[LY CHU] Dưới Bóng Hoa Đào
Dưới bóng hoa đào, họ tựa vào nhau, bỏ mặc thế giới xung quanh, chỉ có tiếng gió thổi và mùi hoa phảng phất.❗️Sản phẩm chỉ là trí tưởng tượng. Không dựa theo cốt truyện của phim hay đời thực.…
Dưới bóng hoa đào, họ tựa vào nhau, bỏ mặc thế giới xung quanh, chỉ có tiếng gió thổi và mùi hoa phảng phất.❗️Sản phẩm chỉ là trí tưởng tượng. Không dựa theo cốt truyện của phim hay đời thực.…
jung jaehyun nhớ kim doyoung vô cùng. cậu nhớ cảm giác cả hai cùng nằm trên một chiếc giường, đắp chung một cái chăn, nhớ lúc cả hai cùng thu âm bài hát, rồi jaehyun nhớ cả lời nói của ten hồi chiều. kim doyoung đã về rồi, người thương của cậu đã về rồi..𝐛𝐞𝐠𝐢𝐧: 10/01/2019𝐞𝐧𝐝𝐢𝐧𝐠: 04/05/2020ⒺⓃⒿⓄⓎ!…
(≡^∇^≡) Đồng nhân viết chơi, không áp đặt vào cốt truyện - mạch phim - đời thực. Đọc hết mô tả nhé! (ʘᴗʘ✿) Cp chính: Ly Luân x Triệu Viễn Châu. (ʘᴗʘ✿) Thể loại: BL, ngọt sủng, huyền huyễn, thần thoại, HE. Σ(゚Д゚;) Có sự góp mặt của Hỗn Độn Thần Chủ - Thượng Cổ của Thiên Cổ Quyết Trần, OOC nhe. Có nhân vật nguyên sang xuất hiện. 🌟 Đói hàng quá phải tự mình tới thoii. Sẽ kết HE, có All Yếm nhưng kiểu tình cảm gia đình ý. ❌❌ Chú ý: Ở đây không có Viễn Văn Kỳ Tường, Triệu Viễn Chu không có tình cảm nam nữ với Văn Tiêu. ❤ Chúc các vị đọc truyện vui vẻ.…
Pairing: Ly Luân x Anh Lỗi Warning: OOC, ko giống nguyên tácNghiêm cấm hành vi re-up🚫🚫🚫Hòe yêu sống trăm năm, ngàn năm, rễ bám sâu vào lòng đất, cành vươn ra đón gió. Mùa hạ trổ hoa, hương thoảng nhẹ mà dai dẳng, như chính tâm tư của hắn-lặng lẽ, không ai hay, chẳng ai biết.Nhưng từ khi có tiểu hổ bên người, mùa hạ của hắn trở nên rực rỡ hơn.Tiểu hổ là ánh dương, là ngọn lửa bừng sáng trên nền lá xanh. Đôi mắt nó long lanh như nắng sớm, giọng cười lanh lảnh như chim hót đầu ngày. Nó không giống hòe yêu, chẳng cần phải đứng yên lặng lẽ, chẳng phải chờ đợi gió xuân hay ánh tà dương. Nó là kẻ không chịu ngồi yên, hết đu cây lại trèo lên người hắn, khi vui thì cọ cọ làm nũng, khi giận lại gầm gừ như con thú nhỏ đang xù lông.Hòe yêu đã sống bao nhiêu năm, chưa từng nghĩ mình lại có một vầng dương thuộc về riêng mình.Dương quang ấy nhỏ bé, nghịch ngợm, đôi khi cũng rất phiền, nhưng hắn không nỡ buông tay. Vì hắn biết, nếu ánh dương ấy mất đi, lá hòe sẽ héo, hoa sẽ tàn, mà lòng hắn cũng chẳng còn ấm áp như trước nữa.…
"Là một kĩ nữ ta không có tình yêu, quan hệ giữa chúng ta là những kẻ thèm khát tình dục đến với nhau"Thể loại: H văn, NP (nhiều nam x một nữ), NTR, cổ đại.Ảnh bìa: Pinterest.⚠️: Không mang truyện đăng nơi khác dưới mọi hình thức.⚠️: Nếu bạn thích truyện mình xin cảm ơn, không thích hãy lướt qua không cần thông báo.…
đăng lên cho mọi người vã cùng 🗿Chưa xin phép nên đừng mang đi đâu ạ 🙏🏽…
