người này ở nơi sâu nhất trong tim, Hoắc Văn Hứa chính là người mà cô không thể nói.4.Hoắc Văn Hứa bị thương phải nhập viện, lúc bác sĩ hỏi có người nhà bên cạnh hay không, người trong đội vừa nghĩ đến trong nhà đội trưởng còn có một người.Năm năm không gặp, cô gái nhỏ gầy yếu năm đó đã lớn, trở thành cô gái duyên dáng yêu kiều.Tô Hoài thay quần áo cho Hoắc Văn Hứa, theo bản n…
Cô và anh hai người ở hai nơi khác nhau. Giữa họ chẳng có sợi dây liên kết nào cả. Nhưng duyên phân để họ gặp nhau rồi yêu nhau. Tình yêu có bao nhiêu thử thách, cô luôn tìm cách níu giữ trái tim anh, còn anh yêu cô đến đau đớn nhưng luôn chờ cô bước tới. Nhưng rồi cô mệt mỏi, cô không đủ sức kéo anh lại nữa thì anh mới nhận ra vốn đi ngay từ đầu anh là người thua cuộc. Anh không muốn mất cô, lần đầu tiên anh quay đâu nhìn cô, lần đầu tiên anh nắm tay kéo cô lại. Tình yêu vẫn còn thì mọi chuyện đều có thể. Cô và anh đi qua những đắng cay mới có quả ngọt. Trong ngày hạnh phúc anh đã hỏi cô: " Nếu lúc trước em cố giữ mà anh quyết đi thì sao?". Cô đã trả lời:" Vậy thì em sẽ buông tay anh vì lúc đó anh đã không còn của em nữa rồi".…
- Ta là Trương Tuyết Ninh là một tiểu thư quyền quý nhất quận Thái Vinh, ta có một tì nữ thân cận tên là Bạch Linh năm nay vừa tròn 17 tuổi đẹp đẽ còn ta đã 20 tuổi. Lúc gặp nàng lần đầu ta đã rất ghét nàng, nàng chỉ là tì nữ nhưng dung mạo của nàng còn xuất chúng hơn cả ta. Nếu nàng là tiểu thư quyền quý chắc chắn còn nổi tiếng hơn cả ta. Còn ta, đường đường là một tiểu thư quyền quý cũng chỉ đành ngậm ngùi xếp sau nàng ấy. Ta hận nàng thấu tâm can, tìm đủ mọi cách để hãm hại nàng, hủy dung nhan tuyệt thế đó của nàng, để ta đường đường chính chính là nữ nhân đẹp nhất quận Thái Vinh. Cho đến 3 năm sau, Trương Gia nhà ta bỗng dưng gặp biến cố khiến gia tộc giàu có bậc nhất quận Thái Vinh tàn lụi, ta là tiểu thư cũng bị liên lụi, lúc sống đã hại quá nhiều người, đến lúc sa sút ai cũng muốn giết ta, lúc đó bỗng dưng có một con dao lao tới, ta tưởng ta chết tới nơi rồi thì không! Ả tì nữ mà ta hận nhất, ta hãm hại nhiều nhất- Bạch Linh đã đỡ con dao đó thay ta, lúc chết nàng ấy nhẹ nhàng nói: "Tiểu thư, có lẽ người rất ghét nô tỳ nhưng nô tỳ rất yêu thích tiểu thư, chỉ vì tiểu thư là tiểu thư của nô tỳ .Nô tỳ nguyện cả đời trung thành với tiểu thư, dù tiểu thư có ghét bỏ nô tỳ đi nữa." . Từ lúc đó, ta mới thấy, nàng dù có bị ta bạc đãi, hãm hại đến dung nhan cũng chẳng còn lại ra tay hy sinh bảo vệ ta vì ta là tiểu thư của nàng, lúc đó ta hối hận muốn làm lại cuộc đời, tự hứa rằng nếu có thể sống lại sẽ cưng sủng nàng còn hơn cả bảo bối trong tay, nâng niu như báu vật .…
but it turned out to be yours.thôi không nên đọc làm gì...…
