[DRABBLE] Băng Tuyết Kỳ Duyên - Duyên Phận
Những câu truyện nhỏ viết theo hứng về Tuyết Kỳ.…
Những câu truyện nhỏ viết theo hứng về Tuyết Kỳ.…
Nói trung đây là Nazi x Vietnam nhưng cũng có chút harem nha mn:3Mn nhhỉ th nào nếu nam quay bề quá khứCái này ko giống thay theo lịch sự đâu nha mn ơi :3…
Chào mừng các đồng râm…
văn phong bất ổn lắmbối cảnh: Thời Mạc- LêNguồn kham khảo: https://vi.wikipedia.org/wiki/Nh%C3%A0_M%E1%BA%A1c https://vi.wikipedia.org/wiki/Chi%E1%BA%BFn_tranh_L%C3%AA_%E2%80%93_M%E1%BA%A1c https://vi.wikipedia.org/wiki/V%C4%83n_h%C3%B3a_L%C3%AA%E2%80%93M%E1%BA%A1c Đại Việt sử kí toàn thư ( chương XV, XVI, XVII)http://nhungdieunhobe.blogspot.com/2008/04/trang-phc-thi-l-mc.html ,v...v...v,..…
Yêu em cả đời...Tình yêu...?Tôi và anh..._Tôi yêu anh đến thế cơ mà?Sao anh lại đối xử với tôi như thế ?…
Bìa 100% là mk vẽ, muốn đưa bìa ảnh đi chơi phải có sự cho phép của t/g.Nói chung trong này tui chỉ viết Vietnamxharem, (hoặc các OTP của tui).Đọc vui vẽ nha m.n <3 kí tên: Cellessi.…
ảnh Vương Nguyên từ bé đến hiện tại…
‷ love is real but happiness is not. ‷ 🎲 Couple : Hayate x Tachi, Ryoma x Florentino ( ⁉ có yếu tố Ryoma x Tachi, Richter x Florentino ). 🎲 Tiến Độ : đang cập nhật. 🎲 Bối Cảnh : London vào những thế kỷ XVII. 🎲 Thể Loại : long-fic, rap3, BE. 📂 tóm tắt : Hayate và Tachi lớn lên cùng nhau trong khu ổ chuột. Cậu chẳng biết mình đã yêu người đàn anh kết nghĩa của mình từ khi nào. Cùng là những đứa trẻ bị thần linh bỏ rơi không nơi nương tựa, 2 mái tóc trắng chỉ có thể nương tựa nhau mà sống. Rồi một hôm, biến cố ập đến, khiến hai linh hồn gần như đã kết nối lạc mất nhau. ❗ WARNING : R18, OOC, kim loại ăn kèm thủy tinh, Dead! Hayate, Ryoma, Florentino.❗ 🎲 Author : Katsudalin.…
bối rối và hy vọng.những thứ ấy vừa mới chớm nở trong trái tim của người trai 17 tuổi.…
Tên truyện: Ái HồnTác giả: Huyết Ma Vô Diện + Lạc NgưCre bìa: Vô Danh Công TửBeta: Huyết Ma Vô Diện, Lạc Ngư, Vô Danh Công Tử, Sắc Lang, Tiểu Lục Gà.Thể loại: nguyên sang, đam mỹ, cổ đại, huyền huyễn, song trọng sinh, xuyên không, ngọt sủng, chủ thụ, 1v1, HESố chương: chắc 40 trở lên? Tình trạng: đang lết =)))) Văn án:"Nếu có thể sống lại một đời, ta nhất định phải nắm được tay Tiểu Ngôn!""Nếu có thể sống lại một đời, ta nhất định phải đánh cái người họ Thẩm tên mặt dày biệt danh vô sỉ thành phế nhân!"Một thời gian sau... ( Nhưng là ở kiếp sau. ) "Tiểu Ngôn, ta sai rồi. Ta nhất định phải hốt ngươi về nhà!""Họ Thẩm, ta sai rồi. Ta phải đánh ngươi thành thi thể biết đi!"CP : Thẩm Y Lương × Yến Nhất NgônThuộc tính: phúc hắc ôn nhu vô sỉ mặt dày tu sĩ công × cao lãnh đa nghi không biết cười là gì (?) linh hồn thụRất xin lỗi những bạn nào có ý định đọc truyện này! Tại sao nói xin lỗi? Bởi vì trong thời gian này minh có một số vấn đề cá nhân cần giải quyết nên không thể đăng truyện được. Thời gian dự kiến đăng truyện không xác định, vì mình không biết đến khi nào thì mới giải quyết xong vấn đề. Mình hứa, nếu có thời gian rảnh thì mình sẽ lên đây viết tiếp và đăng truyện trong thời gian sớm nhất có thể. Nếu các bạn có ý định đọc truyện thì có thể ném nó vào thư viện. Mình rất xin lỗi đến các bạn vì sự bất tiện này, mong các bạn thông cảm! Thân mến!…