Tác giả: Du Tạc XuyếnNhà dịch: Lychee Mận Đỏ-Face Lychee Mận Đỏ để đọc nhiều truyện hay!Chu Vận vẫn luôn cho rằng thiên hạ nam nhân đơn giản hai loại.Tham tài, háo sắc.Sau lại, nàng gặp loại thứ ba nam nhân, tên là Tưởng khôn.Nàng vốn định kéo hắn xuống nước, cuối cùng lại tự thực hậu quả xấu.Ở vô số đêm khuya mộng hồi, khó có thể thở dốc đêm khuya, nhớ tới cái kia bị hắn cường ngạnh bẻ ra hai chân thẳng tiến hình ảnh, trong tay yên đều đi theo run lên ba cái.…
Ly Luân hắn mệt rồi không muốn tiếp tục chạy theo ái nhân của hắn nữa , hôm nay ngay tại đây chấm dứt mọi chuyện đi !!!Còn Chu Yếm sau khi biết được thứ tình cảm mà Ly Luân che giấu thì THEO ĐUỔI LẠI CHỒNG THÔI 🤣 < Fic này có thể sẽ lệch ra khỏi mạch phim nên mn cân nhắc giúp nhaaa >…
Nguồn: LofterBản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, mọi người đừng reup nha. Mỗi đồng nhân mình đều sẽ up link của tác giả ở đầu bài viết nha, nếu thấy hay thì đừng ngại vào cho tác giả 1 tim và like để tác giả có động lực ra thêm nha.Mình cũng không up nhiều đâu, chỉ up cái nào mình thấy hay thôi à, nên sẽ không ra chap thường xuyên :<<<…
All Bạch Cửu All Tuyết Trùng Tử…
Ly Luân của y... Hắn luôn là như vậy. Dù có tổn thương, có đau đớn, cũng chưa bao giờ thật sự oán trách y. Dù cho sau này có ra sao... Thì trong lòng hắn, y vẫn là Chu Yếm của hắn. Duy nhất.Chu Yếm khẽ nheo mắt, tựa đầu vào lòng Ly Luân, cảm nhận hơi thở nhàn nhạt của hắn. Y khẽ cười, nụ cười nhẹ như gió thoảng. -"A Ly..."-"Tương lai sẽ không như ngươi nói đâu."Giọng y mềm mại, mang theo chút gì đó như đang mơ mộng, như đang vẽ ra một viễn cảnh xa xôi. Tương Lai a....Một tương lai không có chia ly, không có đối đầu. Một tương lai chỉ có hai kẻ bọn họ, đan tay nhau không rời. Một tương lai chỉ có hai cái đại yêu, nằm cạnh nhau trên chiếc giường đơn sơ cùng hòa vào giấc mộng. Một tương lai không có hận thù, không có tổn thương. Y không cần gì hơn. Chỉ cần có hắn bên cạnh. Chỉ cần cùng hắn trải qua tháng năm dài đằng đẵng này. Chu Yếm chợt cười khẽ, ánh mắt lấp lánh như sao trời. Y ngẩng đầu nhìn hắn, bàn tay vô thức siết chặt lấy vạt y phục hắn, giọng điệu mang theo một chút nũng nịu, một chút mong chờ. -"A Ly, khi về..."-"Có thể cùng ta dạo nhân gian không?"Ly Luân khẽ nhíu mày, nhìn vào đôi mắt sáng rực trước mặt, dường như không hiểu vì sao y lại hỏi như vậy. Chu Yếm chớp chớp mắt, trong lòng y có một ý niệm chưa từng đổi thay. Y muốn dùng những điều bản thân đã học được, nhớ được từ Thần Nữ kia truyền dạy. Y muốn cùng hắn hưởng thụ cái đẹp của nhân gian tươi mới kia. Những con đường trải dài với hoa rơi rực rỡ. Những quán trà ven đường, nơi có nh…
Không ngược :)))…
Vận mệnh đã được định sẵn chia ly, ai có gan thay đổi, ai lại có thể thay đổi?…