Năm tuổi, vì mất lý trí mà đã gây ra một mối hận ngàn năm, trong lúc Thiên Lãnh dành đồ chơi với Tiểu Hàn chẳng may làm sứt trán đối phương.Tiểu Hàn khóc ầm ĩ: "Cậu có biết tớ mà bị sẹo thì chẳng ai chú ý đến tớ nữa không? Tớ sẽ méc bố mẹ cậu cho mà xem..."Thiên Lãnh thấy thế, hoảng hốt dỗ ngọt:"Tiểu Hàn ngoan nào! Đừng méc bố mẹ tớ nhé, cậu muốn tớ làm gì cho cậu cũng được hết!"Tiểu Hàn nghe thấy thế, mắt sáng long lanh:"Hứa nhé! Vậy cậu phải luôn nghe theo lời tớ nói. Ký vào đây đi!"Trên tờ giấy nguệch ngoạc mấy nét chữ trẻ con : Lãnh Lãnh sẽ là của Tiểu Hàn mãi mãi."Thiên Lãnh:"Ờ, ký thì ký!" 20 năm sau, thảm họa xảy ra...Tiểu Hàn hất khuôn mặt xinh đẹp, phất phơ tờ giấy của 20 năm trước, gạt tóc nũng nịu:"Vết sẹo này là do cậu gây ra, còn cái này nữa, cậu phải chịu trách nhiệm!"Thiên Lãnh:"Tớ nhớ hồi đó không để lại sẹo mà, tờ giấy đó không phải trò con nít sao?"Tiểu Hàn:"Ờ thì vết sẹo này do tớ tự gây ra, nhưng giấy trắng mực đen rõ rành rành thế này, sao cậu phải chối. Vậy nên tớ sẽ lấy cậu, cậu là của tớ!"Thiên Lãnh:"..."----------------------------------------------------------------------------------------------------------------Trước giờ toàn thấy Trúc Mã bắt nạt Thanh Mai nên giờ muốn thử ngược lại. Truyện lần đầu viết, thấy được thì cmt hoặc vote ủng hộ tinh thần con Au nha!…
What would you do if I kissed you right now?…
- Yêu thì hãy làm cho người đó hạnh phúc :) đừng níu kéo làm gì chỉ làm tăng thêm khoảng cách giữa cta mà thôi !!!Đề nghị đem chuyện ra ngoài nhớ ghi rõ nguồn ;) ♡♡♡ OK iu iu…
Cô chăm sóc anh, cô ở bên cạnh lúc anh hôn mê. Đến lúc anh tỉnh lại vì có lí do, anh bỏ đi. Khi anh trở về anh đem theo sự lạnh lùng khác hẳn với lúc anh từng có. Anh dẫn theo tiểu tam về thì bất ngờ anh gặp lại cô. Mẹ anh ngăn cấm cô gặp anh, dùng mọi thứ để ức hiếp cô vì nghĩ cô không xứng đáng với anh. Gia đình cô cũng vì tiền mà ngăn cản cô tiếp cận anh. Tiểu tam dùng mọi kế hoạch, âm mưu để hãm hại cô. Mẹ anh bênh vực tiểu tam vì cho rằng tiểu tam hơn cô mọi thứ, cho rằng đây mới là người xứng đáng với anh. Hắn là thanh mai trúc mã của cô, luôn luôn bảo vệ cô từ nhỏ đến. Một ngày hắn biết cô đã thương một người khác, chỉ biết ngậm ngùi chúc phúc cho cô. Khi biết anh rời bỏ cô, hắn đã rất vui mừng nhưng rồi lại nhận ra cô sẽ không bao giờ thương ai khác ngoài anh. Hắn đành tiếp tục bảo vệ cô hỏi tiểu tam bởi vì hắn chỉ có thể làm được như vậy. Còn về phần anh, khi anh đủ sức để níu kéo cô lại, còn cô đã buông bỏ anh mà đi. Đến ngày mai, ai đợi ai...?…
Cha !!! Cha ... cha... Là những tiếng đầu tiên nàng nói sau khi thức dậy.Đôi mắt nàng mở to , đồng tử màu đen láy hiện rõ khuôn mặt hắn.Ánh mắt hắn có chút khó tin cũng có chút vui mừng nhưng trên khuôn mặt lại không có biểu hiện gì sâu sắc . "Cha, con muốn ngồi lên đùi cha" nàng nũng nĩu đôi tay cầm vạt áo hắn đưa qua đưa lại " nhé! Nhé nhé"... " Cha , con muốn ăn thịt"" Cha cài tóc cho con ""Cha thứ này rất chán "…
Im lặng mãi,rồi dần dần và chắc chắn sẽ quên nhau...Khi ấy chẳng ai phải nhọc nhằn níu giữ mối quan hệ bạn ko bạn,tình không tình,đẩy đưa nhau đau khổ.Buông xuôi nhưng chút it vẫn nắm giữ , Dù chẳng biết tại sao....-Thử đặt m vào vị trí "ngta" đi anh ! Để biết bây giờ "ngta" đang như thế nào ???-Thử khóc vì "ngta" 1 lần đi anh ! Để biết nước mắt mặn,đắng ra sao !!!…