-Liệu có ai lại bình thường khi yêu?…
Xuên không nữ phụ , thanh xuân vườn trường…
"Đêm nay có lẽ là đêm cuối cùng rồi, người khi chết đi sẽ hóa thành ngôi sao đúng không?Ta ngửa mặt lên bầu trời, tự chọn cho mình vị trí đẹp nhất, nhưng giữa trời tuyết này dù cho có tìm mỏi mắt cũng không thấy một ngôi sao nào, có lẽ dù ta có chết đi rồi thì bầu trời kia cũng không có nơi dành cho ta, nhưng không sao cả, ta một mình cũng quen rồi, đến nơi mới thì ta vẫn sẽ ổn thôi."…
Như đèo tôi trên con xe điện của nó. Trưa hôm nay có vẻ nắng gắt hơn bình thường. Đăng chạy xe song song với chúng tôi, nó hỏi -Nguyện vọng một của này là gì Như?-Nguyễn Văn Linh_Như đáp -Tao cũng là Nguyễn Văn Linh.Vậy là anh em tụi mình sẽ tiếp tục được tái hợp ở Nguyễn Văn Linh rồi_Đăng cười cười bảo-Tao thi Chánh chuyên_Tôi nhẹ nhàng nói -Mày tính bỏ anh em à?_ Cậu ta kinh ngạc nhìn tôi-Ai anh em với mày?_ Tôi nhíu mày quay sang_ Má mày cho mày nói lại á!- Bả má mày mà Đăng. Sao ăn nói xà lơ dẫy (vậy) con_Như đằng trước quát nhẹ -À à_ Nó cười xuề_ Vậy thì chúc má đậu Chánh chuyên, tao với Như đậu Nguyễn Văn Linh. Chúng ta, hẹn gặp nhau ở một lúc nào đó. Mong khi đó chúng ta sẽ thật thành công. Nhé! - Được_Tôi cười vui vẻ nhìn sang nó, rồi nhìn tới Như_ Hẹn ngày gặp lại, chúng ta đều sẽ đứng trước ánh sáng của bản thân, tỏa sáng như mặt trời, rạng rỡ như hào quang, trở thành những người mà chúng ta muốn làm nhấttt_ Tôi giơ cao ly nước trong tay lên trời, ánh mắt kiên định nhìn về phía bầu trời xanh thẳm.Đúng thế, thanh xuân là nơi để ta hết mình ước mơ. Dù nó vượt xa tầm với cũng chẳng sao cả, vì sau này khi nhìn lại, chúng ta cũng biết được rằng: "Khi ấy chúng tôi điên cuồng mơ ước những thứ viển vông như thế đấy".Tuổi trẻ mà, cứ nhiệt huyết đi, vì cuộc đời cho phép bạn như thế. Và vào một ngày không xa, khi chúng ta gặp lại, mong câu đầu tiên chúng ta nói với nhau ngoài hai chữ xin chào đó là -Giấc mơ năm đó, tất cả chúng ta đều thực hiện được rồi!…
Hoài Cát x Huy Nhu trong Cô thành bế - Thanh bình nhạcTên gốc: 陈年旧事Tác giả: Ôn Trà Điềm Tửu (温茶甜酒)Link: https://xueji915.lofter.com/post/30ee7a39_1c9008a34Tình trạng bản gốc: Viết xong chính văn + nhiều phiên ngoạiTình trạng bản edit: Đang thực hiệnEdit: NhuẢnh: Lấy từ weibo 霁朵Star, fullsize: https://photo.weibo.com/6591763889/wbphotos/large/mid/4500585161761203/pid/007c6mUply1gefi3k8bluj30tc0jf795Tác giả đã cho phép edit. Không đảm bảo chính xác toàn bộ.…
Chỉ là lúc vui thì viết mà lúc buồn cũng viết :vKhông ra gì hết chỉ viết cho vui nên không quan trọng hoá cho lắm •_• . Và nó là những chuyện tôi đã từng trải qua và giờ tôi kể lại cho mọi người cùng biết…
Tác phẩm: Hải Hoa văn phòng truyệnTác giả: xiaoZtongxueLại là fic mới của tui đây👋Lần này mình đổi sang một môi trường mới nhé, không còn là chung cư nữa mà chuyển qua hẳn công ty văn phòng luôn.Vẫn sẽ xoay quanh những nhân vật thường lệ... và đương nhiên là mối quan hệ khác rồi.Nhưng mà khác như thế nào thì chờ xem nhé ~…
Nhật kí hàng ngày . Không có gì hết…