Chuyển ver chưa có sự đồng ý của tác giả, beta cũng như là editor nên đừng rcm hay mang em nó đi đâu nhé.− Lưu ý: tớ sẽ chỉnh sửa hoặc xoá đi một số chi tiết trong nguyên tác để phù hợp với nhân vật hơn.− Nguồn: https://danmei256.wordpress.com/2019/12/12/bach-nguyet-quang-dot-nhien-muon-cung-toi-ket-hon/⟢ Feb 20, 2023. - Feb 05, 2024. ⟣…
Tôi ở đây và viết về những mối tình đoản mệnh trong Đại Mộng Quy Ly :(((…
có người đem lòng yêu cả dòng sông vì họ chưa thấy biển cả, riêng anh thấy cả dải ngân hà nhưng trong lòng chỉ có một vì sao.…
-"Ta đã sai... đúng không A Yếm" Giọng Ly Luân vỡ vụn. -"Sai vì ta ngu ngốc nghĩ rằng, chỉ cần ta dốc hết tâm can mà yêu ngươi, ngươi sẽ không bao giờ bỏ rơi ta. Nhưng ta quên mất... nhân loại các ngươi luôn đổi thay, còn ta thì mãi mãi đứng lại nơi này, như một gốc cây ngu ngốc chờ ngươi, Triệu Viễn Chu." Mỗi chữ của y đều như máu rỉ ra từ tim, mang theo nỗi đau sâu thẳm và sự tuyệt vọng. Triệu Viễn Chu nhìn y, đôi môi mấp máy nhưng không nói được gì. Hắn muốn bước tới, muốn nói một lời gì đó, nhưng đôi chân như bị trói chặt bởi nỗi day dứt và hối hận.Cả người Ly Luân khựng lại, đôi mắt đỏ hoe mở to nhìn hắn. Y thầm nhủ: Thì ra đây là nỗi đau mà nhân loại kia thường nhắc đến... Là cơn đau sâu thẳm, đục khoét đau đến tận xương tuỷ.…
Pairing: Anh Lỗi x Bạch CửuWarning: OOC, có H hoặc ko,ko giống nguyên tác Nghiêm cấm hành vi re-up truyện 🚫🚫🚫 Ngày xưa, trên đỉnh Côn Luân u tịch, có một vị thần mang chân thân là hổ , hàng trăm năm ẩn dật trong mây núi. Người đời kính gọi ngài là Sơn Thần, vị thần uy nghiêm, quyền năng thao túng thiên địa, che chở cho muôn dân khỏi tai họa. Dưới chân núi, nơi làng nhỏ tựa vào rừng sâu, có một người tên Bạch Cửu. Cậu vốn là lương y tài năng, từng được người trong làng yêu mến gọi là "thần y". Nhưng vận mệnh trêu ngươi, sau một biến cố tang thương, mất đi người thân duy nhất và bị hàm oan, trở thành kẻ bị ruồng bỏ. Lòng người lạnh lẽo, lời đời cay nghiệt khiến cậu phải chịu kiếp sống đơn độc, lặng lẽ giữa chốn thế gian.Một ngày, lời sấm truyền vọng xuống từ núi cao: Sơn Thần muốn lập tân nương. Cả làng rộn ràng tranh nhau dâng lên lễ vật, mong được thần linh đoái thương. Thế nhưng, kẻ được chọn lại là Bạch Cửu- người từng bị xa lánh và khinh ghét. Sự lựa chọn của Sơn Thần khiến dân làng kinh ngạc, nhưng với cậu, đó là sự an bài không thể chối từ.Dưới ánh trăng bạc, Bạch Cửu khoác lên mình bộ hỉ phục, bước lên con đường dẫn đến núi Côn Luân. Cậu biết rằng phía trước là vận mệnh khó lường, là gió sương và sự thử thách của thần linh. Nhưng cũng chính tại nơi ấy, có lẽ cậu sẽ tìm thấy ý nghĩa mới cho đời mình - nơi khởi đầu của một câu chuyện kỳ bí và huyền hoặc giữa kẻ phàm trần và thần linh…
chỉ vậy thôi, renjun và jeno mua đôi tất moomin y xì nhau.au: HaloHaloTrans: CherrySource: ao3…
Sau ánh hào quang nơi cấm cung, có bao điều còn dang dở?…